Edit: Andrea
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo trò chuyện một chút với Vương tổng – ông chủ cũ của công ty sát vách, gọi ông ta là Vương tổng thật sự có điểm châm chọc, dù sao thì công ty của ông ta đã đóng cửa rồi.
Vương tổng bụng phệ, bộ dáng nhìn qua rất tức cười, nhưng chút ưu sầu đọng trên trán kia dường như khiến ông ta già thêm mấy tuổi. Dương Hiểu Đồng vừa nhìn liền biết ông ta đang thương cảm vì công ty phá sản, trước đó có lẽ cũng từng cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không thể nào cứu vãn được, kết cục này thật khiến người ta đau lòng.
Bởi trước đó Doãn Lăng Hạo cũng đã nói qua chuyện này với ông ta, vậy nên bọn họ rất nhanh chóng ký kết xong hợp đồng, Dương Hiểu Đồng viết chi phiếu trao cho Vương tổng, mà ông ta cũng mỉm cười nhận lấy chi phiếu, ít ra thì ông ta cũng có thể cầm lấy số tiền này gầy dựng lại sự nghiệp.
Mặc dù Dương Hiểu Đồng tiếp xúc với Vương tổng này không lâu lắm nhưng cô nhận thấy ông ta là một người không tồi, rất nghiêm túc với sự nghiệp, chỉ là ánh mắt nhìn người không tốt lắm, trong công ty có nội gián nên mới đi đến bước đường này.
Trước khi rời đi, Vương tổng nhìn Dương Hiểu Đồng cả người tản ra khí chất cao quý, có chút cảm khái, “Dương tiểu thư, trước khi gặp cô tôi còn lo lắng không biết cô là hạng người gì, thế nhưng sau khi gặp rồi, tôi cảm thấy giao công ty của mình cho cô là một lựa chọn hoàn toàn chính xác, tôi tin cô có thể vực dậy công ty này, đồng thời tiếp tục kinh doanh thật tốt, cố lên!”
Dương Hiểu Đồng thoáng kinh ngạc nhìn Vương tổng, không ngờ cuối cùng ông ta lại nói một câu như vậy, xem ra người này lòng dạ rất rộng rãi, tận tay giao công ty mình vất vả gây dựng ra cho người khác, loại phiền muộn này nghĩ sơ cũng có thể hiểu được.
Nếu đổi lại thành người khác, Dương Hiểu Đồng nhất định sẽ nghĩ đó là lời khách sáo, thế nhưng cô nhìn ra được từ trong mắt Vương tổng, ông ấy là chân thành chúc phúc, Dương Hiểu Đồng cười gật đầu, “Tôi sẽ, tôi sẽ khiến cho công ty này trở thành ký hiệu của Thụy thành.”
Khi nói những lời này, biểu tình Dương Hiểu Đồng vô cùng nghiêm túc, nếu người khác nghe được chắc chỉ cười xùy nghĩ cô mạnh miệng khoác lác, thế nhưng nhìn sự tự tin mảnh liệt phát ra từ trên người cô, chắc chắn bất cứ ai cũng phải nghĩ lại.
Bởi vì sự tự tin và thực lực là hai yếu tố có quan hệ vô cùng mật thiết.
Thời gian Vương tổng và Dương Hiểu Đồng tiếp xúc không dài, thế nhưng cô ăn nói cư xử không tầm thường, toàn bộ quá trình đều rất bình tĩnh, bất cứ vấn đề gì cô cũng có thể trả lời được, bộ dáng kia giống như một thương nhân buôn bán quanh năm suốt tháng vậy, vì thế khi biết Dương Hiểu Đồng chỉ mới hai mươi tuổi Vương tổng mới giật mình như thế, quả thực là Trường Giang sóng sau xô sóng trước.
Tiễn bước Vương tổng, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo không lập tức trở về, Dương Hiểu Đồng đi tới công ty vừa mua được, đối với nơi khởi đầu sự nghiệp trong tương lai, nói cô không hề kích động là không thể nào.
Thời đại này, muốn gây dựng sự nghiệp rất gian nan, biết bao người mộng tưởng tạo lập được một công ty của chính mình.
