Trung Hải, biệt thự phía Tây, Sắc Vi đang ở trong phòng ngủ.
Trong không khí tràn ngập mùi thơm ngào ngạt của hoa hồng, trộn lẫn với hương thơm trên mình người phụ nữ, có thể ngửi thấy hương thơm nhẹ nhàng ấm áp.
Trên chiếc giường gỗ rộng lớn của Sắc Vi, trên người chỉ mặc một chiếc đầm ngủ bằng voan màu đen mỏng manh, hiện giờ đang ngồi xếp bằng, nhắm chặt mắt, từ từ chìm đắm vào thế giới riêng của mình.
Bên cạnh cô, Dương Thần đang lặng lẽ ngồi trên mép giường, hít thở không gây bất cứ tiếng động nào.
Vừa lúc nãy, Dương Thần đã cho Sắc Vi uống một viên Bồ Đề Đơn, lập tức để cho Sắc Vi bắt đầu tăng cường vận chuyển truyền thụ môn pháp của mình, dùng để tiêu hao dược lực của Bồ Đề Đơn, mau chóng hấp thu linh khí để làm dịu và khuếch trương kinh mạch của cơ thể, chân khí tràn đầy.
Bồ Đề Đơn này tuy là đơn dược hạng thấp, nhưng đối với những tu sĩ mà nói, rất hiệu quả.
Một khi Sắc Vi tiêu hóa mấy viên thuốc kia, hấp thụ vào những linh khí, hiệu quả cũng khá cao.
Dương Thần dùng thần thức lẳng lặng điều tra, cảm thấy chân khí trong cơ thể của người phụ nữ nhanh hơn so với tốc độ bình thường, nhanh hơn gấp 10 lần không ngừng tinh luyện.
Giống như một cỗ máy lọc dầu, tuy đã thay đổi một số linh kiện mới, không chỉ gia tăng về số lượng lọc dầu, mà hiệu xuất lọc và chất lượng dầu cũng gia tăng!
Chẳng trách sao Tiêu Chỉ Tình nói khi dùng thuốc quá nhiều sẽ khiến cho tu sĩ trở nên điên cuồng hơn cả pháp bảo bình thường, đây không phải là bảo bối một lần, hiệu quả lại rõ ràng!
Chỉ tiếc là tác dụng của Bồ Đề Đan, đối với việc tu luyện trong thời kỳ Độ Kiếp của mình gần như không đáng kể. Nếu không thì Dương Thần cũng không ngại dùng một viên.
Xung quanh cơ thể của Sắc Vi, linh khí màu xanh biển cỏ vẻ rất nồng đậm, cũng có thể là vì người phụ nữ lĩnh ngộ được ‘Đạo’ vốn là từ trận mưa lôi, cho nên mới hướng vào thuộc tính ‘thủy’ một trong năm ngũ hành.
Nhưng thực ra cũng không có gì đáng coi trọng, tuy đường đi khác nhau nhưng cuối cùng cũng đổ về một đích, không có ảnh hưởng gì lớn.
Từng phút từng giây trôi qua, Dương Thần cũng không dám làm phiền, lặng yên ở bên cạnh.
Dần dần, da dẻ của Sắc Vi càng lúc càng mịn màng nhẵn bóng lên, giống như được bao phủ một lớp nước mỏng, trắng trẻo nõn nà, khiến cho người ta cảm thấy như chạm vào sẽ vỡ ra.
Theo sự khuếch trương của cảnh giới, nét đặc biệt của người phụ nữ mang theo vài nét quyến rũ.
Sắc Vi đang ngồi xếp bằng lặng lẽ, khiến cho Dương Thần nhìn đắm đuối, không kiềm được mà nuốt nước bọt.
Vốn dĩ trên dung mạo người phụ nữ, đúng là không bằng vẻ diễm lệ của Lâm Nhược Khê, nhưng Sắc Vi trong giờ phút này, đúng là trong cảnh đẹp huyền ảo, hiển thị vẻ đẹp không thua kém!
