Edit: Andrea
Beta: Sally
Hai người định chờ mưa ngớt rồi mới đi nhưng không ngờ mưa càng ngày càng lớn, có vẻ phải qua khá lâu nữa mới tạnh được.
Mặc dù công ty của Doãn Lăng Hạo ở ngay bên cạnh, thế nhưng trong trời mưa thế này ít nhất cũng phải mười phút mới đi tới nơi, chủ yếu là vì công ty hai người đều rất lớn, muốn đi qua cũng phải mất một quãng đường kha khá.
Doãn Lăng Hạo nhìn trời, bộ dáng có chút bất đắc dĩ, không ngờ đột nhiên mưa to như vậy, thực ra thì ở lại đây cũng được, nhưng vì công ty trước đã đóng cửa, công ty bây giờ còn đang xây dựng, buổi tối không có điện, cũng không tiện ở lại.
“Hiểu Đồng, chờ ở đây một chút, anh đi lấy ô.” Nói xong, Doãn Lăng Hạo chuẩn bị chạy vào trong mưa.
Dương Hiểu Đồng nhìn thấy động tác ấy bèn kéo anh lại, “Không cần đâu, chúng ta cùng đi đi! Em không sao đâu!” Nhìn nhìn cơn mưa nặng hạt, Dương Hiểu Đồng nói.
Đối với cô, cơn mưa này không sá gì, cô là người tu chân, thân thể tố chất vô cùng cường hãn, đừng nói chạy trong mưa mười phút, chứ có để cô dầm mưa suốt cả ngày chắc cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng Doãn Lăng Hạo lại không giống, anh không phải người tu chân, trước kia làm việc khổ cực như vậy, thân thể vốn không được tốt lắm, thể lực kém, thay vì để anh một mình chạy về lấy ô, không bằng hai người cùng đi, như vậy tới nơi anh có thể thay đồ ngay lập tức, sẽ không sinh bệnh.
Hôm nay đều vì mình nên anh ấy mới cùng đi tới đây, đã làm rất nhiều việc cho mình, nếu lại để anh vì mình mà sinh bệnh nữa thì chắc chắn mình sẽ áy náy chết mất.
Doãn Lăng Hạo không nghĩ tới Dương Hiểu Đồng sẽ nói vậy, hiển nhiên anh sẽ không đáp ứng, sao có thể để Dương Hiểu Đồng dầm mưa được? Như vậy là vi phạm nguyên tắc của anh.
Khẽ lắc đầu, “Không được, em cứ đứng đây chờ, anh sẽ lập tức quay lại.” Trong giọng nói mang theo thái độ không cho phép cự tuyệt, đây rõ ràng là ý nghĩ chân thật nhất trong nội tâm anh.
“Nhưng mà…”
Doãn Lăng Hạo đưa tay đặt lên hai vai Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn đầy ô nhu, “Không có nhưng nhị gì cả, em cứ đứng đây chờ, nếu không anh sẽ tức giận đấy.” Dứt lời, không nhìn Dương Hiểu Đồng nữa, Doãn Lăng Hạo xông thẳng vào trong cơn mưa.
Dương Hiểu Đồng nhìn theo hình bóng dần biến mất trong màn mưa, giờ khắc này, hình bóng anh càng trở nên cao lớn, lưu lại dấu ấn vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong tâm trí Dương Hiểu Đồng…
Không lâu sau, Doãn Lăng Hạo cầm cây dù đi tới, anh gần như ướt hết từ đầu tới chân, hiển nhiên là lấy ô xong lập tức quay trở lại, đây là lần đầu tiên Dương Hiểu Đồng nhìn thấy anh chật vật như vậy, mặc dù hình tượng không giống như trước, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy Doãn Lăng Hạo như vậy rất đẹp trai.
Doãn Lăng Hạo tươi cười thỏa mãn, đưa ô cho Dương Hiểu Đồng, “Hiện tại có thể đi rồi.” Kỳ thực anh có thể lái xe qua đón cô, thế nhưng xe đang ở dưới bãi đỗ, không muốn để Dương Hiểu Đồng đợi lâu, hơn nữa hiện tại trời đã tối, cho nên anh lấy được ô lại lập tức chạy tới.
Nhìn Doãn Lăng Hạo còn cười được, Dương Hiểu Đồng vờ tức giận nói, “Anh còn cười được nữa à? Nhìn lại bộ dáng anh xem, nếu bị cảm thì làm sao bây giờ hả? Anh không biết đường lau khô rồi hẵng tới sao?” Mặc dù là lời trách cứ, thế nhưng Doãn Lăng Hạo có thể nghe ra sự quan tâm trong giọng nói của cô.
Nụ cười trên mặt anh càng sâu hơn, “Không sao hết, anh không muốn để em chờ lâu.”
Nghe Doãn Lăng Hạo nói vậy, Dương Hiểu Đồng không biết nên nói gì cho phải, cô đành ngậm miệng lại, chỉ là trong ánh mắt nhìn Doãn Lăng Hạo dường như có thêm chút gì đó.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Doãn tổng chật vật như vậy, cho tới bây giờ Doãn Lăng Hạo vẫn luôn chú ý hình tượng của mình, trạng thái quần áo xộc xệch chắc chắn không bao giờ xuất hiện trên người anh, vĩnh viễn không thể tìm ra khuyết điểm.
Vậy mà vừa nãy, bọn họ nhìn thấy Doãn Lăng Hạo toàn thâm ướt đẫm chạy tới, nhân viên tiếp tân lập tức cầm khăn chạy ra, nhưng anh liếc cũng không thèm liếc, chỉ nói “Có ai có ô không? Cho tôi mượn một chút!”
Cầm ô, Doãn Lăng Hạo không để ý tới mọi người, lại lần nữa chạy vào trong màn mưa để lại một đám người ngây ngốc đứng đó. Kia thật là Doãn Lăng Hạo sao? Thật không đáng tin a, không nói tới hình tượng hiện tại, chỉ cái bộ dáng sốt ruột kia đã không bình thường rồi. Từ trước tới giờ, Doãn Lăng Hạo luôn làm việc ngay ngắn rõ ràng, không chút hoang mang rối loạn, nhưng vừa rồi…
Bây giờ nhìn thấy Dương Hiểu Đồng, bọn họ liền biết được lý do Doãn Lăng Hạo vội vàng như vậy, Dương Hiểu Đồng mới chỉ tới công ty này hai lần, cô có thể khiến Doãn Lăng Hạo thất thố như vậy, xem ra đã trở thành người được anh đặt trong tim, phân lượng không phải nặng bình thường!
Mọi người đều hiểu thêm một đạo lý, trong tương lai vô luận phát sinh chuyện gì cũng tuyệt đối không thể đắc tội Dương Hiểu Đồng, nếu không chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Dương Hiểu Đồng không chú ý tới ánh mắt của người khác, cô lập tức kéo Doãn Lăng Hạo về phòng làm việc của anh, nếu anh không lau khô người đổi quần áo ngay lập tức, nhất định sẽ bị cảm mạo.
