Edit: Aya Shinta
Ôn Phúc cầm danh sách mười lăm tú nữ trong tay, trên đó viết chi tiết tên họ xuất thân của những tú nữ kia.
Mười lăm tú nữ theo lời lui ra, chờ bên trong gọi tên mình.
"Đề nhi."
Lăng Vu Đề vừa đút một quả nho vào miệng thì nghe Quân Kinh Vũ gọi mình, suýt nghẹn.
Giờ đáng lý phải gọi tên tú nữ mà!
Gọi cô làm gì?
"Biểu ca, chàng cũng muốn ăn nho?" Lăng Vu Đề nhón lấy một quả nho, chuẩn bị đưa tới bên miệng Quân Kinh Vũ.
Quân Kinh Vũ lắc đầu: "Xoa bóp giúp ta." Ngày hôm nay phải xử lý quá nhiều tấu chương, vai cùng cột sống đã hơi tê nhức.
Lăng Vu Đề ngẩn người một tẹo, quét mắt nhìn trong điện.
Sắc mặt của Nhược Phi Tuyết vẫn tính bình thường nhưng Lý Thi Viện ở một bên lại khó coi.
Để che chở Lý Thi Viện, thường ngày Quân Kinh Vũ sẽ không biểu hiện ra rằng mình rất sủng ái nàng ta.
Từ khi vừa tới đến bây giờ, Quân Kinh Vũ không có ngó Lý Thi Viện lấy một cái.
Về vấn đề bảo vệ Lý Thi Viện, không thể phủ định rằng Quân Kinh Vũ đã rất thành công.
Mọi người trong hậu cung đều cho rằng người được Quân Kinh Vũ thực sự sủng ái là Lăng Vu Đề! Mà nguyên thân cũng cho rằng như vậy.
Ngoại trừ Nhược Phi Tuyết và Lăng Vu Đề, không một ai biết rằng ở giai đoạn đầu này Quân Kinh Vũ thích Lý Thi Viện!
À một tiếng, Lăng Vu Đề nhét nho vào miệng mình, sau đó đi tới đứng phía sau Quân Kinh Vũ bóp vai cho hắn...
Quân Kinh Vũ nhấc tay lên, Ôn Phúc hiểu ý, bắt đầu đọc cái tên đầu tiên trên danh sách.
"Người thứ nhất: Lưu Tiêu Tiêu, mười lăm tuổi, con gái Thị lang bộ Binh -- "
Ôn Phúc vừa dứt lời, một nữ tử có tướng mạo diễm lệ, nở nụ cười xán lạn đi vào từ ngoài đại điện...
...
"Người thứ mười hai: Tiết Lan Hinh, mười sáu tuổi, con gái Kinh Triệu doãn -- "
Khi Tiết Lan Hinh vừa đến, Nhược Phi Tuyết liền cau mày: "Hoàng thượng..."
"Nô tỳ Tiết Lan Hinh tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Quý phi nương nương, tham kiến các vị nương nương!"
Tiết Lan Hinh có chất giọng trong trẻo, nàng ta lên tiếng vừa đúng lúc ngắt ngang lời Nhược Phi Tuyết.
Lăng Vu Đề nhếch môi cười, lòng tốt của Nhược Phi Tuyết hoàn toàn không được Tiết Lan Hinh này hiểu cho!
Tay Lăng Vu Đề vốn đang nắm vai Quân Kinh Vũ lại đổi thành ôm cổ hắn, cô kề sát vào sau lưng Quân Kinh Vũ.
"Biểu ca, chàng còn nhớ nha đầu này không?"
Quân Kinh Vũ nhìn về phía Tiết Lan Hinh, Tiết Lan Hinh cúi thấp đầu, hắn hoàn toàn không thấy rõ bộ dạng của nàng ta.
"Tiết Lan Hinh, ngẩng đầu lên."
"Vâng."
Đến khi thấy rõ gương mặt phúng phính tinh xảo của Tiết Lan Hinh, Quân Kinh Vũ mới nhớ tới sự việc ở Ngự hoa viên vào mấy ngày trước.
Mấy ngày nay khi hắn tới cung của Nhược Phi Tuyết đều có thể gặp nha đầu này.
