Ngồi trên xe, trong đầu Tần Phong tràn ngập hình bóng của Lâm Vũ Mặc, đụng chạm vào nỗi đau kia. Đã qua lâu như vậy, nhưng vừa nghĩ tới sự phản bội lúc trước, lòng cô lại đau đớn
Rất hận anh, nhưng cũng rất nhớ anh
Nhưng không thể mãi như vậy, nhớ anh sẽ chỉ làm tim mình đau đớn
Vẫn là đem tâm trí tập trung vào việc trả thù mà thôi
Vừa về đến nhà, Tần Phong liển mở máy vi tính ra, nói với trần Bưu “Hôm nay tôi ngẫu nhiên nghe lén được tổng giám đốc Thẩm và tổng giám đốc Tề nói chuyện, biết được bọn họ có món hàng ở Canada sẽ lên đường vào ngày mai, hai ngươi ngày sau lúc rạng sáng sẽ đến bến cảng. Bưu ca, anh đem tin tức này nói cho cảnh sát, đến lúc đó, có chúng ta phối hợp cùng một lượt bắt hết bọn chúng”
"Hiểu! Phong lão đại, tôi sẽ phân người đi làm." Trần Bưu lập tức móc điện thoại ra, đi ra thư phòng gọi điện thoại
Tần Phong nhìn màn hình nhanh chóng click chuột, chỉ vài thao tác cô đã xâm nhập vào mạng lưới bên trong của tập đoàn Thẩm thị, tiến vào tài vụ trung tâm của bọn họ, sau đó đem toàn bộ sao chép ra đĩa mềm
Sau đó, cô đăng nhập vào tài khoản ngân hàng của Thẩm thị chuyển một khoản tiền lớn trong đó sang tài khoản riêng của Tề thi
Ha ha ha, họ Thẩm, bẫy đã đặt xong, tôi chỉ chờ các người chui vào
Lúc này, Trần Bưu đi vào, nói với Tần Phong "Phong lão đại, tất cả đều đã sắp xếp xong xuôi"
"Ừ. Bưu ca, trong bang bây giờ còn bao nhiêu vốn lưu động?" Tần Phong vô cùng bình tĩnh hỏi
"Ước chừng còn khoảng ba, bốn triệu, sao vậy? Phong lão đại cần tiền sao?" Trần Bưu không hiểu hỏi (chắc cái số triệu của đồng nhân dân tệ là không ít đâu nhỉ hehe)
"Không phải tôi đã nói rồi sao? Phải giúp bang Thanh Phong thay đổi diện mạo. Cho nên chúng ta cần một khoản tiền tới thu mua cổ phiếu của Thẩm thị và Tề thị” Tần Phong cười, nhẹ nhàng nói
"Thu mua bọn họ? Chúng ta dùng chút tiền kia để làm sao? Cổ phần chung của hai nhà bọn họ nói ít cũng phải lên tới bốn mươi tỉ đấy” Trần Bưu cảm thấy khó tin. Đây không phải là lấy trứng chọi đá sao?
"Bưu ca, anh cứ yên tâm. Tôi đương nhiên đã nắm chắc mọi việc mới làm như thế!" Tần Phong đóng máy vi tính, phe phẩy mái tóc đuôi ngựa đi ra khỏi thư phòng
Trần Bưu lắc đầu một cái, đối với Tần Phong không còn cách nào. Phong lão đại mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng trong đàu cô luôn chứa những điều kì lạ. Nghe going điệu cô như vậy, chắc đã nắm gọn mọi thứ trong tay. Xem ra bản thân không còn cách nào khác là tin tưởng cô. Nhưng càng nghĩ càng thấy khó tin, bọn họ có thể dùng ba, bốn triệu mua được công ty giá bốn mươi tỉ sao?
Ngày hôm sau, Tần Phong lấy cớ mang thai mà xin thôi việc khỏi chiếc ghế thư kí tập đoàn Thẩm thị. Tổng giám đốc Thẩm còn thân thiết muốn giữ cô lại, nhưng lại bị Tần Phong từ chối. Cô bất đắc dĩ nhìn tổng giám Thẩm “Thật sự không muốn dấu gáim đốc. Sáng sớm hôm nay, tôi mới phát hiện mình có thai. Hazz, đều tại bạn trai tôi cả, tôi cũng không muốn có sớm như vậy. Nhưng hết cách rồi, đã có tôi cũng không nghĩ muốn phá bỏ nó, chỉ có thể sinh ra. Cho nên không thể tiếp tục làm việc, thật sự rất xin lỗi!”