Chẳng trách sao ni cô lại mê tu luyện đến vậy, phụ nữ tu luyện có thể đạt được kết quả nâng cao sắc đẹp! Dương Thần suy nghĩ một cách bất lương.
Đúng vào lúc hắn đang mê đắm nhìn người phụ nữ, Sắc Vi gần như trong tu luyện hiệu quả của thuốc đã thối lui, mà đan điền cũng đã tới một trình độ tràn đầy mà trước kia chưa từng có, và theo bản năng đã dần tỉnh lại từ trạng thái đắm chìm.
Từ từ mở mắt ra, Sắc Vi nhìn thấy Dương Thần đang nhìn mình đắm đuối, thậm chí sắp chảy cả nước miếng, gần như bực bội.
- Ông xã, anh…anh làm sao vậy..
Dương Thần lúc này mới không ngừng nuốt nước bọt, cũng không cảm thấy khó xử, dù sao thì cũng đâu phải là ngoài đường ngoài xá nhìn lén cô gái nhà người ta.
- Sắc Vi yêu dấu của anh, tối nay chúng ta đừng tu luyện nữa.
- Tại sao, không phải anh rất muốn nhìn thấy sự đột phá của em sao?
Sắc Vi hỏi một cách khó hiểu.
Dương Thần cười ha hả phủi phủi tay:
- Con người khi có niềm vui thì phải biết tận hưởng, chúng ta đã không gần gũi nhau một thời gian rồi, cảnh trí lãng mạn như thế, sao lại để lãng phí được…
Sắc Vi liền hiểu ngay ý muốn của người đàn ông, vừa cảm thấy nực cười đồng thời lại cảm thấy không thể làm gì khác.
Không đợi cô nói thêm câu nào, Dương Thần đã nhào tới, ôm lấy vòng eo của cô, khiến cho cả thân thể ngọc ngà của Sắc Vi ngã trọn vào lòng.
Một tay nựng mặt, nghiêng đầu qua hôn lên cô, còn tay kia mò mẫm lên ngực, cách một lớp vải voan mỏng manh nửa trong suốt, nhẹ nhàng nhào nặn bộ ngực, khẽ nắn cái núm đỏ nhô lên.
Thưởng thức mùi hương phát ra từ đôi môi người phụ nữ, sau một trận hôn nồng nhiệt, Dương Thần chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, chỉ là Sắc Vi đang bị cái nhiệt tình bộc phát đột ngột làm cho hơi thở hổn hển.
- Chẳng phải đã nói những người tu luyện đều là những bậc cao nhân đắc đạo, thanh tâm quả dục sao, tại sao anh chàng nhà ta suốt ngày chỉ đến những chuyện đáng xấu hổ này chứ?
Sắc Vi cười trách móc chỉ vào trán người đàn ông.
Dương Thần cười ha hả:
- Những gì trên ti vi đều là giả đối, nếu như không có chút dục vọng, vậy thì tu luyện để làm gì? Anh không cần biết những người khác muốn trường sinh bất lão hay thiên hạ vô địch, anh để cho bọn em tu luyện là muốn bọn em khỏe mạnh, xinh đẹp. Anh muốn trở nên mạnh mẽ, là vì không muốn để ai bắt nạt, nếu như sống mà không vui vẻ, thì tu luyện có nghĩa lý gì?
- Cho dù nói gì thì anh cũng đều có lý cả…
- Anh không chỉ có lý, mà còn có thể lực, tối nay em và Thiện Ny chạy không thoát đâu!
Sắc Vi nghe vậy, sợ hãi kêu lên :
- A…
Anh còn muốn hai người cùng một lúc sao?
Không đợi người phụ nữ nói thêm câu gì, Dương Thần đã vật cô xuống giường, đè từ phía sau, tung vạt váy sau lên, để lộ cặp mông to tròn…
Cái làm cho Dương Thần phát điên chính là người phụ nữ đã không mặc nội y, một khe rãnh sâu mê hồn, đã phơi bày trước mặt.
