Văn phòng yên tĩnh đến mức một chiếc kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng.
Ánh mắt Dụ Ninh xẹt qua bóng lưng Dương phụ thẳng tắp hướng về phía cửa sổ, con ngươi đong đưa, mấy ngày nay đã có chuyện gì xảy ra.
Mấy ngày nay có quá nhiều thứ phát sinh, hơn nữa, việc này nối tiếp việc kia, khiến bước đi của cô cũng bị rối loạn, vốn dĩ, dự định của cô là, Tống Diễn đã bị xoá sạch trí nhớ nên sẽ không còn tình cảm với cô nữa, cô chỉ cần làm thế nào để khiến nam chính và Dương Nguyện không có cơ hội tiếp xúc với nhau quá nhiều là được, về phần nữ chính, bởi vì trong nhiệm vụ không bắt buộc phải đáp trả lại người này, cô cũng không có ý định gây mâu thuẫn với cô ta, không như nguyên chủ, lúc nào cũng chỉ đầu mâu chằm chằm vào nữ chính, cũng không đi kết thân, cứ coi nhau là người xa lạ đi. Không ngờ, quan hệ giữa hai người lại xung đột bởi tống diễn.
Lại nói đến việc Tống Diễn thay đổi, Dụ Ninh tin chắc chuyện này là do hệ thống đùa bỡn cô, nếu không, tên kia hận người sở hữu gương mặt này đến thấu xương, mà mấy lần gặp nhau , họ đều tan cuộc trong không vui, làm sao anh ta có thể dùng thời gian vài ngày để nảy sinh hứng thú với cô, mặc dù không hài lòng với điều này, nhưng chuyện nâng cao tình cảm đã không cần phải lo lắng nữa rồi, với cả, khi nhìn dáng vẻ thần kinh của anh, chẳng cần cô đi dụ dỗ, cũng chẳng cần làm cái gì, chắc rằng tình cảm cũng cứ thế tăng lên thôi.
Bây giờ, vấn đề phải đối mặt là chuyện với Dương Nguyện, nhiệm vụ đầu tiên chính là rửa sạch vết bẩn cho nguyên chủ, cô còn đnag nghĩ chưa đến lúc khiến hình ảnh nguyên chru thay đổi trong mắt mọi người, trước hết cứ làm lạnh mối quan hệ giữa cô và Dương Nguyện, sau đó di làm việc trong công ty đều đặn một thời gian, tham gia mấy bữa tiệc, một thời gian sau, những lời đồn kia cũng sẽ tự động tan thành mây khói thôi.
Nhưng bởi sự bất cẩn của cô mà xuất hiện một vài sự kiện trước cửa công ty, đoán chừng, lần này, cô hay Dương Nguyện, chỉ một người có thể mang tiếng lành rời đi.
Người đầu tiên không chịu nổi bầu không khsi tĩnh lặng này là Dương An, anh mở miệng nói với Dương phụ :” Ba, ba để hai người đứng đó cũng không giải quyết được vấn đề gì, có chuyện hiểu lầm thì để họ nói là được rồi.”
Đúng vậy, nói ra. Dương An vừa mới nói xong, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra, Chu Lan đi nhanh đến bên cạnh Dương Nguyện: Nguyện nguyện không sao chứ, mẹ nghe mấy nhân viên nsoi con bị đánh, đừng sợ, cứ nói hết ra, mẹ làm chủ cho con.”
Dương An bước nhanh đóng cửa phòng lại, ngăn cách những ánh mắt tò mò từ bên ngoài.
Thấy Chu Lan xuất hiện, cuối cùng Dương Nguyện cũng không chịu được nữa, rơi lệ, nhào lên người Chu Lan khóc thút thít, tiếng mẹ kêu ngàn ngạt, khiến người nghe cũng cảm thấy chua xót trong lòng.