"Là việc tốt nhưng cũng thật đáng tiếc. Năng lực làm việc của thư kí Ngô rất tốt. Cô mà đi tôi liền mất đi một phụ tá đắc lực” tổng giám đốc Thẩm vô cùng đáng tiếc nói
Rất khó để có thể tìm một nhân viên đắc lực, có thể chịu mệt nhọc chấp nhận làm việc cho ông, nhưng người ta đã nói như vậy ông không thể không đồng ý cho cô thôi việc
"Tổng giám đốc Thẩm nói quá, tôi làm gì tốt được như vậy?" Tần Phong ngượng ngùng cười nói. Đột nhiên cô giơ cổ tay lên, than lên một tiếng, sau đó nhìn tổng giám đốc Thẩm nói: "tổng giám đốc Thẩm, thật xin lỗi ông, tôi sắp đến giờ hẹn với bác sĩ, đành phải đi trước"
"Đi đi!" tổng giám đốc Thẩm tiếc rẻ nói.
Tần Phong vừa đi ra ngoài, vội cười trộm: "Hi hi hi, họ Thẩm, ông không còn nhiều ngày để vui sướng đâu. Hai ngày này tốt nhất ông nên cười nhiều vào, chỉ sợ hôm sau muốn cười cũng không được"
Sự thật giống như Tần Phong định trước
Mấy ngày sau, tài vụ tập đoàn Thẩm thị đột nhiên cầm một bảng báo cáo tài sản đến tìm tổng giám đốc Thẩm “Tổng giám đốc, ngài xem, công ty chúng ta bị chuyển đi một khoản tiền rất lớn”
"Cái gì?" tổng giám đốc Thẩm vừa nghe, sợ đến mức đứng lên, ông hốt hoảng hỏi "Chuyện xảy ra lúc nào, chuyển đi bao nhiêu tiền?"
"Lúc mười ngày trước, bị chuyển đi ước chừng năm tỉ. Với lại vốn lưu động của chúng ta cũng bị vô hiệu hoá, hiện tại tài khoản cũng không còn" Tổng giám đốc vụ hốt hoảng nói
"Cái gì? Sao lại như thế?" tổng giám đốc Thẩm lo lắng đoạt lấy báo cáo tài sản, từng tờ một đều là trọng tâm "Biết số tiền kia chuyển tới nơi nào không?"
"Tổng giám đốc, chúng tôi đang tra, nhưng vẫn chưa tra được." Tổng giám đốc vụ bất đắc dĩ nói. Người làm việc chuyển tiền đó ắt hẳn là một người chuyên nghiệp, số tiền lớn như vậy bị chuyển đi nhưng không hề để lại dấu vết gì
"Mau báo cảnh sát. Nhất định phải đem chuyện này làm rõ, nếu không công ty chúng ta sẽ phá sản” tổng giám đốc Thẩm không ngừng đi qua đi lại, trong lòng lại càng lo lắng. Hiện tại bọn họ mới nhận được hợp đồng làm ăn của Lâm thị, đang cần một khoản tiền để đầu tư vào nguyên liệu, vậy mà lúc này tiền vốn công ty lại bị trộm đi
Hazz! Đây không phải là trời muốn diệt ta sao?
Tổng giám đốc Thẩm càng nghĩ càng phiền não, chỉ cầu nhanh có thể nhanh chóng tìm ra năm tỉ kia, để công ty có thể tiếp tục hoạt động bình thường
Trong lúc tổng giám đốc Thẩm đang loay hoay đến sứt đầu mẻ trán thì Tần Phong của chúng ta lại đang ngồi trong biệt thự, hả hê ăn trái cây, tính toán chuyện bọn họ. Thì ra, Tần Phong đang nghe những việc xảy ra bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc Thẩm thị qua chiếc máy nghe lén xinh xắn. Cho nên bọn họ nói những gì, thì ở trong biệt thự Tần Phong đều nghe rất rõ
Tần Phong cầm một quả nho lên ném vào trong miệng, hả hê nói: "Hi hi hi, tổng giám đốc Thẩm thân ái của tôi, các người đã biết sự lợi hại của tôi chưa? Màn kịch đặc sắc còn ở phía sau, đây mới chỉ là phần mở màn thôi"
Bởi vì mang thai, gần đây Tần Phong rất thích ngủ, thời điểm cô rời giường vào lúc sáng cũng là hơn chín giờ. Cô lười biếng vươn vai đi từ từ xuống lầu, bởi vì có lien quan đến cục cưng nên cô đi rất cẩn thận, không dám đi nhanh
Một tay cô vuốt ve cái bụng hơi nhô ra của mình, một tay che miệng ngáp đi vào phòng ăn
"Phong tiểu thư dậy rồi" Người làm nhìn thấy cô liền tươi cười chào hỏi
"Ừ! Chị Vương hôm nay thật xinh đẹp." Tần Phong cười hì hì đùa với đối phương.