Các nhân viên nhìn một màn này, nhao nhao kinh hô, xem ra cô gái này tám chín phần mười sẽ trở thành nữ chủ nhân tương lai của Doãn thị, Dương Hiểu Đồng lập tức thăng cấp thành thần tượng cho toàn bộ phái nữ trong công ty, Doãn Lăng Hạo là Kim cương Vương lão ngũ, đẹp trai tính tình tốt, tuyệt đối là bạch mã vương tử trong cảm nhận của họ! Nhưng hiện tại anh đã có người trong lòng, toàn bộ đại sảnh vang lên thanh âm của những trái tim tan vỡ…
Doãn Lăng Hạo tùy ý cho Dương Hiểu Đồng kéo anh đến phòng làm việc, đi phía sau mỉm cười nhìn cô, anh phát hiện hôm nay xảy ra không ít sự tình khiến anh hài lòng.
“Khăn mặt ở đâu?” Dương Hiểu Đồng hỏi, phòng làm việc của Doãn Lăng Hạo lớn như vậy, hơn nữa lấy tính tình của anh thì việc buổi tối ngủ luôn tại nơi này cũng bình thường, cho nên hẳn phải có khăn mặt mới đúng.
“Ở đó.” Doãn Lăng Hạo chỉ chỉ ngăn tủ bên cạnh, trong mắt chợt lóe kinh ngạc, sao Hiểu Đồng lại biết trong phòng làm việc có khăn mặt?
Lấy khăn mặt đưa cho Doãn Lăng Hạo, “Anh nhanh lau khô người rồi thay đồ đi, cẩn thẩn bị cảm, em ra ngoài chờ.” Dương Hiểu Đồng nói.
“Anh không sao, làm sao dễ bị cảm như vậy?”
Ai biết ngay khi Doãn Lăng Hạo vừa nói xong thì hắt xì một cái, lập tức im miệng.
Dương Hiểu Đồng trợn trắng mắt liếc anh, “Anh thay đồ nhanh lên đi!” Nói xong, cô lập tức đi ra ngoài.
Dương Hiểu Đồng cũng không chỉ ra ngoài đứng không, cô đi mua thuốc cảm cho anh.
Doãn Lăng Hạo thay đồ xong, ra ngoài đã thấy Dương Hiểu Đồng cầm ly nước ấm và thuốc cảm đứng đó, “Anh uống nhanh lên!” Trong lời nói có ý vị không cho cự tuyệt, hiện tại uống thuốc chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu nhỉ.
Doãn Lăng Hạo nhanh chóng cầm thuốc uống vào, Dương Hiểu Đồng nhìn anh ngoan ngoãn thế thì mỉm cười, hôm nay Doãn Lăng Hạo dường như đặc biệt đáng yêu?
Khi Dương Hiểu Đồng về đến nhà thì đã là 9 giờ tối, cô lập tức ngồi xuống tu luyện, cô cảm giác hôm nay tình hình cơ thể không tồi, huống hồ trước đó đã cách cánh cửa đột phá cấp hai không xa, chỉ hy vọng có thể nước chảy thành sông mà đột phá nên cô vẫn chưa thử, nhưng hôm nay cô tin tưởng mình có thể thử xem, đồng thời cô cũng tin mình nhất định có thể đột phá!
Ngược lại, Doãn Lăng Hạo nghe lời Dương Hiểu Đồng nói, đêm nay cũng không làm việc mà đi về nhà nghỉ ngơi thật tốt, nhớ tới sự tình xảy ra ngày hôm nay, khóe miệng anh không tự chủ được mà nhếch lên, đêm nay có lẽ là đêm không ngủ…
Dương Hiểu Đồng bắt đầu tu luyện, bây giờ cô đã có thể tuần hoàn hai mươi ba lại thêm ba phần tư chu thiên, chỉ còn kém một phần tư chu thiên nữa thôi, năng lượng trong không khí bị hấp dẫn nhanh chóng tiến vào cơ thể Dương Hiểu Đồng bổ sung cho cô, tăng cường sức mạnh cốt cách và thân thể, mà da thịt cũng được một chút năng lượng thấm vào, ngày càng cứng rắn mà co giãn.
Lúc Dương Hiểu Đồng vận chuyển được 233/4 chu thiên thì tốc độ vận chuyển lập tức giảm bớt, cảm giác kia phảng phất như một con kiến muốn đẩy một tòa núi lớn, dùng hết toàn lực mà hiệu quả lại gần như không.
Dương Hiểu Đồng cắn chặt răng, mồ hôi trên trán túa ra, nhưng trong mắt lại ngập tràn kiên định, hôm nay nhất định phải đột phá! Tốc độ vận hành rất thong thả nhưng Dương Hiểu Đồng có thể cảm giác được nó đang từng bước nhích lên, hơn nữa nhẹ nhõm hơn trước rất nhiều, mà bình chướng kia cũng đã buông lỏng không ít.
Ước chừng hai mươi phút sau, ầm một tiếng, luồng năng lượng thật lớn đột phá huyệt bách tràn vào thân thể Dương Hiểu Đồng, khí hải vốn chỉ như quả trứng gà này đã lớn bằng trái táo, lực lượng của Dương Hiểu Đồng cũng đề thăng một quãng lớn.
Nội thị, thấy khí hải trong đan điền rộng hơn gần gấp đôi, Dương Hiểu Đồng không khỏi nở nụ cười tươi rói, cấp hai, rốt cuộc cũng đột phá rồi!
Đột phá cấp hai, rất nhiều việc có thể bắt đầu thực thi, cô còn nhớ ước định với Tống gia hồi trước, mặc dù quan hệ hiện tại của cô với Tống gia cũng không tồi, đối phương cũng tin tưởng vào thực lực của cô, nhưng điều cô muốn là sự khẳng định chân chính của họ, cô muốn luyện chế vài loại đan dược mà Tống gia cần.
Chỉ có luyện thành những loại đan dược đó, Tống gia mới có thể trở thành hậu thuẫn vững chắc cho cô, như vậy công ty của cô mới có thể phát triển thuận lợi không cần lo ngại! Đến lúc đó, thực lực của Tống gia tăng lên, đồng thời thực lực của cô cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Kỳ thực, cô còn có suy nghĩa khác, Dương Hiểu Đồng là một người trọng nghĩa, Trương Doãn Kiệt, Nghiêm Tuấn Trạch đối xử tốt với cô cô đều biết, nhất là Doãn Kiệt, anh thầm lặng giúp cô rất nhiều chuyện. Nói không cảm động là không thể nào, trên thế giới này liệu có mấy người được như Doãn Kiệt, cô cảm thấy kiếp này được quen biết người như anh là một loại phúc phận rất lớn, làm cho người ta thật hạnh phúc.
