Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 193:

/318


Chương 193:

Editor: May

 

          Mộ Hi đột nhiên ngẩng đầu, đầu tóc bị gió thổi lên, la lớn.

 

          "Anh hai, giết hắn, giết hắn..." Lãnh Đông bị dọa cả kinh, em gái lại phát bệnh, sắc mặt trắng bệch, không có một chút huyết sắc, giọng nói giống như cũng thay đổi, trở nên không giống như là em gái, thật ra đây mới là giọng nói của Lãnh Tuyết.

 

          "Tuyết nhi, Tuyết nhi, em làm sao vậy?" Lãnh Đông lắc mạnh Mộ Hi, muốn đánh thức cô, nhưng Mộ Hi vung hai tay, Lãnh Đông liền bị ném ra ngoài.

 

          Lãnh Đông bị Mộ Hi ném tới đường cái bên cạnh, khóe miệng rỉ ra máu.

 

          "Không nghĩ tới công phu Tuyết nhi tốt như vậy, xem ra em đã dụng tâm học công phu với ông nội." Lãnh Đông bị em gái ném văng ra, không có tức giận, ngược lại rất cao hứng, bởi vì công phu của em gái tốt, đây là niềm kiêu ngạo của anh, chỉ là vì sao khí lực của cô lớn như vậy?

 

          "Tuyết nhi, Tuyết nhi, anh là anh trai đây, anh là anh Đông tử của em, Tuyết nhi, Tuyết nhi..." Vào lúc Lãnh Đông sốt ruột, Nam Cung Diệu đến nơi, anh lo lắng chạy tới, ai ngờ.

 

          "Cút ngay, giết hắn, giết hắn..." Mộ Hi mở to mắt, nhìn về phía trước. Nam Cung Diệu có một loại dự cảm xấu, anh không mê tín, không tin quỷ quái, nhưng Mộ Hi không thích hợp, nhất định là gặp tà. Nam Cung Diệu từ từ đứng lên, đi đến sau lưng Mộ Hi, muốn đánh ngất xỉu cô, ai ngờ vào lúc Nam Cung Diệu mới vừa muốn tới gần Mộ Hi.

 

          "Cút ngay, nếu không, tôi sẽ giết anh..."

 

          "Hi, là anh, anh là diệu, em nhìn anh đi!" Lúc này Nam Cung Diệu quên mất Lãnh Đông ở bên cạnh, liền gọi ra một tiếng Hi.

 

          "Người đàn ông khốn kiếp, gọi tôi là Tuyết nhi, tôi là Lãnh Tuyết, tôi muốn báo thù, giết hắn, giết hắn..." Lãnh Đông bắt đầu thương cảm cho Diệu tổng, vì một phụ nữ, làm cho tâm sức lao lực quá độ, thế nhưng gọi em gái mình là Hi, xem ra Diệu tổng cần phải nghỉ ngơi thật tốt một chút, cứ như vậy thì ngài ấy sẽ xảy ra chuyện, tương tư thành hoạ!

 

          Đúng lúc này, Lãnh Ưng đột nhiên xuất hiện, đánh một quyền lên trên gáy Mộ Hi. Trong nháy mắt Mộ Hi té xỉu, Nam Cung Diệu thuận thế ôm lấy Mộ Hi.

 

          "Ôm nó lên, đi theo ta." Lãnh Ưng nói.

 

          Nam Cung Diệu ôm lấy Mộ Hi đi theo Lãnh Ưng vào trong nhà, chỉ là đi nhà của Lãnh Đông, bộ dạng này của Mộ Hi không thể trở về nhà của Mộ Hi, trẻ con sợ thì phải làm sao bây giờ?

 

          "Lãnh Đông, Vũ Hàn giao cho tôi, anh yên tâm. Mấy đứa bé giao cho anh, Lâm Lâm ở nhà một mình, tôi không yên tâm!" Nam Cung Diệu đột nhiên quay đầu lại nói với Lãnh Đông, bởi vì anh biết có chuyện sắp phát sinh, nhưng anh không muốn Lãnh Đông khổ sở, bởi vì mới vừa rồi có thể là em gái ruột của Lãnh Đông tác quái, nếu thực là như thế, Lãnh Đông sẽ càng thống khổ, anh ta là anh em của anh, anh không đành lòng nhìn anh ta khổ sở, cho nên Nam Cung Diệu cố ý đuổi Lãnh Đông đi.

 

          Đối với Nam Cung Diệu, Lãnh Đông chỉ có phục tùng, bởi vì Nam Cung Diệu là thần tượng của Lãnh Đông, Lãnh Đông vẫn luôn đi theo Nam Cung Diệu, anh ta rất bội phục Nam Cung Diệu, cho nên anh hết sức nghe theo Nam Cung Diệu.