Nhưng Dương An cũng không cảm thấy Dương Nguyện đáng thương, có thể là bởi vì là trước kia, những lời em ấy nói với anh đã khiến trái tim anh quá đau đớn, cũng có thể là bởi người đang đứng thẳng tắp bên cạnh em ấy – Dương Ninh.
Em gái ruột của anh đang cô đơn đứng đó, mặc dù nét mặt không để lộ một tia yếu ớt, nhưng anh vẫn cảm thấy đau lòng.
Đau cho Dụ Ninh, lại nhìn một bức tranh tình cảm mẹ con ở bên cạnh, Dương An thấy thật chói mắt, mấy ngày nay sống chung với Dụ Ninh, anh đã sớm nhận thấy được sự thay đổi của em ấy, dường như biến thành một người hoàn toàn khác, cho nên, dù chưa biết chuyện này đầu đuôi ra sao, anh vẫn quyết định đứng về phía Dụ Ninh :” Ninh Ninh, em nói xem chuyện này là thế nào?”
Đột nhiên bị gọi tên, Dụ Ninh ngừng dòng suy nghĩ :” Cô ta mắng tôi…..tôi đánh cô ta.”
Không đợi Dụ Ninh giải thích cặn kẽ, Chu Lan liền gào lên :”Đủ rồi đủ rồi đủ rồi! cuối cùng thì cô muốn biến nhà họ Dương thành cái dạng gì nữa, bình thường bắt nạt Nguyện Nguyện đã quá đủ rồi, bây giờ vì trả thù em gái còn đi quan hệ không rõ ràng, ở cùng một chỗ với bạn trai nó nữa, sao cô có thể trở thàng người không biết xấu hổ như vậy!”
Âm thanh rít gào vang vọng, cả phòng tĩnh lặng, tiếng khóc của Dương Nguyện cũng nhỏ đi rất nhiều, mà ở đây, người bình tĩnh nhất, dường như cũng chỉ có Dụ Ninh.
Ánh mắt Dụ Ninh chuyển qua phía Dương Nguyện :” Tống Diễnlà bạn trai của cô?”
Giọng nói không mang theo bất cứ cảm xúc, nhưng loại câu hỏi bình dị này lại khiến Dương Nguyện luống cuống, cô ta kéo quần áo Chu Lan :” Mẹ, con có bao giờ nói Tống tiên sinh là bạn trai của mình đâu.”
Bởi vì không khí trong xe quá lúng túng nên cô có nhắn vài tin oán trách với Chu Lan, nhưng chỉ nói Tống Diễntừng gúp cô, dường như có tình cảm với cô, chứ không như Chu Lan nói, Tống Diễnlà bạn trai của mình.
Việc oán giận này vốn có tính nghiêng lệch, đọc được tin nhắn, Chu Lan chỉ hiểu rằng, Dương Ninh qua đêm ở nhà bạn trai Dương Nguyện, hơn nữa, quan hệ giữa hai người còn không cạn.
Thấy mình hiểu lầm, Chu Lan cũng không có nửa điểm chột dạ, Không phải bạn trai Nguyện Nguyện thì cũng là người trong lòng của nó, cô tranh giành đàn ông với em gái thì còn ra cái thể loại chi nữa!”
Dụ Ninh nhếch miệng lộ ra một nụ cười mỉa mai, bỗng cảm thấy bệnh thần kinh của Tống Diễncũng là một chuyện tốt, bởi vì như thế, cô mới có thể không chút kiêng dè nói dối :” Tôi có chìa koas nhà anh ta, tôi và anh ta cùng nhau nuôi một con chó, anh ta thích tôi, mà tôi cũng không ghét anh ấy, tôi và anh ta đang trong giai đoạn tìm hiểu, xin hỏi bà Dương, cũng bởi con gái bà thích bạn trai của tôi mà tôi muốn hai tay dâng ra sao?” nói xong, Dụ Ninh ngừng lại một chút, ánh mắt đùa giỡn hướng về phía Dương Nguyện :” Kể cả tôi có đồng ý thì Tống Diễncũng chưa chắc đã thích Dương tiểu thư. Cô chịu đủ sự lạnh nhạt ở trên xe mà còn không hiểu sao, không hiểu anh ta có tình cảm với mình không? Như vậy có cần bây giờ tôi gọi cho anh ấy, hỏi giúp cô không?”