Đối với Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng có cảm giác rất kỳ lạ, vô luận gặp phải tình huống nào, trên mặt anh vĩnh viễn là nụ cười ấm áp, chỉ cần nhìn thấy nụ cười ấy thì dù tâm trạng có tồi tệ đến đâu cũng sẽ lập tức tốt lên. Có lẽ người khác không tin, nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười của Doãn Kiệt là sẽ cảm giác được, nụ cười của anh có ẩn chứa ma lực!
Như một người anh trai cẩn thận chăm sóc, những chuyện khó nói với người khác lại có thể tự nhiên mà nói với anh không e ngại, anh luôn giúp đỡ cô mà không hề kể công, chỉ thầm lặng ở bên quan tâm săn sóc. Dương Hiểu Đồng cũng hy vọng có thể tận lực giúp đỡ Doãn Kiệt, một sự giúp đỡ hoàn toàn phát ra từ nội tâm, không phải vì trả nhân tình, mà cô hy vọng anh ấy có thể sống thật tốt, cũng hy vọng việc mình làm có thể giúp anh ấy luôn giữ được nụ cười xán lạn ấy.
Tống gia, Nghiêm gia, Trương gia hiện nay đang ở thế chân vạc, nếu như thực lực Tống gia tăng lên rất có thể sẽ thừa cơ áp chế hai gia tộc còn lại, dù sao thì bọn họ đã tranh đấu lâu như vậy, nếu có cơ hội nhất định Tống gia sẽ không lưu tình mà vượt lên trước, đánh vỡ thế chân vạc hiện tại.
Dương Hiểu Đồng không muốn chuyện như vậy phát sinh, Doãn Kiệt và Nghiêm Tuấn Trạch là bạn tốt của cô, đã giúp đỡ cô rất nhiều điều, cô không thể làm điều có lỗi với họ, cho nên cô đã quyết định, khi mình có thể luyện ra đan dược nhất định sẽ giúp đỡ cả Nghiêm gia và Trương gia.
Trước cô không nói chuyện của mình cho Doãn Kiệt và Nghiêm Tuấn Trạch, mà trùng hợp biết đến Tống gia tại đổ thạch trường, từ đó đến nay Tống gia vẫn tận tâm tận lực đối đãi cô, giải quyết cho cô rất nhiều phiến não, có bọn họ giúp đỡ, rất nhiều chuyện trở nên thuận lợi hơn nhiều.
Sau khi đột phá, Dương Hiểu Đồng cảm thấy tinh thần vô cùng sản khoái, mệt mỏi trước đó hoàn toàn biến mất, cô cảm giác toàn thân tràn đầy năng lượng, khiến cô không nhịn được thoải mái rên lên.
Ngay khi Dương Hiểu Đồng chuẩn bị đứng đạy, cô lại cảm giác thân thể mình không thích hợp, lập tức ngồi xuống, cảm giác này thật quen thuộc, giống như lần đầu cải tạo thân thể vậy, cô còn nhớ Du Du từng nói mỗi khi đột phá thì thân thể sẽ được cải tạo một lần nữa, khiến tố chất thân thể cô tăng lên một cấp bậc.
Dương Hiểu Đồng còn chưa kịp tự hỏi, cảm giác đau nhức kia đã tràn ngập từng ngỏ ngách cơ thể. Cô có thể cảm nhận được gân mạch, cốt cách, thậm chí tới từng tế bào của mình đang vặn vẹo, nén ép rồi phình ra, cảm thấy tạp chất được chắt lọc từ trong từng tế bào, loại bòn rút này thống khổ không khác gì tự cầm dao lóc thịt, toàn thân không một chỗ nào không đau. Loại đau đớn này phát ra từ sâu trong cốt tủy, Dương Hiểu Đồng phát hiện lần cải tạo này thống khổ hơn lần đầu tiên rất nhiều, hoặc có thể nói, lần trước chỉ cải tạo mặt ngoài, còn hiện tại mới chính là cải tạo từ bên trong, từng tia tạp chất đen sì tràn ra từ thân thể Dương Hiểu Đồng, tản ra mùi hôi thối gay mũi.
Dương Hiểu Đồng gắt gao cắn môi, không để mình phát ra âm thanh, loại đau khổ này không dành cho con người, may mà tố chất thân thể hiện tại của Dương Hiểu Đồng cũng tương đối mạnh mẽ, hơn nữa tâm trí cũng rất kiên định, cho dù đau đến chết đi sống lại, cô cũng không hề có ý muốn buông tha, ánh mắt vẫn tỉnh táo như trước.
Mười lăm phút sau, thống khổ tê tâm liệt phế mới chấm dứt, chỉ là tạp chất vẫn đang được bài trừ ra khỏi thân thể, sau nửa giờ, cải tạo lần thứ hai mới hoàn toàn kết thúc.
Mở mắt ra, Dương Hiểu Đồng lập tức ngửi thấy một mùi vị thật khó ngửi, lập tức bịt mũi lại, chợt cô phát hiện tạp chất đen sì dinh dính đầy người, trên quần áo cũng có, không nói một câu, Dương Hiểu Đồng nhanh chóng xông vào phòng vệ sinh, cô chịu không nổi, cái mùi vị này thật sự khó ngửi muốn chết.
Cọ rửa tròn ba lần Dương Hiểu Đồng mới đi ra, ngửi ngửi toàn thân, xác định không còn chút mùi nào cô mới hài lòng ngồi trên sofa. Cô phát hiện, sau lần cải tạo thứ hai, thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cường độ thân thể cũng tăng cao, nhìn qua thân hình thon dài mạnh mẽ, cô tin rằng nếu bây giờ Forlani thượng tá có tới dạy cô đấu thuật, hiệu quả chắc chắn cao hơn trước hẳn một cấp bậc!
Tâm niệm vừa động, Dương Hiểu Đồng tiến vào Thiên Hàng Bảo Điển, mà Du Du tựa hồ cũng đoán được Dương Hiểu Đồng sẽ tiến vào, mỉm cười nói “Chúc mừng, rốt cuộc cũng đột phá rồi!”
Dương Hiểu Đồng cũng tươi cười, đột phá xong tâm tình đương nhiên rất tốt, hiện tại đột phá đương nhiên có thể bắt tay vào thực hiện một số sự tình rồi.
“Đúng vậy, ta đã đột phá cấp hai, bảo điển hẳn cũng tăng trang rồi đúng không? Có thêm những thứ gì vậy?” Dương Hiểu Đồng nhìn nhìn Thiên Hàng Bảo Điển, dường như nó đã dày hơn một chút, hơn nữa Du Du đã từng nói mỗi khi cô thăng cấp thì số trang của bào điển cũng tăng lên, càng cấp cao thì tăng càng nhiều.
