Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 129 - Chương 87.2

/151


Tiêu Cửu Cửu vừa hung hăng ngược anh ở trong đầu, vừa cười với Đông Phương Cảnh Nhiêu, “Vâng, đứa bé trong bụng tới không đúng lúc, chị Nhiêu, khi nào chị rảnh rỗi, theo em tới bệnh viện một chuyến!”

Rầm rầm rầm ––

Tiêu đại thiếu nhất thời cảm thấy bị sét đánh rồi! Thật là sợ cái gì, sẽ tới cái đó!

Anh một phát níu lại tay Tiêu Cửu Cửu, lần đầu tiên trong đời ấp a ấp úng nói, “Cửu Cửu, đứa nhỏ này, đứa nhỏ này không thể phá!”

Tiêu Cửu Cửu nhìn anh, lạnh lùng cười, “Hử, tại sao?”

Tiêu Cẩn Chi thật sự bị lạnh lẽo hồi lâu này của cô dọa cho cuống lên, ôm lấy cô, “Chuyện này chúng ta về nhà rồi nói!”

Anh quay đầu lại nói với Đông Phương Cảnh Nhiêu, “Tiểu Nhiêu, anh và Cửu Cửu còn có một số việc cần khơi thông, hôm nào chúng ta gặp lại!”

Đông Phương Cảnh Nhiêu cười híp mắt vung tay lên, “Đi đi! Đi đi! Cẩn thận đừng xảy ra án mạng đó nha!”

Mặt Tiêu Cẩn Chi đen sì.

Tiêu Cửu Cửu nhỏ giọng quát anh, “Anh mau buông em xuống! Trước mặt mọi người ôm tới ôm lui, anh có ý gì hả?”

Tiêu Cửu Cửu cảm thấy người phụ nữ này không dễ hầu hạ, anh cũng dứt khoát không biết xấu hổ, mặt vô sỉ nói, “Anh có ngượng ngùng gì? Anh ôm bảo bối nhà anh ra ngoài đi dạo, ai dám nói gia một câu, anh diệt kẻ đó!”

Đúng lúc này, anh đột nhiên nghe thấy Tiêu Cửu Cửu hơi hả hê nói, “Ha ha, báo ứng của anh sắp tới rồi!”

Tiêu Cẩn Chi sững sờ, ngay sau đó đã thấy hai người phụ nữ là mẹ anh và thím anh cùng đi từ thang máy ra, vừa đúng, bọn họ vừa ra thang máy, chạm mặt đã đối mặt với anh.

Tiêu Cửu Cửu vội vàng giả bộ bất tỉnh, mềm mại nằm trong ngực anh, chôn mặt vào.

Cô thật sự mắc cỡ không có mặt mũi gặp người!

Mẹ Tiêu vừa nhìn thấy Tiêu Cẩn Chi ôm một người phụ nữ ở trong ngực, mặc dù không thấy rõ khuôn mặt, nhưng bà biết cá tính của con trai, trong lòng biết rất rõ, chỉ có yêu tinh nhỏ đó mới có bản lãnh khiến con trai mình cưng chiều như vậy,lúc này, sắc mặt của bà liền trầm xuống.

Nhưng nơi này dù sao cũng là ở bên ngoài, trong lòng bà dù giận nữa, cũng không thể phát tác, chỉ có mặt lạnh đứng trước mặt Tiêu Cẩn Chi, lạnh giọng hỏi, “Cẩn Chi, người trong lòng con là ai?”

Tiêu Cẩn Chi nhếch môi cười lạnh, “Không phải mẹ đã biết sao?”

Nói xong, cũng lười đối phó với bà, ngay sau đó quay sang chào hỏi một tiếng với thím của anh, “Thím, hai người chơi, chúng con có chuyện, đi về trước.”

Lăng Mẫn và Âu Lượng vội vàng gật gật đầu với mẹ Tiêu, cũng nhanh chóng đi theo.

Mẹ Tiêu giận đến cả người run rẩy, nhưng lại không thể hung hăng mắng con trai một trận trong tình huống này, càng không thể nào ra tay, chỉ có thể nén lấy cơn tức, trơ mắt nhìn bọn họ rời đi.

“Chị dâu, chị không sao chứ?” Trương Tiểu Khanh (vợ của chú hai viện trưởng Tiêu Tĩnh Bác) nhìn sắc mặt kinh người này của Diệp Tú Trinh, lo lắng hỏi một câu.

Diệp Tú Trinh giống như đã trút xong cơn giận, mặt đau thương nói với Trương Tiểu Khanh, “Tiểu Khanh, em nói đi, có phải đời trước chị gây nghiệt gì không, đời này mới có thể sinh ra thằng nhóc thúi Cẩn Chi chọc giận chị?”

Cái gọi là thanh quan khó quản việc nhà, Trương Tiểu Khanh cũng không biết nên an ủi chị ấy ra sao, không thể làm gì khác hơn đành nói, “Chị dâu, có câu nói, con cháu tự có phúc của con cháu, có một số việc chúng ta phải nghĩ thông suốt một chút, chị nhìn Trác Việt nhà em, nó ra nước ngoài còn không phải tìm một cô gái nước ngoài làm bạn gái sao, em nói nó cũng không nghe, bây giờ em cũng lười quản nó khỉ gió rồi, tránh cho nó lại nói em không dân chủ, không hiểu người trẻ tuổi bọn chúng, nghĩ thoáng ra thì tốt rồi.”

Sắc mặt Diệp Tú Trinh càng thêm khó


/151

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status