Nuốt nuốt nước bọt, Dương Thần chậc chậc nói:
- Sắc Vi yêu dấu à, nếu là vào thời cổ đại, em chính là yêu nữ, còn dám nói anh tâm tư bất chính, cả hai ta đều như thế thôi…
- Hừ, còn không phải là vì phối hợp cùng anh sao.
Sắc Vi nhắm chặt mắt lại, mí mắt run rẩy.
Dương Thần mừng rỡ, cởi bỏ tất cả, rất nhanh tiến vào đỗng thể của người phụ nữ…
Tuy rằng đã có một thời gian không gần gũi, nhưng hai người đã rất tâm đầu ý hợp, như ngựa quen đường cũ, rất nhanh đã tiến vào trạng thái điên đảo.
Quấn quýt không rời, thân thể và linh hồn giao hòa.
Sau khi hưởng thụ xong cả ba đợt, Dương Thần mới chịu buông tha người phụ nữ đang mê mê muội muội như sắp xuất thần.
Thăm dò ngôi biệt thự một chút, Mã Quế Phương đã đi ngủ trong căn phòng của mình, vội vã sang phòng kế bên thăm dò phòng của Mạc Thiện Ny, cô đang mặc bộ đồ ngủ nhưng chưa ngủ say, hắn trực tiếp lôi cô đến phòng của Sắc Vi.
Mạc Thiện Ny còn chưa kịp kêu la, thì đã bị Dương Thần dùng miệng khóa môi, cô nghĩ rằng đêm nay Dương Thần chỉ ngủ với Sắc Vi, sau khi xem sách cũng định đi ngủ.
Tuy rằng mình cũng vui vẻ khi ở cùng người đàn ông, nhưng không có nghĩa là đang mê mẩn muốn làm chuyện đó, thật sự là, sự thỏa mãn về tâm hồn đối với Thiện Ny mà nói là quan trọng hơn cả, chỉ là không ngờ, vẫn không thể ‘may mắn thoát khỏi’.
Điều làm cho cô xấu hổ hơn cả, chính là lại bị bồng đến giường của Sắc Vi, một bên là người chị em đang trần truồng mà ngủ, một bên đang bị Dương Thần đè ép, cái cảm giác đó kích thích hơn rất nhiều so với khi đơn thuần chỉ có hai người âu yếm nhau!
Tuy rằng trước kia cả hai không chỉ một lần cùng làm chuyện này với Dương Thần, nhưng không vì thế mà chuyện này có thể quen được.
Đến khi trên người Mạc Thiện Ny chỉ còn một chiếc đầm voan đã bị cởi bỏ hết nút, bị Dương Thần ôm chặt lấy eo, tiến vào từ sau lưng, thì Sắc Vi đang cười rộng lượng, rất thích thú khi quan sát vẻ mặt của Thiện Ny.
Sắc Vi nhìn thấy Thiện Ny cũng bị đối đãi như mình, rên rỉ không ngừng, rất thỏa mãn.
- Thiện Ny, chị đẹp lắm, sắc mặt hồng hào quá.
Sắc Vi tươi cười.
Mạc Thiện Ny đang đắm chìm trong một nơi không ai giao chiến, một bên là một Dương Thần như thủy triều dâng trào, một bên là Sắc Vi e thẹn vừa kích động.
Giác quan tươi đẹp như vậy, người phụ nữ không ngừng co giật cơ thể, làm cho Dương Thần ở phía sau cũng hưởng thụ được mùi vị khác so với bình thường.
Đợi cho Dương Thần xong đợt công kích đầu tiên, Mạc Thiện Ny giống một lớp bùn nhão, nắm bẹp xuống giường đôi môi mở ra, nhìn Sắc Vi với vẻ oán than:
- Em cứ cười chị đi, mặc dù biết rõ thể chất của chị không tốt bằng em.
Sắc Vi nằm xuống, ôm lấy cái cổ trắng ngọc của Mạc Thiện Ny, bất giác hôn lên đó một cái, rồi lại hôn lên cái môi đỏ hồng của Mạc Thiện Ny.
