Đối với nghi vấn của Dụ Ninh , Túc Thương cũng không có ý định giấu diếm gì.
Nàng vừa nêu hai câu hỏi thì câu đầu tiên nhận được đã giải đáp :” Ta xâm nhập hệ thống.”
Xâm nhập hệ thống?
Dụ Ninh ngẩn người, chợt nhớ tới một thuật ngữ trong thế giới khao học kĩ thuật :” Ngươi là hacker”
Nếu như hắn là hacker thì tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích rõ ràng, hắn có thể điều khiển hệ thống là vì có thể xâm nhập vào máy chủ, mà không phải là con trai của Chủ thần.
Thật sự là bởi vì thân phận ở mấy thế giới kia của tên này quá tốt, thực lực cũng không tồi, cho nên trước khi biết hắn có thể điều khiển hệ thống, nàng chỉ có một suy đoán, người đang nói chuyện với mfinh chính là chủ của trò chơi này.
Bây giờ nhìn lại thì hoá ra không cho cái vỏ này thì lại mở cái vỏ khác.
Bây giờ mới qua bao lâu mà hắn đã có thể khống chế được máy chủ rồi, kể cả không phải người sáng lập thì vẫn có thể đi ngang trong đây, như cá gặp nước.
Túc Thương sờ sờ phần cổ tay nóng lên, chân mày nhăn nhăn, tình trạng hiện tại của hắn không nhẹ nhõm như những gì Dụ Ninh tưởng, mặc dù hai vòng chơi kia, hắn đều tìm được cơ thể NPC có độ phù hợp bản thân trên 80% để che giấu, nhưng vẫn bị trình tự tuần tra theo dõi được, sau đó, vì hắn cố tình liều mạng bắt lấy nàng khiến nhiệm vụ của nàng thiếu hụt nhân vật mấu chốt nên trình tự đã bắt đầu lùng tìm bug.
Hắn vẫn không thể hoàn toàn khóng chế được hệ thống trên tay Dụ Ninh, vì vậy, đi cùng với nàng, khả năng bị phát hiện của hắn sẽ gia tăng, không đến nửa ngày là phải rời xa, điều này thật khiến người ta khó bỏ.
Nhưng mà, chỉ cần nghĩ đến việc sau khi kết thúc trò chơi, trở lại thế giới hiện thực, ahwsn có thể tiếp xúc với lớp da tinh tế mịn màng kia, tròng mắt Túc Thương ám lại, lập tức quyết định tốt nên đi hay ở.
Hắn vốn định che giấu tính cách của bản thân để tạo ấn tượng tốt trước mặt nàng, nhưng không biết vì sao, ngay từ lần đầu gặp gỡ, nàng đã tỏ ra vô cùng chán ghét với mình, nhìn đến hắn như thể nhìn thấy cái gì thật ghê tởm, rõ ràng hắn cũng chưa bộc lộ bất kì cảm xúc không bình thường nào, nhưng thái độ của nàng vẫn luôn là gặp phải một âm hồn bất tán.
A, như vậy càng tốt, như vậy, hắn sẽ không phải tiếp tục che giấu những cảm xúc chân thật kia nữa, có thể thuận theo nội tâm, nhốt nàng bên cạnh, để mắt nàng chỉ có thể nhìn thấy hắn.
Suy nghĩ muốn giam cầm một người nào đó ở bên này, hắn chưa từng sinh ra bao giờ, đây là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm qua, hắn sinh ra tình cảm mãnh liệt như vậy, chỉ cần nhìn cô gái trước mặt, toàn thân nóng lên, những cảm xúc chưa từng xuất hiện nở rộ, mọc tràn lan, chúng đến thật đột nhiên, lại khiến hắn thể nghiệm sự hưng phấn mà từ trước đến nay chưa từng có.
Ta là Túc Thương. Túc Thương đột nhiên tự giới thiệu mình, Người yêu nàng.”
Dụ Ninh chỉ muốn cười lạnh, Đáng ra ngươi nên tên là Tự quen thuộc mới đúng.”
Hai tay Túc Thương đặt hai bên ghế ngồi, cách chóp mũi Dụ Ninh chỉ có nửa đầu ngón tay :” Chờ ta ở vòng tiếp theo.”
Dụ Ninh ngẩn người, chờ hắn nói xong, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh của hệ thống .
【 hoàn thành nhiệm vụ vòng thứ ba, 10 phút sau sẽ gửi người chơi đến vòng kế tiếp.】
Ta thay đổi số liệu, cho nên ngươi có thể hoàn thành vòng này.” Người đối diện mở miệng giải thích.
Bạch Hà chết?
