Trong động, gió lạnh thổi từng cơn, cát mịn bay lên cuồn cuộn, tiếng gió cát đập vào vách tường, bùm bùm dữ dội, âm thanh vang vọng trong không gian, liên miên không dứt.
Dụ Ninh nghịch nghịch con dao trên tay, vẻ mặt có vẻ tuỳ ý nhưng ánh mắt lại không hề chếch đi phân nào, ngắm thẳng từng cử động của “người” trước mặt.
Ngay khi đồng hồ săn giết của cô dừng lại ở con số 49/50, chỉ còn một con cuối cùng là có thể hoàn thành vòng loại thứ nhất, thì thứ này đột nhiên xông ra.
Vóc dáng khá anh tuấn, chiều cao ước chừng trên dưới 1m80, tóc ngắn sạch sẽ, nhìn anh ta cười có vẻ cực kì nho nhã.
Tiểu Ninh, em cũng tiến vào trò chơi này sao?”
Trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một người, im hơi lặng tiếng, không một tiếng động đến gần, Ngô Chí sợ hãi vô cùng, đã chuẩn bị tư thế phòng bị, thấy anh ta nói vậy liền quay sang nhìn Dụ Ninh một cái, thu đao lại :”Là người quen?”
Dụ Ninh lắc đầu một cái, Không biết.
Ninh Ninh, sao em có thể nói như vậy.” Người đàn ông lộ vẻ khổ sở :” Bởi anh cự tuyệt . . .. . . nên em mới phủ nhận tình hữu nghị ba năm qua của chúng ta sao?”
Sắc mặt Ngô Chí càng thêm kinh dị, không ngờ còn có kẻ dám cự tuyệt Dụ Ninh, cự tuyệt Đại Sát Khí mà không sợ bị diệt khẩu sao?
Ngô Chí quả nhiên có tài dự báo, bởi, khi anh ta vừa nói xong, con dao găm trên tay cô gái đã cắm thẳng vào ngực người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông hoảng sợ trợn tròn mắt, trong đó là sự hốt hoảng khó tin :” Ninh . .. . . . . . Ninh. .. . . . . .”
Vẻ mặt không chút biểu cảm, Dụ Ninh rút con dao dính đầy máu đen ra, lại chém một nhát lên cổ kẻ đối diện.
Thấy màu sắc của máu, Ngô Chí liền hiểu tên này là Quỷ Ảnh giả dạng, không chờ anh ta hỏi Dụ Ninh do đâu mà phát hiện điều này thì cô gái đã được bao trùm bởi nguồn ánh sáng trắng rồi biến mất trong tầm mắt anh.
Sững sờ, trong mắt Ngô Chí mang theo sự sợ hãi đối vối tương lai, không có Dụ Ninh nơi này, mà bọn Quỷ Ảnh lại biết giả trang thành người, anh cũng không biết mình có thể thuận lợi bình an trải qua vòng đầu này không nữa, nghĩ nghĩ, đột nhiên thấy cơ thể rét run, rung mình một cái.. . . .. . . .
Nguyên nhân Dụ Ninh biết kẻ đó không phải người rất đơn giản, đó là bởi khuôn mặt đó , nguyên chủ đúng là biết, hơn nữa, nó còn có sự tồn tại vô cùng quan trọng trong trí nhớ coo ấy, nếu nguyên chủ thấy người đó, chắc chắn sẽ kích động hoặc mang theo những cảm xúc phức tạp khác mà bỏ qua 1 số chi tiết, mà cô thì khác, cô không có trí nhớ của nguyên chủ, điều đầu tiên khi thấy người đó chính là sự lạnh lẽo mà nó mang lại, y hệt như Quỷ Ảnh, ngoài ra, cô phát hiện bước chân của nó có chút phiêu dạt, liền kết luận đó không phải người thật.
【 chúc mừng người chơi tiến vào vòng thứ hai, bởi bạn là người đầu tiên tiến vào vòng này nên sẽ được hệ thống ban thưởng đồng hồ kéo dài thời gian và đầu mối của nhiệm vụ thứ hai, thời gian vòng hai là ba ngày, đầu mối chuẩn bị chuyển cho người chơi, hi vọng bjan không ngừng cố gắng, thành công đột phá cửa ải này.】
Thanh âm cứng ngắc kết thúc, ánh sáng tan đi, Dụ Ninh thấy mình đã được truyền tống đến vị trí khác.
Đèn chùm sáng rỡ, ăn uống linh đình.
Dụ Ninh bình phục tâm trạng, xem xét bản thân, chỉ thấy, hoàn cảnh chung quanh là một bữa tiệc, cô cúi đầu nhìn, bộ quần áo thể thao đã được thay bằng chiếc váy đầm đuôi cá, từng đường may cắt khéo léo tôn lên dáng người tinh tế, lồi lõm hoàn mỹ, cổ áo hơi V lộ một phần ngực đầy đặn trắng nõn.