Tăng thêm một trang tương đương với việc Dương Hiểu Đồng có thể học thêm một thứ, cho nên lúc đột phá Dương Hiểu Đồng mong đợi nhất là điều này.
Khóe mắt Du Du hiện ra một chút ý cười, chỉ chỉ phía sau Thiên Hàng Bảo Điển, “Cô tự nhìn đi, tăng lên không ít đâu.” Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng đột phá, Du Du cũng tương đối hài lòng, nó cũng thật tình hy vọng Dương Hiểu Đồng mau chóng tiến bộ.
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng trực tiếp đi qua nhìn, Thiên Hàng Bảo Điển tăng thêm năm trang, trang thứ nhất là phương pháp điều chế đan dược cấp hai, Dương Hiểu Đồng kích động, hiện tại cô mong đợi nhất chính là cái này!
Trang thứ hai là hướng dẫn luyện tập xã giao, đủ loại phương pháp cư xử đối với mọi loại người trong từng trường hợp khác nhau, phương pháp giành được thiện cảm của đối phương, từ đó kéo gần khoảng cách hai bên.
Nhìn thấy trang này, Dương Hiểu Đồng sửng sốt, đồng thời mừng rỡ vô cùng, đây quả thực là thứ được tạo ra cho tình hình hiện tại mà! Công ty sắp khai trương, muốn nổi danh, muốn tiến vào xã hội thượng lưu thì nhất định phải có chút nhận thức về họ, như vậy chắc chắn phải tiếp xúc với họ thường xuyên, dù bình thường cô làm việc linh hoạt, thế nhưng dù sao vẫn khuyết thiếu kinh nghiệm, hoàn toàn khác biệt với đám người quanh năm lăn lộn thương trường kia. Huống hồ, đan dược mới sản xuất đương nhiên cần người thử qua, sau đó để mọi người chứng kiến hiệu quả thì mới có thể tiêu thụ được, nhưng việc tìm được người nguyện ý thử cũng là cả một vấn đề.
Đó nhất định phải là người có thân phận có địa vị, như vậy lời của cô ấy nói mới được nhiều người tin tưởng, như vậy làm thế nào để liên hệ cảm tình với họ cũng là một môn học, phải có kinh nghiệm mới có thể đạt được hiệu quả như vậy, mà trang thứ hai của Thiên Hàng Bảo Điển vừa lúc tạo cho cô cơ hội này.
Trang thứ ba là về vũ lực, nhưng điều khiến Dương Hiểu Đồng kinh ngạc là trong đó còn có cả khinh công? Nhìn những người mẫu trong trang tốc độ siêu nhanh như đang bay lượn trên không trung, Dương Hiểu Đồng trừng lớn mắt. Quá thần kỳ rồi! Điều này thực sự có thật sao?
Trước đây đọc tiểu thuyết võ hiệp, Dương Hiểu Đồng biết có khinh công tồn tại, thế nhưng ai mà chả biết đây chỉ là hình thức khoa trương trong tiểu thuyết, ngay cả khinh công đứng trên ngọn cỏ của Thiếu Lâm tự cũng chỉ là do mỗi ngày buộc bao cát trên chân, từ đó có thể đạt được hiệu quả nhất định mà thôi.
Thế nhưng, thứ xuất hiện trong Thiên Hàng Bảo Điển này thực sự là khinh công! Chấn động trong mắt Dương Hiểu Đồng lập tức biến thành kích động, đến lúc đó mình cũng có thể nhẹ nhàng bay lên trời sao?
Quá thần kỳ, cô hận không thể đi học ngay lập tức!
Những thứ xuất hiện trong Thiên Hàng Bảo Điển đều cực kỳ hữu dụng, thấy Dương Hiểu Đồng vui vẻ, Du Du cũng vui sướng từ đáy lòng, “Trang này ta cũng chưa từng thấy, Thiên Hàng Bảo Điển xuất hiện trang này thực là ngoài dự kiến của ta.”
Nụ cười trên mặt Du Du ngày càng sâu, nó cũng biết những trang xuất hiện lần này là thích hợp nhất đối với Dương Hiểu Đồng, Thiên Hàng Bảo Điển có thể căn cứ vào nhu cầu của chủ nhân mà tăng thêm nội dung tương ứng.
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn, “Ngươi không biết Thiên Hàng Bảo Điển còn có trang này sao?” Du Du là người thủ hộ Thiên Hàng Bảo Điển, sống trong bảo điển lâu như vậy, cô còn tưởng nó biết hết những thứ có trong bảo điển rồi chứ, không ngờ rằng thì ra Du Du còn có điều không rõ.
Du Du gật gật đầu, mặc dù nó ở trong Thiên Hàng Bảo Điển đã rất lâu rồi, thế nhưng mới chỉ gặp qua ba ký chủ mà thôi, chỉ biết những trang xuất hiện lúc hai ký chủ trước sở hữu bảo điển, Thiên Hàng Bảo Điển rất thần kỳ, ngay cả người thủ hộ như nó cũng không thể hiểu hết toàn bộ, cũng phải chậm rãi tìm hiểu.
“Ta cũng không biết, Thiên Hàng Bảo Điển dựa theo nhu cầu của ký chủ mà tự động huyễn hóa thêm trang, về phần rốt cuộc có bao nhiêu trang ta cũng không biết, cô có thể tự mình đi thăm dò! Thực lực càng cao thì hiểu biết về Thiên Hàng Bảo Điển càng sâu sắc, cũng là tăng vốn kiến thức ngoài đời.”
Dương Hiểu Đồng nay mới hiểu rõ, xem ra chỗ thần kỳ trong Thiên Hàng Bảo Điển rất nhiều, bất quá cô tin rằng mình có thể thăm dò ra! Sau khi xem xong, Dương Hiểu Đồng không nhiều lời, trực tiếp đi luyện chế đan dược cấp hai, đối với cô hiện tại thứ cần thiết nhất chính là đan dược.
Tống gia còn đang chờ đợi cô luyện chế ra đan dược có thể giúp người tu chân thăng cấp!
Trong trang đan dược cấp hai, Tư Đồ Dương đã ngồi đó chờ cô, Dương Hiểu Đồng nhìn thấy hắn cũng không bất ngờ. Dù sao thì Tư Đồ Dương là người chuyên môn dạy cho cô về vấn đề đan dược, sau này, khi cô cần học về đan dược cấp ba hay cấp bốn thì cũng thế thôi.
Tư Đồ Dương cười cười nhìn Dương Hiểu Đồng, “Tốc độ đột phá không tệ, cũng chịu khó luyện tập trên phương diện đan dược, không tồi. Hiện tại bắt đầu luyện chế Tẩy tủy đan, cô đọc qua quy trình trước đi…”
Cứ như vậy, Dương Hiểu Đồng đi theo Tư Đồ Dương bắt đầu học tập luyện chế Tẩy tủy đan.