 

          "Tôi sẽ đi nhìn Lâm Lâm ngay, anh yên tâm." Lãnh Đông xoay người rời đi, bởi vì anh biết rõ còn có ông nội, ông nội là nhân vật truyền kỳ, có ông ở đây, tất cả đều không cần lo lắng.

  P/s: bạn nào muốn đọc trước FULL với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy  liên hệ : [email protected]

          Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi đi vào chỗ ở của Lãnh Đông.

 

          "Mau đặt con bé lên trên giường." Lãnh Ưng sốt ruột nói, Nam Cung Diệu làm theo.

 

          Chỉ thấy Lãnh Ưng bưng một chén gì đó, uống một ngụm, đột nhiên phun lên trên mặt Mộ Hi.

 

          Sau đó trong miệng liền niệm gì đó, một lát sau, Lãnh Ưng mở mí mắt Mộ Hi ra nhìn nhìn.

 

          "Con bé không sao, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt thôi." Lãnh Ưng nói xong đi tới phòng khách, Nam Cung Diệu đi theo ra ngoài.

 

          "Xin ông Lãnh nói cho tôi biết xảy ra chuyện gì?" Nam Cung Diệu lễ phép hỏi Lãnh Ưng.

 

          "Không có gì, cậu mang nó trở về đi!" Lãnh Ưng không muốn nói, đây là bí mật của ông và Mộ Hi, ông không muốn nói chuyện của cháu gái ông với bất kỳ ai, kể cả Lãnh Đông - cháu của mình.

 

          "Ngài không nói, vậy để cho tôi nói đi, nằm ở bên trong là Mộ Hi - vợ của tôi, cũng không phải là Lãnh Tuyết - cháu gái của ông, chuyện vừa rồi hẳn là Lãnh Tuyết đến đây, cô ta đã chết rồi đúng không? Hơn nữa tôi đoán cô ta chết vô cùng oan khuất! Cho nên mới phải như vậy, nhưng tôi không hiểu vì sao cô ta lại chọn Mộ Hi?" Nam Cung Diệu từ từ nói, hoàn toàn mặc kệ vẻ mặt biến hóa không ngừng của Lãnh Ưng.

 

          "Không hổ là tà ma, có đảm lược, cậu cũng tin quỷ thần sao?" Lãnh Ưng hỏi.

 

          "Tôi không muốn tin tưởng, nhưng những chuyện bây giờ có thể giải thích như thế nào? Có một số việc, khoa học đều rất khó giải thích, cho nên tôi cũng xem những chuyện này thành một loại văn hóa để nghiên cứu." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Không hổ là đế vương giới thương nghiệp." Lãnh Ưng nói.

 

          "Ông Lãnh, tôi chỉ quan tâm, vì sao Lãnh Tuyết sẽ chọn trúng Mộ Hi?" Nam Cung Diệu không hiểu hỏi, như vậy mới có thể trợ giúp Mộ Hi thoát khỏi giày vò của cơn ác mộng, bởi vì Mộ Hi liên tục gặp ác mộng, Nam Cung Diệu liền hoài nghi có chuyện muốn phát sinh, chỉ là Mộ Hi lại không nói gì!

 

          "Được, tôi nói cho cậu biết, Lãnh Tuyết - cháu gái của tôi, con bé không muốn thương tổn bất luận kẻ nào, nó chỉ muốn báo thù cho mình. Năm đó nó bị người tàn nhẫn hại chết, nó chết oan, nó sẽ không hại người, nhưng nó muốn báo thù."

 

          Lãnh Ưng thống khổ nói, kể từ hai năm trước, sau khi ông biết rõ chuyện cháu gái bị giết hại, không bao lâu ông liền mơ thấy Lãnh Tuyết tìm đến ông. Bắt đầu từ đó, ông liền bắt đầu nghiên cứu kiến thức về phương diện này, giống như là Nam Cung Diệu nói, coi đó thành một loại văn hóa.

 

          "Vì sao cô ta lại tìm Mộ Hi? Mộ Hi lại không biết gì, cũng không hiểu gì, hơn nữa còn hết sức mơ hồ, vì sao cô ta không tìm một người lợi hại báo thù giúp cô ta?" Nam Cung Diệu hết sức hoang mang nói.

 

          "Bởi vì Mộ Hi là người tứ thìn, con bé là người ra đời vào năm thìn, tháng thìn, giờ Thìn, mạng cách thấp trời sinh, người như vậy, Lãnh Tuyết sẽ rất dễ dàng tìm tới nó, nếu như là người bình thường, Lãnh Tuyết chỉ cần tìm tới bọn họ, những người kia sẽ bệnh nặng một hồi, nghiêm trọng sẽ từ từ chết đi, nhưng Mộ Hi không giống, nó không có chuyện gì, cho nên lúc trước Tuyết nhi mới chọn Mộ Hi, tôi đoán năm đó Mộ Hi đã định là sẽ tìm ra manh mối trong chuyện đó, sau này nó lại phẩu thuật thẩm mỹ biến thành khuôn mặt giống Tuyết nhi như đúc, lúc trước, tôi rất tức giận, cho đến khi gần đây tôi mới hiểu được, Mộ Hi là đứa bé ngoan, đây cũng là ý tứ của Tuyết nhi, Tuyết nhi sẽ không thương tổn Mộ Hi, ai giết Tuyết Nhi thì Tuyết nhi sẽ giết người đó, Tuyết nhi muốn Mộ Hi báo thù giúp mình! Cho nên Tuyết nhi mới bảo tôi dạy Mộ Hi học công phu."