Trước đây, Dương Hiểu Đồng cũng không ảo tưởng gì quá xa với, cô chỉ hy vọng mình có thể kiếm được việc làm ổn định, tốt hơn hết là làm một công nhân viên chức, vậy mà giờ đây cô lại sắp sửa có được một công ty riêng, sự nghiệp của cô đã bước đầu phát triển!
Bởi công ty này nằm ngay cạnh công ty của Doãn Lăng Hạo cho nên bọn họ tới đó rất nhanh, tòa nhà này cũng mới xây dựng không lâu, kiến trúc còn rất mới, các loại thiết bị không cần thay mới, Dương Hiểu Đồng chỉ cần thay đổi một chút trang trí thiết kế là được.
Dựa theo tính toán của Dương Hiểu Đồng, tầng thứ nhất sẽ là đại sảnh tiếp tân phụ trách tiếp đãi khách hàng, từ tầng 2 tới tầng 10 sẽ là các khu vực phụ trách làm đẹp, tầng 10-50 thì thiết kế thành các khu vui chơi, ăn uống, còn có thể thiết kế các spa làm nơi nghỉ lại sau khi khách hàng sử dụng dược giảm béo, cung cấp dịch vụ chăm sóc để họ thoải mái hưởng thụ!
Cô phải thiết kế nơi này thành một cung điện hoàn mỹ, nơi hưởng thụ cuộc sống quý tộc chân chính, trở thành thiên đường của những người giàu có!
Các tầng tiếp theo thì là nơi làm việc của các nhân viên công tác, tầng cao nhất sẽ là nơi ở cùng với phòng tiếp khách của chính cô.
Dương Hiểu Đồng càng nghĩ càng kích động, hận không thể xắn tay áo lên thực hiện ngay lập tức, cô đã chờ đợi một ngày này từ rất lâu rồi! Chờ Dương Hiểu Đồng đi quan sát hết các nơi quan trọng, Doãn Lăng Hạo cười mở miệng, “Anh đã tìm giúp em người thiết kế nội thất rồi, em cứ việc nói ý tưởng của mình cho họ là được, bọn họ rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, chắc chắn sẽ không khiến em thất vọng đâu, công ty của anh cũng là do bọn họ lắp đặt thiết bị.”
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn Doãn Lăng Hạo, “Anh đã giúp em tìm người rồi? Thật sao? Thực là chu đáo a!” Anh ấy cũng quá chu đáo đi? Lúc này nội tâm Dương Hiểu Đồng cũng thật áy náy, dường như việc mình có được công ty riêng đều nhờ vào sự trợ giúp của Doãn Lăng Hạo.
Doãn Lăng Hạo cảm thấy bộ dáng kinh ngạc của Dương Hiểu Đồng thật đáng yêu, trong mắt hiện lên chút ý cười, “Điều này không phải chủ ý của anh, là Doãn Kiệt nghĩ ra đấy, anh suy nghĩ thường không được chu đáo bằng Doãn Kiệt.”
Dương Hiểu Đồng nghĩ tới nam tử ôn nhu như nước kia, trong mắt hiện lên một tia cảm kích, Doãn Kiệt thực sự luôn suy nghĩ vì mọi người, hơn nữa thường vô cùng cùng chu đáo, “Anh Doãn Kiệt thật chu đáo, cám ơn hai người. Các anh giúp đỡ nhiều như vậy, em thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt.”
“Đều là bạn bè mà! Còn cám ơn khách sáo làm gì, em cứ an tâm tiếp thu đi! Sau này bọn anh gặp vấn đề chẳng lẽ em không giúp sao?” Doãn Lăng Hạo thấy Dương Hiểu Đồng áy náy không biết làm sao, vội vàng an ủi.
Anh chỉ muốn giúp đỡ cô thêm một chút, chuyện này rất phức tạp, cô chưa từng tiếp xúc, nếu tự mình lo liệu không biết bao nhiêu lâu mới xong xuôi, chính mình dù sao cũng có vài nhân viên dưới trướng, làm việc tương đối dễ dàng, anh không muốn nhìn thấy cô vì việc này mà bận bịu sứt đầu mẻ trán, như vậy anh sẽ rất đau lòng.