Nhìn Nhược Phi Tuyết khẽ nhíu mày lộ vẻ lo lắng, lại nhìn qua một bên khác, Dung Chiêu nghi vừa trông thấy Tiết Lan Hinh xuất hiện thì nghiến răng nghiến lợi.
Quân Kinh Vũ không biết rốt cuộc thì Nhược Phi Tuyết lo lắng gì, hi vọng rằng Tiết Lan Hinh được chọn hay là không được chọn.
Chẳng qua nghĩ đến việc Nhược Phi Tuyết hiếm khi có thiện cảm đối với một nữ tử như thế, vậy thì ở lại trong cung cùng Nhược Phi Tuyết đi.
Thế là, Quân Kinh Vũ ra lệnh một tiếng, Tiết Lan Hinh được giữ lại.
Sau khi xem xét mười lăm tú nữ, giữ lại năm tú nữ, tất cả đều phong Mỹ nhân.
Mỹ nhân không có cung điện riêng, sau khi Quân Kinh Vũ bảo Lăng Vu Đề sắp xếp chuyện này, hắn trở về Ngự thư phòng xử lý chính vụ.
Năm tú nữ cũng không nhiều, nếu Nhược Phi Tuyết đã tốt với Tiết Lan Hinh như vậy, thế thì xếp Tiết Lan Hinh ở chung với Nhược Phi Tuyết là được.
Dù Tiết Lan Hinh có nhảy cao đến đâu thì cũng không thể giết chết nữ chính phải không!
Sau đó xếp một mỹ nhân vào cung điện của Lý Thi Viện, ba người còn lại thì tùy tiện.
Sắp xếp xong xuôi, Lăng Vu Đề vỗ tay áo, trực tiếp rời đi --
Tháng ngày sau này trôi qua rất yên bình, năm tú nữ đều được sủng hạnh.
Trên thực tế, Quân Kinh Vũ không có sủng hạnh bất cứ người nào.
Vì sao thế?
Còn không phải là bởi vì dù không có ký ức, thế nhưng trước khi tới thế giới nhiệm vụ, Tịch Tử Thu đã nói cho Hạ Luân rằng không thể để nguyên thân chạm vào bất kỳ nữ nhân nào ngoại trừ Lăng Vu Đề!
Cho nên mỗi lần Quân Kinh Vũ gì gì đó với nữ phụ hay nữ nhân khác, thực tế đều là mộng cảnh do Hạ Luân chế tạo...
Chỉ chớp mắt, đã qua ba tháng.
Có sự can dự của Lăng Vu Đề, Quân Kinh Vũ không có thích Nhược Phi Tuyết như trong nội dung tiểu thuyết.
Đối với Lý Thi Viện cũng là không nóng không lạnh.
Mà Lăng Vu Đề dùng ba tháng, sau khi tăng độ hảo cảm lên đến bảy mươi lăm điểm thì không lên nổi nữa.
Cô biết ngay mà!
Thời tiết dần trở lạnh, Lăng Vu Đề ngồi đờ ở trong đình nghỉ mát của điện Minh Tâm.
Tử San ở bên cạnh đã quen với một Lăng Vu Đề hở một chút là đờ ra, đờ một phát chính là cả một buổi trưa.
Hàng mi khẽ rung động, Lăng Vu Đề mở miệng: "Tiết Tài tử mang thai?"
Tử San hơi ngẩn người, nàng ấy đã nói chuyện Tiết Tài tử mang thai vào một canh giờ trước rồi!
Lẽ nào nương nương nhà nàng đờ ra lâu như vậy là để nghĩ về chuyện này sao?
Thực ra Lăng Vu Đề không chỉ nghĩ đến chuyện Tiết Lan Hinh mang thai, cô cũng đang nghĩ đến Nhược Phi Tuyết.
Mấy ngày nữa chính là đại điển gặp mặt giữa bốn nước được tổ chức mỗi năm một lần.
Năm nay đến phiên Nam quốc tổ chức nên một tháng này, trên dưới triều đình đều bận tối mày tối mặt. Mà Quân Kinh Vũ không đến hậu cung đã được nửa tháng.
Trong kịch tình, đại điển gặp mặt giữa bốn nước là tình tiết quan trọng về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa nam chính và nữ chính.
Sau đó năm ngày, Quân Kinh Vũ sẽ đưa Nhược Phi Tuyết cho nam chính!
