Mới vừa nghe tổng giám đốc Thẩm nói, buổi tối còn có bữa tiệc?
Thế nhưng giám đốc lại để cô đi cùng!
Rốt cuộc đây là người khách như thế nào?
Mà lại khiến giám đốc cẩn thận như vậy
Xem ra, cô cũng phải chuẩn bị một chút, không thể để mình phá hư bữa tiệc của ông ấy
Tần Phong lấy đồ trang điểm ra, trang điểm thêm cho khuôn mặt, lập tức từ một cô gái có khuôn mặt vốn thanh tú nay thành một cô gái xinh đẹp động lòng người. Đôi môi hồng xinh tô lên lớp son đỏ thắm, lông mi dài mà cong, giờ đây trông cô như một Cleopatra (một vị nữ hoàng Ai Cập xưa), nhưng đôi môi kia còn căng mọng hơn, càng nhìn càng thêm thanh nhã mê người
Hiển nhiên đây chính là một cô gái xinh đẹp hiếm thấy
Nếu không ai nói, có thể sẽ không ai nhận ra cô chính là cô gái đơn thuần Tần Phong kia
Tổng giám đốc Thẩm dường như rất coi trọng buổi tiệc này, nên mang theo Tần Phong đến từ rất sớm, đặt trước một phòng ăn thật tốt rồi chờ đợi
Mà đối phương hình như muốn làm khó ông ta, đã trôi qua hơn một giờ từ lúc hẹn vậy mà ngay cả hình dáng cũng không thấy
Tổng giám đốc Thẩm lo lắng nhìn đồng hồ, vô cùng sốt ruột
"Tổng giám đốc, có thể đối phương sẽ không tới thì sao?" Tần Phong rụt rè hỏi
Tổng giám đốc Thẩm trợn mắt nhìn Tần Phong, không vui nói “Không được nói bậy! Người ta là một nhân vật lớn, nhiều công việc, khó tránh khỏi việc đi trễ. Một lát cô cũng không được nhiều chuyện, có thể sẽ phá hư chuyện của tôi”
"Vâng, Mỹ Lệ hiểu." Tần Phong giả bộ sợ hãi vội vã gật đầu
Lúc này tổng giám đốc Thẩm mới hài lòng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục ngồi chờ
Tần Phong nhàm chán, không còn cách nào khác liền bưng ly nước cam trên bàn lên uống
Mắt to của cô loè sáng, càng không ngừng nhìn dáo dác, rất tò mò người sắp đến là ai
Cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài, một người đàn ông anh tuấn đi vào
"Phụt!" Thời điểm Tần Phong nhìn thấy người đi vào là ai, kinh ngạc đến mức phun ra ngụm nước cam trong miệng, mặc dù không phun trúng vào khách quý nhưng cũng là tổng giám đốc Thẩm trợn tròn mắt, không vui
"Hì hì, tổng giám đốc, thật xin lỗi, tôi đột nhiên hơi đau bụng, muốn đi WC một chút" Tần Phong ôm bụng, cúi đầu nói với tổng giám đốc Thẩm. Ánh mắt cũng nhìn người mới tới một cái chạy ù ra ngoài
Tựa ngoài cửa phòng Tần Phong khiếp sợ vỗ vỗ lồng ngực mình, giận hờn nói “Trời ơi, nguy hiểm thật, nhưng tuyệt đối không thể để anh nhận ra”
Nhìn lén vào trong phòng, thấy hai người đã ngồi xuống, Tần Phong vội vàng đi tới toilet, lòng bồn chồn “Tại sao Mặc lại biết tổng giám đốc Thẩm? Chẳng lẽ bọn họ có hợp đồng làm ăn với nhau sao?”
Thì ra người vừa mới vào cửa không phải ai khác, mà chính là Lâm Vũ Mặc
Khi Tần Phong nhìn thấy Lâm Vũ Mặc thì suy nghĩ đầu tiên trong đầu cô chính là chạy trốn. Cô cũng không muốn bị anh bắt trở về
Những thứ chỉ xảy ra trong tiểu thuyết ngôn tình, cô sẽ cho anh trải nghiệm một lần
Dám làm chuyện có lỗi với Tần Phong cô, đừng mong cô tha thứ!
