Chương 13 : kí ức quay về .
PHòng Ngủ.
Trong phòng ngủ hiện giờ của nó là một đống bừa bộn, bày nhày không phải là một căn phòng chuẩn mực của một thiên kim tiểu thư , bây giờ chúng ta bỏ căn phòng bừa bộn ấy đên với nó thôi . NÓ hiện đang nằm trên chiếc giường màu hông nhạc mang phong cách âu cổ mà cần điện thoại nghịch .....
------ thời gian trôi qua thật nhanh hú hù hu hu --------
Một phút sau.
Sau khi nó chán chường với việc nghịch điện thoại nó bắt đầu nhìn mọi thứ xung quanh bằng một ánh nhìn kì dị đối với căn phòng của mình hiện tại , trong đầu nó ngay bậy giờ chỉ có những chữ sau đây bừa bộn , dơ bẩn và bầy nhầy .
Thế rồi nó nghĩa ra một ý tưởng đối với người ta là bình thường còn đối với nó là một ý tưởng cực kì vĩ đại là ....dọn dẹp phòng ốc :
- Bắt đầu dọn dẹp thôi....*thở dài* nếu bị anh hai nhìn thấy thì cuộc đời mình coi như xong * lại thở dài*. nó vừa nó nói nó vừ thở dài ra gọi là thở dài (TG: ko ngờ chị nhà ta lại thích thở dài như vậy.NÓ : sao có ý kiến gì hả * liếc TG*. TG: dạ ko có ạ * xách dép bỏ chạy*) .
Dọn dẹp được một lúc thì bỗng nó phát hiện ra trong đống sách trong tủ mà nó ít khi đụng tới là một quyển nhật kí, nhìn phía ngoài của quyển nhật kí khá là cũ kĩ nhưng khi nó mở ra là từng trang viết cả đầy chữ còn có những trang có hình ảnh nữa .
Những hình ảnh ấy một phần nhỏ là hình của cô còn nhỏ nhưng còn những hình ảnh còn lại đa số là hình về một cậu bé , lúc ấy những kí niệm khi xưa bắt đầu ùa về với cô trong cô , khi cô bắt đầu đọc những trang nhật kí do chính tay cô viết hồi còn nhỏ, những nét chữ xiên xẹo.
Đã mang đến cho nó những những cảm giác nhớ nhung, đong đầy trong nó , những giọt nước mắt trong nó bắt đầu mất kiểm soát rơi ra ngoài hai bên mắt của nó , còn có những câu chữ từ từ xuất hiện trong đầu cô:
- đây chính là bạn học mới chuyển đến , câu ấy rất đáng yêu nhưng hơi lạnh lùng một chút thôi nhỉ
- hôm nay mình nói chuyện với cậu ấy đó nhưng câu ấy nói ít quá nhưng không sao !!
- tự nhưng hôm nay khi mình gặp cậu ấy tim mình cứ rung lên , không biết là có chuyện gì nữa
Những dòng chữ trong nhật kí ấy đã làm cho nó nhớ lại , khi nó còn nhỏ nó từng thích một người là mối tình đầu của nó ,bây giờ nước mắt đã ngừng rơi chỉ còn những nụ cười vui vẻ của nó trên môi thôi , lúc này đây có những cảm xúc đang đua nhau dâng trào trong lòng nó những cảm thời còn thơ bé ấy.
Ngay lúc ấy bỗng có những tiếng động vang lên cắt ngang hết , mọi suy nghĩa trong đầu nó . Những tiếng động ấy đã thành công khi dời sự chú ý của nó nhìn về phía nơi , đã gây ra tiếng động đó (TG : hình như hơi nhảm đúng ko, chính ta cũng thấy thế hihi ) âm thanh vang từ phía đó từ ........ Người quản gia :
- tiểu thư , đã đến giờ dùng bữa xin mời cô xuống dùng bữa.
- Vâng, cháu biết rùi cháu xuống liền .Những âm thang bây giờ đã không còn nức nở như lúc nảy mà đã trở lại như bình thường .
------------- tút tút tút ---------------
Phòng Ăn.
Trong căn phòng ăn rực sáng từ những bóng đèn , là một không kí nhộn nhịp tấp nập những bước chân của những người đang cầm những món ăn thơm ngon , nóng hổi đến một chiếc bàn làm bằng đá cẩm thạch vừa đơn giản lại vừa sang trọng để phục vụ cho những vị chủ nhân nơi đây đây .