Mạc Thiện Ny cũng rất phối hợp, ngọ nguậy đôi môi anh đào, cùng kết hợp với đôi môi của Sắc Vi.
Chiếc lưỡi nhỏ nhắn, đang tiếp xúc lẫn nhau, từ từ quấn lấy.
Hai kiều nữ với thân hình trần truồng, bộ ngực đầy đặn khẽ đè lên bộ ván, nằm trên giường cọ sát vào nhau hôn thắm thiết…
Đang lúc định để cho Mạc Thiện Ny nghỉ ngơi, để tiếp tục lần hai, Dương Thần nhìn thấy cảnh này, không chớp mắt, cảnh tượng này quá thân mật!
Nhìn thái độ của hai cô khi hôn nhau, cũng không xa lạ gì mấy, phối hợp rất tốt, xem ra ngày thường chắc cũng làm không ít.
Cánh môi trắng mịn của hai người phụ nữ sau khi tách ra, còn rớt ra một sợi tơ trong suốt.
Lúc này, cả hai người phụ nữ đều quay đầu nhìn Dương Thần theo bản năng, lúc này hai cô mới biết có một người đàn ông đang nhìn từ sau lưng với vẻ thèm thuồng.
Dương Thần từ ánh mắt dò xét giờ khôi phục lại, cười tà:
- Hay đấy…hai em đều giấu anh, cả hai đã tìm thấy niềm vui khác rồi đúng không.
Hai người phụ nữ đều đỏ cả mặt, Mạc Thiện Ny oán giận nói:
- Cũng đều do anh cả, cứ nhất định đòi cả hai, nếu như có ngày nào đó anh đi mất, khi Sắc Vi tỉnh lại mà đòi hôn, em thì còn đang ngủ, thì bị cô ấy hôn đấy…
- Cái gì nào! Rõ ràng là chị cũng đồng ý, sao bây giờ lại đổ cho em!
Một Sắc Vi xuất thân từ giới xã hội đen giờ như cô thiếu nữ e thẹn, vẻ mặt đầy vẻ oán than.
Dương Thần cười ha hả:
- Các em không cần phải giải thích, anh đâu có nói các em không được phép làm vậy, nhìn các em yêu quý nhau như vậy, anh mừng còn không kịp đấy chứ. Sắc Vi yêu dấu, nếu như em có hứng thú với phụ nữ, hay là tìm cơ hội bảo An Tâm và Minh Ngọc tới đây, đến lúc đó cả 5 người cùng lúc nhé?
- Em…em không có!
Sắc Vi nóng nảy:
- Ông xã, anh đừng tin! Đó là Thiện Ny nói bậy! Bởi vì em với cô ấy tình cảm rất tốt, rất thân, nên mới muốn hôn cô ấy, em không phải vì chuyện gì khác đâu…
- Cái gì? Là chuyện gì?
Dương Thần cười tà.
- Là…
Sắc Vi cắn răng:
- Là chuyện quan hệ giữa phụ nữ với nhau…
Vừa nói xong, Mạc Thiện Ny với thân thể rã rời cùng phá ra cười, nhéo nhẹ khuôn mặt của Sắc Vi.
- Sắc Vi ngốc, ông xã đang chọc em mà! Hơn nữa chuyện em thích phụ nữ thì cũng đâu liên quan đến anh ta!
Sắc Vi nhìn ánh mắt bỡn cợt của Dương Thần, mới biết đã trúng bẫy rồi, không kiềm được cắn chặt răng, giương móng xông tới bóp cổ Dương Thần!
- Các người hùa với nhau ức hiếp em!
Dương Thần không ngờ Sắc Vi cũng có lúc phát cuồng đến vậy, cười to không ngừng, đồng thời không hề khoan nhượng lại một lần nữa đè người phụ nữ xuống giường.
- Vốn dĩ là Thiện Ny đã đỡ cho em, nhưng em đã tự xông đến, vậy thì anh sẽ lần lượt từng người một!
