Chương 164:
Editor: May
Một tên bảo vệ trong đó vung một quyền đánh tới bụng Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu tay mắt lanh lẹ, một phát bắt được cái tay tập kích tới, răng rắc, cổ tay lập tức gãy xương, tiếp theo Nam Cung Diệu nhấc chân đạp một cước về phần eo người đàn ông, lại là một tiếng xương cốt rạn nứt.
"Á - - "
Bảo vệ theo một tiếng a té trên mặt đất, trong mắt toát ra thần sắc không thể tin được.
"Lý Tiểu Long của Trung Quốc?" Một người nước ngoài giật mình nói.
"NoNoNo, không phải là Lý Tiểu Long, đây là công phu Trung Quốc." Một người nước ngoài khác lại nói, bởi vì Lý Tiểu Long đã sớm không còn nữa.
"Công phu Trung Quốc thật lợi hại." Người nước ngoài lại nói, công phu Trung Quốc thật lợi hại.
Người vây xem không hẹn mà cùng nói.
Vào lúc Nam Cung Diệu và bảo vệ đang đánh nhau, cuối cùng quản lý trong đại sảnh đã làm rõ chuyện tại sao tổng giám đốc gọi anh ta tới.
Anh ta biết rõ tổng giám đốc đang chờ anh ta báo cáo, cho nên liền đi tới đại sảnh, mới vừa vào đại sảnh liền phát hiện rất nhiều người đang vây xem cái gì đó?
"Xin tránh đường, xin tránh đường, xin tránh đường..."
Dùng sức chen vào, đưa đầu nhìn vào bên trong.
"Trời ạ - -" Quản lý dùng sức chui vào trong, bởi vì tổng giám đốc của bọn họ đang bị bảo vệ quần ẩu, những người này thật sự là không hại chết anh ta thì không được mà, mới vừa rồi là nhân viên tiếp đãi ở cửa chọc tới tổng giám đốc, lúc này sao bảo vệ lại động thủ với tông giám đốc vậy, trời ạ " "
"Dừng, dừng tay, dừng tay, đừng đánh... Á - -" Vào lúc quản lý liều mạng tiến lên kéo bảo vệ đang đánh hăng say, những người này đều từng được huấn luyện chuyện nghiệp, lúc quản lý chưa đến gần liền bị một cước đá ra ngoài.
"Ai da - - các người mau dừng tay..." Quản lý bị ngã trên mặt đất, đau nhe răng nhếch miệng, hai tay che bụng, trong miệng vẫn kêu to dừng tay, những bảo vệ khác té xuống trên đất vừa nhìn thấy là quản lý bị đá bay, cuống quít đến đỡ.
"Đừng lo cho tôi, mau, mau kéo bọn họ ra, nhanh lên, nhanh lên!" Quản lý nhanh chóng dùng một tay đánh mặt đất. Phải làm sao bây giờ? Ở trong địa bàn của mình, đánh tổng giám đốc của mình, đây không phải là không muốn sống ư!
Những người bảo vệ này thật là có mắt không tròng, người nào không chọc, lại cứ muốn chọc tà ma oai phong một cõi, xong rồi, lần này toàn bộ xong rồi!
Bảo vệ nhận được mệnh lệnh, xông lên, tốn sức lực rất lớn mới kéo đám người đánh nhau cùng một chỗ ra.
"Tổng. tổng giám đốc, ngài không có sao chứ?" Quản lý khom thắt lưng đi tới trước mặt Nam Cung Diệu.
"Bảo đám hỗn đản kia nói ra người phụ nữ đi với tôi đã đi đâu?" Nam Cung Diệu rống giận, giờ phút này anh chỉ muốn nhanh chóng tìm được Mộ Hi, những thứ khác, sau này hãy nói.
"Các người mau nói, vị tiểu thư đi cùng tổng giám đốc đã đi nơi nào?" Quản lý quát về phía bọn họ, vẫn luôn không thấy người phụ nữ của tổng giám đốc ở trong này!
Mấy người bảo vệ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhất thời không biết nên nói cái gì? Hóa ra vừa rồi đánh nhau với bọn họ lại là tổng giám đốc ở đây, nghe được xưng hô của quản lý, đều bị dọa khiếp sợ đến run lên!