Trên vị trí chủ vị ngay bây giờ là một người mang một nhung nhan tuyệt mỹ nhưng không phải là một người phụ nữ mà người đó lại là ... (TG: khuyến cáo những bạn đọc giả đang đọc đến khúc này xin đừng nghĩ người này là lưỡng tính nha , tui đã nói trước rùi nhá !!!!) .. Một người con trai mà người đàn ông ko ai khác đó chính là anh nó LÍ HOÀNG PHONG .
Bây giờ , anh đang ngồi đây và đang chờ đợi nó xuống dùng bữa cùng mình , và không phụ lòng chờ mỏi của anh cuối cùng nó cũng xuất hiện trong chiếc váy xèo màu hồng xinh xắn. Khi nhìn thấy nó trong chiếc váy ấy , ánh mắt anh đã ngẩn ngơ không thể rời khỏi nó , khi nhìn thấy anh như vậy nó đã thầm mỉn cười rùi nói :
- Sao nào , thấy em gái của anh quá xihh đẹp lắm đúng không , ko cần nói đâu em cũng biết mà hố hố !!. nó nói trong miền tự sướng của mình .
- Thôi đi nhóc con, đã xấu như ma mà còn tự kỉ nhỉ . bây giờ anh đã khôi phục lại trạng thái nình thường như cũ
Cả hai người lại bắt đầu một cuộc chiến trang ko hồi kết giữa nó và anh , cả hai lại nói hết vấn đề này sang vấn đề khác từ trên trời xuống dưới đất ko gì ko nói được ,sau khi bữa ăn kết thúc cả hai cũng phải trêu chọc nhau vài cái rùi mới trở về phòng đi ngủ để bắt đầu ngày mới
( TG : Ah! Nếu mọi người thắc mắc hai vợ chồng nhà họ lí ở đâu thì thông báo trước là hai vợ chồng đang đi du lịch cùng nhau nha !!!! )
------------ bíp bíp bíp------------
The Eng Chương 13
PHòng Ngủ.
Trong phòng ngủ hiện giờ của nó là một đống bừa bộn, bày nhày không phải là một căn phòng chuẩn mực của một thiên kim tiểu thư , bây giờ chúng ta bỏ căn phòng bừa bộn ấy đên với nó thôi . NÓ hiện đang nằm trên chiếc giường màu hông nhạc mang phong cách âu cổ mà cần điện thoại nghịch .....
------ thời gian trôi qua thật nhanh hú hù hu hu --------
Một phút sau.
Sau khi nó chán chường với việc nghịch điện thoại nó bắt đầu nhìn mọi thứ xung quanh bằng một ánh nhìn kì dị đối với căn phòng của mình hiện tại , trong đầu nó ngay bậy giờ chỉ có những chữ sau đây bừa bộn , dơ bẩn và bầy nhầy .
Thế rồi nó nghĩa ra một ý tưởng đối với người ta là bình thường còn đối với nó là một ý tưởng cực kì vĩ đại là ....dọn dẹp phòng ốc :
- Bắt đầu dọn dẹp thôi....*thở dài* nếu bị anh hai nhìn thấy thì cuộc đời mình coi như xong * lại thở dài*. nó vừa nó nói nó vừ thở dài ra gọi là thở dài (TG: ko ngờ chị nhà ta lại thích thở dài như vậy.NÓ : sao có ý kiến gì hả * liếc TG*. TG: dạ ko có ạ * xách dép bỏ chạy*) .
Dọn dẹp được một lúc thì bỗng nó phát hiện ra trong đống sách trong tủ mà nó ít khi đụng tới là một quyển nhật kí, nhìn phía ngoài của quyển nhật kí khá là cũ kĩ nhưng khi nó mở ra là từng trang viết cả đầy chữ còn có những trang có hình ảnh nữa .
Những hình ảnh ấy một phần nhỏ là hình của cô còn nhỏ nhưng còn những hình ảnh còn lại đa số là hình về một cậu bé , lúc ấy những kí niệm khi xưa bắt đầu ùa về với cô trong cô , khi cô bắt đầu đọc những trang nhật kí do chính tay cô viết hồi còn nhỏ, những nét chữ xiên xẹo.