Cũng chỉ là mộtđống số liệu mà thôi, sao vậy, không muốn nàng ta chết dễ dàng như vậy?”
Dụ Ninh cũng biết không rõ trong lòng của mình, nàng vốn là đi vào trò chơi chính là vì nhiệm vụ hoàn thành, hiện tại nhiệm vụ dễ dàng như vậy hoàn thành, nàng ngược lại cảm thấy tiu nghỉu như mất.
Xem ra ngươi thật sự không muốn nàng ta biến mất đơn giản như vậy.” Túc Thương hơi cong môi cười một cái, nụ cười cưng chiều.
Túc Thương giơ tay lên gõ gõ đồng hồ, khung cảnh xung quanh hai người đột nhiên thay đổi, từ bóng tối biến thành ánh sáng, Dụ Ninh có chút không thích ứng kịp mà nhắm hai mắt lại.
Túc Thương chú ý tới tình trạng của nàng, lập tức chặn lại nguồn sáng, mặt quạt mở ra chắn trước mắt nàng, Khó chịu?
Dụ Ninh mở mắt ra liền thích ứng với ánh sáng ban ngày, thấy hoàn cảnh chung quanh, lập tức bị kinh sợ, giật giật tay lại phát hiện đôi tay mình đã được khôi phục tự do.
Nếu như vừa nãy còn không hiểu câu “không muốn nàng ta biến mất đơn giản như vậy” của hắn thì nhìn cảnh trước mặt, nàng cũng coi như ngộ ra phần nào.
Chỗ bọn họ đang đứng là trong khuôn viên Liễu phủ, mà ở đại sảnh có Liễu lão gia, Liễu phu nhân , Liễu Y, và cả một thanh niên trông hao hao giống nhà họ Liễu mấy phần.
Bạch Hà quỳ trên mặt đất, quần áo trên người nhăn nhúm , còn tản mát ra một cỗ mùi hôi thối, không biết đã bao lâu không được tắm rửa.
Dụ Ninh nhìn một chút người đứng bên cạnh Liễu phu nhân :” Họ không nhìn thấy hai ta?”
Hai người đột nhiên xuất hiện nhưng không một ai chuyển tầm mắt qua nhìn về phía bên này, Dụ Ninh quan sát mấy lần liền biết đây là thủ thuật của Túc Thương.
Túc Thương gật đầu, giọng nói có
Nàng vừa nêu hai câu hỏi thì câu đầu tiên nhận được đã giải đáp :” Ta xâm nhập hệ thống.”
Xâm nhập hệ thống?
Dụ Ninh ngẩn người, chợt nhớ tới một thuật ngữ trong thế giới khao học kĩ thuật :” Ngươi là hacker”
Nếu như hắn là hacker thì tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích rõ ràng, hắn có thể điều khiển hệ thống là vì có thể xâm nhập vào máy chủ, mà không phải là con trai của Chủ thần.
Thật sự là bởi vì thân phận ở mấy thế giới kia của tên này quá tốt, thực lực cũng không tồi, cho nên trước khi biết hắn có thể điều khiển hệ thống, nàng chỉ có một suy đoán, người đang nói chuyện với mfinh chính là chủ của trò chơi này.
Bây giờ nhìn lại thì hoá ra không cho cái vỏ này thì lại mở cái vỏ khác.
Bây giờ mới qua bao lâu mà hắn đã có thể khống chế được máy chủ rồi, kể cả không phải người sáng lập thì vẫn có thể đi ngang trong đây, như cá gặp nước.
Túc Thương sờ sờ phần cổ tay nóng lên, chân mày nhăn nhăn, tình trạng hiện tại của hắn không nhẹ nhõm như những gì Dụ Ninh tưởng, mặc dù hai vòng chơi kia, hắn đều tìm được cơ thể NPC có độ phù hợp bản thân trên 80% để che giấu, nhưng vẫn bị trình tự tuần tra theo dõi được, sau đó, vì hắn cố tình liều mạng bắt lấy nàng khiến nhiệm vụ của nàng thiếu hụt nhân vật mấu chốt nên trình tự đã bắt đầu lùng tìm bug.
Hắn vẫn không thể hoàn toàn khóng chế được hệ thống trên tay Dụ Ninh, vì vậy, đi cùng với nàng, khả năng bị phát hiện của hắn sẽ gia tăng, không đến nửa ngày là phải rời xa, điều này thật khiến người ta khó bỏ.
Nhưng mà, chỉ cần nghĩ đến việc sau khi kết thúc trò chơi, trở lại thế giới hiện thực, ahwsn có thể tiếp xúc với lớp da tinh tế mịn màng kia, tròng mắt Túc Thương ám lại, lập tức quyết định tốt nên đi hay ở.
