Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 194:

/318


Chương 194:

Editor: May

 

          Một tiếng sau, Mộ Hi ăn uống no đủ, thỏa mãn quệt quệt mồm.

 

          "Cảm giác ăn no thật tốt." Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi không nháy mắt một cái, khó trách mấy năm này cô trở nên vui giận thất thường, hóa ra là như vậy.

 

          "Này? Anh ngốc rồi à? Đừng tưởng rằng nấu bữa cơm cho em, em sẽ cảm động đến rối tung rối mù, anh ở chỗ này của em ăn không ở không, sẽ phải lao động, em cũng không có ngược đãi anh mà, anh không nên nhìn em như vậy." Mộ Hi nhìn Nam Cung Diệu nói.

 

          "Đứa ngốc, anh thích nấu cho em ăn." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Con bà nó, chịu không nổi, buồn nôn quá đi, nhìn một chút đi, đều nổi da gà rồi." Mộ Hi vươn cánh tay cho Nam Cung Diệu xem, Nam Cung Diệu bắt lấy bàn tay duỗi ra của Mộ Hi, thâm tình hôn lên.

 

          "Nhớ kỹ, anh là của em, anh sẽ ở bên cạnh em." Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi ôn nhu nói.

 

          "Làm sao? Người ta muốn khóc, không nên như vậy được không?" Mũi Mộ Hi ê ẩm.

 

          "Không cho phép em không đếm xỉa đến sự tồn tại của anh." Nam Cung Diệu dùng giọng ra lệnh nói.

 

          "Người đàn ông bá đạo, không để ý tới anh, em muốn đi ngủ, ngày mai con vẫn là anh mang theo, cảm ơn nha." Mộ Hi cười nói, sau đó đi vào phòng ngủ.

 

          "Này? Bà xã, em lại đi đâu nữa?" Nam Cung Diệu kéo giọng gọi.

 

          "Em muốn bái sư học nghệ, công phu Trung Quốc, có một ngày, em sẽ đánh bại anh. Người đàn ông này, chờ ngoan ngoãn thần phục đi." Mộ Hi bĩu môi nói, bộ dáng nhỏ rất đáng yêu, như cô dâu nhỏ làm nũng.

 

          "Anh chờ em tới khiêu chiến, nhớ hạ chiến thuật đó, nếu không anh đây sẽ không phục vụ đâu." Nam Cung Diệu cười nói.

 

          "Ít chảnh chọe đi, cẩn thận em sẽ đánh lén anh, người ta là cô gái nhỏ, không phải là nam tử hán, cho nên không cần quân tử chi lễ, ha ha..." Mộ Hi ngồi ở trên giường nở nụ cười ha ha, Nam Cung Diệu cũng cười, cô vợ nhỏ đã trở lại, không biết chuyện hôm nay có cònphát sinh nữa không, ngẫm lại liền lo lắng!

 

          Ngày hôm sau, sáng sớm, trên người Mộ Hi mặc một áo da màu đỏ bó sát người, cô vẫn theo lẽ thường đi tới chỗ ông học công phu trước, sau đó buổi chiều còn có hẹn với Âu Dương Hàn, chính là đi cưỡi ngựa.

 

          Buổi chiều, Mộ Hi đang trên đường đi đến chuồng ngựa, đột nhiên có mấy tên nhóc chạy đến, vây cô lại.

 

          "Nhóc con, đi đâu? Tao chờ mày lâu rồi." Một tên côn đồ cầm đầu nói.

 

          Mộ Hi không khẩn trương chút nào, bây giờ cô một thân công phu, sao người bình thường có thể làm tổn thương, đúng lúc luyện một chút xem đã học đến đâu rồi.

   P/s: bạn nào muốn đọc trước FULL với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy  liên hệ : [email protected]

          "Anh em, vây lại cho tao." Người đàn ông cầm đầu hô to một tiếng, đám người vây Mộ Hi lại.

 

          Lúc Mộ Hi chuẩn bị tiếp chiêu, không nghĩ tới mấy tên côn đồ đột nhiên tụt quần xuống, lộ ra mấy anh em nhỏ của mình, người người nhắm ngay Mộ Hi.

 

          "Con nhóc, nói, mày là người hay quỷ? Nếu không lão nhị sẽ hầu hạ." Tất cả mọi người nín tiểu, giống như chuẩn bị cùng nhau phóng ra, Mộ Hi hiểu, hóa ra coi cô thành quỷ, nghe nói nước tiểu đồng từ có thể đối phó quỷ. Cho nên mấy tên nhóc này này là xử nam mà Âu Dương Hàn ra giá cao để thuê, đặc biệt đối phó Mộ Hi.

