Con Gái Nhà Nông

Chương 70 - Chương 70

/176


Editor: ChieuNinh

Còn thừa lại có hơn năm trăm quả trứng gà, đều được Vương lão bản mua đi trở về, nhà Vương Đồng Tỏa buôn bán lời hơn bảy trăm văn tiền, lại bắt đầu chuẩn bị muối trứng gà. Lần này cần thu mua trứng gà càng nhiều, Vương Phúc Nhi cảm thấy muốn mua với người chuyên nuôi gà, như vậy số lượng nhiều cũng dễ trả giá hơn, không phải Vương lão bản cũng nói chuyện như thế mà được nhiều thêm nửa phần lợi nhuận? Về sau mua trứng gà không phải mấy trăm, có thể là mấy ngàn mấy vạn trứng, đi thu mua từng thôn, vậy thật đúng là không biết tốn bao nhiêu khí lực. Đương nhiên nhà mình cũng muốn nuôi nhiều gà, gà nhà mình sinh sản cũng có thể tiết kiệm tiền.

Nhờ hết thân thích hỏi thăm, rốt cục tìm được một nhà chuyên nuôi gà, bàn bạc xong giá, mỗi cái trứng gà so với bình thường thì giảm một văn tiền. Bởi vì số lượng nhiều, nhà hắn lại tự mình nuôi gà, cho nên lai lịch trứng gà này không thành vấn đề. Đương nhiên, trước mắt số lượng cần không nhiều lắm, bởi vì Vương lão bản bên kia còn chưa đưa tin tức tới, nhà mình trước muối hai ngàn cái, như vậy nếu bên kia phản ứng không tốt, bên mình cũng có thể bán đi.

Vương Phúc Nhi đánh giá, nếu sinh ý này tiếp tục làm trong thời gian dài, chờ thời điểm Vương lão bản bên kia một tháng có thể cần một vạn, hàng tháng nhà mình cũng có thể kiếm hai mươi mấy lượng bạc đâu, một năm trôi qua thu vào cũng có hai trăm lượng bạc. Vương Phúc Nhi nói cho mọi người con số này, mọi người nhiệt tình càng lớn hơn nữa. Nông thôn một năm hai trăm lượng bạc, đó lại có thể là trở thành người có tiền!

Đương nhiên, về sau sinh ý lớn, còn phải mướn người làm việc, cứ dựa vào nhà mình làm, ít thì còn dễ nói, chứ nếu nhiều hơn, có thể mệt chết rồi. Kiếm tiền lại để mình mệt mỏi không tưởng tượng nổi, còn không bằng không kiếm tiền.

Động tĩnh nhà Vương Đồng Tỏa lớn như vậy, đương nhiên không thể không làm người khác biết, Mã thị cũng tới cửa hỏi thăm vài thứ, hơn nữa bản thân nàng ta cũng ngầm muối một ít trứng gà, chỉ là nàng ta không biết nấu chín trứng gà cho người khác thử. Hơn nữa tiếng tăm nhà Vương Đồng Tỏa đã lan ra, cũng không có ai để ý tới nàng ta, cho nên trứng gà không có bán được mấy cái. Về sau, nàng ta lại sợ lãng phí, muốn bán trứng gà muối còn lại cho nhà Vương Phúc Nhi.

Nương, trứng gà muối của Nhị bá mẫu và của chúng ta cũng không phải là cùng một mùi vị, chúng ta muốn tiếp tục kéo dài công việc làm ăn này, cũng không thể xuất hiện trứng gà có mùi vị không giống, bằng không chiêu bài của chúng ta cũng bị đập bể rồi! Vương Phúc Nhi nói.

Đồng tình người khác cũng phải nhìn điểm mấu chốt, nhìn đến là hạng người gì, Nhị bá mẫu rõ ràng muốn cướp sinh ý của nhà mình, hiện tại cướp không thắng, thì lại nghĩ để cho nhà mình gánh vác, làm gì có chuyện tốt như vậy? Lại nói mấy cái trứng gà của nàng ta cũng không đáng bao nhiêu tiền, cho dù là thiệt thòi cũng sẽ không làm cho nàng ta thương cân động cốt, nhà mình cũng không phải nhà từ thiện, không mang vào người.

Vì thế Thích thị vốn không có thu trứng gà nhà nàng ta, trong lòng Mã thị hận không thôi, lại chạy tới chỗ Triệu thị. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Nói nhà lão Tam giàu có liền quên huynh đệ như thế nào, trứng gà mình muối cũng không phải phá hư, cho dù là thu cũng sẽ không có làm sao, rõ ràng là không để ý cốt nhục thân tình thôi, tiếp tục lâu dài, thì trong mắt chỉ có tiền, nói không chừng ngay cả cha và nương cũng không để vào mắt đâu.

Trong lòng Triệu thị vốn cũng có chút không hài lòng với Thích thị, bị Mã thị vừa nói như vậy, trực tiếp kích phát bất mãn trong lòng lên, kêu Mã thị đưa trứng gà cho bà, bà muốn đích thân đi tìm Thích thị nói chuyện.

Nhưng mà còn không có chờ bà ra cửa, Vương Cúc Nhi liền mang theo Vương Phúc Nhi tới đây, đưa cho Triệu thị và Vương lão đầu một bộ đồ mới cho Triệu thị: Nãi nãi, đây là nhà chúng con bán trứng gà kiếm tiền, cha và nương nói, kiếm tiền liền làm bộ đồ mới cho ngài và gia gia, lại còn không cho chúng con nói, là muốn cho nhị lão các ngài một kinh hỉ, nãi nãi, ngài mặc thử xem có thích hợp không? Đây là lão thái thái nhà giàu trấn trên đều thích mặc, nhưng mà chúng con đều cảm thấy nãi nãi mặc càng đẹp mắt hơn lão thái thái trấn trên! Vương Phúc Nhi nói.

Ngàn xuyên vạn xuyên, vuốt đuôi không xuyên, huống chi lại cho Triệu thị chỗ thật sự tốt đây? Triệu thị sớm đã quên mất đi lấy công bằng cho Mã thị, trả rổ trứng gà cho Mã thị, còn mình thì vui vẻ đi thử quần áo mới. (Ngàn xuyên vạn xuyên, vuốt đuôi không xuyên: ý nói nịnh nọt cho xong chuyện)

Nương, ta việc này... Mã thị nóng nảy, đây chính là gần một trăm văn tiền đâu.

Triệu thị vung tay lên: Trứng gà bán không được, các ngươi tự mình ăn, ta thấy Tam Bảo và Chi Nhi đều gầy, ngươi làm nương cũng không thể quá keo kiệt. Cúc nhi Phúc nhi, tới đây với nãi nãi, ở đây nãi nãi có đồ ăn ngon.

Mã thị phẫn hận nhìn ba người đi vào nhà, đây đều là người gì đâu không, thật quá đáng, Mã thị dậm chân một cái chạy lấy người. Đinh thị thì ngầm trực tiếp vỗ tay, thấy Mã thị cam chịu, nàng




/176

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status