Chương 4: Mang theo sổ hộ khẩu đi xem mắt.
Mang theo sổ hộ khẩu đi xem mắt, người phụ nữ này rõ ràng nôn nóng muốn gả ra ngoài lắm rồi, bây giờ lại còn giả vờ thanh cao. Cung Lăng Hạo – đã sớm điều tra rõ ràng về Tô Tiểu Tuyết – hiển nhiên biết điểm yếu của Tô Tiểu Tuyết nằm ở đây, vì thế cũng không hề hoang mang chút nào.
Nhưng Tô Tiểu Tuyết không biết, đến bây giờ cô vẫn một mực nghĩ làm thế nào để lấy được tin tức độc quyền của Cung Lăng Hạo, hoàn toàn quên mất, trong lúc hồn nhiên không biết gì, cô đã thành nữ chính trong tin tức này rồi!
Chiếc Ferrari vững vàng đậu trước cổng cục dân chính, trong một chiếc xe màu đen vẫn theo sát chiếc Ferrari ở phía sau, cấp dưới thân cận của Cung Lăng Hạo bước xuống, nhanh chóng tiến vào cửa cục dân chính, xem ra chắc là thông báo với người bên trong.
Tô Tiểu Tuyết rón rén xuống xe, cẩn thận liếc nhìn Cung Lăng Hạo đang đứng bên cạnh một cái, cô thật sự không tin là hai người họ có thể kết hôn như vậy được.
Cung Lăng Hạo đút hai tay vào túi quần, sải bước đi vào cửa.
Tô Tiểu Tuyết vẫn cho rằng Cung Lăng Hạo không làm gì được cô, giờ phút này, đi tới cửa cục dân chính, cô thế mà lại bắt đầu sợ hãi.
“Cô Tô, xin mời”. Mạc Nham ra hiệu cho cô đi vào.
“Không…nhà tôi có việc, tôi phải về nhà ngay đây”. Tô Tiểu Tuyết muốn trốn, lại bị vệ sĩ sau lưng Mạc Nham mạnh mẽ ngăn lại.
“Cô làm sao vậy?”.
“Các anh có nhầm không, đến anh ta là ai tôi còn không biết, làm sao có thể kết hôn với anh ta được? Người kia bị điên thì thôi, các anh cũng bị điên luôn sao?”. Bây giờ cô chỉ đứng ở cửa cục dân chính mà dường như đã có dự cảm sau khi kết hôn, cô sẽ bị chôn vùi trong nấm mồ hôn nhân.
“Cô đi xem mắt, cũng không phải hy vọng ngày hôm nay có thể thành công sao?”. Mạc Nham không định nói nhiều với Tô Tiểu Tuyết, giật lấy túi xách trên người cô, nhanh chóng lấy sổ hộ khẩu của cô ra, đồng thời ra hiệu với cô.
“Trả lại cho tôi…”. Tô Tiểu Tuyết đưa tay ra bắt, trước mặt xẹt qua hình ảnh chị dâu kín đáo đưa sổ hộ khẩu cho cô, thảo nào Cung Lăng Hạo bình tĩnh đưa cô tới cục dân chính như vậy, thì ra là đã sớm thấy sổ hộ khẩu rồi.
“Đưa đi”.
Trong đại sảnh có mấy nhân viên của cục dân chính cũng đã chờ sẵn, giúp bọn họ làm thủ tục đăng ký kết hôn.
“Tô Tiểu Tuyết, con gái của Tô Chính Đạt, mẹ là Thương Trân Phương, anh trai Tô Tiểu Cường, chị dâu Cố Xuân Tình, còn có một đứa cháu nhỏ Tô Tiểu Bảo. Cả nhờ kiếm sống nhờ quán mì”. Lúc đi ngang qua Tô Tiểu Tuyết, Cung Lăng Hạo nói một đoạn bên tai cô.
“Anh…”. Tô Tiểu Tuyết giật mình trợn tròn mắt: “Làm sao anh biết?”. Cô bỗng nhiên sực tỉnh, xù lông lên: “Anh điều tra tôi! Anh dựa vào đâu mà điều tra tôi! Anh có biết là tôi có thể kiện anh không!”.