Tiếp đó, không có chuyện của Quân Kinh Vũ nữa...
Tiết Lan Hinh mang thai là một đả kích rất nặng nề đối với Nhược Phi Tuyết!
Có điều theo như cô biết, Quân Kinh Vũ tuyệt đối sẽ không để một nữ tử không có phân lượng mang Long tự!
Tiết Lan Hinh làm thế nào để tránh thoát thuốc tránh thai mà mang thai được?
Hạ Luân: Hội trưởng đại nhân cũng không đụng tới người phụ nữ kia, mang thai không khí à? Hay là vụng trộm?
Đôi mắt Lăng Vu Đề đột nhiên sáng ngời, đúng rồi!
Trong cung đấu, chẳng phải thường diễn vở mang thai, sau đó lại giả bộ bị người ta hại sinh non để hãm hại người khác hay sao!
Có phải Tiết Lan Hinh này mang thai giả không?
"Tử San, ngươi nói xem Tiết Tài tử có phải là giả không?"
"Không thể nào... Nghe nói Hoàng thượng sai viện trưởng Thái y viện tự mình bắt mạch cho Tiết Tài tử, là mang thai thật!"
"Ồ..." Nếu viện trưởng Thái y viện đã tự mình bắt mạch, phỏng chừng thật sự mang thai --
- - Ngự thư phòng.
Sau khi biết Tiết Tài tử mang thai, sắc mặt Quân Kinh Vũ luôn rất kém.
Hắn rõ ràng đã để Tiết Lan Hinh uống thuốc tránh thai, tại sao còn có thể mang thai đây?
Lúc mới đầu, Quân Kinh Vũ cũng có chung suy nghĩ với Lăng Vu Đề -- Chính là Tiết Lan Hinh mang thai giả.
Nhưng ngay cả viện trưởng Thái y viện đã bắt mạch xác thực, giả thế nào đây?!
Nếu đứa bé này sinh ra được, đó chính là Hoàng trưởng tử!
Dù không muốn nhưng Quân Kinh Vũ cũng không thể không tăng phân vị cho Tiết Lan Hinh.
Thế rồi Tiết Lan Hinh trực tiếp từ Tài tử...
Ôn Phúc cầm danh sách mười lăm tú nữ trong tay, trên đó viết chi tiết tên họ xuất thân của những tú nữ kia.
Mười lăm tú nữ theo lời lui ra, chờ bên trong gọi tên mình.
"Đề nhi."
Lăng Vu Đề vừa đút một quả nho vào miệng thì nghe Quân Kinh Vũ gọi mình, suýt nghẹn.
Giờ đáng lý phải gọi tên tú nữ mà!
Gọi cô làm gì?
"Biểu ca, chàng cũng muốn ăn nho?" Lăng Vu Đề nhón lấy một quả nho, chuẩn bị đưa tới bên miệng Quân Kinh Vũ.
Quân Kinh Vũ lắc đầu: "Xoa bóp giúp ta." Ngày hôm nay phải xử lý quá nhiều tấu chương, vai cùng cột sống đã hơi tê nhức.
Lăng Vu Đề ngẩn người một tẹo, quét mắt nhìn trong điện.
Sắc mặt của Nhược Phi Tuyết vẫn tính bình thường nhưng Lý Thi Viện ở một bên lại khó coi.
Để che chở Lý Thi Viện, thường ngày Quân Kinh Vũ sẽ không biểu hiện ra rằng mình rất sủng ái nàng ta.
Từ khi vừa tới đến bây giờ, Quân Kinh Vũ không có ngó Lý Thi Viện lấy một cái.
Về vấn đề bảo vệ Lý Thi Viện, không thể phủ định rằng Quân Kinh Vũ đã rất thành công.
Mọi người trong hậu cung đều cho rằng người được Quân Kinh Vũ thực sự sủng ái là Lăng Vu Đề! Mà nguyên thân cũng cho rằng như vậy.
Ngoại trừ Nhược Phi Tuyết và Lăng Vu Đề, không một ai biết rằng ở giai đoạn đầu này Quân Kinh Vũ thích Lý Thi Viện!
À một tiếng, Lăng Vu Đề nhét nho vào miệng mình, sau đó đi tới đứng phía sau Quân Kinh Vũ bóp vai cho hắn...