 

          "Đại ca, con nhóc quỷ này thật xinh đẹp."

 

          "Nhưng mà, đáng tiếc là nữ quỷ!"

 

          "Dựa vào, còn là một nữ quỷ xinh đẹp, đáng tiếc chết quá sớm!"

 

          "Đại ca, anh thật sự tin trên thế giới này có quỷ?"

 

          "Mẹ nó, mày ngu à, mặc kệ cô ta là người hay là quỷ, bắn cô ta liền có tiền cầm." Người đàn ông cầm đầu nói, thật ra bọn họ cũng không tin, bọn họ đều cho là lão đại trả thù lao để bọn họ trêu cợt con nhóc này thôi.

 

          "Đại ca, thật sự là bội phục Âu thiếu, lại nghĩ ra dùng biện pháp như thế dạy dỗ người khác!" Một tên côn đồ nói.

 

          Mộ Hi đương nhiên nghe được Âu thiếu từ trong miệng bọn họ, hóa ra thật sự là anh ta, anh ta bắt đầu sợ hãi? Âu Dương Hàn cho rằng cô là Lãnh Tuyết, cho nên mới muốn dùng biện pháp như thế đối phó với cô!

 

          Âu Dương Hàng núp ở trong xe phía xa, vẫn nhìn bên này, thấy cô mặc chính là quần áo màu đỏ, thầm kêu không tốt. Pháp sư đã nói qua, nữ quỷ mặc đồ đỏ là lệ quỷ, cực kỳ khó đối phó  Cho nên hai tay hắn liên tục nắm tay lái thật chặt, một khi không tốt lập tức chạy trốn.

 

          Nhưng vào lúc này, Mộ Hi đi lên chính là một cước, hung hăng đạp tên đàn ông cầm đầu kia, ngay sau đó chính là vung vài cái tát bốp, bốp, bốp trên mặt người đàn ông đó, tiếp theo lại nhớ tới vị trí vừa rồi, chính là đánh vào trung tâm.

 

          "Ai đánh tao? Ai đánh tao? Mày, con bà nó ai đánh lão tử?" Bởi vì tốc độ Mộ Hi quá nhanh, đám đàn ông đều không có phản ứng kịp là ai đánh, vẫn luôn hô to về phía người của mình, rất rõ ràng là bị đánh cho choáng váng.

 

          "Đại ca, em không có đánh anh!"

 

          "Đại ca, em cũng không có đánh anh!"

 

          "Đại ca, em thề, không có đánh anh!"

 

          "Đại ca, em cách anh xa như vậy, càng không thể đánh anh!"

 

          Tất cả mọi người nói không có đánh hắn, lúc này, tất cả đám đàn ông đồng thời nhìn về phía Mộ Hi.

 

          "Bắn cô ta..." Người đàn ông cầm đầu hô to một tiếng.

 

          Vào lúc bọn họ chuẩn bị bắn, Mộ Hi đá chân từ từ quay một vòng, ngay sau đó tất cả đàn ông đều ngã xuống đất, người người che lấy lão nhị của mình gào khóc.

 

          Âu Dương Hàng trong xe bị dọa, dụi mắt, không phải mình hoa mắt chứ, hay mình nhìn lầm, chẳng lẽ là ảo giác, mẹ kiếp, khi còn sống người phụ nữ này chính là một phế vật, sao chết rồi lại lợi hại như vậy? Đúng rồi, chỉ có quỷ mới lợi hại như vậy!

 

          Hiện tại Âu Dương Hàng càng thêm tin tưởng Mộ Hi chính là quỷ, hắn lái xe chạy như bay, hắn muốn đi tìm pháp sư cứu mạng, nếu không sớm muộn gì người phụ nữ này sẽ tìm được hắn. Đều nói quỷ không gì không làm được, hiện tại cô ta không giết người là muốn đùa chết bọn họ, bây giờ người phụ nữ này lợi hại như vậy, cô ta nhất định là muốn từ từ báo thù, không được, nhất định phải nắm chặt tìm được biện pháp tiêu diệt quỷ!

 

          Mộ Hi tiếp tục đi đến chuồng ngựa, bởi vì phía trước chính là chuồng ngựa.

