Cứ Hôn Là Nghiện: Cô Vợ Thần Bí Của Boss
Chương 5: Anh tưởng kết hôn là trò đùa của trẻ con sao?
/1493
|
Chương 5: Anh tưởng kết hôn là trò đùa của trẻ con sao?
“Cậu chủ, đã chuẩn bị xong giấy tờ kết hôn”. Sau khi Cung Lăng Hạo và Tô Tiểu Tuyết ra khỏi phòng chụp ảnh, Mạc Nham cung kính đưa giấy tờ mà nhân viên của cục dân chính đã chuẩn bị xong cho anh.
“Cung Lăng Hạo, anh phải hiểu rằng đây là kết hôn, không phải trò đùa của trẻ con, không thể đùa giỡn lung tung được đâu”. Mặc dù bây giờ Tô Tiểu Tuyết vẫn không rõ vì sao cô lại mơ mơ màng màng bị người ta bắt đi kết hôn, nhưng xuất phát từ lòng tốt, cô vẫn không khỏi nhắc nhở, tiện thể đấu tranh một lần cho vận mệnh một đi không trở lại của mình.
Cung Lăng Hạo không để ý đến cô, mà là cầm giấy tờ đi về phía văn phòng.
“Tôi nói cho anh biết, tôi có rất nhiều khuyết điểm. Tôi không thích sạch sẽ, thích cắn móng tay, trước khi ngủ sẽ không tắm, đêm ngủ còn ngáy. Này…anh có nghe tôi nói không đấy?”. Tô Tiểu Tuyết theo sau anh, liên tục cằn nhằn không thôi, chỉ hy vọng có thể dùng khuyết điểm của mình để doạ anh chạy mất.
Cung Lăng Hạo ngồi trên ghế, mạnh kẽ ký tên mình lên chỗ đằng trai như nét bút của thần.
“Ký tên”. Cung Lăng Hạo đẩy tờ giấy tới trước mặt Tô Tiểu Tuyết.
“Haha…tôi sẽ không ký đâu, anh nghĩ tôi ngốc sao. Mắc gì tôi phải…tôi…”.
Không đợi Tô Tiểu Tuyết nói hết lời, Mạc Nham và Ngô Na đã giữa hai bên người cô, Ngô Na đè tay Tô Tiểu Tuyết xuống, không cần ký tên, trực tiếp đóng dấu vấn tay vào là được.
“Mấy người đang ép thiếu nữ kết hôn, tất cả mọi người trong cục dân chính này, đều là nhân chứng của tôi. Tôi muốn kiện mấy người!”. Tô Tiểu Tuyết nổi điên, rống lên với bọn họ.
“Bỏ tên cô ấy ra khỏi hộ khẩu nhà họ Tô, nhập vào nhà họ Cung đi”. Cung Lăng Hạo lạnh lùng ra lệnh cho Mạc Nham.
“Anh không có quyền”. Tô Tiểu Tuyết không nhịn được nữa, kéo cánh tay Cung Lăng Hạo mà quát. Nhưng mà, Cung Lăng Hạo không quan tâm đến vẻ mặt vô tội và đáng thương của cô.
Tô Tiểu Tuyết trơ mắt nhìn Mạc Nham và nhân viên của cục dân chính loại bỏ cô ra khỏi nhà họ Tô trong máy tính. Vốn dĩ cô cho rằng tất cả chuyện này chỉ là xui xẻo mà thôi, thật sự không ngờ là sự thật.
Cô không thoát khỏi được sự kìm cặp của Ngô Na, nước mắt tràn mi, cảm giác đau lòng dần lan toả toàn thân.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc hôn nhân của mình sẽ qua loa như thế này, sẽ bị một người đàn ông xa lạ cưỡng ép chụp hình kết hôn, cưỡng kép lăn dấu vân tay lên giấy đăng ký kết hôn một cách không tưởng như thế này.