- Á! Chị Thiện Ny cứu mạng…ưm ưm…
Một đêm mưa hỉ sự, đóa hải đường nở rộ…
Trong không khí tràn ngập mùi thơm ngào ngạt của hoa hồng, trộn lẫn với hương thơm trên mình người phụ nữ, có thể ngửi thấy hương thơm nhẹ nhàng ấm áp.
Trên chiếc giường gỗ rộng lớn của Sắc Vi, trên người chỉ mặc một chiếc đầm ngủ bằng voan màu đen mỏng manh, hiện giờ đang ngồi xếp bằng, nhắm chặt mắt, từ từ chìm đắm vào thế giới riêng của mình.
Bên cạnh cô, Dương Thần đang lặng lẽ ngồi trên mép giường, hít thở không gây bất cứ tiếng động nào.
Vừa lúc nãy, Dương Thần đã cho Sắc Vi uống một viên Bồ Đề Đơn, lập tức để cho Sắc Vi bắt đầu tăng cường vận chuyển truyền thụ môn pháp của mình, dùng để tiêu hao dược lực của Bồ Đề Đơn, mau chóng hấp thu linh khí để làm dịu và khuếch trương kinh mạch của cơ thể, chân khí tràn đầy.
Bồ Đề Đơn này tuy là đơn dược hạng thấp, nhưng đối với những tu sĩ mà nói, rất hiệu quả.
Một khi Sắc Vi tiêu hóa mấy viên thuốc kia, hấp thụ vào những linh khí, hiệu quả cũng khá cao.
Dương Thần dùng thần thức lẳng lặng điều tra, cảm thấy chân khí trong cơ thể của người phụ nữ nhanh hơn so với tốc độ bình thường, nhanh hơn gấp 10 lần không ngừng tinh luyện.
Giống như một cỗ máy lọc dầu, tuy đã thay đổi một số linh kiện mới, không chỉ gia tăng về số lượng lọc dầu, mà hiệu xuất lọc và chất lượng dầu cũng gia tăng!
Chẳng trách sao Tiêu Chỉ Tình nói khi dùng thuốc quá nhiều sẽ khiến cho tu sĩ trở nên điên cuồng hơn cả pháp bảo bình thường, đây không phải là bảo bối một lần, hiệu quả lại rõ ràng!
Chỉ tiếc là tác dụng của Bồ Đề Đan, đối với việc tu luyện trong thời kỳ Độ Kiếp của mình gần như không đáng kể. Nếu không thì Dương Thần cũng không ngại dùng một viên.
Xung quanh cơ thể của Sắc Vi, linh khí màu xanh biển cỏ vẻ rất nồng đậm, cũng có thể là vì người phụ nữ lĩnh ngộ được ‘Đạo’ vốn là từ trận mưa lôi, cho nên mới hướng vào thuộc tính ‘thủy’ một trong năm ngũ hành.
Nhưng thực ra cũng không có gì đáng coi trọng, tuy đường đi khác nhau nhưng cuối cùng cũng đổ về một đích, không có ảnh hưởng gì lớn.
Từng phút từng giây trôi qua, Dương Thần cũng không dám làm phiền, lặng yên ở bên cạnh.
Dần dần, da dẻ của Sắc Vi càng lúc càng mịn màng nhẵn bóng lên, giống như được bao phủ một lớp nước mỏng, trắng trẻo nõn nà, khiến cho người ta cảm thấy như chạm vào sẽ vỡ ra.
Theo sự khuếch trương của cảnh giới, nét đặc biệt của người phụ nữ mang theo vài nét quyến rũ.
Sắc Vi đang ngồi xếp bằng lặng lẽ, khiến cho Dương Thần nhìn đắm đuối, không kiềm được mà nuốt nước bọt.
Vốn dĩ trên dung mạo người phụ nữ, đúng là không bằng vẻ diễm lệ của Lâm Nhược Khê, nhưng Sắc Vi trong giờ phút này, đúng là trong cảnh đẹp huyền ảo, hiển thị vẻ đẹp không thua kém!
