Chương 163:
Editor: May
Dù không nên có tâm hại người, nhưng nên có tâm phòng người, đánh giá cẩn thận cô gái này một chút, đôi mắt to, lông mày cong cong , làn da rất trắng, ánh mắt hết sức thành khẩn, không giống như là người xấu, lại nói nơi này là địa bàn của Nam Cung Diệu, sẽ không có chuyện, vì vậy hạ quyết tâm.
"Được, mang tôi đi xem một chút."
"Mời đi theo tôi." Nhân viên phục vụ mang theo Mộ Hi đi đến phòng bao.
"Cô đến từ Trung Quốc ư?" Tiểu thư thỏ hỏi.
"À, đúng vậy." Đôi mắt Mộ Hi nhìn ở đây một chút, xem ở đó một chút, cảm giác hết sức mới mẻ, không có chú ý ánh mắt kỳ thị của cô gái phía trước, thật ra cô gái ở phía trước là đang chê cười Mộ Hi chưa từng thấy qua cảnh đời, vừa nhìn chính là đồ nhà quê!
Mộ Hi bị cô gái dẫn bảy quẹo tám rẽ ở phía trước, trong lòng có chút không ổn.
"Cái kia, ở đây cũng không tệ, tôi ở chỗ này tùy tiện xem một chút, cô đi làm việc đi." Mộ Hi muốn đẩy người phục vụ kia ra.
"Nơi này chơi rất vui vẻ, chỉ là trong phòng bao càng chơi vui hơn, thiết kế vô cùng đặc biệt, bảo đảm cô chưa từng thấy qua. Thật vất vả cô mới đến nước Mỹ một chuyện, không mở mang kiến thức sao được? Đây không phải là đến vô ích rồi ư, tôi thấy cô là người Trung quốc, tôi mới sẽ giúp cô, nếu không, người bình thường là không vào được, chỉ có VIP cao cấp mới có thể tiến vào phòng riêng nha."
Trên mặt cô gái mang nụ cười ngọt ngào, một bộ dáng thành khẩn nhìn Mộ Hi.
"Thật sự tốt hơn nơi này luôn ư?" Mộ Hi cảm thấy hết sức hứng thú hỏi.
"Ừ, thiết kế bên trong phòng riêng còn xa hoa hơn trong đại sảnh..." Cô gái kiên nhẫn giải thích cho Mộ Hi.
"Vậy tôi vẫn thật muốn nhìn một chút, đi thôi." Mộ Hi nhớ tới thiết kế vừa rồi ở đại sảnh giống như là hoàng cung, chẳng lẽ thiết kế phòng riêng còn sầm uất hơn nơi này? Mộ Hi cảm thấy hết sức hứng thú, ngoan ngoãn đi theo cô gái đi về phía trước.
Mộ Hi vừa đi vừa xem xét thiết kế trong hành lang, quả nhiên là rất tuyệt, có thiết kế kiểu Trung Quốc, còn có thiết kế kiểu Âu, hết sức đặc biệt.
Mộ Hi may mắn đi theo đến, tất cả tranh trên tường đều xuất phát từ bút tích của họa sĩ lớn, quả thực là xinh đẹp tuyệt trần.
Đại sảnh sòng bạc.
Nam Cung Diệu lạnh lùng nhìn người phụ trách trước mặt.
"Biết vì sao tôi gọi các người tới không?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : [email protected]
"Tổng, tổng giám đốc, xin phân phó..." Người đàn ông bị hù dọa, toàn thân run cầm cập, thật ra anh ta hoàn toàn không biết rõ chuyện gì xảy ra? Nhận được điện thoại của trợ lý Lãnh, chỉ nói bảo anh ta xuất hiện ở cửa đại sảnh sòng bạc trong năm phút, tổng giám đốc muốn gặp anh ta, cũng vốn chưa kịp hỏi chuyện gì! Liền vội vã chạy đến!