Dụ Ninh nhíu nhíu màyđúng là một bộ đồ vừa ảnh hưởng hành động vừa khêu gợi, dụ dỗ.
Vốn dĩ,
Dụ Ninh nghịch nghịch con dao trên tay, vẻ mặt có vẻ tuỳ ý nhưng ánh mắt lại không hề chếch đi phân nào, ngắm thẳng từng cử động của “người” trước mặt.
Ngay khi đồng hồ săn giết của cô dừng lại ở con số 49/50, chỉ còn một con cuối cùng là có thể hoàn thành vòng loại thứ nhất, thì thứ này đột nhiên xông ra.
Vóc dáng khá anh tuấn, chiều cao ước chừng trên dưới 1m80, tóc ngắn sạch sẽ, nhìn anh ta cười có vẻ cực kì nho nhã.
Tiểu Ninh, em cũng tiến vào trò chơi này sao?”
Trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một người, im hơi lặng tiếng, không một tiếng động đến gần, Ngô Chí sợ hãi vô cùng, đã chuẩn bị tư thế phòng bị, thấy anh ta nói vậy liền quay sang nhìn Dụ Ninh một cái, thu đao lại :”Là người quen?”
Dụ Ninh lắc đầu một cái, Không biết.
Ninh Ninh, sao em có thể nói như vậy.” Người đàn ông lộ vẻ khổ sở :” Bởi anh cự tuyệt . . .. . . nên em mới phủ nhận tình hữu nghị ba năm qua của chúng ta sao?”
Sắc mặt Ngô Chí càng thêm kinh dị, không ngờ còn có kẻ dám cự tuyệt Dụ Ninh, cự tuyệt Đại Sát Khí mà không sợ bị diệt khẩu sao?
Ngô Chí quả nhiên có tài dự báo, bởi, khi anh ta vừa nói xong, con dao găm trên tay cô gái đã cắm thẳng vào ngực người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông hoảng sợ trợn tròn mắt, trong đó là sự hốt hoảng khó tin :” Ninh . .. . . . . . Ninh. .. . . . . .”
Vẻ mặt không chút biểu cảm, Dụ Ninh rút con dao dính đầy máu đen ra, lại chém một nhát lên cổ kẻ đối diện.
Thấy màu sắc của máu, Ngô Chí liền hiểu tên này là Quỷ Ảnh giả dạng, không chờ anh ta hỏi Dụ Ninh do đâu mà phát hiện điều này thì cô gái đã được bao trùm bởi nguồn ánh sáng trắng rồi biến mất trong tầm mắt anh.
Sững sờ, trong mắt Ngô Chí mang theo sự sợ hãi đối vối tương lai, không có Dụ Ninh nơi này, mà bọn Quỷ Ảnh lại biết giả trang thành người, anh cũng không biết mình có thể thuận lợi bình an trải qua vòng đầu này không nữa, nghĩ nghĩ, đột nhiên thấy cơ thể rét run, rung mình một cái.. . . .. . . .
Nguyên nhân Dụ Ninh biết kẻ đó không phải người rất đơn giản, đó là bởi khuôn mặt đó , nguyên chủ đúng là biết, hơn nữa, nó còn có sự tồn tại vô cùng quan trọng trong trí nhớ coo ấy, nếu nguyên chủ thấy người đó, chắc chắn sẽ kích động hoặc mang theo những cảm xúc phức tạp khác mà bỏ qua 1 số chi tiết, mà cô thì khác, cô không có trí nhớ của nguyên chủ, điều đầu tiên khi thấy người đó chính là sự lạnh lẽo mà nó mang lại, y hệt như Quỷ Ảnh, ngoài ra, cô phát hiện bước chân của nó có chút phiêu dạt, liền kết luận đó không phải người thật.
【 chúc mừng người chơi tiến vào vòng thứ hai, bởi bạn là người đầu tiên tiến vào vòng này nên sẽ được hệ thống ban thưởng đồng hồ kéo dài thời gian và đầu mối của nhiệm vụ thứ hai, thời gian vòng hai là ba ngày, đầu mối chuẩn bị chuyển cho người chơi, hi vọng bjan không ngừng cố gắng, thành công đột phá cửa ải này.】
Thanh âm cứng ngắc kết thúc, ánh sáng tan đi, Dụ Ninh thấy mình đã được truyền tống đến vị trí khác.
Đèn chùm sáng rỡ, ăn uống linh đình.
Dụ Ninh bình phục tâm trạng, xem xét bản thân, chỉ thấy, hoàn cảnh chung quanh là một bữa tiệc, cô cúi đầu nhìn, bộ quần áo thể thao đã được thay bằng chiếc váy đầm đuôi cá, từng đường may cắt khéo léo tôn lên dáng người tinh tế, lồi lõm hoàn mỹ, cổ áo hơi V lộ một phần ngực đầy đặn trắng nõn.
Dụ Ninh nhíu nhíu màyđúng là một bộ đồ vừa ảnh hưởng hành động vừa khêu gợi, dụ dỗ.
Vốn dĩ,
/139
|