"Phong tiểu thư lại chọc tôi!" chị Vương không đồng ý nói "Tiểu thư mới gọi là xinh đẹp, tôi chỉ là một cô gái quê mùa, có chỗ nào là đẹp?”
**************************************
Rất hận anh, nhưng cũng rất nhớ anh
Nhưng không thể mãi như vậy, nhớ anh sẽ chỉ làm tim mình đau đớn
Vẫn là đem tâm trí tập trung vào việc trả thù mà thôi
Vừa về đến nhà, Tần Phong liển mở máy vi tính ra, nói với trần Bưu “Hôm nay tôi ngẫu nhiên nghe lén được tổng giám đốc Thẩm và tổng giám đốc Tề nói chuyện, biết được bọn họ có món hàng ở Canada sẽ lên đường vào ngày mai, hai ngươi ngày sau lúc rạng sáng sẽ đến bến cảng. Bưu ca, anh đem tin tức này nói cho cảnh sát, đến lúc đó, có chúng ta phối hợp cùng một lượt bắt hết bọn chúng”
"Hiểu! Phong lão đại, tôi sẽ phân người đi làm." Trần Bưu lập tức móc điện thoại ra, đi ra thư phòng gọi điện thoại
Tần Phong nhìn màn hình nhanh chóng click chuột, chỉ vài thao tác cô đã xâm nhập vào mạng lưới bên trong của tập đoàn Thẩm thị, tiến vào tài vụ trung tâm của bọn họ, sau đó đem toàn bộ sao chép ra đĩa mềm
Sau đó, cô đăng nhập vào tài khoản ngân hàng của Thẩm thị chuyển một khoản tiền lớn trong đó sang tài khoản riêng của Tề thi
Ha ha ha, họ Thẩm, bẫy đã đặt xong, tôi chỉ chờ các người chui vào
Lúc này, Trần Bưu đi vào, nói với Tần Phong "Phong lão đại, tất cả đều đã sắp xếp xong xuôi"
"Ừ. Bưu ca, trong bang bây giờ còn bao nhiêu vốn lưu động?" Tần Phong vô cùng bình tĩnh hỏi
"Ước chừng còn khoảng ba, bốn triệu, sao vậy? Phong lão đại cần tiền sao?" Trần Bưu không hiểu hỏi (chắc cái số triệu của đồng nhân dân tệ là không ít đâu nhỉ hehe)
"Không phải tôi đã nói rồi sao? Phải giúp bang Thanh Phong thay đổi diện mạo. Cho nên chúng ta cần một khoản tiền tới thu mua cổ phiếu của Thẩm thị và Tề thị” Tần Phong cười, nhẹ nhàng nói
"Thu mua bọn họ? Chúng ta dùng chút tiền kia để làm sao? Cổ phần chung của hai nhà bọn họ nói ít cũng phải lên tới bốn mươi tỉ đấy” Trần Bưu cảm thấy khó tin. Đây không phải là lấy trứng chọi đá sao?
"Bưu ca, anh cứ yên tâm. Tôi đương nhiên đã nắm chắc mọi việc mới làm như thế!" Tần Phong đóng máy vi tính, phe phẩy mái tóc đuôi ngựa đi ra khỏi thư phòng
Trần Bưu lắc đầu một cái, đối với Tần Phong không còn cách nào. Phong lão đại mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng trong đàu cô luôn chứa những điều kì lạ. Nghe going điệu cô như vậy, chắc đã nắm gọn mọi thứ trong tay. Xem ra bản thân không còn cách nào khác là tin tưởng cô. Nhưng càng nghĩ càng thấy khó tin, bọn họ có thể dùng ba, bốn triệu mua được công ty giá bốn mươi tỉ sao?
Ngày hôm sau, Tần Phong lấy cớ mang thai mà xin thôi việc khỏi chiếc ghế thư kí tập đoàn Thẩm thị. Tổng giám đốc Thẩm còn thân thiết muốn giữ cô lại, nhưng lại bị Tần Phong từ chối. Cô bất đắc dĩ nhìn tổng giám Thẩm “Thật sự không muốn dấu gáim đốc. Sáng sớm hôm nay, tôi mới phát hiện mình có thai. Hazz, đều tại bạn trai tôi cả, tôi cũng không muốn có sớm như vậy. Nhưng hết cách rồi, đã có tôi cũng không nghĩ muốn phá bỏ nó, chỉ có thể sinh ra. Cho nên không thể tiếp tục làm việc, thật sự rất xin lỗi!”
