Chương 877: Kết Quả Xét Nghiệm ADN
Hạ Tịch Quán thực sự quá mệt, cô chôn trong lòng Lục Hàn Đình lại chìm vào mộng đẹp.
Lục Hàn Đình dán đôi môi mỏng hôn khắp mặt cô một lần, sau đó ôm cô rồi nhắm nghiền hai mắt.
Lệ gia.
Hai ngày này Lệ Yên Nhiên không đi ra ngoài, cô ta luôn chú ý đến kết quả giám định ADN kia, chỉ nhìn thấy kết quả cô ta mới có thể an tâm.
Sáng sớm, quản gia tư nhân vội vã chạy đến, trong tay ông cầm một cái túi bịt kín, chạy thẳng đến thư phòng.
Cả trái tim Lệ Yên Nhiên thình thịch nhảy loạn, cô ta biết kết quả giám định ADN đã có bèn nhanh chóng lên lầu, trốn ở cửa thư phòng nhìn lén.
Lúc này cửa thư phòng không đóng kín, chừa lại một khe cửa, đúng lúc thuận tiện để Lệ Yên Nhiên nhìn lén, chỉ thấy quản gia tư nhân mở túi bịt kín ra, đưa kết quả giám định bên trong tới trước mặt Lệ Quân Mặc, cung kính thấp giọng báo cáo: “Tiên sinh, đã có kết quả.”
Lệ Quân Mặc rũ mắt, Lệ Yên Nhiên nhìn không thấy ánh mắt của ông, chỉ nghe được ông hỏi một câu: “Kết quả thế nào?”
“Tiên sinh, kết quả giám định ADN bố con chứng thực hai người không có bất kỳ quan hệ máu mủ nào, cô ấy không phải con gái của ngài.”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng mở cò trong lòng, cô ta dùng tóc của mình thay thé Hạ Tịch Quán, hiện tại kết quả đúng như dự liệu của cô ta.
Tất cả phát triển vô cùng thuận lợi, đều ở trong kế hoạch của cô ta.
Thật tốt quá.
Lệ Yên Nhiên nhìn về phía Lệ Quân Mặc, chỉ thấy Lệ Quân Mặc lật xem kết quả giám định ADN, sau đó ông mím đôi môi mỏng thành đường vòng cung lạnh lẻo, cả người đều lộ ra vài phần âm u.
Nhiều năm như vậy Lệ Yên Nhiên chưa từng thấy dáng vẻ bố nổi giận, hiện tại cô ta có thể cảm giác được bố âm trầm đến mức có thể đổ giông đỗ bão.
Lệ Yên Nhiên khẽ hát trong lòng, dồi dào sức sống trở về phòng, hiện tại cô ta muốn áp dụng bước tiếp theo hành động, để bố giúp cô ta gả cho Lục Hàn Đình!
Trong thư phòng, quản gia tư nhân nhìn bóng Lệ Yên Nhiên biến mát: “Tiên sinh, Đại tiểu thư đi rồi, chúng ta có cần vạch trần cô ấy ngay bây giờ không?”
Lệ Quân Mặc đứng dậy, đi tới trước cửa sổ sát đất, thực ra ngày đó thăm tù Dạ Huỳnh, ông liền khẳng định cô gái đêm đó không phải bà ta.
Dạ Huỳnh và Dạ lão vậy mà lừa gạt ông nhiều năm như vậy!
Lệ Quân Mặc chậm rãi nhếch ra đường vòng cung nguy hiểm: “Đừng nóng vội, trước cứ xem thử kế tiếp Yên Nhiên muốn chơi trò gì.”
“Vâng.” Quản gia tư nhân gật đầu.
Lệ Quân Mặc trong đầu lại nhớ đến đôi mắt như sóng nước tiết thu kia, tốt, bà quả nhiên không tới tìm ông, bà quả nhiên chỉ muốn sinh con gái cho ông, người phụ nữ chỉ cần con không cần chồng này, quả thực chỉ đơn giản là mượn giống của ông.
Người phụ nữ này!
Ông bây giờ muốn long trời lỡ đất tìm ra bà!
Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng kinh hô của người làm nữ: “Nguy rồi, Đại tiêu thư muốn nhảy lầu!”
Quản gia tư nhân nhìn về phía Lệ Quân Mặc: “Tiên sinh, Đại tiểu thư lại chơi trò khổ nhục kế, một khóc hai náo ba treo cỗ là món tủ của Đại tiểu thư.”
Lệ Quân Mặc đứng dậy đi ra ngoài: “Đi xem.”
Lệ Yên Nhiên hiện tại đứng ở trên ban công thật cao, cô ta không dám nhìn xuống, nơi đây quá cao, rất nguy hiểm, vừa nhìn hai chân cô ta như nhữn ra.
Nhưng vì được gả cho Lục Hàn Đình, vì hạnh phúc chung thân của mình, Lệ Yên Nhiên chỉ đành cắn môi kiên trì, cô ta cầu khẩn bố mình mau tới nhanh một chút.
Lúc này vang lên một chuỗi tiếng bước chân, Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn, nhanh chóng thấy được Lệ Quân Mặc.
“Bó, bố đừng tới.” Lệ Yên Nhiên bắm bắp đùi của mình, cơn đau khiến để hai mắt cô ta đỏ lên, thêm máy phần thê lương thảm thiết: “Bố, con không muốn sống nữa, nếu như bố bước qua đây, con sẽ nhảy xuống!”
/2191
|