Beta: Sally
Hai người định chờ mưa ngớt rồi mới đi nhưng không ngờ mưa càng ngày càng lớn, có vẻ phải qua khá lâu nữa mới tạnh được.
Mặc dù công ty của Doãn Lăng Hạo ở ngay bên cạnh, thế nhưng trong trời mưa thế này ít nhất cũng phải mười phút mới đi tới nơi, chủ yếu là vì công ty hai người đều rất lớn, muốn đi qua cũng phải mất một quãng đường kha khá.
Doãn Lăng Hạo nhìn trời, bộ dáng có chút bất đắc dĩ, không ngờ đột nhiên mưa to như vậy, thực ra thì ở lại đây cũng được, nhưng vì công ty trước đã đóng cửa, công ty bây giờ còn đang xây dựng, buổi tối không có điện, cũng không tiện ở lại.
“Hiểu Đồng, chờ ở đây một chút, anh đi lấy ô.” Nói xong, Doãn Lăng Hạo chuẩn bị chạy vào trong mưa.
Dương Hiểu Đồng nhìn thấy động tác ấy bèn kéo anh lại, “Không cần đâu, chúng ta cùng đi đi! Em không sao đâu!” Nhìn nhìn cơn mưa nặng hạt, Dương Hiểu Đồng nói.
Đối với cô, cơn mưa này không sá gì, cô là người tu chân, thân thể tố chất vô cùng cường hãn, đừng nói chạy trong mưa mười phút, chứ có để cô dầm mưa suốt cả ngày chắc cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng Doãn Lăng Hạo lại không giống, anh không phải người tu chân, trước kia làm việc khổ cực như vậy, thân thể vốn không được tốt lắm, thể lực kém, thay vì để anh một mình chạy về lấy ô, không bằng hai người cùng đi, như vậy tới nơi anh có thể thay đồ ngay lập tức, sẽ không sinh bệnh.
Hôm nay đều vì mình nên anh ấy mới cùng đi tới đây, đã làm rất nhiều việc cho mình, nếu lại để anh vì mình mà sinh bệnh nữa thì chắc chắn mình sẽ áy náy chết mất.
Doãn Lăng Hạo không nghĩ tới Dương Hiểu Đồng sẽ nói vậy, hiển nhiên anh sẽ không đáp ứng, sao có thể để Dương Hiểu Đồng dầm mưa được? Như vậy là vi phạm nguyên tắc của anh.
Khẽ lắc đầu, “Không được, em cứ đứng đây chờ, anh sẽ lập tức quay lại.” Trong giọng nói mang theo thái độ không cho phép cự tuyệt, đây rõ ràng là ý nghĩ chân thật nhất trong nội tâm anh.
“Nhưng mà…”
Doãn Lăng Hạo đưa tay đặt lên hai vai Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn đầy ô nhu, “Không có nhưng nhị gì cả, em cứ đứng đây chờ, nếu không anh sẽ tức giận đấy.” Dứt lời, không nhìn Dương Hiểu Đồng nữa, Doãn Lăng Hạo xông thẳng vào trong cơn mưa.
Dương Hiểu Đồng nhìn theo hình bóng dần biến mất trong màn mưa, giờ khắc này, hình bóng anh càng trở nên cao lớn, lưu lại dấu ấn vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong tâm trí Dương Hiểu Đồng…
Không lâu sau, Doãn Lăng Hạo cầm cây dù đi tới, anh gần như ướt hết từ đầu tới chân, hiển nhiên là lấy ô xong lập tức quay trở lại, đây là lần đầu tiên Dương Hiểu Đồng nhìn thấy anh chật vật như vậy, mặc dù hình tượng không giống như trước, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy Doãn Lăng Hạo như vậy rất đẹp trai.
Doãn Lăng Hạo tươi cười thỏa mãn, đưa ô cho Dương Hiểu Đồng, “Hiện tại có thể đi rồi.” Kỳ thực anh có thể lái xe qua đón cô, thế nhưng xe đang ở dưới bãi đỗ, không muốn để Dương Hiểu Đồng đợi lâu, hơn nữa hiện tại trời đã tối, cho nên anh lấy được ô lại lập tức chạy tới.
Nhìn Doãn Lăng Hạo còn cười được, Dương Hiểu Đồng vờ tức giận nói, “Anh còn cười được nữa à? Nhìn lại bộ dáng anh xem, nếu bị cảm thì làm sao bây giờ hả? Anh không biết đường lau khô rồi hẵng tới sao?” Mặc dù là lời trách cứ, thế nhưng Doãn Lăng Hạo có thể nghe ra sự quan tâm trong giọng nói của cô.
Nụ cười trên mặt anh càng sâu hơn, “Không sao hết, anh không muốn để em chờ lâu.”
Nghe Doãn Lăng Hạo nói vậy, Dương Hiểu Đồng không biết nên nói gì cho phải, cô đành ngậm miệng lại, chỉ là trong ánh mắt nhìn Doãn Lăng Hạo dường như có thêm chút gì đó.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Doãn tổng chật vật như vậy, cho tới bây giờ Doãn Lăng Hạo vẫn luôn chú ý hình tượng của mình, trạng thái quần áo xộc xệch chắc chắn không bao giờ xuất hiện trên người anh, vĩnh viễn không thể tìm ra khuyết điểm.
Vậy mà vừa nãy, bọn họ nhìn thấy Doãn Lăng Hạo toàn thâm ướt đẫm chạy tới, nhân viên tiếp tân lập tức cầm khăn chạy ra, nhưng anh liếc cũng không thèm liếc, chỉ nói “Có ai có ô không? Cho tôi mượn một chút!”
Cầm ô, Doãn Lăng Hạo không để ý tới mọi người, lại lần nữa chạy vào trong màn mưa để lại một đám người ngây ngốc đứng đó. Kia thật là Doãn Lăng Hạo sao? Thật không đáng tin a, không nói tới hình tượng hiện tại, chỉ cái bộ dáng sốt ruột kia đã không bình thường rồi. Từ trước tới giờ, Doãn Lăng Hạo luôn làm việc ngay ngắn rõ ràng, không chút hoang mang rối loạn, nhưng vừa rồi…
Bây giờ nhìn thấy Dương Hiểu Đồng, bọn họ liền biết được lý do Doãn Lăng Hạo vội vàng như vậy, Dương Hiểu Đồng mới chỉ tới công ty này hai lần, cô có thể khiến Doãn Lăng Hạo thất thố như vậy, xem ra đã trở thành người được anh đặt trong tim, phân lượng không phải nặng bình thường!
Mọi người đều hiểu thêm một đạo lý, trong tương lai vô luận phát sinh chuyện gì cũng tuyệt đối không thể đắc tội Dương Hiểu Đồng, nếu không chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Dương Hiểu Đồng không chú ý tới ánh mắt của người khác, cô lập tức kéo Doãn Lăng Hạo về phòng làm việc của anh, nếu anh không lau khô người đổi quần áo ngay lập tức, nhất định sẽ bị cảm mạo.