Cô muốn rời khỏi nơi này, dù sao chuyện nên hiểu cô đã hiểu khá rõ, nên cô muốn rời đi vào lúc này. Vì vậy cô gọi điện cho Trần Bưu, để anh tới khách sạn đón mình
Trở lại trong phòng, mặt cô áy náy nhìn hai người trước mặt “ Hì hì, thật xin lỗi, vừa rồi tôi hơi đau bụng”
"Thư kí Ngô, còn không mau ngồi xuống." Tổng giám đốc Thẩm khó chịu khẽ quát
"A, vâng" Tần Phong nghe lời ngồi xuống bên cạnh tổng giám đốc Thẩm
Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu nhìn cô thư kí xinh đẹp, không hiểu tại sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác quen thuộc. Anh nhìn kĩ khuôn mặt trang điểm kia, sau cặp mắt kính gọng vàng là đôi mắt to tròn xinh đẹp càng khiến anh thêm tự tin. Nhưng lại không nhớ ra là đã gặp ở nơi nào. Còn có đôi môi kia, ở trên khuôn mặt xinh đẹp này làm anh cảm thấy muốn đưa tay ra ôm cô gái trước mặt vào lòng, mạnh mẽ cướp đoạt cô
“Chẳng lẽ mình bị điên loạn sao? Thế nhưng cảm thấy hứng thú với một cô gái dung tục tầm thường” Lâm Vũ Mặc cười giễu cợt, không tiếp tục nhìn đối phương nữa, sợ rằng cô sẽ làm rối loạn tâm trí mình
Hazz, người trong lòng anh yêu chính là Phong Nhi, làm sao có thể cảm thấy hứng thú với người khác?
Chẳng lẽ anh là một kẻ đàn ông trăng hoa, chân đạp hai thuyền?
Không thể nào!!
Nghĩ tới Lâm Vũ Mặc anh đã trải qua bao nhiêu cuộc tình, có loại con gái nào anh chưa gặp qua
Anh dám vì Phong Nhi mà buông tha cho cả toà thành hoa, chẳng lẽ lại vì một cô gái xa lạ mà lại nảy sinh hứng thú. Kể từ sau ngày Phong Nhi đi, anh vẫn cấm dục, bất kì cô gái nào cũng không khơi dậy nổi hứng thú nơi anh. Vậy mà hôm nay, chỉ vì một nữ nhân mới gặp mặt anh lại bị rối loạn tâm trí?
Nhưng mà gương mặt đó thật sự rất quen thuộc, mặc cho anh đã lật tung trí nhớ, cũng không nhớ rõ được đã gặp cô ở đâu
Có lẽ vì khuôn mặt cô giống với khuôn mặt một người nào đó mà anh quen biết
Lâm Vũ Mặc lắc lắc đầu, cố gắng để cho bản thân tỉnh táo hơn
"Tổng giám đốc Lâm, tổng giám đốc Lâm" tổng giám đốc Thẩm thấy Lâm Vũ Mặc chìm vào suy nghĩ riêng của bản thân, dò xét gọi thử vài tiếng
"A, tổng giám đốc Thẩm" lúc này, Lâm Vũ Mặc nghe đối phương gọi mình, mới đem tâm hồn quay trở lại
"Tổng giám đốc Lâm, về dự án hợp tác của chúng ta …. " tổng giám đốc Thẩm do dự, không biết nên nói thế nào cho tốt nhất. Ông sợ chính mình lỡ lời, làm đối phương không thích mà đem ‘miếng thịt béo’ quăng đi
"Dự án hợp tác sao?" Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu lên, tò mò nhìn một chút rồi lại cúi đầu nhìn cô thư kí nãy giờ chỉ uống nước cam "Điều kiện cứ quyết định như lần trước chúng ta nói. Hợp đồng tôi đã soạn rồi, tổng giám đốc Thẩm xem nếu như không có vấn đề, chúng ta có thể kí tên vào hợp đồng”
"Ha ha ha, không thành vấn đề. Tổng giám đốc Lâm có chính sách ưu đãi như vậy, sao có thể có vấn đề, thật sự là rất tốt!" tổng giám đốc Thẩm nhận lấy hợp đồng, nhìn cũng không nhìn kĩ, trực tiếp kí tên lên
Lâm Vũ Mặc nhận lấy hợp đồng, cũng kí tên mình ở bên cạnh. Sau đó anh cười thoải mái, nói: "Tổng giám đốc Thẩm thật sảng khoái! Mà tôi rất thích những người như tổng giám đốc Thẩm vậy. Vì hôm nay hợp tác thành công, nào cạn ly!!"
Lâm Vũ Mặc giơ ly rượu lên, hướng về phía Tần Phong nói: "Thư kí Ngô, nào cùng cạn ly!”
"Cạn ly" Tần Phong vội vàng giơ ly nước cam lên của mình lên hướng về phía Lâm Vũ Mặc cười tươi
Khuôn mặt này, nụ cười xinh đẹp này, rốt cuộc anh đã gặp qua ở đâu?