Hạo Lâm Uyển là một biệt thự đứng tên Cung Lăng Hạo ở ngoại ô, sau khi hoàn thành tất cả thủ tục ở cục dân chính, Tô Tiểu Tuyết vẫn còn chìm đắm trong đau khổ và bị đưa tới đây.
Biệt thự rộng lớn, chỉnh tề sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi, khung cảnh xung quanh khiến người ta vui vẻ thoải mái, là một căn nhà tốt để nghĩ dưỡng.
Tô Tiểu Tuyết cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn, ngoài khóc ra thì không nói được lời nào. Trong đầu toàn suy nghĩ sau khi cô về nhà phải báo cáo kết quả công việc với người nhà như thế nào đây, hay có lẽ là khai báo với chủ biên như thế nào đây, sao cô lại thành mợ chủ của nhà họ Cung một cách khó tưởng thế này.
Bây giờ trong lòng Tô Tiểu Tuyết đã không thể dùng hai chữ “hối hận” để hình dung được nữa rồi, nếu cho cô lựa chọn lại lần nữa, cô nhất định sẽ không nhận công việc này!
“Xé nó thì chẳng qua chỉ thêm một tờ giấy vụn thôi. Mà cục dân chính thì còn rất nhiều loại giấy vụn như thế này”.
Lúc Tô Tiểu Tuyết kích động đến mức muốn xé bỏ giấy chứng nhận kết hôn trong tay thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng.
Bởi vì biệt thự quá yên tĩnh, Tô Tiểu Tuyết không thích ứng với giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông như vậy, cô giật mình đến nỗi nhảy dựng khỏi ghế salon.
Trước tủ rượu trong phòng khách, Cung Lăng Hạo một tay cầm một chiếc ly chân dài trong suốt, một tay cầm chai rượu vang. Ở trong mắt Tô Tiểu Tuyết, anh đang say mê thưởng thức rượu vang.
Anh liếc mắt, xoay người, cởi hai nút áo sơ mi màu trắng, lộ ra da thịt màu lúa mạch, có thể loáng thoáng nhìn thấy cơ ngực săn chắc bên trong, hai tay áo tuỳ tiện vén lên, toát lên sự thoải mái khi ở nhà.
Chất lỏng màu đỏ trong ly chảy dọc theo thành ly trong suốt vào miệng anh, hầu kết rõ ràng trượt lên trượt xuống, cánh môi tuyệt đẹp nhuốm màu đỏ của rượu trông càng thêm gợi cảm mê người.
“Cung Lăng Hạo!”. Tô Tiểu Tuyết giận đùng đùng đi tới trước mặt anh, giọng nói hơi run rẩy vì kích động, trông lại không có sức mạnh lắm: “Tôi nói rõ cho anh biết, tôi là biên tập của tạp chí, tôi xuất hiện ở quán café đó để lấy tin độc quyền của anh. Tôi căn bản không biết anh, anh dựa vào đâu mà ép tôi kết hôn với anh, mục đích anh làm như vậy là gì?”.
Cung Lăng Hạo nhếch môi, ánh mắt lạnh như bắng quét mắt về phía cô như thể đang nói “vậy thì sao”, con người hàm chứa sự khinh thường: “Cô cho rằng, Cung Lăng Hạo tôi sẽ cưới một người phụ nữ không rõ lai lịch về sao?”.
Tô Tiểu Tuyết chợt trừng mắt, nói cách khác, Cung Lăng Hạo đã biết mục đích của cô, tất cả nằm trong lòng bàn tay anh, cô mới là kẻ ngu ngốc không biết gì hết!
Cung Lăng Hạo lạnh lùng nói, ánh mắt không hề có vẻ gì là thương cảm, Tô Tiểu Tuyết càng nghĩ càng uất ức, không cầm được nước mắt.
Cung Lăng Hạo lập tức nhíu mày lại.
/1493
|