Mặc dù bây giờ cô chưa tiếp nhận chính mình, nhưng anh vẫn muốn tận lực đối xử với cô thật tốt, muốn nhìn thấy cô sống thật vui vẻ hạnh phúc. Trong lòng anh bây giờ chỉ có một tôn chỉ, một người đàn ông thành công là người có thể mang đến cuộc sống hạnh phúc cho người con gái mình thích. Anh cảm thấy, mục tiêu cả cuộc đời của anh có lẽ chính là nụ cười hạnh phúc của Dương Hiểu Đồng.
Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô, anh liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Dương Hiểu Đồng bĩu môi, bọn họ đã tìm giúp rồi chẳng lẽ mình còn có thể từ chối không nhận sao, bọn họ thật tâm đối đãi đương nhiên cô cũng sẽ thật tình đối tốt với bọn họ, Dương Hiểu Đồng âm thầm thề tương lai nhất định sẽ hồi báo sự giúp đỡ hôm nay.
“Được rồi, vậy cám ơn các anh!”
Nghe Dương Hiểu Đồng nói, khóe miệng Doãn Lăng Hạo lộ ra tia cười thỏa mãn.
Hai người đứng nói chuyện tại đại sảnh lại không hề phát hiện chiếc Ferrari đang dừng trước cửa công ty, Doãn Kiệt ngồi trong xe nhìn Dương Hiểu Đồng đang tươi cười vui vẻ, trên mặt cũng lộ ra nụ cười ấm áp, chỉ một thoáng qua thôi nhưng tựa như ánh sáng mặt trời chiếu xuống khiên mọi người xung quanh cũng cảm thấy thật ấm áp.
Chỉ cần có thể giúp đỡ cô ấy thì tốt rồi, còn những chuyện khác không quan trọng.
Trương Doãn Kiệt không muốn nói tâm ý của mình cho Dương Hiểu Đồng, bởi anh biết hiện tại Dương Hiểu Đồng ở bên mình là tự tại và thoải mái nhất, nếu thổ lộ, nhất định cô ấy sẽ giữ khoảng cách với mình, chỉ cần làm một người anh luôn ở bên cô ấy, giúp đỡ cô ấy mỗi khi gặp khó khăn là được rồi.
Doãn Kiệt không có đi vào, anh chỉ nhìn một chút rồi rời khỏi, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo tiếp tục nói về ý tưởng của cô dành cho công ty.
Người thiết kế nội thất họ Trương, thoạt nhìn có vẻ là một người thành thật, giá cả cũng hợp lý, Dương Hiểu Đồng không cần quá lo lắng, cô chỉ cần đơn giản nói ra ý tưởng của mình thì ông ấy đã hiểu được, điểm này khiến Dương Hiểu Đồng kinh ngạc không ngớt.
Đồng thời, cô cũng tin tưởng vào người này hơn, từ cách nói chuyện có thể nhận ra ông ấy rất có kinh nghiệm, cũng thường đưa ra chút ý kiến của mình với Dương Hiểu Đồng, hơn nữa đều là những ý kiến rất có ích khiến Dương Hiểu Đồng vô cùng vui vẻ, dù sao thì trước kia nó cũng chỉ là ý tưởng trong đầu mình, phương diện ứng dụng thực tế còn phải xem xét.
Trương sư phó rất hiểu biết, ý kiến của hai người kết hợp lại, kết cấu thiết bị sơ bộ của tòa nhà này cũng được xác định, ông nói tất cả đã được chuẩn bị xong, ngày mai là có thể bắt đầu thi công.
Tốc độ đương nhiên là càng nhanh càng tốt, Dương Hiểu Đồng cũng hy vọng có thể sớm khai trương công ty của mình, khi cô và Trương sư phó thương lượng xong tất cả các thủ tục liên quan thì trời cũng tối rồi, Dương Hiểu Đồng ngẩng lên nhìn bầu trời tối đen, cô vươn vai, “Thời gian trôi qua thật nhanh, mới một chút thôi đã tối rồi!” Vừa nãy cô thật sự quá hưng phấn, trời tối cũng không để ý.