Thế nhưng giám đốc lại để cô đi cùng!
Rốt cuộc đây là người khách như thế nào?
Mà lại khiến giám đốc cẩn thận như vậy
Xem ra, cô cũng phải chuẩn bị một chút, không thể để mình phá hư bữa tiệc của ông ấy
Tần Phong lấy đồ trang điểm ra, trang điểm thêm cho khuôn mặt, lập tức từ một cô gái có khuôn mặt vốn thanh tú nay thành một cô gái xinh đẹp động lòng người. Đôi môi hồng xinh tô lên lớp son đỏ thắm, lông mi dài mà cong, giờ đây trông cô như một Cleopatra (một vị nữ hoàng Ai Cập xưa), nhưng đôi môi kia còn căng mọng hơn, càng nhìn càng thêm thanh nhã mê người
Hiển nhiên đây chính là một cô gái xinh đẹp hiếm thấy
Nếu không ai nói, có thể sẽ không ai nhận ra cô chính là cô gái đơn thuần Tần Phong kia
Tổng giám đốc Thẩm dường như rất coi trọng buổi tiệc này, nên mang theo Tần Phong đến từ rất sớm, đặt trước một phòng ăn thật tốt rồi chờ đợi
Mà đối phương hình như muốn làm khó ông ta, đã trôi qua hơn một giờ từ lúc hẹn vậy mà ngay cả hình dáng cũng không thấy
Tổng giám đốc Thẩm lo lắng nhìn đồng hồ, vô cùng sốt ruột
"Tổng giám đốc, có thể đối phương sẽ không tới thì sao?" Tần Phong rụt rè hỏi
Tổng giám đốc Thẩm trợn mắt nhìn Tần Phong, không vui nói “Không được nói bậy! Người ta là một nhân vật lớn, nhiều công việc, khó tránh khỏi việc đi trễ. Một lát cô cũng không được nhiều chuyện, có thể sẽ phá hư chuyện của tôi”
"Vâng, Mỹ Lệ hiểu." Tần Phong giả bộ sợ hãi vội vã gật đầu
Lúc này tổng giám đốc Thẩm mới hài lòng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục ngồi chờ
Tần Phong nhàm chán, không còn cách nào khác liền bưng ly nước cam trên bàn lên uống
Mắt to của cô loè sáng, càng không ngừng nhìn dáo dác, rất tò mò người sắp đến là ai
Cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài, một người đàn ông anh tuấn đi vào
"Phụt!" Thời điểm Tần Phong nhìn thấy người đi vào là ai, kinh ngạc đến mức phun ra ngụm nước cam trong miệng, mặc dù không phun trúng vào khách quý nhưng cũng là tổng giám đốc Thẩm trợn tròn mắt, không vui
"Hì hì, tổng giám đốc, thật xin lỗi, tôi đột nhiên hơi đau bụng, muốn đi WC một chút" Tần Phong ôm bụng, cúi đầu nói với tổng giám đốc Thẩm. Ánh mắt cũng nhìn người mới tới một cái chạy ù ra ngoài
Tựa ngoài cửa phòng Tần Phong khiếp sợ vỗ vỗ lồng ngực mình, giận hờn nói “Trời ơi, nguy hiểm thật, nhưng tuyệt đối không thể để anh nhận ra”
Nhìn lén vào trong phòng, thấy hai người đã ngồi xuống, Tần Phong vội vàng đi tới toilet, lòng bồn chồn “Tại sao Mặc lại biết tổng giám đốc Thẩm? Chẳng lẽ bọn họ có hợp đồng làm ăn với nhau sao?”
Thì ra người vừa mới vào cửa không phải ai khác, mà chính là Lâm Vũ Mặc
Khi Tần Phong nhìn thấy Lâm Vũ Mặc thì suy nghĩ đầu tiên trong đầu cô chính là chạy trốn. Cô cũng không muốn bị anh bắt trở về
Những thứ chỉ xảy ra trong tiểu thuyết ngôn tình, cô sẽ cho anh trải nghiệm một lần
Dám làm chuyện có lỗi với Tần Phong cô, đừng mong cô tha thứ!