Sắc mặt Dương Nguyện trắng bệch, cô không thể nào tin, nguời ngày đó bày tỏ sự chán ghét đối với Dương Ninh lại có ngày đi cùng nhau, lại còn thích người trước mặt, lần ấy, rõ ràng anh ta đã thấy Dương Ninh cố tình nâng cốc nước đổ lên váy cô, hơn nữa còn chạy ra giúp cô, sao Tống Diễncó thể thích Dương Ninh, nhất định là cô ta đã sử dụng thủ đoạn nào đó lừa tống diễn, mới có chuyện sáng nay.
Gọi điện thoại! Bây giờ cô liền gọi luôn đi, tôi muốn chính tai nghe thấy Tống Diễnnói anh ấy thích cô!” Dương Nguyện đột nhiên nhảy ra khỏi vòng ôm của Chu Lan :” Dương Ninh, có bản lĩnh thì cô gọi ngay đi, tôi nhất định sẽ phơi bày khuôn mặt thật của cô trước mặt Tống tiên sinh.”
Dương An vuốt cổ, không ngờ họ lại nháo lên chỉ vì một người đàn ông, từ tình hình tối hôm qua, dù cho mắt mù , anh cũng có thể nhận rat ham muốn chiếm hữu của người đàn ông tên Tống Diễnkia đối với tiểu Ninh, huống hồ anh không hề mù, tất nhiên có thể thấy rõ trái tim của tên kia, cái người họ Tống đó, thích Ninh Ninh, thích đến mức có chút điên rồ.
Dĩ nhiên cũng có khả năng là tên này vừa thích Dụ Ninh vừa mập mờ không rõ với Dương Nguyện, mặc
Ánh mắt Dụ Ninh xẹt qua bóng lưng Dương phụ thẳng tắp hướng về phía cửa sổ, con ngươi đong đưa, mấy ngày nay đã có chuyện gì xảy ra.
Mấy ngày nay có quá nhiều thứ phát sinh, hơn nữa, việc này nối tiếp việc kia, khiến bước đi của cô cũng bị rối loạn, vốn dĩ, dự định của cô là, Tống Diễn đã bị xoá sạch trí nhớ nên sẽ không còn tình cảm với cô nữa, cô chỉ cần làm thế nào để khiến nam chính và Dương Nguyện không có cơ hội tiếp xúc với nhau quá nhiều là được, về phần nữ chính, bởi vì trong nhiệm vụ không bắt buộc phải đáp trả lại người này, cô cũng không có ý định gây mâu thuẫn với cô ta, không như nguyên chủ, lúc nào cũng chỉ đầu mâu chằm chằm vào nữ chính, cũng không đi kết thân, cứ coi nhau là người xa lạ đi. Không ngờ, quan hệ giữa hai người lại xung đột bởi tống diễn.
Lại nói đến việc Tống Diễn thay đổi, Dụ Ninh tin chắc chuyện này là do hệ thống đùa bỡn cô, nếu không, tên kia hận người sở hữu gương mặt này đến thấu xương, mà mấy lần gặp nhau , họ đều tan cuộc trong không vui, làm sao anh ta có thể dùng thời gian vài ngày để nảy sinh hứng thú với cô, mặc dù không hài lòng với điều này, nhưng chuyện nâng cao tình cảm đã không cần phải lo lắng nữa rồi, với cả, khi nhìn dáng vẻ thần kinh của anh, chẳng cần cô đi dụ dỗ, cũng chẳng cần làm cái gì, chắc rằng tình cảm cũng cứ thế tăng lên thôi.
