[size=150]Chương 10. Đêm tối bị tập kích
Edit: Thanh Thanh Mạn
Bàn xong công việc, Nhiếp Dịch Thần ngược lại tán gẫu việc riêng: “Tiến triển với Tĩnh Di thế nào rồi?”
Nghe anh ta hỏi vậy, vui vẻ trên mặt Quý Trạch Hi biến mất: “Cô ấy hoàn toàn không nhớ chuyện trước đây.”
Nhiếp Dịch Thần gật đầu: “Không phải Judy nói cô ấy chịu quá nhiều tổn thương sao, cậu nói xem có phải khi đó bị thương quá nặng, tế nào não bộ của não bộ bị chết hay hôn mê hay không?”
Quý Trạch Hi gật đầu: “Hoàn toàn có khả năng.”
“Còn…còn một đứa trẻ?” Nhiếp Dịch Thần dè dặt cẩn thận hỏi.
Lúc trước Tĩnh Di là một chủ đề cấm kị, là chủ đề người khác không thể đề cập tới, bây giờ đã tìm được người, như vậy tán gẫu một chút chắc là không sao đâu?
Quý Trạch Hi híp híp mắt: “Theo đủ loại dấu hiệu trước mắt, trước mắt cô ấy không có liên quan tới người đàn ông nào. Tôi nghĩ ba ba của tiểu bảo không có ở cạnh cô ấy.”
Nói xong, lại nhìn Nhiếp Dịch Thần: “Phái người đi Morrie Tinh điều tra thêm, tôi muốn biết người đàn ông này là ai.”
Nhiếp Dịch Thần gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Là bạn lớn lên từ nhỏ với anh, tự nhiên hiểu được tính tình có thù tất báo của anh.
Bảo bối anh nâng niu trong lòng bàn tay, cẩn thận che chở cư nhiên bị người bội tình bạc nghĩa, là đàn ông cũng không thể nhịn được, huống chi, quan hệ của mình và Mạc Tĩnh Di cũng không tệ, giúp đỡ cô ấy giáo huấn tên kia một chút cũng là bổn phận của bạn bè.
“Lần này chúng ta chỉ có thể ngây ngốc ở đây hai tháng, cậu có tin tưởng trong thời gian ngắn như vậy thuyết phục cô ấy đi theo cậu không?”
Quý Trạch Hi lắc đầu: “Tính cách Tĩnh Di cậu cũng biết, tính cố chấp nổi lên Tinh hạm cũng không kéo lại nổi, hiện tại tôi cũng chỉ có thể thử xem.”
Nhiếp Dịch Thần ha ha cười: “Không nghĩ tới Quý Trạch Hi vang dội trong liên minh cũng có lúc đau đầu.”
Quý Trạch Hi trừng mắt nhìn hắn: “Đừng nói mát, giúp tôi nghĩ biện pháp đi.”
Nhiếp Dịch Thần thảnh thơi chơi đùa cây bút trong tay, dòng nước màu bạc dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt: “Tôi cũng không có biện pháp gì, Tĩnh Di nổi giận chỉ có cậu mới chịu được.”
Quý Trạch Hi nhấp môi, nhớ tới dáng vẻ thở phì phì của cô, bỗng muốn cười, liếc mắt nhìn bạn tốt thích xem náo nhiệt, đứng dậy muốn đi.
Nhiếp Dịch Thần nhìn theo bóng dáng hắn biến mất, nhớ tới tư
/10
|