“Ngươi dựa vào cái gì mà dạy dỗ ta, thả ta xuống, cái tên con trai tượng đá này!” Tần Hoài Hoài cố gắng mở tứ chi ra, liều mạng giãy, cố gắng đem thân thể của mình thoát ra khỏi ma trảo của hắn, kết quả có thể nghĩ, chỉ uổng công thôi!
Đem chuyện không hiểu ở trong đầu ném ra sau ót, nàng muốn trước tiên phải giải quyết phiền phức ở trước mắt!
Bị hắn xách ở trong tay như vậy, khó nhìn quá, dầu gì nàng cũng là cao thủ cấp 9, không thể mất mặt như vậy!
Tần Hoài Hoài vừa định thi triển quyền cước, thì lại cực kỳ bi ai mà phát hiện, nàng không để mắt đến một chuyện rất quan trọng, nàng bây giờ thân cao không tới, Ặc, liếc mắt xuống một chút, đoán chừng không tới 1m65, mà trước mắt thân cao của hắn đạt tới 1m85, nàng thật đúng là không phải nhỏ thấp bình thường!
Thân cao quyết định tất cả! Quyền chủ động lập tức đã vào trong tay của hắn!
Tư Mã Duệ bình tĩnh như nước không gợn sóng và hai tròng mắt lạnh lùng nhìn nàng, khóe miệng xé ra, nụ cười lạnh bật ra.
“Yến Phi Tuyết, đây cũng là lý do ngươi muốn gả cho ta!”
Hắn chỉ vào thứ tuyết trắng đầy đất, lạnh lẽo trong mắt lại có thể đông lạnh được tất cả, từng bước tiến tới gần nàng, “Một nửa gia sản của Duệ Vương Phủ ta, ngươi thật đúng là dụng tâm lương khổ!”
Tần Hoài Hoài cúi đầu nhìn nhìn, “Cái đó, ta. . . . . .”
Thật ra thì nàng muốn nói, ta mơ mơ hồ hồ bị ngươi bỏ, chẳng lẽ còn phải khóc lóc mà đi cầu ngươi không được bỏ sao, tình yêu là vô vọng, dầu gì cũng phải vì mình tranh thủ một chút phúc lợi chứ!
Chỉ là những lời này còn chưa ra khỏi miệng thì đã bị hắn cắt đứt.
“Không cần cãi chày cãi cối nữa! Nói thêm nữa cũng vô dụng!” Hắn vung tay lên, biểu tình trên mặt ‘ ngươi chính là gian trá như thế ’.
Giận!
Tần Hoài Hoài chặt nắm quả đấm!
Nàng lúc nào thì muốn nguỵ biện!
Nàng muốn nói là sự thật, là lẽ thường tình thôi!
Người này thật TMD quá đấy!
Chuyên quyền độc đoán, tự mình muốn cái gì thì chính là cái đó!
“Yến Phi Tuyết, ta vốn còn muốn chừa cho người chút mặt mũi ở trước mặt người ta, hôm nay xem ra, là ngươi tự làm ngược lại mà tuyệt đối không quan tâm, đã như thế, thì sau này trong lòng ta cũng không cần phải thương hại ngươi nữa !”
Đại gia hắn nói ra ngược lại là gương mặt chánh nghĩa lẫm nhiên!
“A A!” Hắn không đề cập tới thì không sao, nhưng nhắc tới lại khiến Tần Hoài Hoài không thể nhịn được nữa.
Vừa nghĩ tới mới ‘ xuyên qua ’ thì bị cái phương thức ‘ độc nhất vô nhị ’ kia nghênh đón, thì nàng lửa giận ngút trời!
Mẹ nó!
Ngươi nói là cho ta mặt mũi! Ngươi đó nha, ngược lại cho ta đủ mặt mũi rồi, một cước bay ra khỏi Vương Phủ, bị cả thành phỉ báng, còn thiếu không có dán ở sau lưng nàng cái nhãn bị chồng ruồng bỏ, sau đó du hành đầy đường rồi !
Hắn lại còn ở chỗ này nói gì mà giữ lại mặt mũi cho mình!
Hôm nay, hắn cho đại gia hắn mặt mũi, còn vứt chính là mặt mũi của Tần Hoài Hoài nàng!
Tần Hoài Hoài nhất thời tức giận không nguôi, cũng không biết là sức lực từ đâu tới, nàng xoay ngược thân thể lại, hai chân câu lên hông của hắn, một tay câu lên cổ của hắn, một tay hung hăng đâm lồng ngực của hắn mắng, “Tư Mã Duệ, bản tiểu thư ta đem những lời nói này trả lại nguyên xi cho ngươi, thuận tiện nói cho ngươi biết, mặt mũi không phải là người khác cho, mà là mình ‘ tránh ’ được! Nếu mà đều chờ đợi người khác nể tình, thì người cả đời này cũng không muốn ra cửa rồi, còn nữa, ta chưa bao giờ muốn trông cậy vào ngươi cho giữ lại mặt mũi! Bởi vì ngươi căn bản không xứng!”
Đúng vậy! Hắn không xứng, một người con trai bảo thủ, chuyên quyền độc đoán như vậy, ngoại trừ dáng dấp coi như là đẹp trai, những thứ khác cái gì cũng tệ!