Bây giờ, vấn đề phải đối mặt là chuyện với Dương Nguyện, nhiệm vụ đầu tiên chính là rửa sạch vết bẩn cho nguyên chủ, cô còn đnag nghĩ chưa đến lúc khiến hình ảnh nguyên chru thay đổi trong mắt mọi người, trước hết cứ làm lạnh mối quan hệ giữa cô và Dương Nguyện, sau đó di làm việc trong công ty đều đặn một thời gian, tham gia mấy bữa tiệc, một thời gian sau, những lời đồn kia cũng sẽ tự động tan thành mây khói thôi.
Nhưng bởi sự bất cẩn của cô mà xuất hiện một vài sự kiện trước cửa công ty, đoán chừng, lần này, cô hay Dương Nguyện, chỉ một người có thể mang tiếng lành rời đi.
Người đầu tiên không chịu nổi bầu không khsi tĩnh lặng này là Dương An, anh mở miệng nói với Dương phụ :” Ba, ba để hai người đứng đó cũng không giải quyết được vấn đề gì, có chuyện hiểu lầm thì để họ nói là được rồi.”
Đúng vậy, nói ra. Dương An vừa mới nói xong, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra, Chu Lan đi nhanh đến bên cạnh Dương Nguyện: Nguyện nguyện không sao chứ, mẹ nghe mấy nhân viên nsoi con bị đánh, đừng sợ, cứ nói hết ra, mẹ làm chủ cho con.”
Dương An bước nhanh đóng cửa phòng lại, ngăn cách những ánh mắt tò mò từ bên ngoài.
Thấy Chu Lan xuất hiện, cuối cùng Dương Nguyện cũng không chịu được nữa, rơi lệ, nhào lên người Chu Lan khóc thút thít, tiếng mẹ kêu ngàn ngạt, khiến người nghe cũng cảm thấy chua xót trong lòng.
Nhưng Dương An cũng không cảm thấy Dương Nguyện đáng thương, có thể là bởi vì là trước kia, những lời em ấy nói với anh đã khiến trái tim anh quá đau đớn, cũng có thể là bởi người đang đứng thẳng tắp bên cạnh em ấy – Dương Ninh.
Em gái ruột của anh đang cô đơn đứng đó, mặc dù nét mặt không để lộ một tia yếu ớt, nhưng anh vẫn cảm thấy đau lòng.
Đau cho Dụ Ninh, lại nhìn một bức tranh tình cảm mẹ con ở bên cạnh, Dương An thấy thật chói mắt, mấy ngày nay sống chung với Dụ Ninh, anh đã sớm nhận thấy được sự thay đổi của em ấy, dường như biến thành một người hoàn toàn khác, cho nên, dù chưa biết chuyện này đầu đuôi ra sao, anh vẫn quyết định đứng về phía Dụ Ninh :” Ninh Ninh, em nói xem chuyện này là thế nào?”
Đột nhiên bị gọi tên, Dụ Ninh ngừng dòng suy nghĩ :” Cô ta mắng tôi…..tôi đánh cô ta.”
Không đợi Dụ Ninh giải thích cặn kẽ, Chu Lan liền gào lên :”Đủ rồi đủ rồi đủ rồi! cuối cùng thì cô muốn biến nhà họ Dương thành cái dạng gì nữa, bình thường bắt nạt Nguyện Nguyện đã quá đủ rồi, bây giờ vì trả thù em gái còn đi quan hệ không rõ ràng, ở cùng một chỗ với bạn trai nó nữa, sao cô có thể trở thàng người không biết xấu hổ như vậy!”
Âm thanh rít gào vang vọng, cả phòng tĩnh lặng, tiếng khóc của Dương Nguyện cũng nhỏ đi rất nhiều, mà ở đây, người bình tĩnh nhất, dường như cũng chỉ có Dụ Ninh.
Ánh mắt Dụ Ninh chuyển qua phía Dương Nguyện :” Tống Diễnlà bạn trai của cô?”
