Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo
QUYỂN 2 :Chương 15: Căn phòng kia không phải ai cũng có thể vào
/263
|
Chương 15: Căn phòng kia không phải ai cũng có thể vào
Cô tinh mắt liếc thấy một cửa phòng rất đặc biệt, cô rất có hứng thú đối với căn phòng này, dù sao biệt thự cũng có nhiều phòng như vậy, bà nội cũng sẽ không ngại cô ngủ ở một phòng chứ?
Vừa định mở cửa phòng, đã cảm thấy có một sức gió, đem cô đẩy ra, không thể không ngã ngồi trên mặt đất.
Vương Thiến Như chưa từng bị người nào ngược đãi như thế, ngồi trên mặt đất, toàn thân cũng tỏa ra tức giận, ngẩng đầu nhìn người đầu sỏ gây nên, lại nhìn thấy Đơn Triết Hạo.
Thật sự là bát tự (*)của cô và anh không hợp, giơ chân quyét một cái, không ngờ Đơn Triết Hạo dễ dàng tránh được, quả thật là một sự sỉ nhục lớn đối với cô.
(*) bát tự: tám chữ (giờ ngày tháng năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi) Là một cách xem số mệnh của Trung quốc. Người mê tín cho rằng giờ, ngày, tháng, năm con người được sinh ra đều bị Thiên can Địa chi chi phối. Mỗi giờ, ngày, tháng, năm sinh ấy được thay bằng hai chữ, tổng cộng là tám. Dựa vào tám chữ ấy, ta có thể suy đoán ra vận mệnh của một con người
Cô không cam lòng nắm quyền đánh ra, Đơn Triết Hạo nghiêng người tránh thoát, bàn tay bắt lấy cổ tay của cô, vòng ngược tay cô ra đến sau lưng, dùng sức ép một chút, liền đem Vương Thiến Như đè xuống.
Khóe miệng Đơn Triết Hạo hiện lên tia khinh thường, bàn tay dùng thêm sức áp xuống.
Vương Thiến Như bị động tác không có thương hoa tiếc ngọc của anh, chọc cho oa oa kêu to, "Thật là đau! Mau buông tôi ra, khốn kiếp, nếu để tôi bắt được nhược điểm của anh, anh nhất định sẽ chết."
"Vậy xem trước một chút cô chết như thế nào đã hãy nói?" Đơn Triết Hạo không khách khí dùng sức ép xuống, cả người Vương Thiến Như liền quỳ xuống đất.
Thật ra thì anh chỉ dùng lực bằng một phần ba so với bình thường, nếu như dùng hết toàn lực, cánh tay của Vương Thiến Như đã sớm bị phế bỏ rồi.
"Đơn Triết Hạo, anh nhanh một chút buông tay tôi ra, tay muốn gảy rồi. . . . . ."
Trong tiếng kêu thảm thiết của Vương Thiến Như, bà nội và dì Ngọc ở dưới lầu vội vàng chạy lên.
Bà nội nhìn thấy thế, trong lòng đều run rẩy "Hạo, con làm gì đấy? Mau buông tay."
Vẻ mặt Đơn Triết Hạo không chút thay đổi nhìn bà nội, không có phòng bị buông tay, cũng không quản Vương Thiến Như có thể bị ngã xuống hay không.
Dì Ngọc vội vàng đến đỡ Vương Thiến Như, nghĩ thầm cô gái này, vừa mới tới đã liền chọc Đơn Triết Hạo không vui như vậy, bất quá nhìn chung Đơn Triết Hạo cũng chỉ có vẻ mặt không thoải mái.
Vương Thiến Như lắc lắc cánh tay, cả cánh tay giống như bị tê dại, không chịu yếu thế nhìn chằm chằm Đơn Triết Hạo.
Giọng nói anh lạnh lẽo ra lệnh: "Căn phòng kia không phải kẻ nào cũng có thể tùy tiện vào."
Xoay người không cho bọn họ cơ hội nói chuyện, bước nhanh rời đi.
Vương Thiến Như nhìn thấy anh vô lễ như thế, cả bụng tràn đầy lửa giận, cô sắp bộc phát "Đơn Triết Hạo, anh là tên khốn kiếp!"
Bà nội nhìn thấy quan hệ của bọn họ như thế, nhưng lai cảm thấy buồn cười, cả khuôn mặt đều là nụ cười "Thiến Nhi, đừng giận, để dì Ngọc dẫn con đến phòng khác, bà đã bảo dì Ngọc giúp cháu quét dọn thật tốt."
"Đúng vậy, Vương
/263
|