Nghe vậy, Doãn Lăng Hạo bất đắc dĩ, “Còn mới một chút gì nữa hả cô nương? Đã qua vài tiếng đồng hồ rồi đấy, em cứ lôi kéo Trương sư phó nói không ngừng, nhìn trạng thái này, anh thấy em tuyệt đối có tố chất cuồng công việc, cứ đụng phải công việc là không còn chú ý tới cái gì khác!” Doãn Lăng Hạo trêu ghẹo, bất quá bộ dáng Dương Hiểu Đồng nghiêm túc làm việc thực sự rất mê người.
Anh không tham gia vào thảo luận của Dương Hiểu Đồng và Trương sư phó, dù sao thì đây là công ty của cô, cứ thiết kế dựa trên suy nghĩ của chính cô là được, anh chỉ ngồi bên cạnh ngắm nhìn khuôn mặt Dương Hiểu Đồng khi nghiêm túc, nhìn đến ngây dại, vẻ mặt Dương Hiểu Đồng khi làm việc có một loại mỹ lệ khiến anh thán phục.
“Em cũng đâu có cố ý, chỉ nói chuyện một hồi không ngờ lại lâu như vậy, sau này em nhất định sẽ trở thành một nữ cường nhân, đến lúc đó đừng để bị dọa đấy!”
Dương Hiểu Đồng le lưỡi, bởi vì là công ty của mình, cho nên vừa nãy cô có hơi kích động, bắt đầu nói ra những ý tưởng của mình thì quên sạch những chuyện khác, bây giờ cô cũng đã cảm nhận được trạng thái trầm mê quên hết mọi thứ xung quanh.
Doãn Lăng Hạo giả bộ sùng bái, “Wow, nữ cường nhân a, thật sùng bái!”
“Đáng ghét!” Dương Hiểu Đồng nhìn bộ dáng khoa trương kia, rõ ràng là đang cười nhạo cô mà.
Phản ứng của Dương Hiểu Đồng khiến cho Doãn Lăng Hạo ôm bụng cười lớn.
Khi hai người chuẩn bị rời đi trời đột nhiên mưa to, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo liếc nhìn nhau, hôm nay thời tiết thật là, đột nhiên lại mưa, một chút dấu hiệu cũng không có!
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo trò chuyện một chút với Vương tổng – ông chủ cũ của công ty sát vách, gọi ông ta là Vương tổng thật sự có điểm châm chọc, dù sao thì công ty của ông ta đã đóng cửa rồi.
Vương tổng bụng phệ, bộ dáng nhìn qua rất tức cười, nhưng chút ưu sầu đọng trên trán kia dường như khiến ông ta già thêm mấy tuổi. Dương Hiểu Đồng vừa nhìn liền biết ông ta đang thương cảm vì công ty phá sản, trước đó có lẽ cũng từng cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không thể nào cứu vãn được, kết cục này thật khiến người ta đau lòng.
Bởi trước đó Doãn Lăng Hạo cũng đã nói qua chuyện này với ông ta, vậy nên bọn họ rất nhanh chóng ký kết xong hợp đồng, Dương Hiểu Đồng viết chi phiếu trao cho Vương tổng, mà ông ta cũng mỉm cười nhận lấy chi phiếu, ít ra thì ông ta cũng có thể cầm lấy số tiền này gầy dựng lại sự nghiệp.
Mặc dù Dương Hiểu Đồng tiếp xúc với Vương tổng này không lâu lắm nhưng cô nhận thấy ông ta là một người không tồi, rất nghiêm túc với sự nghiệp, chỉ là ánh mắt nhìn người không tốt lắm, trong công ty có nội gián nên mới đi đến bước đường này.
Trước khi rời đi, Vương tổng nhìn Dương Hiểu Đồng cả người tản ra khí chất cao quý, có chút cảm khái, “Dương tiểu thư, trước khi gặp cô tôi còn lo lắng không biết cô là hạng người gì, thế nhưng sau khi gặp rồi, tôi cảm thấy giao công ty của mình cho cô là một lựa chọn hoàn toàn chính xác, tôi tin cô có thể vực dậy công ty này, đồng thời tiếp tục kinh doanh thật tốt, cố lên!”
Dương Hiểu Đồng thoáng kinh ngạc nhìn Vương tổng, không ngờ cuối cùng ông ta lại nói một câu như vậy, xem ra người này lòng dạ rất rộng rãi, tận tay giao công ty mình vất vả gây dựng ra cho người khác, loại phiền muộn này nghĩ sơ cũng có thể hiểu được.