“Hả? Cô muốn kiện tôi?”. Nghe thấy câu này, Cung Lăng Hạo vốn dĩ đi ở phía trước bỗng dừng chân lại, đút hai tay vào túi quần, cười như không cười nhìn Tô Tiểu Tuyết: “Cô có thể thử xem, rốt cuộc có kiện được tôi không”.
Anh phách lối như thể “toà án là do tôi mở ra” khiến Tô Tiểu Tuyết tức giận đến mức suýt nữa cởi giày cao gót ra ném vào mặt anh!
Cô đúng là không kiện anh được, cô biết rất rõ, với thực lực của Cung Lăng Hạo, chỉ cần anh động ngón tay thôi là có thể khiến cả nhà cô gà chó không yên!
“Trả hộ khẩu lại cho tôi…”. Nếu không giải quyết được Cung Lăng Hạo, Tô Tiểu Tuyết dứt khoát lao về phía sổ hộ khẩu trong tay Mạc Nham.
Nhưng cô chưa đi được vài bước thì nam vệ sĩ sau lưng Mạc Nham đã bắt cô vào cục dân chính rồi.
Sau khi vào cục dân chính, thư ký Ngô, cũng chính là người phụ nữ trước đó đã đo đạc cơ thể Tô Tiểu Tuyết, thẳng thừng đưa Tô Tiểu Tuyết vào một phòng vip, bị một đám người trang bị một phen, sau đó mới đưa ra ngoài.
Tô Tiểu Tuyết nhìn mình trong gương, suýt nữa thì không nhận ra được bản thân mình, một bộ đồ màu đỏ, khuôn mặt trang điểm tinh tế, mái tóc được búi lên một cách sang trọng quý phái, người phụ nữ trong gương chính là mình sao?
“Cô Tô, đừng chậm trễ giờ lành”. Ngô Na ra hiệu cho những nhân viên nữ trong cục dân chính hộ tống Tô Tiểu Tuyết đến phòng chụp ảnh.
Cái gì mà giờ lành? Đúng là không thể nào tin nổi.
Trong phòng chụp hình, Cung Lăng Hạo đã thay một bộ đồ tây màu trắng đẹp trai phong độ, hình bóng cao lớn đứng đó như một hoàng tử, toàn thân toát lên sự uy nghiêm, trông thân thiện hơn một chút khi anh mặc bộ đồ tây màu đen trước đó. Bông hoa cài trên ngực anh càng làm tăng thêm bầu không khí ôn hoà và vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ Tô Tiểu Tuyết không nhìn thấy những thứ này, cô xách làn váy vừa dày vừa nặng, nổi giận đùng đùng chạy về phía Cung Lăng Hạo: “Cung Lăng Hạo, tôi phải nói rõ ràng với anh, chúng ta tuyệt đối không thể kết hôn như vậy được, tôi nói cho anh biết, hôm nay tôi tới không phải là để xem mắt, mà là…Này anh buông tay ra, anh làm cái gì thế!”.
Đáng tiếc Cung Lăng Hạo hoàn toàn phớt lờ lời cô, dùng một tay ôm cô vào lòng, hai người hướng về ống kính.
“Gần thêm chút nữa, mỉm cười. Tốt…rất tốt…”. Thợ chụp ảnh chụp tách tách.
Tô Tiểu Tuyết bất lực phối hợp trong tình huống bị ép chụp ảnh này. Nhưng mà hành vi vốn dĩ ngang ngược của Cung Lăng Hạo dần trở nên dịu dàng, khuôn mặt đẹp trai khiến cô không thể cưỡng lại được, nên có vẻ hơi thụ động.
Nếu nói được một người đàn ông đẹp trai che chở chính là giấc mơ chôn giấu trong lòng nhiều năm của Tô Tiểu Tuyết, vậy thì lúc này, cử chỉ dịu dàng của Cung Lăng Hạo đã khiến những cảm xúc của thiếu nữ Tô Tiểu Tuyết ôm trong lòng 24 năm qua không kìm nén được mà bộc phát ra ngoài.
Bất ngờ là trong khi Tô Tiểu Tuyết vô cùng không phối hợp, hai người trên màn ảnh lại khiến Mạc Nham và Ngô Na đều cảm thấy vô cùng xứng đôi.
Tô Tiểu Tuyết mơ mơ màng màng chụp ảnh kết hôn với Cung Lăng Hạo như vậy đó.
/1493
|