"Anh huấn luyện nhân viên của anh như thế nào, thời điểm tiếp đãi khách hàng phải nên làm như thế nào? (Quy định chế độ cho nhân viên) công ty đều là trang trí ư?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.
Người đàn ông bị hù dọa, mồ hôi đầm đìa, không dám nói lời nào, khí thế vương giả trên người tổng giám đốc làm cho anh ta không rét mà run.
Anh ta chưa bao giờ nói chuyện nhiều với tổng giám đốc, cảm giác hết sức sợ hãi và kinh hoảng, chỉ là nghe đồn ở sòng bạc trước đây nói tổng giám đốc rất lợi hại, hơn nữa người ở phía ngoài đều gọi ngài ấy là tà ma, chuyện này làm cho người đàn ông này càng thêm căng thẳng.
"Bây giờ anh lập tức đi tra rõ ràng vì sao tôi gọi anh đến? Hy vọng anh có thể tự hiểu nguyên nhân của mình là gì! Một lát trả lời thuyết phục cho tôi." Nam Cung Diệu bởi vì không yên tâm Mộ Hi, cho nên trước đó chuẩn bị đi tìm cô, chờ một chút đến hỏi kết quả để xử lý.
"Vâng, vâng Diệu tổng, tôi sẽ đi xử lý ngay. Diệu tổng, mời ngài." Người đàn ông khom lưng, tay làm thế mời.
Hai tay Nam Cung Diệu cắm trong túi, đi tới đi lui ở trong đại sảnh, tìm kiếm thân ảnh của Mộ Hi.
"Đáng chết!"
Nam Cung Diệu tìm rất nhiều lần, vẫn không tìm được thân ảnh của Mộ Hi, trong lòng không khỏi lo lắng.
Mặc dù sòng bạc là tài sản riêng dưới danh nghĩa của anh, nhưng dù sao ở đây cũng là sòng bạc, một cô gái một thân một mình, thật sự không phải là rất an toàn, cho nên anh mới sẽ phái người đi theo Mộ Hi, nhưng vì sao vẫn không có thân ảnh của cô?
Thấy một gã bảo vệ đứng cách đó không xa, Nam Cung Diệu chỉ chỉ anh ta, ý bảo anh ta đi qua.
Bảo vệ ở đây đều là người Mỹ, anh ta lễ phép đi tới trước mặt Nam Cung Diệu, khom người chào, dùng tiếng Anh hỏi Nam Cung Diệu.
"Tiên sinh cần gì sao?"
"Có thấy một cô gái Trung Quốc đi qua chỗ này không, có một phục vụ đi theo bên cạnh." Nam Cung Diệu dùng tiếng Anh hỏi.
"Có một người, hình như nhân viên phục vụ kia không khống chế tiểu được, cho nên rời đi trước, sau đó liền không biết cô gái kia đi đâu?"
Nam Cung Diệu khoát tay áo, ý bảo người bảo vệ có thể rời đi, bảo vệ lễ phép cúi người chào, sau đó trở lại cương vị công việc của mình, tuần sát trị an bảo sòng bạc.
Nam Cung Diệu lại tiến về phía trước vài bước, gọi tới một bảo vệ, hỏi vấn đề giống như vậy, kết quả trả lời là giống nhau, Nam Cung Diệu đón hỏi liên tiếp ba người bảo vệ, kết quả đáp án là giống nhau!
Nam Cung Diệu một phát bắt được cổ áo bảo vệ, rống to.
"Nói, rốt cuộc người phụ nữ kia đi đâu?"
Phản ứng đầu tiên của bảo vệ chính là có người gây chuyện, đối với vị tổng giám đốc sòng bạc này, nhân viên làm việc ở đây gần như đều không nhận ra anh, cho nên giờ phút này anh chính là khách đánh bạc bình thường, phàm là đến gây chuyện, đương nhiên là dạy dỗ một trận ném văng ra.
