Lý Tình Thâm không một tiếng động giơ tay ôm lấy cô.
Mãi cho đến sau khi cô khóc đủ, anh mới nhẹ nhàng kéo cô ra, nâng mắt cô lên, nhìn sâu vào mắt cô trong mưa bụi giăng mờ, sau đó cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Anh hôn rất nhẹ, cho đến khi lưỡi anh lẻn vào trong miệng cô, cô mới chậm rãi giơ tay lên, nhốt chặt cổ anh, trúc trắc đáp lại.
Một dòng điện, tê tê nhanh chóng chuyền khắp trái tim hai người.
Lý Tình Thâm đưa Lăng Mạt Mạt trở về ổ nhỏ của cô, trên đường hai người còn hoảng hốt cảm thấy đây giống như một giấc mơ.
Lý Tình Thâm xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Lăng Mạt Mạt thường xuyên nhéo bắp chân, anh không nhịn được, đau lòng nắm tay của cô nói: “Đừng nhéo nữa, đây tất cả là thật.”
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm kinh ngạc, làm sao anh biết cô nhéo chân của mình để chứng minh đây không phải là mơ?
Cái loại mưa bụi mịt mờ này, trên đường lớn không một bóng người, được người cầu hôn, là cảnh tượng ước mơ tha thiết của biết bao nhiêu cô gái, hôm nay lại diễn ra trên người cô, đây có thể để cô cảm thấy chân thật sao?
“Tất cả của em đều là của anh!” Trong giọng nói của Lý Tình Thâm hàm chứa nụ cười không cách nào đè nén, không nhìn thấy khuôn mặt anh, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra khóe môi anh cong lên, tỏa ra nụ cười nhạt nhạt, khuynh thế khuynh thành, đáy lòng không khỏi ngọt ngào ấm áp.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt đã hồi hồn, tiếp tục mở miệng: “Mạt Mạt, em muốn chúng ta lúc nào thì kết hôn?”
Lăng Mạt Mạt cắn ngón tay, nghĩ thật lâu, quay đầu, nhìn Lý Tình Thâm, không xác định giọng điệu thương lượng, hỏi ngược lại: “Đợi làm xong album, kết thúc buổi lễ âm nhạc long trọng, chúng ta liền kết hôn, có được không?”
Lý Tình Thâm trầm tư một hồi, suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy chỉ có thể chờ đến khi đó, kết hôn tất nhiên quan trọng, nhưng ước mơ của Lăng Mạt Mạt khẩn thiết hơn, huống chi buổi lễ âm nhạc long trọng, cũng chưa đến sáu tháng nữa, hiện tại cần chuẩn bị rồi, chỉ sợ không đủ thời gian chuẩn bị hôn lễ, nhất thời gật đầu đồng ý: “Được, để anh gọi điện về Lý Gia, để bọn họ xem, sau buổi lễ âm nhạc có ngày nào thích hợp kết hôn không, sau đó nói cho em biết, để em chọn ra một ngày.” Lý Tình Thâm dừng lại một chút, giọng nói rõ ràng: “ Sắp xếp như thế, không có vấn đề gì chứ? Anh lần đầu tiên kết hôn, không có kinh nghiệm gì, cho nên nếu như em có ý kiến hay ý tưởng, thì cứ nói.”
Lăng Mạt Mạt trừng mắt liếc Lý Tình Thâm, ai mà không lần tiên kết hôn chứ, chẳng lẽ cô kết hôn nhiều lần rồi sao?
Tuy trừng thì trừng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghiêng đầu, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, hình như không có gì phải chú ý rồi, nhất thời lắc đầu một cái, tiếp tục dùng giọng điệu không xác định nói: “Hình như không có gì.”
“Thôi, những thứ này chúng ta cũng không phải phiền, tập đoàn Bạc Đế nhiều người như vậy, đến lúc đó làm theo bọn họ đi! Em chỉ cần chờ làm cô dâu xinh đẹp nhất của anh là được!”