Nàng cũng không hiểu, Yến Phi Tuyết đến tột cùng là coi trọng hắn ở điểm nào! Ngoài hắn ra thì không gả đi!
Đem chuyện không hiểu ở trong đầu ném ra sau ót, nàng muốn trước tiên phải giải quyết phiền phức ở trước mắt!
Bị hắn xách ở trong tay như vậy, khó nhìn quá, dầu gì nàng cũng là cao thủ cấp 9, không thể mất mặt như vậy!
Tần Hoài Hoài vừa định thi triển quyền cước, thì lại cực kỳ bi ai mà phát hiện, nàng không để mắt đến một chuyện rất quan trọng, nàng bây giờ thân cao không tới, Ặc, liếc mắt xuống một chút, đoán chừng không tới 1m65, mà trước mắt thân cao của hắn đạt tới 1m85, nàng thật đúng là không phải nhỏ thấp bình thường!
Thân cao quyết định tất cả! Quyền chủ động lập tức đã vào trong tay của hắn!
Tư Mã Duệ bình tĩnh như nước không gợn sóng và hai tròng mắt lạnh lùng nhìn nàng, khóe miệng xé ra, nụ cười lạnh bật ra.
“Yến Phi Tuyết, đây cũng là lý do ngươi muốn gả cho ta!”
Hắn chỉ vào thứ tuyết trắng đầy đất, lạnh lẽo trong mắt lại có thể đông lạnh được tất cả, từng bước tiến tới gần nàng, “Một nửa gia sản của Duệ Vương Phủ ta, ngươi thật đúng là dụng tâm lương khổ!”
Tần Hoài Hoài cúi đầu nhìn nhìn, “Cái đó, ta. . . . . .”
Thật ra thì nàng muốn nói, ta mơ mơ hồ hồ bị ngươi bỏ, chẳng lẽ còn phải khóc lóc mà đi cầu ngươi không được bỏ sao, tình yêu là vô vọng, dầu gì cũng phải vì mình tranh thủ một chút phúc lợi chứ!
Chỉ là những lời này còn chưa ra khỏi miệng thì đã bị hắn cắt đứt.
“Không cần cãi chày cãi cối nữa! Nói thêm nữa cũng vô dụng!” Hắn vung tay lên, biểu tình trên mặt ‘ ngươi chính là gian trá như thế ’.
Giận!
Tần Hoài Hoài chặt nắm quả đấm!
Nàng lúc nào thì muốn nguỵ biện!
Nàng muốn nói là sự thật, là lẽ thường tình thôi!
Người này thật TMD quá đấy!
Chuyên quyền độc đoán, tự mình muốn cái gì thì chính là cái đó!
“Yến Phi Tuyết, ta vốn còn muốn chừa cho người chút mặt mũi ở trước mặt người ta, hôm nay xem ra, là ngươi tự làm ngược lại mà tuyệt đối không quan tâm, đã như thế, thì sau này trong lòng ta cũng không cần phải thương hại ngươi nữa !”
Đại gia hắn nói ra ngược lại là gương mặt chánh nghĩa lẫm nhiên!
“A A!” Hắn không đề cập tới thì không sao, nhưng nhắc tới lại khiến Tần Hoài Hoài không thể nhịn được nữa.
Vừa nghĩ tới mới ‘ xuyên qua ’ thì bị cái phương thức ‘ độc nhất vô nhị ’ kia nghênh đón, thì nàng lửa giận ngút trời!
Mẹ nó!
Ngươi nói là cho ta mặt mũi! Ngươi đó nha, ngược lại cho ta đủ mặt mũi rồi, một cước bay ra khỏi Vương Phủ, bị cả thành phỉ báng, còn thiếu không có dán ở sau lưng nàng cái nhãn bị chồng ruồng bỏ, sau đó du hành đầy đường rồi !
Hắn lại còn ở chỗ này nói gì mà giữ lại mặt mũi cho mình!
Hôm nay, hắn cho đại gia hắn mặt mũi, còn vứt chính là mặt mũi của Tần Hoài Hoài nàng!
Tần Hoài Hoài nhất thời tức giận không nguôi, cũng không biết là sức lực từ đâu tới, nàng xoay ngược thân thể lại, hai chân câu lên hông của hắn, một tay câu lên cổ của hắn, một tay hung hăng đâm lồng ngực của hắn mắng, “Tư Mã Duệ, bản tiểu thư ta đem những lời nói này trả lại nguyên xi cho ngươi, thuận tiện nói cho ngươi biết, mặt mũi không phải là người khác cho, mà là mình ‘ tránh ’ được! Nếu mà đều chờ đợi người khác nể tình, thì người cả đời này cũng không muốn ra cửa rồi, còn nữa, ta chưa bao giờ muốn trông cậy vào ngươi cho giữ lại mặt mũi! Bởi vì ngươi căn bản không xứng!”
Đúng vậy! Hắn không xứng, một người con trai bảo thủ, chuyên quyền độc đoán như vậy, ngoại trừ dáng dấp coi như là đẹp trai, những thứ khác cái gì cũng tệ!
Nàng cũng không hiểu, Yến Phi Tuyết đến tột cùng là coi trọng hắn ở điểm nào! Ngoài hắn ra thì không gả đi!
/68
|