Quân Kinh Vũ nhấc tay lên, Ôn Phúc hiểu ý, bắt đầu đọc cái tên đầu tiên trên danh sách.
"Người thứ nhất: Lưu Tiêu Tiêu, mười lăm tuổi, con gái Thị lang bộ Binh -- "
Ôn Phúc vừa dứt lời, một nữ tử có tướng mạo diễm lệ, nở nụ cười xán lạn đi vào từ ngoài đại điện...
...
"Người thứ mười hai: Tiết Lan Hinh, mười sáu tuổi, con gái Kinh Triệu doãn -- "
Khi Tiết Lan Hinh vừa đến, Nhược Phi Tuyết liền cau mày: "Hoàng thượng..."
"Nô tỳ Tiết Lan Hinh tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Quý phi nương nương, tham kiến các vị nương nương!"
Tiết Lan Hinh có chất giọng trong trẻo, nàng ta lên tiếng vừa đúng lúc ngắt ngang lời Nhược Phi Tuyết.
Lăng Vu Đề nhếch môi cười, lòng tốt của Nhược Phi Tuyết hoàn toàn không được Tiết Lan Hinh này hiểu cho!
Tay Lăng Vu Đề vốn đang nắm vai Quân Kinh Vũ lại đổi thành ôm cổ hắn, cô kề sát vào sau lưng Quân Kinh Vũ.
"Biểu ca, chàng còn nhớ nha đầu này không?"
Quân Kinh Vũ nhìn về phía Tiết Lan Hinh, Tiết Lan Hinh cúi thấp đầu, hắn hoàn toàn không thấy rõ bộ dạng của nàng ta.
"Tiết Lan Hinh, ngẩng đầu lên."
"Vâng."
Đến khi thấy rõ gương mặt phúng phính tinh xảo của Tiết Lan Hinh, Quân Kinh Vũ mới nhớ tới sự việc ở Ngự hoa viên vào mấy ngày trước.
Mấy ngày nay khi hắn tới cung của Nhược Phi Tuyết đều có thể gặp nha đầu này.
Nhìn Nhược Phi Tuyết khẽ nhíu mày lộ vẻ lo lắng, lại nhìn qua một bên khác, Dung Chiêu nghi vừa trông thấy Tiết Lan Hinh xuất hiện thì nghiến răng nghiến lợi.
Quân Kinh Vũ không biết rốt cuộc thì Nhược Phi Tuyết lo lắng gì, hi vọng rằng Tiết Lan Hinh được chọn hay là không được chọn.
Chẳng qua nghĩ đến việc Nhược Phi Tuyết hiếm khi có thiện cảm đối với một nữ tử như thế, vậy thì ở lại trong cung cùng Nhược Phi Tuyết đi.
Thế là, Quân Kinh Vũ ra lệnh một tiếng, Tiết Lan Hinh được giữ lại.
Sau khi xem xét mười lăm tú nữ, giữ lại năm tú nữ, tất cả đều phong Mỹ nhân.
Mỹ nhân không có cung điện riêng, sau khi Quân Kinh Vũ bảo Lăng Vu Đề sắp xếp chuyện này, hắn trở về Ngự thư phòng xử lý chính vụ.
Năm tú nữ cũng không nhiều, nếu Nhược Phi Tuyết đã tốt với Tiết Lan Hinh như vậy, thế thì xếp Tiết Lan Hinh ở chung với Nhược Phi Tuyết là được.
Dù Tiết Lan Hinh có nhảy cao đến đâu thì cũng không thể giết chết nữ chính phải không!
Sau đó xếp một mỹ nhân vào cung điện của Lý Thi Viện, ba người còn lại thì tùy tiện.
Sắp xếp xong xuôi, Lăng Vu Đề vỗ tay áo, trực tiếp rời đi --
Tháng ngày sau này trôi qua rất yên bình, năm tú nữ đều được sủng hạnh.
Trên thực tế, Quân Kinh Vũ không có sủng hạnh bất cứ người nào.
Vì sao thế?
Còn không phải là bởi vì dù không có ký ức, thế nhưng trước khi tới thế giới nhiệm vụ, Tịch Tử Thu đã nói cho Hạ Luân rằng không thể để nguyên thân chạm vào bất kỳ nữ nhân nào ngoại trừ Lăng Vu Đề!