Chẳng trách sao ni cô lại mê tu luyện đến vậy, phụ nữ tu luyện có thể đạt được kết quả nâng cao sắc đẹp! Dương Thần suy nghĩ một cách bất lương.
Đúng vào lúc hắn đang mê đắm nhìn người phụ nữ, Sắc Vi gần như trong tu luyện hiệu quả của thuốc đã thối lui, mà đan điền cũng đã tới một trình độ tràn đầy mà trước kia chưa từng có, và theo bản năng đã dần tỉnh lại từ trạng thái đắm chìm.
Từ từ mở mắt ra, Sắc Vi nhìn thấy Dương Thần đang nhìn mình đắm đuối, thậm chí sắp chảy cả nước miếng, gần như bực bội.
- Ông xã, anh…anh làm sao vậy..
Dương Thần lúc này mới không ngừng nuốt nước bọt, cũng không cảm thấy khó xử, dù sao thì cũng đâu phải là ngoài đường ngoài xá nhìn lén cô gái nhà người ta.
- Sắc Vi yêu dấu của anh, tối nay chúng ta đừng tu luyện nữa.
- Tại sao, không phải anh rất muốn nhìn thấy sự đột phá của em sao?
Sắc Vi hỏi một cách khó hiểu.
Dương Thần cười ha hả phủi phủi tay:
- Con người khi có niềm vui thì phải biết tận hưởng, chúng ta đã không gần gũi nhau một thời gian rồi, cảnh trí lãng mạn như thế, sao lại để lãng phí được…
Sắc Vi liền hiểu ngay ý muốn của người đàn ông, vừa cảm thấy nực cười đồng thời lại cảm thấy không thể làm gì khác.
Không đợi cô nói thêm câu nào, Dương Thần đã nhào tới, ôm lấy vòng eo của cô, khiến cho cả thân thể ngọc ngà của Sắc Vi ngã trọn vào lòng.
Một tay nựng mặt, nghiêng đầu qua hôn lên cô, còn tay kia mò mẫm lên ngực, cách một lớp vải voan mỏng manh nửa trong suốt, nhẹ nhàng nhào nặn bộ ngực, khẽ nắn cái núm đỏ nhô lên.
Thưởng thức mùi hương phát ra từ đôi môi người phụ nữ, sau một trận hôn nồng nhiệt, Dương Thần chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, chỉ là Sắc Vi đang bị cái nhiệt tình bộc phát đột ngột làm cho hơi thở hổn hển.
- Chẳng phải đã nói những người tu luyện đều là những bậc cao nhân đắc đạo, thanh tâm quả dục sao, tại sao anh chàng nhà ta suốt ngày chỉ đến những chuyện đáng xấu hổ này chứ?
Sắc Vi cười trách móc chỉ vào trán người đàn ông.
Dương Thần cười ha hả:
- Những gì trên ti vi đều là giả đối, nếu như không có chút dục vọng, vậy thì tu luyện để làm gì? Anh không cần biết những người khác muốn trường sinh bất lão hay thiên hạ vô địch, anh để cho bọn em tu luyện là muốn bọn em khỏe mạnh, xinh đẹp. Anh muốn trở nên mạnh mẽ, là vì không muốn để ai bắt nạt, nếu như sống mà không vui vẻ, thì tu luyện có nghĩa lý gì?
- Cho dù nói gì thì anh cũng đều có lý cả…
- Anh không chỉ có lý, mà còn có thể lực, tối nay em và Thiện Ny chạy không thoát đâu!
Sắc Vi nghe vậy, sợ hãi kêu lên :
- A…
Anh còn muốn hai người cùng một lúc sao?
Không đợi người phụ nữ nói thêm câu gì, Dương Thần đã vật cô xuống giường, đè từ phía sau, tung vạt váy sau lên, để lộ cặp mông to tròn…
Cái làm cho Dương Thần phát điên chính là người phụ nữ đã không mặc nội y, một khe rãnh sâu mê hồn, đã phơi bày trước mặt.