Nếu đổi lại thành người khác, Dương Hiểu Đồng nhất định sẽ nghĩ đó là lời khách sáo, thế nhưng cô nhìn ra được từ trong mắt Vương tổng, ông ấy là chân thành chúc phúc, Dương Hiểu Đồng cười gật đầu, “Tôi sẽ, tôi sẽ khiến cho công ty này trở thành ký hiệu của Thụy thành.”
Khi nói những lời này, biểu tình Dương Hiểu Đồng vô cùng nghiêm túc, nếu người khác nghe được chắc chỉ cười xùy nghĩ cô mạnh miệng khoác lác, thế nhưng nhìn sự tự tin mảnh liệt phát ra từ trên người cô, chắc chắn bất cứ ai cũng phải nghĩ lại.
Bởi vì sự tự tin và thực lực là hai yếu tố có quan hệ vô cùng mật thiết.
Thời gian Vương tổng và Dương Hiểu Đồng tiếp xúc không dài, thế nhưng cô ăn nói cư xử không tầm thường, toàn bộ quá trình đều rất bình tĩnh, bất cứ vấn đề gì cô cũng có thể trả lời được, bộ dáng kia giống như một thương nhân buôn bán quanh năm suốt tháng vậy, vì thế khi biết Dương Hiểu Đồng chỉ mới hai mươi tuổi Vương tổng mới giật mình như thế, quả thực là Trường Giang sóng sau xô sóng trước.
Tiễn bước Vương tổng, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo không lập tức trở về, Dương Hiểu Đồng đi tới công ty vừa mua được, đối với nơi khởi đầu sự nghiệp trong tương lai, nói cô không hề kích động là không thể nào.
Thời đại này, muốn gây dựng sự nghiệp rất gian nan, biết bao người mộng tưởng tạo lập được một công ty của chính mình.
Trước đây, Dương Hiểu Đồng cũng không ảo tưởng gì quá xa với, cô chỉ hy vọng mình có thể kiếm được việc làm ổn định, tốt hơn hết là làm một công nhân viên chức, vậy mà giờ đây cô lại sắp sửa có được một công ty riêng, sự nghiệp của cô đã bước đầu phát triển!
Bởi công ty này nằm ngay cạnh công ty của Doãn Lăng Hạo cho nên bọn họ tới đó rất nhanh, tòa nhà này cũng mới xây dựng không lâu, kiến trúc còn rất mới, các loại thiết bị không cần thay mới, Dương Hiểu Đồng chỉ cần thay đổi một chút trang trí thiết kế là được.
Dựa theo tính toán của Dương Hiểu Đồng, tầng thứ nhất sẽ là đại sảnh tiếp tân phụ trách tiếp đãi khách hàng, từ tầng 2 tới tầng 10 sẽ là các khu vực phụ trách làm đẹp, tầng 10-50 thì thiết kế thành các khu vui chơi, ăn uống, còn có thể thiết kế các spa làm nơi nghỉ lại sau khi khách hàng sử dụng dược giảm béo, cung cấp dịch vụ chăm sóc để họ thoải mái hưởng thụ!
Cô phải thiết kế nơi này thành một cung điện hoàn mỹ, nơi hưởng thụ cuộc sống quý tộc chân chính, trở thành thiên đường của những người giàu có!
Các tầng tiếp theo thì là nơi làm việc của các nhân viên công tác, tầng cao nhất sẽ là nơi ở cùng với phòng tiếp khách của chính cô.
Dương Hiểu Đồng càng nghĩ càng kích động, hận không thể xắn tay áo lên thực hiện ngay lập tức, cô đã chờ đợi một ngày này từ rất lâu rồi! Chờ Dương Hiểu Đồng đi quan sát hết các nơi quan trọng, Doãn Lăng Hạo cười mở miệng, “Anh đã tìm giúp em người thiết kế nội thất rồi, em cứ việc nói ý tưởng của mình cho họ là được, bọn họ rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, chắc chắn sẽ không khiến em thất vọng đâu, công ty của anh cũng là do bọn họ lắp đặt thiết bị.”