Cho nên mỗi lần Quân Kinh Vũ gì gì đó với nữ phụ hay nữ nhân khác, thực tế đều là mộng cảnh do Hạ Luân chế tạo...
Chỉ chớp mắt, đã qua ba tháng.
Có sự can dự của Lăng Vu Đề, Quân Kinh Vũ không có thích Nhược Phi Tuyết như trong nội dung tiểu thuyết.
Đối với Lý Thi Viện cũng là không nóng không lạnh.
Mà Lăng Vu Đề dùng ba tháng, sau khi tăng độ hảo cảm lên đến bảy mươi lăm điểm thì không lên nổi nữa.
Cô biết ngay mà!
Thời tiết dần trở lạnh, Lăng Vu Đề ngồi đờ ở trong đình nghỉ mát của điện Minh Tâm.
Tử San ở bên cạnh đã quen với một Lăng Vu Đề hở một chút là đờ ra, đờ một phát chính là cả một buổi trưa.
Hàng mi khẽ rung động, Lăng Vu Đề mở miệng: "Tiết Tài tử mang thai?"
Tử San hơi ngẩn người, nàng ấy đã nói chuyện Tiết Tài tử mang thai vào một canh giờ trước rồi!
Lẽ nào nương nương nhà nàng đờ ra lâu như vậy là để nghĩ về chuyện này sao?
Thực ra Lăng Vu Đề không chỉ nghĩ đến chuyện Tiết Lan Hinh mang thai, cô cũng đang nghĩ đến Nhược Phi Tuyết.
Mấy ngày nữa chính là đại điển gặp mặt giữa bốn nước được tổ chức mỗi năm một lần.
Năm nay đến phiên Nam quốc tổ chức nên một tháng này, trên dưới triều đình đều bận tối mày tối mặt. Mà Quân Kinh Vũ không đến hậu cung đã được nửa tháng.
Trong kịch tình, đại điển gặp mặt giữa bốn nước là tình tiết quan trọng về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa nam chính và nữ chính.
Sau đó năm ngày, Quân Kinh Vũ sẽ đưa Nhược Phi Tuyết cho nam chính!
Tiếp đó, không có chuyện của Quân Kinh Vũ nữa...
Tiết Lan Hinh mang thai là một đả kích rất nặng nề đối với Nhược Phi Tuyết!
Có điều theo như cô biết, Quân Kinh Vũ tuyệt đối sẽ không để một nữ tử không có phân lượng mang Long tự!
Tiết Lan Hinh làm thế nào để tránh thoát thuốc tránh thai mà mang thai được?
Hạ Luân: Hội trưởng đại nhân cũng không đụng tới người phụ nữ kia, mang thai không khí à? Hay là vụng trộm?
Đôi mắt Lăng Vu Đề đột nhiên sáng ngời, đúng rồi!
Trong cung đấu, chẳng phải thường diễn vở mang thai, sau đó lại giả bộ bị người ta hại sinh non để hãm hại người khác hay sao!
Có phải Tiết Lan Hinh này mang thai giả không?
"Tử San, ngươi nói xem Tiết Tài tử có phải là giả không?"
"Không thể nào... Nghe nói Hoàng thượng sai viện trưởng Thái y viện tự mình bắt mạch cho Tiết Tài tử, là mang thai thật!"
"Ồ..." Nếu viện trưởng Thái y viện đã tự mình bắt mạch, phỏng chừng thật sự mang thai --
- - Ngự thư phòng.
Sau khi biết Tiết Tài tử mang thai, sắc mặt Quân Kinh Vũ luôn rất kém.
Hắn rõ ràng đã để Tiết Lan Hinh uống thuốc tránh thai, tại sao còn có thể mang thai đây?
Lúc mới đầu, Quân Kinh Vũ cũng có chung suy nghĩ với Lăng Vu Đề -- Chính là Tiết Lan Hinh mang thai giả.
Nhưng ngay cả viện trưởng Thái y viện đã bắt mạch xác thực, giả thế nào đây?!
Nếu đứa bé này sinh ra được, đó chính là Hoàng trưởng tử!
Dù không muốn nhưng Quân Kinh Vũ cũng không thể không tăng phân vị cho Tiết Lan Hinh.
Thế rồi Tiết Lan Hinh trực tiếp từ Tài tử...
/477
|