Bước chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Cả Thiên và Quân ai cũng mệt lừ đừ. Hai đứa nhóc Lam và Mẫn cũng không ngoại lệ. Đi nước ngoài du lịch mà chẳng đi được đâu ngoài vô vô vào vào rình mò cặp vợ chồng hạnh phúc. Lam tạm biệt Mẫn để về nhà đánh 1 giấc thật ngon, Mẫn cũng đón taxi về nhà trước.
Trước khi về, Thiên và Quân ghé qua tiệm tạp hóa để mua vài thứ đem về nhà. Từ khi làm dâu nhà họ Đỗ đến giờ, Thiên chưa hề nấu cho nhà ăn 1 bữa nào. Hôm nay, cô muốn nấu mấy món sở trường của mình để đãi chồng và Mẫn ăn. Quân mừng thầm vì được ăn món ngon do chính tay vợ mình làm !
Sau khi rời khỏi khu mua sắm của trung tâm thành phố. Cả hai đón taxi về nhà.
_ Quân này ! hôm nay anh muốn ăn cái gì ? _ Thiên hỏi trong khi đang kiểm tra lại những thứ mình mới mua
Quân nheo mày tỏ vẻ suy nghĩ, rồi búng tay bảo
_Món nào từ tay vợ anh làm ra, anh đều ăn cả !
Lời nói " ngọt mật chết ruồi " của Quân khiến Thiên phì cười. Thật khó cầm lòng được khi nghe những lời đó từ chính chồng mình !
Chiếc xe taxi màu xanh chở hai người dừng lại căn biệt thự quen thuộc. Quân xuống trước rồi sau đó đỡ Thiên vào ! Cả 2 bước vào nhà thì thấy Mẫn nằm long lóc ở dưới nền nhà mà.....khò !
_Ơ ? con bé này ăn nhầm thuốc ngủ hay sao mà ngủ như heo thế ? _ Quân vẫn vô tư không biết rằng Mẫn theo dõi anh 2 ngày liền
Thiên biết chuyện, chỉ liếc nhìn Quân rồi nhìn Mẫn cười thầm. Cô thúc thúc tay anh ra hiệu xuống bếp làm đồ ăn để Mẫn ngủ ! Quân vốn muốn có không gian riêng tư với Thiên nên cũng nhè nhẹ không đánh thức Mẫn.
Quân và Thiên bước xuống bếp, vừa tính xăng tay áo làm thức ăn, thì Thiên bị Quân hôn trộm lên môi rồi lại ôm eo như chuyện thường ở huyện. Thiên bất giác ngạc nhiên và cũng rất hạnh phúc. Cô cũng " chụt chụt " lên môi của Quân vào cái rồi bảo
_Nào, giờ buôn em ra để em còn làm việc !
Quân trề môi, chu mỏ
_Làm sao anh có thể để bàn tay ngọc ngà của vợ anh lăn xuống bếp được, hay chúng ta lên phòng " ngủ " đi !
Thiên búng vào trán Quân 1 cái rồi nhân cơ hội đứng xổng lên đến chỗ bếp ga
_ Đừng có lè nhè như con nít ! anh không đói chứ con bé Mẫn nó đói đấy ! nếu anh không nghe lời...thì đừng hòng tối nay......_ Thiên mím môi đe dọa, Quân nghe xong lủi thủi bước ra ngoài vì sợ sẽ không được ngủ với vợ đêm nay !
Quân bước ra ngoài lan can, anh hít thở bầu không khí trong lành của buổi chiều, mặt trời cũng đã bắt đầu xuống núi. Anh có cảm giác gì đó bất an, cứ lâu lâu anh lại quay vào nhìn Thiên đang làm bếp. Trông Thiên thật xinh xắn làm sao với cái tạp dề màu hồng nhạt có đính hình con thỏ trên đó. Đôi lúc nghĩ rằng, sẽ có người cướp đi Thiên từ tay anh mà không báo trước !
Trước khi về, Thiên và Quân ghé qua tiệm tạp hóa để mua vài thứ đem về nhà. Từ khi làm dâu nhà họ Đỗ đến giờ, Thiên chưa hề nấu cho nhà ăn 1 bữa nào. Hôm nay, cô muốn nấu mấy món sở trường của mình để đãi chồng và Mẫn ăn. Quân mừng thầm vì được ăn món ngon do chính tay vợ mình làm !
Sau khi rời khỏi khu mua sắm của trung tâm thành phố. Cả hai đón taxi về nhà.
_ Quân này ! hôm nay anh muốn ăn cái gì ? _ Thiên hỏi trong khi đang kiểm tra lại những thứ mình mới mua
Quân nheo mày tỏ vẻ suy nghĩ, rồi búng tay bảo
_Món nào từ tay vợ anh làm ra, anh đều ăn cả !
Lời nói " ngọt mật chết ruồi " của Quân khiến Thiên phì cười. Thật khó cầm lòng được khi nghe những lời đó từ chính chồng mình !
Chiếc xe taxi màu xanh chở hai người dừng lại căn biệt thự quen thuộc. Quân xuống trước rồi sau đó đỡ Thiên vào ! Cả 2 bước vào nhà thì thấy Mẫn nằm long lóc ở dưới nền nhà mà.....khò !
_Ơ ? con bé này ăn nhầm thuốc ngủ hay sao mà ngủ như heo thế ? _ Quân vẫn vô tư không biết rằng Mẫn theo dõi anh 2 ngày liền
Thiên biết chuyện, chỉ liếc nhìn Quân rồi nhìn Mẫn cười thầm. Cô thúc thúc tay anh ra hiệu xuống bếp làm đồ ăn để Mẫn ngủ ! Quân vốn muốn có không gian riêng tư với Thiên nên cũng nhè nhẹ không đánh thức Mẫn.
Quân và Thiên bước xuống bếp, vừa tính xăng tay áo làm thức ăn, thì Thiên bị Quân hôn trộm lên môi rồi lại ôm eo như chuyện thường ở huyện. Thiên bất giác ngạc nhiên và cũng rất hạnh phúc. Cô cũng " chụt chụt " lên môi của Quân vào cái rồi bảo
_Nào, giờ buôn em ra để em còn làm việc !
Quân trề môi, chu mỏ
_Làm sao anh có thể để bàn tay ngọc ngà của vợ anh lăn xuống bếp được, hay chúng ta lên phòng " ngủ " đi !
Thiên búng vào trán Quân 1 cái rồi nhân cơ hội đứng xổng lên đến chỗ bếp ga
_ Đừng có lè nhè như con nít ! anh không đói chứ con bé Mẫn nó đói đấy ! nếu anh không nghe lời...thì đừng hòng tối nay......_ Thiên mím môi đe dọa, Quân nghe xong lủi thủi bước ra ngoài vì sợ sẽ không được ngủ với vợ đêm nay !
Quân bước ra ngoài lan can, anh hít thở bầu không khí trong lành của buổi chiều, mặt trời cũng đã bắt đầu xuống núi. Anh có cảm giác gì đó bất an, cứ lâu lâu anh lại quay vào nhìn Thiên đang làm bếp. Trông Thiên thật xinh xắn làm sao với cái tạp dề màu hồng nhạt có đính hình con thỏ trên đó. Đôi lúc nghĩ rằng, sẽ có người cướp đi Thiên từ tay anh mà không báo trước !
/55
|