Các nhân viên nhìn một màn này, nhao nhao kinh hô, xem ra cô gái này tám chín phần mười sẽ trở thành nữ chủ nhân tương lai của Doãn thị, Dương Hiểu Đồng lập tức thăng cấp thành thần tượng cho toàn bộ phái nữ trong công ty, Doãn Lăng Hạo là Kim cương Vương lão ngũ, đẹp trai tính tình tốt, tuyệt đối là bạch mã vương tử trong cảm nhận của họ! Nhưng hiện tại anh đã có người trong lòng, toàn bộ đại sảnh vang lên thanh âm của những trái tim tan vỡ…
Doãn Lăng Hạo tùy ý cho Dương Hiểu Đồng kéo anh đến phòng làm việc, đi phía sau mỉm cười nhìn cô, anh phát hiện hôm nay xảy ra không ít sự tình khiến anh hài lòng.
“Khăn mặt ở đâu?” Dương Hiểu Đồng hỏi, phòng làm việc của Doãn Lăng Hạo lớn như vậy, hơn nữa lấy tính tình của anh thì việc buổi tối ngủ luôn tại nơi này cũng bình thường, cho nên hẳn phải có khăn mặt mới đúng.
“Ở đó.” Doãn Lăng Hạo chỉ chỉ ngăn tủ bên cạnh, trong mắt chợt lóe kinh ngạc, sao Hiểu Đồng lại biết trong phòng làm việc có khăn mặt?
Lấy khăn mặt đưa cho Doãn Lăng Hạo, “Anh nhanh lau khô người rồi thay đồ đi, cẩn thẩn bị cảm, em ra ngoài chờ.” Dương Hiểu Đồng nói.
“Anh không sao, làm sao dễ bị cảm như vậy?”
Ai biết ngay khi Doãn Lăng Hạo vừa nói xong thì hắt xì một cái, lập tức im miệng.
Dương Hiểu Đồng trợn trắng mắt liếc anh, “Anh thay đồ nhanh lên đi!” Nói xong, cô lập tức đi ra ngoài.
Dương Hiểu Đồng cũng không chỉ ra ngoài đứng không, cô đi mua thuốc cảm cho anh.
Doãn Lăng Hạo thay đồ xong, ra ngoài đã thấy Dương Hiểu Đồng cầm ly nước ấm và thuốc cảm đứng đó, “Anh uống nhanh lên!” Trong lời nói có ý vị không cho cự tuyệt, hiện tại uống thuốc chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu nhỉ.
Doãn Lăng Hạo nhanh chóng cầm thuốc uống vào, Dương Hiểu Đồng nhìn anh ngoan ngoãn thế thì mỉm cười, hôm nay Doãn Lăng Hạo dường như đặc biệt đáng yêu?
Khi Dương Hiểu Đồng về đến nhà thì đã là 9 giờ tối, cô lập tức ngồi xuống tu luyện, cô cảm giác hôm nay tình hình cơ thể không tồi, huống hồ trước đó đã cách cánh cửa đột phá cấp hai không xa, chỉ hy vọng có thể nước chảy thành sông mà đột phá nên cô vẫn chưa thử, nhưng hôm nay cô tin tưởng mình có thể thử xem, đồng thời cô cũng tin mình nhất định có thể đột phá!
Ngược lại, Doãn Lăng Hạo nghe lời Dương Hiểu Đồng nói, đêm nay cũng không làm việc mà đi về nhà nghỉ ngơi thật tốt, nhớ tới sự tình xảy ra ngày hôm nay, khóe miệng anh không tự chủ được mà nhếch lên, đêm nay có lẽ là đêm không ngủ…
Dương Hiểu Đồng bắt đầu tu luyện, bây giờ cô đã có thể tuần hoàn hai mươi ba lại thêm ba phần tư chu thiên, chỉ còn kém một phần tư chu thiên nữa thôi, năng lượng trong không khí bị hấp dẫn nhanh chóng tiến vào cơ thể Dương Hiểu Đồng bổ sung cho cô, tăng cường sức mạnh cốt cách và thân thể, mà da thịt cũng được một chút năng lượng thấm vào, ngày càng cứng rắn mà co giãn.
Lúc Dương Hiểu Đồng vận chuyển được 233/4 chu thiên thì tốc độ vận chuyển lập tức giảm bớt, cảm giác kia phảng phất như một con kiến muốn đẩy một tòa núi lớn, dùng hết toàn lực mà hiệu quả lại gần như không.
Dương Hiểu Đồng cắn chặt răng, mồ hôi trên trán túa ra, nhưng trong mắt lại ngập tràn kiên định, hôm nay nhất định phải đột phá! Tốc độ vận hành rất thong thả nhưng Dương Hiểu Đồng có thể cảm giác được nó đang từng bước nhích lên, hơn nữa nhẹ nhõm hơn trước rất nhiều, mà bình chướng kia cũng đã buông lỏng không ít.
Ước chừng hai mươi phút sau, ầm một tiếng, luồng năng lượng thật lớn đột phá huyệt bách tràn vào thân thể Dương Hiểu Đồng, khí hải vốn chỉ như quả trứng gà này đã lớn bằng trái táo, lực lượng của Dương Hiểu Đồng cũng đề thăng một quãng lớn.
Nội thị, thấy khí hải trong đan điền rộng hơn gần gấp đôi, Dương Hiểu Đồng không khỏi nở nụ cười tươi rói, cấp hai, rốt cuộc cũng đột phá rồi!
Đột phá cấp hai, rất nhiều việc có thể bắt đầu thực thi, cô còn nhớ ước định với Tống gia hồi trước, mặc dù quan hệ hiện tại của cô với Tống gia cũng không tồi, đối phương cũng tin tưởng vào thực lực của cô, nhưng điều cô muốn là sự khẳng định chân chính của họ, cô muốn luyện chế vài loại đan dược mà Tống gia cần.
Chỉ có luyện thành những loại đan dược đó, Tống gia mới có thể trở thành hậu thuẫn vững chắc cho cô, như vậy công ty của cô mới có thể phát triển thuận lợi không cần lo ngại! Đến lúc đó, thực lực của Tống gia tăng lên, đồng thời thực lực của cô cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Kỳ thực, cô còn có suy nghĩa khác, Dương Hiểu Đồng là một người trọng nghĩa, Trương Doãn Kiệt, Nghiêm Tuấn Trạch đối xử tốt với cô cô đều biết, nhất là Doãn Kiệt, anh thầm lặng giúp cô rất nhiều chuyện. Nói không cảm động là không thể nào, trên thế giới này liệu có mấy người được như Doãn Kiệt, cô cảm thấy kiếp này được quen biết người như anh là một loại phúc phận rất lớn, làm cho người ta thật hạnh phúc.