"Các người ngược lại nói nhanh một chút đi?" Quản lý lo lắng nhìn chằm chằm đám bảo vệ bị Nam Cung Diệu đánh sưng mặt sưng mũi kia, trong lòng càng thêm căng thẳng, nhiều người như vậy lại không quật ngã được một người, còn bị tổng giám đốc đánh đến thương tích khắp người, có thể thấy được tổng giám đốc không phải là chủ nhân dễ trêu.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : [email protected]
"Cái này, quản lý, chúng tôi thật sự không biết!" Bảo vệ kinh hoàng khiếp sợ nói, bọn họ đã lĩnh giáo sự lợi hại của tổng giám đốc, cho nên không dám nói dối.
"Cô ấy có nói chuyện với người nào không?" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói,
"Tôi nhìn thấy cô ấy từng nói chuyện với một cô gái thỏ của phòng bao, sau đó liền rời đi." Một bảo vệ cúi đầu nói.
"Mau mang ta đi tới phòng bao của cô gái thỏ đó." Nam Cung Diệu lớn tiếng nói, bây giờ không phải là thời điểm truy cứu trách nhiệm, trước mắt phải nắm chặt tìm được Mộ Hi, suy nghĩ một chút, có thể là Mộ Hi bị cô gái thỏ kia lừa bán, anh liền giận đến nghiến răng, thật là một người phụ nữ ngốc, thế nhưng dễ dàng bị lừa như vậy!
Quản lý ngoan ngoãn mang theo Nam Cung Diệu đi đến phòng bao, đi đến trong hành lang, Nam Cung Diệu liền có một loại dự cảm xấu, không khí nơi này làm cho anh hiểu được đây là địa phương nào, không nghĩ tới trong sòng bạc của mình lại có phục vụ sắc tình này, vì sao anh vẫn luôn không biết?
Tài sản riêng dưới danh nghĩa của anh rất nhiều, nhưng kiêng kị duy nhất chính là không cho phép làm phục vụ sắc tình, đương nhiên tổ chức độc dược là một ngoại lệ, phụ nữ chỗ đó là đặc biệt phục vụ cho anh em của mình, không tiếp người ngoài, nhưng tất cả phụ nữ đều có tiền lương, giống như những nhân viên của mình, không phục vụ bên ngoài.
Vừa rồi Mộ Hi vẫn luôn đi theo cô gái thỏ đi về phía trước, chợt phát hiện không thích hợp, bởi vì bọn họ đã rời khỏi khu vực công cộng của sòng bạc, Mộ Hi chuẩn bị xoay người rời đi, lại phát hiện đằng sau xuất hiện hai gã bảo vệ ngăn cản đường đi của cô, lại quay đầu nhìn về phía cô gái vừa mang cô tới, ai ngờ đã sớm không thấy tăm hơi của cô gái kia!
Cô nhanh chóng nâng hai tay lên, chuẩn bị tìm cơ hội chạy trốn, mặc dù chính mình có chút công phu, nhưng trước mắt là hai gã đàn ông hết sức cường tráng, chỉ sợ bản thân không phải là đối thủ của bọn họ!
"Các người muốn làm gì?" Mộ Hi dùng tiếng Anh lớn tiếng nói.
"Làm cái gì? Lát nữa cô sẽ biết!" Một tên bảo vệ trong đó nói.
"Anh đã đến rồi?" Mộ Hi hô về phía đằng sau bọn họ, kỳ thật đằng sau không có gì hết.
Hai gã bảo vệ đồng thời quay đầu lại nhìn phía sau, Mộ Hi thừa dịp lúc này, nhanh chóng chạy tới phía bên cạnh của một gã bảo vệ, hy vọng có thể lợi dụng khe hở giữa hai người để xông ra ngoài.
Động tác Mộ Hi rất nhanh, ở một khắc hai người kia phát hiện bị lừa, Mộ Hi đã chen lấn ra ngoài, nhanh chóng chạy tới hành lang bên kia.
"Á - - "
Ai ngờ Mộ Hi chạy chưa được vài bước liền bị bắt được, một người đàn ông nắm lấy tóc của cô dùng sức túm về phía sau, một người khác đột nhiên nâng hai chân Mộ Hi lên, sau đó hai gã người nước ngoài cứ như vậy mang Mộ Hi đi vào bên trong, lúc Mộ Hi hô to cứu mạng, đột nhiên bị người che miệng lại, ngay sau đó mí mắt của cô liền nặng trĩu, không biết vì sao lại rất mệt? Không cam lòng nhắm mắt lại.