Mãi cho đến sau khi cô khóc đủ, anh mới nhẹ nhàng kéo cô ra, nâng mắt cô lên, nhìn sâu vào mắt cô trong mưa bụi giăng mờ, sau đó cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Anh hôn rất nhẹ, cho đến khi lưỡi anh lẻn vào trong miệng cô, cô mới chậm rãi giơ tay lên, nhốt chặt cổ anh, trúc trắc đáp lại.
Một dòng điện, tê tê nhanh chóng chuyền khắp trái tim hai người.
Lý Tình Thâm đưa Lăng Mạt Mạt trở về ổ nhỏ của cô, trên đường hai người còn hoảng hốt cảm thấy đây giống như một giấc mơ.
Lý Tình Thâm xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Lăng Mạt Mạt thường xuyên nhéo bắp chân, anh không nhịn được, đau lòng nắm tay của cô nói: “Đừng nhéo nữa, đây tất cả là thật.”
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm kinh ngạc, làm sao anh biết cô nhéo chân của mình để chứng minh đây không phải là mơ?
Cái loại mưa bụi mịt mờ này, trên đường lớn không một bóng người, được người cầu hôn, là cảnh tượng ước mơ tha thiết của biết bao nhiêu cô gái, hôm nay lại diễn ra trên người cô, đây có thể để cô cảm thấy chân thật sao?
“Tất cả của em đều là của anh!” Trong giọng nói của Lý Tình Thâm hàm chứa nụ cười không cách nào đè nén, không nhìn thấy khuôn mặt anh, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra khóe môi anh cong lên, tỏa ra nụ cười nhạt nhạt, khuynh thế khuynh thành, đáy lòng không khỏi ngọt ngào ấm áp.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt đã hồi hồn, tiếp tục mở miệng: “Mạt Mạt, em muốn chúng ta lúc nào thì kết hôn?”
Lăng Mạt Mạt cắn ngón tay, nghĩ thật lâu, quay đầu, nhìn Lý Tình Thâm, không xác định giọng điệu thương lượng, hỏi ngược lại: “Đợi làm xong album, kết thúc buổi lễ âm nhạc long trọng, chúng ta liền kết hôn, có được không?”
Lý Tình Thâm trầm tư một hồi, suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy chỉ có thể chờ đến khi đó, kết hôn tất nhiên quan trọng, nhưng ước mơ của Lăng Mạt Mạt khẩn thiết hơn, huống chi buổi lễ âm nhạc long trọng, cũng chưa đến sáu tháng nữa, hiện tại cần chuẩn bị rồi, chỉ sợ không đủ thời gian chuẩn bị hôn lễ, nhất thời gật đầu đồng ý: “Được, để anh gọi điện về Lý Gia, để bọn họ xem, sau buổi lễ âm nhạc có ngày nào thích hợp kết hôn không, sau đó nói cho em biết, để em chọn ra một ngày.” Lý Tình Thâm dừng lại một chút, giọng nói rõ ràng: “ Sắp xếp như thế, không có vấn đề gì chứ? Anh lần đầu tiên kết hôn, không có kinh nghiệm gì, cho nên nếu như em có ý kiến hay ý tưởng, thì cứ nói.”
Lăng Mạt Mạt trừng mắt liếc Lý Tình Thâm, ai mà không lần tiên kết hôn chứ, chẳng lẽ cô kết hôn nhiều lần rồi sao?
Tuy trừng thì trừng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghiêng đầu, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, hình như không có gì phải chú ý rồi, nhất thời lắc đầu một cái, tiếp tục dùng giọng điệu không xác định nói: “Hình như không có gì.”
“Thôi, những thứ này chúng ta cũng không phải phiền, tập đoàn Bạc Đế nhiều người như vậy, đến lúc đó làm theo bọn họ đi! Em chỉ cần chờ làm cô dâu xinh đẹp nhất của anh là được!”
/906
|