Đối với Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng có cảm giác rất kỳ lạ, vô luận gặp phải tình huống nào, trên mặt anh vĩnh viễn là nụ cười ấm áp, chỉ cần nhìn thấy nụ cười ấy thì dù tâm trạng có tồi tệ đến đâu cũng sẽ lập tức tốt lên. Có lẽ người khác không tin, nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười của Doãn Kiệt là sẽ cảm giác được, nụ cười của anh có ẩn chứa ma lực!
Như một người anh trai cẩn thận chăm sóc, những chuyện khó nói với người khác lại có thể tự nhiên mà nói với anh không e ngại, anh luôn giúp đỡ cô mà không hề kể công, chỉ thầm lặng ở bên quan tâm săn sóc. Dương Hiểu Đồng cũng hy vọng có thể tận lực giúp đỡ Doãn Kiệt, một sự giúp đỡ hoàn toàn phát ra từ nội tâm, không phải vì trả nhân tình, mà cô hy vọng anh ấy có thể sống thật tốt, cũng hy vọng việc mình làm có thể giúp anh ấy luôn giữ được nụ cười xán lạn ấy.
Tống gia, Nghiêm gia, Trương gia hiện nay đang ở thế chân vạc, nếu như thực lực Tống gia tăng lên rất có thể sẽ thừa cơ áp chế hai gia tộc còn lại, dù sao thì bọn họ đã tranh đấu lâu như vậy, nếu có cơ hội nhất định Tống gia sẽ không lưu tình mà vượt lên trước, đánh vỡ thế chân vạc hiện tại.
Dương Hiểu Đồng không muốn chuyện như vậy phát sinh, Doãn Kiệt và Nghiêm Tuấn Trạch là bạn tốt của cô, đã giúp đỡ cô rất nhiều điều, cô không thể làm điều có lỗi với họ, cho nên cô đã quyết định, khi mình có thể luyện ra đan dược nhất định sẽ giúp đỡ cả Nghiêm gia và Trương gia.
Trước cô không nói chuyện của mình cho Doãn Kiệt và Nghiêm Tuấn Trạch, mà trùng hợp biết đến Tống gia tại đổ thạch trường, từ đó đến nay Tống gia vẫn tận tâm tận lực đối đãi cô, giải quyết cho cô rất nhiều phiến não, có bọn họ giúp đỡ, rất nhiều chuyện trở nên thuận lợi hơn nhiều.
Sau khi đột phá, Dương Hiểu Đồng cảm thấy tinh thần vô cùng sản khoái, mệt mỏi trước đó hoàn toàn biến mất, cô cảm giác toàn thân tràn đầy năng lượng, khiến cô không nhịn được thoải mái rên lên.
Ngay khi Dương Hiểu Đồng chuẩn bị đứng đạy, cô lại cảm giác thân thể mình không thích hợp, lập tức ngồi xuống, cảm giác này thật quen thuộc, giống như lần đầu cải tạo thân thể vậy, cô còn nhớ Du Du từng nói mỗi khi đột phá thì thân thể sẽ được cải tạo một lần nữa, khiến tố chất thân thể cô tăng lên một cấp bậc.
Dương Hiểu Đồng còn chưa kịp tự hỏi, cảm giác đau nhức kia đã tràn ngập từng ngỏ ngách cơ thể. Cô có thể cảm nhận được gân mạch, cốt cách, thậm chí tới từng tế bào của mình đang vặn vẹo, nén ép rồi phình ra, cảm thấy tạp chất được chắt lọc từ trong từng tế bào, loại bòn rút này thống khổ không khác gì tự cầm dao lóc thịt, toàn thân không một chỗ nào không đau. Loại đau đớn này phát ra từ sâu trong cốt tủy, Dương Hiểu Đồng phát hiện lần cải tạo này thống khổ hơn lần đầu tiên rất nhiều, hoặc có thể nói, lần trước chỉ cải tạo mặt ngoài, còn hiện tại mới chính là cải tạo từ bên trong, từng tia tạp chất đen sì tràn ra từ thân thể Dương Hiểu Đồng, tản ra mùi hôi thối gay mũi.
Dương Hiểu Đồng gắt gao cắn môi, không để mình phát ra âm thanh, loại đau khổ này không dành cho con người, may mà tố chất thân thể hiện tại của Dương Hiểu Đồng cũng tương đối mạnh mẽ, hơn nữa tâm trí cũng rất kiên định, cho dù đau đến chết đi sống lại, cô cũng không hề có ý muốn buông tha, ánh mắt vẫn tỉnh táo như trước.
Mười lăm phút sau, thống khổ tê tâm liệt phế mới chấm dứt, chỉ là tạp chất vẫn đang được bài trừ ra khỏi thân thể, sau nửa giờ, cải tạo lần thứ hai mới hoàn toàn kết thúc.
Mở mắt ra, Dương Hiểu Đồng lập tức ngửi thấy một mùi vị thật khó ngửi, lập tức bịt mũi lại, chợt cô phát hiện tạp chất đen sì dinh dính đầy người, trên quần áo cũng có, không nói một câu, Dương Hiểu Đồng nhanh chóng xông vào phòng vệ sinh, cô chịu không nổi, cái mùi vị này thật sự khó ngửi muốn chết.
Cọ rửa tròn ba lần Dương Hiểu Đồng mới đi ra, ngửi ngửi toàn thân, xác định không còn chút mùi nào cô mới hài lòng ngồi trên sofa. Cô phát hiện, sau lần cải tạo thứ hai, thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cường độ thân thể cũng tăng cao, nhìn qua thân hình thon dài mạnh mẽ, cô tin rằng nếu bây giờ Forlani thượng tá có tới dạy cô đấu thuật, hiệu quả chắc chắn cao hơn trước hẳn một cấp bậc!
Tâm niệm vừa động, Dương Hiểu Đồng tiến vào Thiên Hàng Bảo Điển, mà Du Du tựa hồ cũng đoán được Dương Hiểu Đồng sẽ tiến vào, mỉm cười nói “Chúc mừng, rốt cuộc cũng đột phá rồi!”
Dương Hiểu Đồng cũng tươi cười, đột phá xong tâm tình đương nhiên rất tốt, hiện tại đột phá đương nhiên có thể bắt tay vào thực hiện một số sự tình rồi.
“Đúng vậy, ta đã đột phá cấp hai, bảo điển hẳn cũng tăng trang rồi đúng không? Có thêm những thứ gì vậy?” Dương Hiểu Đồng nhìn nhìn Thiên Hàng Bảo Điển, dường như nó đã dày hơn một chút, hơn nữa Du Du đã từng nói mỗi khi cô thăng cấp thì số trang của bào điển cũng tăng lên, càng cấp cao thì tăng càng nhiều.