Mộ Hi bị mang tới một gian phòng, bảo vệ đặt cô đến trên ghế sofa liền đi ra ngoài. Một người đàn ông mập mạp đi ra từ bên trong, Sắc Mễ Mễ đi về phía Mộ Hi đang hôn mê.
"Anh, người ta đã mang đến, em rất vất vả đúng không?" Cô gái thỏ hỏi.
"Gái điếm thối, không thể thiếu chỗ tốt của em, lần này mặt hàng không tệ, ông đây sẽ cho em gấp đôi, về sau chú ý thêm cho anh, sẽ không bạc đãi em." Người đàn ông mập mạp nói xong, đi về phía Mộ Hi, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm cô.
"Anh, còn có một người đàn ông đi cùng người phụ nữ, không biết sauđó người đàn ông kia đã chạy đi đâu? Anh, người phụ nữ này sẽ không có phiền toái gì chứ?" Cô gái thỏ lo lắng hỏi.
"Phiền toái gì? Người đàn ông kia nhất định là đi đánh bạc rồi, nếu không chính là đi phòng riêng hưởng lạc thôi!" Mắt người đàn ông mập không chớp, không dời khỏi thân thể của Mộ Hi.
"Anh, thuốc mê kia còn không? Cho em thêm một chút." Cô gái thỏ cười hì hì nói.
"Gái điếm nhỏ lại muốn chơi đàn ông phải không? Được rồi, nhìn trên phân thượng hôm nay em lập công lớn, cho em thêm một chút, chỉ là em đừng quên trong thuốc mê này trộn lẫn một chút thuốc kích dục, đến lúc đó cẩn thận bị người giết chết!" Người đàn ông mập nói xong liền cầm thuốc mê tới.
Nam Cung Diệu và đám người quản lý tìm khắp tất cả phòng bao vài lần, vẫn không có thân ảnh của Mộ Hi.
"Còn có phòng khác không?" Lúc này mặt Nam Cung Diệu đã lạnh đến không thể hình dung, giọng nói cũng đã sắp khiến người chết rét, làm cho người bên cạnh bị dọa đến không rét mà run.
"Không có, không có!" Quản lý kinh hoàng khiếp sợ trả lời, nhân viên phục vụ bên cạnh rất không hiểu, bởi vì bọn họ còn không biết thân phận của Nam Cung Diệu là ai, có vài nhân viên phục vụ rất không quen nhìn bộ dáng quản lý như vậy, thấy rất nhiều người nổi tiếng, cũng thấy rất nhiều kẻ có tiền, nhưng còn chưa từng nhìn thấy kẻ hù dọa quản lý thành khúm núm như vậy! Thật không biết người đàn ông này có lai lịch gì, làm cho quản lý không thể không phục vụ như vậy!
"Mấy người các cô nhanh ngẫm lại một chút, còn có chỗ nào chưa kiểm tra không?" Quản lý quay đầu lại gọi nhân viên phục vụ ở phía sau, còn không tìm được người phụ nữ kia, thật lo lắng hôm nay liền chết ở chỗ này, không cần nhìn cũng biết tổng giám đốc đã nhẫn nại đến cực hạn, chỉ sợ tổng giám đốc nổi giận, giết anh ta thôi!
"Quản lý, còn có phòng làm việc của tổng giám đốc ở phía trước là chưakiểm tra, toàn bộ những phòng bao khác đều đã kiểm tra rồi." Một nhân viên phục vụ chỉ đến nơi phía trước không xa, Nam Cung Diệu không đợi quản lý dẫn đường, liền tự mình đi nhanh đến bên kia.
Thật ra, khuya hôm nay quản lý vẫn luôn dẫn theo Nam Cung Diệu kiểm tra cũng không phải là quản lý, chỉ là phó quản lý, quản lý chân chính còn chưa có lộ diện.
Tên đàn ông mập mạp kia chính là quản lý ở chỗ này, là người rất háo sắc, thường xuyên chơi đùa phụ nữ, hơn nữa thích chơi mới mẻ, đặc biệt là phụ nữ từ trong đám khách tới nơi này chơi, hắn thích nhất là sau khi chơi đùa xong sẽ chụp người đó vài tấm hình, đe dọa nếu người đó dám lộ ra liền công khai ảnh chụp, cho nên gần như không người nào dám đối nghịch với bọn họ, coi như là ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ cũng khó nói!
/318
|