Đã mang đến cho nó những những cảm giác nhớ nhung, đong đầy trong nó , những giọt nước mắt trong nó bắt đầu mất kiểm soát rơi ra ngoài hai bên mắt của nó , còn có những câu chữ từ từ xuất hiện trong đầu cô:
- đây chính là bạn học mới chuyển đến , câu ấy rất đáng yêu nhưng hơi lạnh lùng một chút thôi nhỉ
- hôm nay mình nói chuyện với cậu ấy đó nhưng câu ấy nói ít quá nhưng không sao !!
- tự nhưng hôm nay khi mình gặp cậu ấy tim mình cứ rung lên , không biết là có chuyện gì nữa
Những dòng chữ trong nhật kí ấy đã làm cho nó nhớ lại , khi nó còn nhỏ nó từng thích một người là mối tình đầu của nó ,bây giờ nước mắt đã ngừng rơi chỉ còn những nụ cười vui vẻ của nó trên môi thôi , lúc này đây có những cảm xúc đang đua nhau dâng trào trong lòng nó những cảm thời còn thơ bé ấy.
Ngay lúc ấy bỗng có những tiếng động vang lên cắt ngang hết , mọi suy nghĩa trong đầu nó . Những tiếng động ấy đã thành công khi dời sự chú ý của nó nhìn về phía nơi , đã gây ra tiếng động đó (TG : hình như hơi nhảm đúng ko, chính ta cũng thấy thế hihi ) âm thanh vang từ phía đó từ ........ Người quản gia :
- tiểu thư , đã đến giờ dùng bữa xin mời cô xuống dùng bữa.
- Vâng, cháu biết rùi cháu xuống liền .Những âm thang bây giờ đã không còn nức nở như lúc nảy mà đã trở lại như bình thường .
------------- tút tút tút ---------------
Phòng Ăn.
Trong căn phòng ăn rực sáng từ những bóng đèn , là một không kí nhộn nhịp tấp nập những bước chân của những người đang cầm những món ăn thơm ngon , nóng hổi đến một chiếc bàn làm bằng đá cẩm thạch vừa đơn giản lại vừa sang trọng để phục vụ cho những vị chủ nhân nơi đây đây .
Trên vị trí chủ vị ngay bây giờ là một người mang một nhung nhan tuyệt mỹ nhưng không phải là một người phụ nữ mà người đó lại là ... (TG: khuyến cáo những bạn đọc giả đang đọc đến khúc này xin đừng nghĩ người này là lưỡng tính nha , tui đã nói trước rùi nhá !!!!) .. Một người con trai mà người đàn ông ko ai khác đó chính là anh nó LÍ HOÀNG PHONG .
Bây giờ , anh đang ngồi đây và đang chờ đợi nó xuống dùng bữa cùng mình , và không phụ lòng chờ mỏi của anh cuối cùng nó cũng xuất hiện trong chiếc váy xèo màu hồng xinh xắn. Khi nhìn thấy nó trong chiếc váy ấy , ánh mắt anh đã ngẩn ngơ không thể rời khỏi nó , khi nhìn thấy anh như vậy nó đã thầm mỉn cười rùi nói :
- Sao nào , thấy em gái của anh quá xihh đẹp lắm đúng không , ko cần nói đâu em cũng biết mà hố hố !!. nó nói trong miền tự sướng của mình .
- Thôi đi nhóc con, đã xấu như ma mà còn tự kỉ nhỉ . bây giờ anh đã khôi phục lại trạng thái nình thường như cũ
Cả hai người lại bắt đầu một cuộc chiến trang ko hồi kết giữa nó và anh , cả hai lại nói hết vấn đề này sang vấn đề khác từ trên trời xuống dưới đất ko gì ko nói được ,sau khi bữa ăn kết thúc cả hai cũng phải trêu chọc nhau vài cái rùi mới trở về phòng đi ngủ để bắt đầu ngày mới
( TG : Ah! Nếu mọi người thắc mắc hai vợ chồng nhà họ lí ở đâu thì thông báo trước là hai vợ chồng đang đi du lịch cùng nhau nha !!!! )
------------ bíp bíp bíp------------
The Eng Chương 13
/13
|