Nuốt nuốt nước bọt, Dương Thần chậc chậc nói:
- Sắc Vi yêu dấu à, nếu là vào thời cổ đại, em chính là yêu nữ, còn dám nói anh tâm tư bất chính, cả hai ta đều như thế thôi…
- Hừ, còn không phải là vì phối hợp cùng anh sao.
Sắc Vi nhắm chặt mắt lại, mí mắt run rẩy.
Dương Thần mừng rỡ, cởi bỏ tất cả, rất nhanh tiến vào đỗng thể của người phụ nữ…
Tuy rằng đã có một thời gian không gần gũi, nhưng hai người đã rất tâm đầu ý hợp, như ngựa quen đường cũ, rất nhanh đã tiến vào trạng thái điên đảo.
Quấn quýt không rời, thân thể và linh hồn giao hòa.
Sau khi hưởng thụ xong cả ba đợt, Dương Thần mới chịu buông tha người phụ nữ đang mê mê muội muội như sắp xuất thần.
Thăm dò ngôi biệt thự một chút, Mã Quế Phương đã đi ngủ trong căn phòng của mình, vội vã sang phòng kế bên thăm dò phòng của Mạc Thiện Ny, cô đang mặc bộ đồ ngủ nhưng chưa ngủ say, hắn trực tiếp lôi cô đến phòng của Sắc Vi.
Mạc Thiện Ny còn chưa kịp kêu la, thì đã bị Dương Thần dùng miệng khóa môi, cô nghĩ rằng đêm nay Dương Thần chỉ ngủ với Sắc Vi, sau khi xem sách cũng định đi ngủ.
Tuy rằng mình cũng vui vẻ khi ở cùng người đàn ông, nhưng không có nghĩa là đang mê mẩn muốn làm chuyện đó, thật sự là, sự thỏa mãn về tâm hồn đối với Thiện Ny mà nói là quan trọng hơn cả, chỉ là không ngờ, vẫn không thể ‘may mắn thoát khỏi’.
Điều làm cho cô xấu hổ hơn cả, chính là lại bị bồng đến giường của Sắc Vi, một bên là người chị em đang trần truồng mà ngủ, một bên đang bị Dương Thần đè ép, cái cảm giác đó kích thích hơn rất nhiều so với khi đơn thuần chỉ có hai người âu yếm nhau!
Tuy rằng trước kia cả hai không chỉ một lần cùng làm chuyện này với Dương Thần, nhưng không vì thế mà chuyện này có thể quen được.
Đến khi trên người Mạc Thiện Ny chỉ còn một chiếc đầm voan đã bị cởi bỏ hết nút, bị Dương Thần ôm chặt lấy eo, tiến vào từ sau lưng, thì Sắc Vi đang cười rộng lượng, rất thích thú khi quan sát vẻ mặt của Thiện Ny.
Sắc Vi nhìn thấy Thiện Ny cũng bị đối đãi như mình, rên rỉ không ngừng, rất thỏa mãn.
- Thiện Ny, chị đẹp lắm, sắc mặt hồng hào quá.
Sắc Vi tươi cười.
Mạc Thiện Ny đang đắm chìm trong một nơi không ai giao chiến, một bên là một Dương Thần như thủy triều dâng trào, một bên là Sắc Vi e thẹn vừa kích động.
Giác quan tươi đẹp như vậy, người phụ nữ không ngừng co giật cơ thể, làm cho Dương Thần ở phía sau cũng hưởng thụ được mùi vị khác so với bình thường.
Đợi cho Dương Thần xong đợt công kích đầu tiên, Mạc Thiện Ny giống một lớp bùn nhão, nắm bẹp xuống giường đôi môi mở ra, nhìn Sắc Vi với vẻ oán than:
- Em cứ cười chị đi, mặc dù biết rõ thể chất của chị không tốt bằng em.
Sắc Vi nằm xuống, ôm lấy cái cổ trắng ngọc của Mạc Thiện Ny, bất giác hôn lên đó một cái, rồi lại hôn lên cái môi đỏ hồng của Mạc Thiện Ny.
Mạc Thiện Ny cũng rất phối hợp, ngọ nguậy đôi môi anh đào, cùng kết hợp với đôi môi của Sắc Vi.