 

          Lãnh Ưng nói ra tất cả.

 

          Mặc dù Nam Cung Diệu nghĩ đến một chút kết quả, nhưng không nghĩ tới sau khi nghe vẫn bị dọa đến nổi da gà cả người.

 

          "Đông nhi của tôi cũng không biết gì hết, xin cậu giữ bí mật, nhà họ Lãnh chúng tôi chỉ có một đứa nhỏ này! Thoát khỏi!" Lãnh Ưng khổ sở nói.

 

          "Ông yên tâm, Lãnh Đông là anh em của tôi, tôi sẽ không nói." Nam Cung Diệu hứa hẹn nói.

 

          "Rất tốt, có lẽ có một ngày, Mộ Hi có thể giải nguyền rủa của gia tộc cậu, cậu cứ chậm rãi chờ đi, hiện tại chúng ta đều bất lực, tin tưởng tôi, Tuyết nhi tuyệt sẽ không thương tổn Mộ Hi, điểm này tôi bảo đảm, phẫn nộ của con bé chỉ sẽ hướng về người đàn ông kia." Lãnh Ưng nói.

 

          "Ông Lãnh, sao ông biết gia tộc của tôi bị nguyền rủa?" Nam Cung Diệu tò mò hỏi.

 

          "Về sau tôi sẽ nói cho cậu biết, tôi mệt mỏi, các người trở về đi."

 

          "Vậy chúng tôi đi về trước." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi rời đi, Lãnh Ưng rất khổ sở, ông không thể để cho cháu gái chết vô ích, nhưng rốt cuộc ai là chủ sử sau màn?

 

          Sau khi Nam Cung Diệu mang theo Mộ Hi trở về, đặt Mộ Hi đến trên giường, hết sức lo lắng cho cô.

 

          "Con bé như thế nào?" Lãnh Đông tiến đến nói.

 

          "Không có việc gì, chỉ là gần đây áp lực quá lớn, hình như là bị kích thích!" Nam Cung Diệu không thể nói không có chuyện gì, như vậy sẽ khiến cho Lãnh Đông hoài nghi.

 

          "Em ấy sẽ tốt thôi, tôi đi về trước!" Trong mắt Lãnh Đông giống như ngấn lệ, giống như tâm tình rất không tốt.

 

          Rời khỏi chỗ ở của Mộ Hi, Lãnh Đông chạy đi giống như điên vậy...

 

          "Á - - vì sao?" Lãnh Đông thống khổ kêu to, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, hai tay dùng sức đánh mặt đất.

 

          Lúc này, ông trời giống như bị Lãnh Đông cảm hóa, bầu trời từ từ rơi mưa phùn xuống. Lãnh Đông gầm thét khóc lớn, ai nói nam nhi có lệ không dễ rơi! Đường đường nam nhi bảy thước, lúc này mặt đã đầy nước mắt.

 

          "Mẹ - - thực xin lỗi, con không bảo vệ tốt Tuyết nhi..." Lãnh Đông quỳ trên mặt đất khóc lớn lên, mưa phùn càng rơi càng lớn, Lãnh Đông hoàn toàn không cảm giác được, trong đầu anh đều là đối thoại vừa rồi của ông nội và Nam Cung Diệu. Khó trách ngày đầu tiên nhìn thấy ông nội, Mộ Hi sẽ hô to với anh: Anh hai, giết hắn, giết hắn...

 

          "Tuyết nhi? Tuyết nhi? Tuyết nhi? Em đi ra, em đi ra, nói cho anh biết rốt cuộc là ai? Anh nhất định phải làm thịt hắn, rút da hắn, rút gân hắn, anh muốn cầm lấy đầu của hắn cúng tế em." Nhưng dù Lãnh Đông hô to như thế nào, trong không trung vẫn không có bất kỳ đáp lại nào.

 

          Mộ Hi tỉnh dậy, giống như mới vừa tỉnh ngủ, duỗi duỗi người.

 

          "Thật đói, em muốn ăn cơm." Mộ Hi làm nũng nhìn Nam Cung Diệu.

 

          "Anh sẽ đi nấu cho em ăn ngay, chờ." Nam Cung Diệu vẫn nhìn Mộ Hi, đều đã quên nấu đồ ăn cho cô, cho nên Mộ Hi vừa nói đói, anh liền vui vẻ đi nấu cơm.

 


/318

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status