Hắn vốn định che giấu tính cách của bản thân để tạo ấn tượng tốt trước mặt nàng, nhưng không biết vì sao, ngay từ lần đầu gặp gỡ, nàng đã tỏ ra vô cùng chán ghét với mình, nhìn đến hắn như thể nhìn thấy cái gì thật ghê tởm, rõ ràng hắn cũng chưa bộc lộ bất kì cảm xúc không bình thường nào, nhưng thái độ của nàng vẫn luôn là gặp phải một âm hồn bất tán.
A, như vậy càng tốt, như vậy, hắn sẽ không phải tiếp tục che giấu những cảm xúc chân thật kia nữa, có thể thuận theo nội tâm, nhốt nàng bên cạnh, để mắt nàng chỉ có thể nhìn thấy hắn.
Suy nghĩ muốn giam cầm một người nào đó ở bên này, hắn chưa từng sinh ra bao giờ, đây là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm qua, hắn sinh ra tình cảm mãnh liệt như vậy, chỉ cần nhìn cô gái trước mặt, toàn thân nóng lên, những cảm xúc chưa từng xuất hiện nở rộ, mọc tràn lan, chúng đến thật đột nhiên, lại khiến hắn thể nghiệm sự hưng phấn mà từ trước đến nay chưa từng có.
Ta là Túc Thương. Túc Thương đột nhiên tự giới thiệu mình, Người yêu nàng.”
Dụ Ninh chỉ muốn cười lạnh, Đáng ra ngươi nên tên là Tự quen thuộc mới đúng.”
Hai tay Túc Thương đặt hai bên ghế ngồi, cách chóp mũi Dụ Ninh chỉ có nửa đầu ngón tay :” Chờ ta ở vòng tiếp theo.”
Dụ Ninh ngẩn người, chờ hắn nói xong, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh của hệ thống .
【 hoàn thành nhiệm vụ vòng thứ ba, 10 phút sau sẽ gửi người chơi đến vòng kế tiếp.】
Ta thay đổi số liệu, cho nên ngươi có thể hoàn thành vòng này.” Người đối diện mở miệng giải thích.
Bạch Hà chết?
Cũng chỉ là mộtđống số liệu mà thôi, sao vậy, không muốn nàng ta chết dễ dàng như vậy?”
Dụ Ninh cũng biết không rõ trong lòng của mình, nàng vốn là đi vào trò chơi chính là vì nhiệm vụ hoàn thành, hiện tại nhiệm vụ dễ dàng như vậy hoàn thành, nàng ngược lại cảm thấy tiu nghỉu như mất.
Xem ra ngươi thật sự không muốn nàng ta biến mất đơn giản như vậy.” Túc Thương hơi cong môi cười một cái, nụ cười cưng chiều.
Túc Thương giơ tay lên gõ gõ đồng hồ, khung cảnh xung quanh hai người đột nhiên thay đổi, từ bóng tối biến thành ánh sáng, Dụ Ninh có chút không thích ứng kịp mà nhắm hai mắt lại.
Túc Thương chú ý tới tình trạng của nàng, lập tức chặn lại nguồn sáng, mặt quạt mở ra chắn trước mắt nàng, Khó chịu?
Dụ Ninh mở mắt ra liền thích ứng với ánh sáng ban ngày, thấy hoàn cảnh chung quanh, lập tức bị kinh sợ, giật giật tay lại phát hiện đôi tay mình đã được khôi phục tự do.
Nếu như vừa nãy còn không hiểu câu “không muốn nàng ta biến mất đơn giản như vậy” của hắn thì nhìn cảnh trước mặt, nàng cũng coi như ngộ ra phần nào.
Chỗ bọn họ đang đứng là trong khuôn viên Liễu phủ, mà ở đại sảnh có Liễu lão gia, Liễu phu nhân , Liễu Y, và cả một thanh niên trông hao hao giống nhà họ Liễu mấy phần.
Bạch Hà quỳ trên mặt đất, quần áo trên người nhăn nhúm , còn tản mát ra một cỗ mùi hôi thối, không biết đã bao lâu không được tắm rửa.
Dụ Ninh nhìn một chút người đứng bên cạnh Liễu phu nhân :” Họ không nhìn thấy hai ta?”
Hai người đột nhiên xuất hiện nhưng không một ai chuyển tầm mắt qua nhìn về phía bên này, Dụ Ninh quan sát mấy lần liền biết đây là thủ thuật của Túc Thương.
Túc Thương gật đầu, giọng nói có
/139
|