Chiếc lưỡi nhỏ nhắn, đang tiếp xúc lẫn nhau, từ từ quấn lấy.
Hai kiều nữ với thân hình trần truồng, bộ ngực đầy đặn khẽ đè lên bộ ván, nằm trên giường cọ sát vào nhau hôn thắm thiết…
Đang lúc định để cho Mạc Thiện Ny nghỉ ngơi, để tiếp tục lần hai, Dương Thần nhìn thấy cảnh này, không chớp mắt, cảnh tượng này quá thân mật!
Nhìn thái độ của hai cô khi hôn nhau, cũng không xa lạ gì mấy, phối hợp rất tốt, xem ra ngày thường chắc cũng làm không ít.
Cánh môi trắng mịn của hai người phụ nữ sau khi tách ra, còn rớt ra một sợi tơ trong suốt.
Lúc này, cả hai người phụ nữ đều quay đầu nhìn Dương Thần theo bản năng, lúc này hai cô mới biết có một người đàn ông đang nhìn từ sau lưng với vẻ thèm thuồng.
Dương Thần từ ánh mắt dò xét giờ khôi phục lại, cười tà:
- Hay đấy…hai em đều giấu anh, cả hai đã tìm thấy niềm vui khác rồi đúng không.
Hai người phụ nữ đều đỏ cả mặt, Mạc Thiện Ny oán giận nói:
- Cũng đều do anh cả, cứ nhất định đòi cả hai, nếu như có ngày nào đó anh đi mất, khi Sắc Vi tỉnh lại mà đòi hôn, em thì còn đang ngủ, thì bị cô ấy hôn đấy…
- Cái gì nào! Rõ ràng là chị cũng đồng ý, sao bây giờ lại đổ cho em!
Một Sắc Vi xuất thân từ giới xã hội đen giờ như cô thiếu nữ e thẹn, vẻ mặt đầy vẻ oán than.
Dương Thần cười ha hả:
- Các em không cần phải giải thích, anh đâu có nói các em không được phép làm vậy, nhìn các em yêu quý nhau như vậy, anh mừng còn không kịp đấy chứ. Sắc Vi yêu dấu, nếu như em có hứng thú với phụ nữ, hay là tìm cơ hội bảo An Tâm và Minh Ngọc tới đây, đến lúc đó cả 5 người cùng lúc nhé?
- Em…em không có!
Sắc Vi nóng nảy:
- Ông xã, anh đừng tin! Đó là Thiện Ny nói bậy! Bởi vì em với cô ấy tình cảm rất tốt, rất thân, nên mới muốn hôn cô ấy, em không phải vì chuyện gì khác đâu…
- Cái gì? Là chuyện gì?
Dương Thần cười tà.
- Là…
Sắc Vi cắn răng:
- Là chuyện quan hệ giữa phụ nữ với nhau…
Vừa nói xong, Mạc Thiện Ny với thân thể rã rời cùng phá ra cười, nhéo nhẹ khuôn mặt của Sắc Vi.
- Sắc Vi ngốc, ông xã đang chọc em mà! Hơn nữa chuyện em thích phụ nữ thì cũng đâu liên quan đến anh ta!
Sắc Vi nhìn ánh mắt bỡn cợt của Dương Thần, mới biết đã trúng bẫy rồi, không kiềm được cắn chặt răng, giương móng xông tới bóp cổ Dương Thần!
- Các người hùa với nhau ức hiếp em!
Dương Thần không ngờ Sắc Vi cũng có lúc phát cuồng đến vậy, cười to không ngừng, đồng thời không hề khoan nhượng lại một lần nữa đè người phụ nữ xuống giường.
- Vốn dĩ là Thiện Ny đã đỡ cho em, nhưng em đã tự xông đến, vậy thì anh sẽ lần lượt từng người một!
- Á! Chị Thiện Ny cứu mạng…ưm ưm…
Một đêm mưa hỉ sự, đóa hải đường nở rộ…
/1662
|