Cô muốn rời khỏi nơi này, dù sao chuyện nên hiểu cô đã hiểu khá rõ, nên cô muốn rời đi vào lúc này. Vì vậy cô gọi điện cho Trần Bưu, để anh tới khách sạn đón mình
Trở lại trong phòng, mặt cô áy náy nhìn hai người trước mặt “ Hì hì, thật xin lỗi, vừa rồi tôi hơi đau bụng”
"Thư kí Ngô, còn không mau ngồi xuống." Tổng giám đốc Thẩm khó chịu khẽ quát
"A, vâng" Tần Phong nghe lời ngồi xuống bên cạnh tổng giám đốc Thẩm
Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu nhìn cô thư kí xinh đẹp, không hiểu tại sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác quen thuộc. Anh nhìn kĩ khuôn mặt trang điểm kia, sau cặp mắt kính gọng vàng là đôi mắt to tròn xinh đẹp càng khiến anh thêm tự tin. Nhưng lại không nhớ ra là đã gặp ở nơi nào. Còn có đôi môi kia, ở trên khuôn mặt xinh đẹp này làm anh cảm thấy muốn đưa tay ra ôm cô gái trước mặt vào lòng, mạnh mẽ cướp đoạt cô
“Chẳng lẽ mình bị điên loạn sao? Thế nhưng cảm thấy hứng thú với một cô gái dung tục tầm thường” Lâm Vũ Mặc cười giễu cợt, không tiếp tục nhìn đối phương nữa, sợ rằng cô sẽ làm rối loạn tâm trí mình
Hazz, người trong lòng anh yêu chính là Phong Nhi, làm sao có thể cảm thấy hứng thú với người khác?
Chẳng lẽ anh là một kẻ đàn ông trăng hoa, chân đạp hai thuyền?
Không thể nào!!
Nghĩ tới Lâm Vũ Mặc anh đã trải qua bao nhiêu cuộc tình, có loại con gái nào anh chưa gặp qua
Anh dám vì Phong Nhi mà buông tha cho cả toà thành hoa, chẳng lẽ lại vì một cô gái xa lạ mà lại nảy sinh hứng thú. Kể từ sau ngày Phong Nhi đi, anh vẫn cấm dục, bất kì cô gái nào cũng không khơi dậy nổi hứng thú nơi anh. Vậy mà hôm nay, chỉ vì một nữ nhân mới gặp mặt anh lại bị rối loạn tâm trí?
Nhưng mà gương mặt đó thật sự rất quen thuộc, mặc cho anh đã lật tung trí nhớ, cũng không nhớ rõ được đã gặp cô ở đâu
Có lẽ vì khuôn mặt cô giống với khuôn mặt một người nào đó mà anh quen biết
Lâm Vũ Mặc lắc lắc đầu, cố gắng để cho bản thân tỉnh táo hơn
"Tổng giám đốc Lâm, tổng giám đốc Lâm" tổng giám đốc Thẩm thấy Lâm Vũ Mặc chìm vào suy nghĩ riêng của bản thân, dò xét gọi thử vài tiếng
"A, tổng giám đốc Thẩm" lúc này, Lâm Vũ Mặc nghe đối phương gọi mình, mới đem tâm hồn quay trở lại
"Tổng giám đốc Lâm, về dự án hợp tác của chúng ta …. " tổng giám đốc Thẩm do dự, không biết nên nói thế nào cho tốt nhất. Ông sợ chính mình lỡ lời, làm đối phương không thích mà đem ‘miếng thịt béo’ quăng đi
"Dự án hợp tác sao?" Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu lên, tò mò nhìn một chút rồi lại cúi đầu nhìn cô thư kí nãy giờ chỉ uống nước cam "Điều kiện cứ quyết định như lần trước chúng ta nói. Hợp đồng tôi đã soạn rồi, tổng giám đốc Thẩm xem nếu như không có vấn đề, chúng ta có thể kí tên vào hợp đồng”
"Ha ha ha, không thành vấn đề. Tổng giám đốc Lâm có chính sách ưu đãi như vậy, sao có thể có vấn đề, thật sự là rất tốt!" tổng giám đốc Thẩm nhận lấy hợp đồng, nhìn cũng không nhìn kĩ, trực tiếp kí tên lên
Lâm Vũ Mặc nhận lấy hợp đồng, cũng kí tên mình ở bên cạnh. Sau đó anh cười thoải mái, nói: "Tổng giám đốc Thẩm thật sảng khoái! Mà tôi rất thích những người như tổng giám đốc Thẩm vậy. Vì hôm nay hợp tác thành công, nào cạn ly!!"
Lâm Vũ Mặc giơ ly rượu lên, hướng về phía Tần Phong nói: "Thư kí Ngô, nào cùng cạn ly!”
"Cạn ly" Tần Phong vội vàng giơ ly nước cam lên của mình lên hướng về phía Lâm Vũ Mặc cười tươi
Khuôn mặt này, nụ cười xinh đẹp này, rốt cuộc anh đã gặp qua ở đâu?
/98
|