Nam Cung Diệu được gọi chính là trời cao hoàng đế xa, hiểu rất ít bên trong này, ngoại trừ thời điểm khai trương đã tới mấy lần, cũng chỉ tuần sát đơn giản, hoàn toàn không có cẩn thận quan sát cấu tạo cặn kẽ của sòng bạc.
Bởi vì anh vẫn luôn ở trong nước, người phụ trách nơi này cũng tự nhiên thành lão đại ở đây.
Nếu ở đây thực sự có một vài giao dịch bất chính, Nam Cung Diệu cũng không thể biết.
"Tiên sinh, xin buông tay, chúng tôi không chịu trách nhiệm trông chừng phụ nữ của anh, chúng tôi chỉ phụ trách duy trì trật tự ở đây!" Bảo vệ nhẫn nại nói.
Thấy bảo vệ này bị nắm lấy cổ áo, bảo vệ khác đều bu lại, xem ra có người đến đập phá.
"Tiên sinh, mời buông tay, nơi này là sòng bạc văn minh, không cho phép đánh nhau." Một gã bảo vệ khác nói, anh ta là hy vọng có thể giải quyết vấn đề trong hòa bình, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không đánh nhau.
"Mau nói, rốt cuộc người phụ nữ kia ở đâu ?" Tay Nam Cung Diệu cầm lấy cổ áo càng thêm dùng sức, anh mới mặc kệ sòng bạc chó má gì, giờ phút này anh chỉ cần nhanh chóng tìm được Mộ Hi, những thứ khác đều không quan trọng.
"Tiên sinh, xin tỉnh táo." Bảo vệ tiếp tục nhẫn nại nói.
"Gọi quản lý các người tới đây." Nam Cung Diệu hung hăng chỉ nhân viên phục vụ đưa rượu bên cạnh nói.
Ai ngờ, nhân viên phục vụ vừa nhìn là gây chuyện, nhìn cũng không nhìn Nam Cung Diệu, tiếp tục đưa rượu, hoàn toàn không có ý tứ dự định đi tìm quản lý.
Một lát sau vẫn không nhìn thấy Mộ Hi tới, anh gần như muốn điên, nghĩ đến Mộ Hi gặp nguy hiểm, gấp đến muốn giết người!
"Mẹ kiếp, buộc lão tử đại khai sát giới đúng không." Nam Cung Diệu buông bảo vệ ra, lui về phía sau một bước, dùng một cước đá bay bảo vệ.
Mấy người bảo vệ nhìn thấy người của mình bị đạp bay, vì vậy, đồng loạt xông lên, nơi này có quân nhân giải ngũ, còn có một ít là quyền thủ chuyên nghiệp, tóm lại là người người lợi hại.
Bọn họ đều không chút lưu tình công kích Nam Cung Diệu.
Nam Cung Diệu tránh thoát một quyền, sau đó hung hăng đánh về phía phần eo của bảo vệ ở bên phải, theo một tiếng kêu rên, bảo vệ đó ngã trên mặt đất, Nam Cung Diệu am hiểu nhất chính là đánh một kích mất mạng, bởi vì đây là địa bàn của mình, cho nên Nam Cung Diệu không có muốn tính mạng của anh ta, mà chỉ là đánh anh ta té xuống đất.
Những người bảo vệ đó bắt đầu đồng loạt công kích Nam Cung Diệu, không trộm cơ hội tập kích anh, bởi vì người đông thế mạnh, Nam Cung Diệu trước sau lần lượt đánh vài quyền, theo đó là lại quật ngã hai người bảo vệ, bảo vệ ngã trên mặt đất, người người bị đánh mặt mũi bầm dập, ôm bụng kêu rên, không có nghĩ đến khí lực người đàn ông Trung quốc này lớn như vậy, chỉ là một quyền, liền không đứng lên nổi! Hình như là xương sườn bị gãy, đau muốn chết.
/318
|