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn Doãn Lăng Hạo, “Anh đã giúp em tìm người rồi? Thật sao? Thực là chu đáo a!” Anh ấy cũng quá chu đáo đi? Lúc này nội tâm Dương Hiểu Đồng cũng thật áy náy, dường như việc mình có được công ty riêng đều nhờ vào sự trợ giúp của Doãn Lăng Hạo.
Doãn Lăng Hạo cảm thấy bộ dáng kinh ngạc của Dương Hiểu Đồng thật đáng yêu, trong mắt hiện lên chút ý cười, “Điều này không phải chủ ý của anh, là Doãn Kiệt nghĩ ra đấy, anh suy nghĩ thường không được chu đáo bằng Doãn Kiệt.”
Dương Hiểu Đồng nghĩ tới nam tử ôn nhu như nước kia, trong mắt hiện lên một tia cảm kích, Doãn Kiệt thực sự luôn suy nghĩ vì mọi người, hơn nữa thường vô cùng cùng chu đáo, “Anh Doãn Kiệt thật chu đáo, cám ơn hai người. Các anh giúp đỡ nhiều như vậy, em thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt.”
“Đều là bạn bè mà! Còn cám ơn khách sáo làm gì, em cứ an tâm tiếp thu đi! Sau này bọn anh gặp vấn đề chẳng lẽ em không giúp sao?” Doãn Lăng Hạo thấy Dương Hiểu Đồng áy náy không biết làm sao, vội vàng an ủi.
Anh chỉ muốn giúp đỡ cô thêm một chút, chuyện này rất phức tạp, cô chưa từng tiếp xúc, nếu tự mình lo liệu không biết bao nhiêu lâu mới xong xuôi, chính mình dù sao cũng có vài nhân viên dưới trướng, làm việc tương đối dễ dàng, anh không muốn nhìn thấy cô vì việc này mà bận bịu sứt đầu mẻ trán, như vậy anh sẽ rất đau lòng.
Mặc dù bây giờ cô chưa tiếp nhận chính mình, nhưng anh vẫn muốn tận lực đối xử với cô thật tốt, muốn nhìn thấy cô sống thật vui vẻ hạnh phúc. Trong lòng anh bây giờ chỉ có một tôn chỉ, một người đàn ông thành công là người có thể mang đến cuộc sống hạnh phúc cho người con gái mình thích. Anh cảm thấy, mục tiêu cả cuộc đời của anh có lẽ chính là nụ cười hạnh phúc của Dương Hiểu Đồng.
Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô, anh liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Dương Hiểu Đồng bĩu môi, bọn họ đã tìm giúp rồi chẳng lẽ mình còn có thể từ chối không nhận sao, bọn họ thật tâm đối đãi đương nhiên cô cũng sẽ thật tình đối tốt với bọn họ, Dương Hiểu Đồng âm thầm thề tương lai nhất định sẽ hồi báo sự giúp đỡ hôm nay.
“Được rồi, vậy cám ơn các anh!”
Nghe Dương Hiểu Đồng nói, khóe miệng Doãn Lăng Hạo lộ ra tia cười thỏa mãn.
Hai người đứng nói chuyện tại đại sảnh lại không hề phát hiện chiếc Ferrari đang dừng trước cửa công ty, Doãn Kiệt ngồi trong xe nhìn Dương Hiểu Đồng đang tươi cười vui vẻ, trên mặt cũng lộ ra nụ cười ấm áp, chỉ một thoáng qua thôi nhưng tựa như ánh sáng mặt trời chiếu xuống khiên mọi người xung quanh cũng cảm thấy thật ấm áp.
Chỉ cần có thể giúp đỡ cô ấy thì tốt rồi, còn những chuyện khác không quan trọng.
Trương Doãn Kiệt không muốn nói tâm ý của mình cho Dương Hiểu Đồng, bởi anh biết hiện tại Dương Hiểu Đồng ở bên mình là tự tại và thoải mái nhất, nếu thổ lộ, nhất định cô ấy sẽ giữ khoảng cách với mình, chỉ cần làm một người anh luôn ở bên cô ấy, giúp đỡ cô ấy mỗi khi gặp khó khăn là được rồi.