Giọng nói không mang theo bất cứ cảm xúc, nhưng loại câu hỏi bình dị này lại khiến Dương Nguyện luống cuống, cô ta kéo quần áo Chu Lan :” Mẹ, con có bao giờ nói Tống tiên sinh là bạn trai của mình đâu.”
Bởi vì không khí trong xe quá lúng túng nên cô có nhắn vài tin oán trách với Chu Lan, nhưng chỉ nói Tống Diễntừng gúp cô, dường như có tình cảm với cô, chứ không như Chu Lan nói, Tống Diễnlà bạn trai của mình.
Việc oán giận này vốn có tính nghiêng lệch, đọc được tin nhắn, Chu Lan chỉ hiểu rằng, Dương Ninh qua đêm ở nhà bạn trai Dương Nguyện, hơn nữa, quan hệ giữa hai người còn không cạn.
Thấy mình hiểu lầm, Chu Lan cũng không có nửa điểm chột dạ, Không phải bạn trai Nguyện Nguyện thì cũng là người trong lòng của nó, cô tranh giành đàn ông với em gái thì còn ra cái thể loại chi nữa!”
Dụ Ninh nhếch miệng lộ ra một nụ cười mỉa mai, bỗng cảm thấy bệnh thần kinh của Tống Diễncũng là một chuyện tốt, bởi vì như thế, cô mới có thể không chút kiêng dè nói dối :” Tôi có chìa koas nhà anh ta, tôi và anh ta cùng nhau nuôi một con chó, anh ta thích tôi, mà tôi cũng không ghét anh ấy, tôi và anh ta đang trong giai đoạn tìm hiểu, xin hỏi bà Dương, cũng bởi con gái bà thích bạn trai của tôi mà tôi muốn hai tay dâng ra sao?” nói xong, Dụ Ninh ngừng lại một chút, ánh mắt đùa giỡn hướng về phía Dương Nguyện :” Kể cả tôi có đồng ý thì Tống Diễncũng chưa chắc đã thích Dương tiểu thư. Cô chịu đủ sự lạnh nhạt ở trên xe mà còn không hiểu sao, không hiểu anh ta có tình cảm với mình không? Như vậy có cần bây giờ tôi gọi cho anh ấy, hỏi giúp cô không?”
Sắc mặt Dương Nguyện trắng bệch, cô không thể nào tin, nguời ngày đó bày tỏ sự chán ghét đối với Dương Ninh lại có ngày đi cùng nhau, lại còn thích người trước mặt, lần ấy, rõ ràng anh ta đã thấy Dương Ninh cố tình nâng cốc nước đổ lên váy cô, hơn nữa còn chạy ra giúp cô, sao Tống Diễncó thể thích Dương Ninh, nhất định là cô ta đã sử dụng thủ đoạn nào đó lừa tống diễn, mới có chuyện sáng nay.
Gọi điện thoại! Bây giờ cô liền gọi luôn đi, tôi muốn chính tai nghe thấy Tống Diễnnói anh ấy thích cô!” Dương Nguyện đột nhiên nhảy ra khỏi vòng ôm của Chu Lan :” Dương Ninh, có bản lĩnh thì cô gọi ngay đi, tôi nhất định sẽ phơi bày khuôn mặt thật của cô trước mặt Tống tiên sinh.”
Dương An vuốt cổ, không ngờ họ lại nháo lên chỉ vì một người đàn ông, từ tình hình tối hôm qua, dù cho mắt mù , anh cũng có thể nhận rat ham muốn chiếm hữu của người đàn ông tên Tống Diễnkia đối với tiểu Ninh, huống hồ anh không hề mù, tất nhiên có thể thấy rõ trái tim của tên kia, cái người họ Tống đó, thích Ninh Ninh, thích đến mức có chút điên rồ.
Dĩ nhiên cũng có khả năng là tên này vừa thích Dụ Ninh vừa mập mờ không rõ với Dương Nguyện, mặc
/139
|