Tăng thêm một trang tương đương với việc Dương Hiểu Đồng có thể học thêm một thứ, cho nên lúc đột phá Dương Hiểu Đồng mong đợi nhất là điều này.
Khóe mắt Du Du hiện ra một chút ý cười, chỉ chỉ phía sau Thiên Hàng Bảo Điển, “Cô tự nhìn đi, tăng lên không ít đâu.” Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng đột phá, Du Du cũng tương đối hài lòng, nó cũng thật tình hy vọng Dương Hiểu Đồng mau chóng tiến bộ.
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng trực tiếp đi qua nhìn, Thiên Hàng Bảo Điển tăng thêm năm trang, trang thứ nhất là phương pháp điều chế đan dược cấp hai, Dương Hiểu Đồng kích động, hiện tại cô mong đợi nhất chính là cái này!
Trang thứ hai là hướng dẫn luyện tập xã giao, đủ loại phương pháp cư xử đối với mọi loại người trong từng trường hợp khác nhau, phương pháp giành được thiện cảm của đối phương, từ đó kéo gần khoảng cách hai bên.
Nhìn thấy trang này, Dương Hiểu Đồng sửng sốt, đồng thời mừng rỡ vô cùng, đây quả thực là thứ được tạo ra cho tình hình hiện tại mà! Công ty sắp khai trương, muốn nổi danh, muốn tiến vào xã hội thượng lưu thì nhất định phải có chút nhận thức về họ, như vậy chắc chắn phải tiếp xúc với họ thường xuyên, dù bình thường cô làm việc linh hoạt, thế nhưng dù sao vẫn khuyết thiếu kinh nghiệm, hoàn toàn khác biệt với đám người quanh năm lăn lộn thương trường kia. Huống hồ, đan dược mới sản xuất đương nhiên cần người thử qua, sau đó để mọi người chứng kiến hiệu quả thì mới có thể tiêu thụ được, nhưng việc tìm được người nguyện ý thử cũng là cả một vấn đề.
Đó nhất định phải là người có thân phận có địa vị, như vậy lời của cô ấy nói mới được nhiều người tin tưởng, như vậy làm thế nào để liên hệ cảm tình với họ cũng là một môn học, phải có kinh nghiệm mới có thể đạt được hiệu quả như vậy, mà trang thứ hai của Thiên Hàng Bảo Điển vừa lúc tạo cho cô cơ hội này.
Trang thứ ba là về vũ lực, nhưng điều khiến Dương Hiểu Đồng kinh ngạc là trong đó còn có cả khinh công? Nhìn những người mẫu trong trang tốc độ siêu nhanh như đang bay lượn trên không trung, Dương Hiểu Đồng trừng lớn mắt. Quá thần kỳ rồi! Điều này thực sự có thật sao?
Trước đây đọc tiểu thuyết võ hiệp, Dương Hiểu Đồng biết có khinh công tồn tại, thế nhưng ai mà chả biết đây chỉ là hình thức khoa trương trong tiểu thuyết, ngay cả khinh công đứng trên ngọn cỏ của Thiếu Lâm tự cũng chỉ là do mỗi ngày buộc bao cát trên chân, từ đó có thể đạt được hiệu quả nhất định mà thôi.
Thế nhưng, thứ xuất hiện trong Thiên Hàng Bảo Điển này thực sự là khinh công! Chấn động trong mắt Dương Hiểu Đồng lập tức biến thành kích động, đến lúc đó mình cũng có thể nhẹ nhàng bay lên trời sao?
Quá thần kỳ, cô hận không thể đi học ngay lập tức!
Những thứ xuất hiện trong Thiên Hàng Bảo Điển đều cực kỳ hữu dụng, thấy Dương Hiểu Đồng vui vẻ, Du Du cũng vui sướng từ đáy lòng, “Trang này ta cũng chưa từng thấy, Thiên Hàng Bảo Điển xuất hiện trang này thực là ngoài dự kiến của ta.”
Nụ cười trên mặt Du Du ngày càng sâu, nó cũng biết những trang xuất hiện lần này là thích hợp nhất đối với Dương Hiểu Đồng, Thiên Hàng Bảo Điển có thể căn cứ vào nhu cầu của chủ nhân mà tăng thêm nội dung tương ứng.
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn, “Ngươi không biết Thiên Hàng Bảo Điển còn có trang này sao?” Du Du là người thủ hộ Thiên Hàng Bảo Điển, sống trong bảo điển lâu như vậy, cô còn tưởng nó biết hết những thứ có trong bảo điển rồi chứ, không ngờ rằng thì ra Du Du còn có điều không rõ.
Du Du gật gật đầu, mặc dù nó ở trong Thiên Hàng Bảo Điển đã rất lâu rồi, thế nhưng mới chỉ gặp qua ba ký chủ mà thôi, chỉ biết những trang xuất hiện lúc hai ký chủ trước sở hữu bảo điển, Thiên Hàng Bảo Điển rất thần kỳ, ngay cả người thủ hộ như nó cũng không thể hiểu hết toàn bộ, cũng phải chậm rãi tìm hiểu.
“Ta cũng không biết, Thiên Hàng Bảo Điển dựa theo nhu cầu của ký chủ mà tự động huyễn hóa thêm trang, về phần rốt cuộc có bao nhiêu trang ta cũng không biết, cô có thể tự mình đi thăm dò! Thực lực càng cao thì hiểu biết về Thiên Hàng Bảo Điển càng sâu sắc, cũng là tăng vốn kiến thức ngoài đời.”
Dương Hiểu Đồng nay mới hiểu rõ, xem ra chỗ thần kỳ trong Thiên Hàng Bảo Điển rất nhiều, bất quá cô tin rằng mình có thể thăm dò ra! Sau khi xem xong, Dương Hiểu Đồng không nhiều lời, trực tiếp đi luyện chế đan dược cấp hai, đối với cô hiện tại thứ cần thiết nhất chính là đan dược.
Tống gia còn đang chờ đợi cô luyện chế ra đan dược có thể giúp người tu chân thăng cấp!
Trong trang đan dược cấp hai, Tư Đồ Dương đã ngồi đó chờ cô, Dương Hiểu Đồng nhìn thấy hắn cũng không bất ngờ. Dù sao thì Tư Đồ Dương là người chuyên môn dạy cho cô về vấn đề đan dược, sau này, khi cô cần học về đan dược cấp ba hay cấp bốn thì cũng thế thôi.
Tư Đồ Dương cười cười nhìn Dương Hiểu Đồng, “Tốc độ đột phá không tệ, cũng chịu khó luyện tập trên phương diện đan dược, không tồi. Hiện tại bắt đầu luyện chế Tẩy tủy đan, cô đọc qua quy trình trước đi…”
Cứ như vậy, Dương Hiểu Đồng đi theo Tư Đồ Dương bắt đầu học tập luyện chế Tẩy tủy đan.
/217
|