Doãn Kiệt không có đi vào, anh chỉ nhìn một chút rồi rời khỏi, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo tiếp tục nói về ý tưởng của cô dành cho công ty.
Người thiết kế nội thất họ Trương, thoạt nhìn có vẻ là một người thành thật, giá cả cũng hợp lý, Dương Hiểu Đồng không cần quá lo lắng, cô chỉ cần đơn giản nói ra ý tưởng của mình thì ông ấy đã hiểu được, điểm này khiến Dương Hiểu Đồng kinh ngạc không ngớt.
Đồng thời, cô cũng tin tưởng vào người này hơn, từ cách nói chuyện có thể nhận ra ông ấy rất có kinh nghiệm, cũng thường đưa ra chút ý kiến của mình với Dương Hiểu Đồng, hơn nữa đều là những ý kiến rất có ích khiến Dương Hiểu Đồng vô cùng vui vẻ, dù sao thì trước kia nó cũng chỉ là ý tưởng trong đầu mình, phương diện ứng dụng thực tế còn phải xem xét.
Trương sư phó rất hiểu biết, ý kiến của hai người kết hợp lại, kết cấu thiết bị sơ bộ của tòa nhà này cũng được xác định, ông nói tất cả đã được chuẩn bị xong, ngày mai là có thể bắt đầu thi công.
Tốc độ đương nhiên là càng nhanh càng tốt, Dương Hiểu Đồng cũng hy vọng có thể sớm khai trương công ty của mình, khi cô và Trương sư phó thương lượng xong tất cả các thủ tục liên quan thì trời cũng tối rồi, Dương Hiểu Đồng ngẩng lên nhìn bầu trời tối đen, cô vươn vai, “Thời gian trôi qua thật nhanh, mới một chút thôi đã tối rồi!” Vừa nãy cô thật sự quá hưng phấn, trời tối cũng không để ý.
Nghe vậy, Doãn Lăng Hạo bất đắc dĩ, “Còn mới một chút gì nữa hả cô nương? Đã qua vài tiếng đồng hồ rồi đấy, em cứ lôi kéo Trương sư phó nói không ngừng, nhìn trạng thái này, anh thấy em tuyệt đối có tố chất cuồng công việc, cứ đụng phải công việc là không còn chú ý tới cái gì khác!” Doãn Lăng Hạo trêu ghẹo, bất quá bộ dáng Dương Hiểu Đồng nghiêm túc làm việc thực sự rất mê người.
Anh không tham gia vào thảo luận của Dương Hiểu Đồng và Trương sư phó, dù sao thì đây là công ty của cô, cứ thiết kế dựa trên suy nghĩ của chính cô là được, anh chỉ ngồi bên cạnh ngắm nhìn khuôn mặt Dương Hiểu Đồng khi nghiêm túc, nhìn đến ngây dại, vẻ mặt Dương Hiểu Đồng khi làm việc có một loại mỹ lệ khiến anh thán phục.
“Em cũng đâu có cố ý, chỉ nói chuyện một hồi không ngờ lại lâu như vậy, sau này em nhất định sẽ trở thành một nữ cường nhân, đến lúc đó đừng để bị dọa đấy!”
Dương Hiểu Đồng le lưỡi, bởi vì là công ty của mình, cho nên vừa nãy cô có hơi kích động, bắt đầu nói ra những ý tưởng của mình thì quên sạch những chuyện khác, bây giờ cô cũng đã cảm nhận được trạng thái trầm mê quên hết mọi thứ xung quanh.
Doãn Lăng Hạo giả bộ sùng bái, “Wow, nữ cường nhân a, thật sùng bái!”
“Đáng ghét!” Dương Hiểu Đồng nhìn bộ dáng khoa trương kia, rõ ràng là đang cười nhạo cô mà.
Phản ứng của Dương Hiểu Đồng khiến cho Doãn Lăng Hạo ôm bụng cười lớn.
Khi hai người chuẩn bị rời đi trời đột nhiên mưa to, Dương Hiểu Đồng và Doãn Lăng Hạo liếc nhìn nhau, hôm nay thời tiết thật là, đột nhiên lại mưa, một chút dấu hiệu cũng không có!
/217
|