 

          "Mỹ nữ, ở đây." Âu Dương Hàn thấy Mộ Hi liền rất cao hứng, giơ hai tay lên quơ múa với cô.

 

          "Có phải nhìn thấy tôi liền hết sức thất vọng không!" Mộ Hi lạnh lùng nói.

 

          "Chao ôi, bà cô à, em có thể thỉnh thoảng ôn nhu một chút được không, mỗi lần nhìn thấy em đều là dạy dỗ người!" Âu Dương Hàn oán trách nói, thật ra thấy Mộ Hi có thể tới, trong lòng anh rất vui vẻ, cuối cùng trong mắt người phụ nữ này đã có anh.

 

          "Ôn nhu? Bà cô đây sẽ không!" Mộ Hi khinh thường nói.

 

          "Trời ạ, hôm nay tôi vừa mới nhìn thấy em, người ta cũng không có trêu chọc em nha, vì sao nhìn thấy liền phát giận, chẳng lẽ là nội tiết tố mất cân đối? Có cần dập tắt lửa không? Tôi đây sẽ nghĩa bất dung từ." Âu Dương Hàn dùng lời nói hùng hồn nói.

 

          Trong lòng Mộ Hi bội phục người đàn ông này, quá biết diễn trò, rõ ràng là muốn đối phó cô, lại còn có thể giả bộ ra bộ dạng thích mình!

 

          Mộ Hi chợt thấy trên cổ Âu Dương Hàn mang một cái bùa bình an, trên mặt vẽ bùa chú, hiện tại Mộ Hi lại càng khẳng định Âu Dương Hàn chính là hung thủ, bây giờ cô chỉ cần tìm cơ hội thu thập chứng cớ là được.

 

          Lúc Mộ Hi và Âu Dương Hàn cưỡi ngựa, Âu Dương Hàng đã thương lượng với đại sư tiêu diệt Mộ Hi kia như thế nào!

 

          Mộ Hi nhìn vẻ mặt Âu Dương Hàn, hoàn toàn bội phục hết chỗ nói rồi, người đàn ông này cười vui vẻ như vậy, một chút cũng không giống như là giả bộ, nếu không phải mới vừa chính tai nghe được bọn họ nói Âu thiếu, Mộ Hi cũng sẽ không tin tưởng chính người đàn ông này sai sử những người đàn ông kia bắn cô.

 

          Có đôi khi, lúc Mộ Hi và Âu Dương Hàn nói chuyện phiếm, cô sẽ tùy ý vuốt vuốt điện thoại di động, thật ra cô là đang ghi âm, cô đều thu nội dung nói chuyện phiếm của cô và Âu Dương Hàn vào.

 

          Buổi tối, nhà trọ của Mộ Hi.

 

          Mộ Hi nằm ở trong lòng Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu ôn nhu ôm cô, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt của cô.

 

          "Hôm nay học công phu có mệt không?" Nam Cung Diệu hỏi, ai ngờ không có trả lời, cúi đầu xem một chút, hóa ra cô vợ nhỏ đã ngủ.

 

          Nam Cung Diệu nhẹ nhàng đặt cô xuống, đắp kín mền cho cô, nhìn chăm chú vào dung nhan đang ngủ say của cô, thật sự là thần ngủ đầu thai, dù phát sinh nhiều chuyện lớn, cũng sẽ không bỏ lỡ giấc ngủ

 

          Đây là đâu? Mộ Hi ngẩng đầu nhìn xem xung quanh, Tân Thôn, một cái tên bắt mắt xuất hiện ở phía trên đền thờ.

 

          Đột nhiên một thân ảnh quen thuộc vội vã đi qua bên cạnh Mộ Hi, hù dọa Mộ Hi dùng hai tay che miệng lại, là cô ấy, Lãnh Tuyết, vì vậy Mộ Hi đi qua theo. Hóa ra cô ấy muốn đi tìm việc làm, cô ấy vẫn là tự mình nộp học phí, Mộ Hi lập tức thật cảm thương cho cô ấy, cô ấy thích vẽ tranh, cho nên ban ngày cô ấy đi làm việc, buổi tối học vẽ tranh.

 

          Mộ Hi đi theo Lãnh Tuyết vào một chỗ giới thiệu nghề nghiệp, ai ngờ vào lúc này, Âu Dương Hàng tiến vào, đằng sau còn đi theo hai người thủ hạ.

 

          Người hầu kia nhỏ giọng nói với Âu Dương Hàng: Anh, chính là cô ta, thế nào, không tệ đi?

 


/318

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status