"Là việc tốt nhưng cũng thật đáng tiếc. Năng lực làm việc của thư kí Ngô rất tốt. Cô mà đi tôi liền mất đi một phụ tá đắc lực” tổng giám đốc Thẩm vô cùng đáng tiếc nói
Rất khó để có thể tìm một nhân viên đắc lực, có thể chịu mệt nhọc chấp nhận làm việc cho ông, nhưng người ta đã nói như vậy ông không thể không đồng ý cho cô thôi việc
"Tổng giám đốc Thẩm nói quá, tôi làm gì tốt được như vậy?" Tần Phong ngượng ngùng cười nói. Đột nhiên cô giơ cổ tay lên, than lên một tiếng, sau đó nhìn tổng giám đốc Thẩm nói: "tổng giám đốc Thẩm, thật xin lỗi ông, tôi sắp đến giờ hẹn với bác sĩ, đành phải đi trước"
"Đi đi!" tổng giám đốc Thẩm tiếc rẻ nói.
Tần Phong vừa đi ra ngoài, vội cười trộm: "Hi hi hi, họ Thẩm, ông không còn nhiều ngày để vui sướng đâu. Hai ngày này tốt nhất ông nên cười nhiều vào, chỉ sợ hôm sau muốn cười cũng không được"
Sự thật giống như Tần Phong định trước
Mấy ngày sau, tài vụ tập đoàn Thẩm thị đột nhiên cầm một bảng báo cáo tài sản đến tìm tổng giám đốc Thẩm “Tổng giám đốc, ngài xem, công ty chúng ta bị chuyển đi một khoản tiền rất lớn”
"Cái gì?" tổng giám đốc Thẩm vừa nghe, sợ đến mức đứng lên, ông hốt hoảng hỏi "Chuyện xảy ra lúc nào, chuyển đi bao nhiêu tiền?"
"Lúc mười ngày trước, bị chuyển đi ước chừng năm tỉ. Với lại vốn lưu động của chúng ta cũng bị vô hiệu hoá, hiện tại tài khoản cũng không còn" Tổng giám đốc vụ hốt hoảng nói
"Cái gì? Sao lại như thế?" tổng giám đốc Thẩm lo lắng đoạt lấy báo cáo tài sản, từng tờ một đều là trọng tâm "Biết số tiền kia chuyển tới nơi nào không?"
"Tổng giám đốc, chúng tôi đang tra, nhưng vẫn chưa tra được." Tổng giám đốc vụ bất đắc dĩ nói. Người làm việc chuyển tiền đó ắt hẳn là một người chuyên nghiệp, số tiền lớn như vậy bị chuyển đi nhưng không hề để lại dấu vết gì
"Mau báo cảnh sát. Nhất định phải đem chuyện này làm rõ, nếu không công ty chúng ta sẽ phá sản” tổng giám đốc Thẩm không ngừng đi qua đi lại, trong lòng lại càng lo lắng. Hiện tại bọn họ mới nhận được hợp đồng làm ăn của Lâm thị, đang cần một khoản tiền để đầu tư vào nguyên liệu, vậy mà lúc này tiền vốn công ty lại bị trộm đi
Hazz! Đây không phải là trời muốn diệt ta sao?
Tổng giám đốc Thẩm càng nghĩ càng phiền não, chỉ cầu nhanh có thể nhanh chóng tìm ra năm tỉ kia, để công ty có thể tiếp tục hoạt động bình thường
Trong lúc tổng giám đốc Thẩm đang loay hoay đến sứt đầu mẻ trán thì Tần Phong của chúng ta lại đang ngồi trong biệt thự, hả hê ăn trái cây, tính toán chuyện bọn họ. Thì ra, Tần Phong đang nghe những việc xảy ra bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc Thẩm thị qua chiếc máy nghe lén xinh xắn. Cho nên bọn họ nói những gì, thì ở trong biệt thự Tần Phong đều nghe rất rõ
Tần Phong cầm một quả nho lên ném vào trong miệng, hả hê nói: "Hi hi hi, tổng giám đốc Thẩm thân ái của tôi, các người đã biết sự lợi hại của tôi chưa? Màn kịch đặc sắc còn ở phía sau, đây mới chỉ là phần mở màn thôi"
Bởi vì mang thai, gần đây Tần Phong rất thích ngủ, thời điểm cô rời giường vào lúc sáng cũng là hơn chín giờ. Cô lười biếng vươn vai đi từ từ xuống lầu, bởi vì có lien quan đến cục cưng nên cô đi rất cẩn thận, không dám đi nhanh
Một tay cô vuốt ve cái bụng hơi nhô ra của mình, một tay che miệng ngáp đi vào phòng ăn
"Phong tiểu thư dậy rồi" Người làm nhìn thấy cô liền tươi cười chào hỏi
"Ừ! Chị Vương hôm nay thật xinh đẹp." Tần Phong cười hì hì đùa với đối phương.
"Phong tiểu thư lại chọc tôi!" chị Vương không đồng ý nói "Tiểu thư mới gọi là xinh đẹp, tôi chỉ là một cô gái quê mùa, có chỗ nào là đẹp?”
**************************************
/98
|