Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 102: Có phải anh sắp làm bố rồi không?
/297
|
Trụ sở chính của tập đoàn Phó thị, tầng cao nhất, văn phòng Tổng giám đốc.
Phó Hàn Tranh đang nghe báo cáo kế hoạch của hạng mục mới thì điện thoại báo có tin nhắn mới, anh liếc sang nội dung hiển thị trên màn hình, có chút bực mình mà cau mày.
Phó Hàn Tranh vừa cầm điện thoại lên thì Phó Thời Khâm lại gọi tới.
"Tôi cho cậu ba phút."
"Không phải hôm qua anh nói Mộ Vi Vi có cái gì đó chột dạ, căng thẳng sao, bây giờ thì em biết cô ấy căng thẳng vì chuyện gì rồi." Phó Thời Khâm nói xong, không để Phó Hàn Tranh kịp đáp lời đã lập tức ra điều kiện.
"Nhưng anh phải hủy chuyến công tác của em rồi không để Lucas về nước nữa thì em sẽ nói cho anh nghe."
Phó Hàn Tranh bị uy hiếp, trong nháy mắt giọng nói liền trở nên lạnh lẽo như băng.
"Cậu còn hai phút."
"Đây là bí mật lớn liên quan đến mạng người đấy, anh thật sự không muốn nghe sao?" Phó Thời Khâm ỷ vào tờ hóa đơn đang cầm trên tay, không hề sợ hãi như thường lệ.
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lúc, "Bảo Từ Khiêm chuẩn bị đi công tác thay cậu đi.
"Còn cả Lucas nữa, trả Lucas cho em." Phó Thời Khâm nhắc nhở hắn.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh tối sầm thêm mấy phần, "Được."
Nếu tin tức mà hắn nói không có giá trị cao như vậy, cùng lắm thì…. cùng lắm thì cứ đày hắn đi Nam Phi khai thác mỏ là được.
Phó Thời Khâm đạt được mục đích rồi liền cầm tờ hóa đơn trên tay vui vẻ mà nhảy tung tăng về phía ghế sô pha rồi thỏa mãn nằm xuống.
"Không phải hôm qua lúc anh đưa Mộ Vi Vi về nhà trọ, đầu tiên là Mộ Vi Vi đi vào nhà, sau đó đúng lúc em đang bưng khay cacao nóng ra đụng phải cô ấy, cốc cacao trên khay đổ trúng người Mộ Vi Vi…."
"Trọng điểm!" Phó Hàn Tranh lạnh giọng nhắc nhở hắn.
"Anh gấp cái gì chứ, nghe em từ từ nói đây này." Phó Thời Khâm thấy anh trai mình bắt đầu sốt ruột, đắc ý nói tiếp, "Cũng vì hôm qua em vô tình làm đổ cacao lên người Mộ Vi Vi nên mới có cơ hội phát hiện ra bí mật của cô ấy."
Phó Hàn Tranh nghe thấy mấy chữ, "Bí mật của cô ấy", sự nhẫn nại lại giảm xuống thêm mấy phần.
"Bí mật gì?"
Nhưng Phó Thời Khâm lại không trả lời câu hỏi của hắn mà không đầu không cuối hỏi một câu, "Anh, tối hôm đó…. anh không dùng bao cao su sao?"
Anh trai hắn trước nay chưa từng qua đêm cùng phụ nữ cho nên chắc chắn trong nhà không thể nào chuẩn bị sẵn thứ đó được.
Vì thế, Phó Thời Khâm có thể khẳng định một trăm phần trăm rằng, tối hôm đó Phó Hàn Tranh ngủ cùng Mộ Vi Vi, chắc chắn là không dùng bao cao su.
Phó Hàn Tranh vừa nghe xong câu hỏi của hắn, trong mắt nổi sóng, thái độ cũng lập tức thay đổi.
Anh mơ hồ đoán được Phó Thời Khâm muốn nói gì rồi.
"Hôm nay trong lúc thu dọn nhà cửa, dì Vương giúp Mộ Vi Vi đem quần áo đi giặt, vô tình tìm thấy tờ hóa đơn mua que thử thai trong túi áo cô ấy." Phó Thời Khâm nói tới đoạn này, không quên nhấn mạnh hành động có vai trò mang tính quyết định của mình.
"Em đã nói rồi, nếu không phải lúc đó em vô tình làm đổ cacao lên người Mộ Vi Vi khiến cô ấy phải thay quần áo thì chẳng phải tờ hóa đơn này sớm đã bị cô ấy phi tang rồi sao."
Phó Hàn Tranh không đáp, phất tay ra hiệu cho nhân viên đang trình bày kế hoạch ra ngoài trước.
Bây giờ thì coi như rõ ràng rồi, thì ra hôm qua lúc anh tới đón cô, cả quãng đường Mộ Vi Vi cứ căng thẳng như vậy là vì chuyện này.
Ở đầu dây bên kia, Phó Thời Khâm vẫn tiếp tục lải nhải không ngừng.
"Tối hôm qua cô ấy ở lì trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ, kết quả lúc ra ngoài lại không tắm rửa cũng chẳng gội đầu em đã thấy kỳ quái rồi."
Phó Hàn Tranh vẫn không lên tiếng, có chút đăm chiêu.
Chuyện xảy ra ngày hôm qua, vậy mà tới hôm nay cô vẫn không hề nói với anh lời nào.
Nếu không phải Phó Thời Khâm vô tình phát hiện ra thì đến lúc nào Vi Vi mới chịu nói cho mình biết chứ?
Phó Thời Khâm báo cáo xong, vô cùng hào hứng mà hỏi.
"Anh, có phải anh sắp làm bố rồi, em cũng sắp lên chức chú rồi không?"
Hắn có nên báo tin tốt lành này cho bà nội không nhỉ? Còn cả Phó lão tam nữa, để mọi người cùng nhau chúc mừng một chút.
Phó Hàn Tranh xem đồng hồ, lúc này mới lên tiếng, "Tôi cho cậu ba tiếng, đi làm một chuyện."
Còn ba tiếng nữa Vi Vi mới tan học.
"Chuyện gì vậy?"
Phó Hàn Tranh giao việc cho hắn xong liền cúp máy.
Phó Hàn Tranh đang nghe báo cáo kế hoạch của hạng mục mới thì điện thoại báo có tin nhắn mới, anh liếc sang nội dung hiển thị trên màn hình, có chút bực mình mà cau mày.
Phó Hàn Tranh vừa cầm điện thoại lên thì Phó Thời Khâm lại gọi tới.
"Tôi cho cậu ba phút."
"Không phải hôm qua anh nói Mộ Vi Vi có cái gì đó chột dạ, căng thẳng sao, bây giờ thì em biết cô ấy căng thẳng vì chuyện gì rồi." Phó Thời Khâm nói xong, không để Phó Hàn Tranh kịp đáp lời đã lập tức ra điều kiện.
"Nhưng anh phải hủy chuyến công tác của em rồi không để Lucas về nước nữa thì em sẽ nói cho anh nghe."
Phó Hàn Tranh bị uy hiếp, trong nháy mắt giọng nói liền trở nên lạnh lẽo như băng.
"Cậu còn hai phút."
"Đây là bí mật lớn liên quan đến mạng người đấy, anh thật sự không muốn nghe sao?" Phó Thời Khâm ỷ vào tờ hóa đơn đang cầm trên tay, không hề sợ hãi như thường lệ.
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lúc, "Bảo Từ Khiêm chuẩn bị đi công tác thay cậu đi.
"Còn cả Lucas nữa, trả Lucas cho em." Phó Thời Khâm nhắc nhở hắn.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh tối sầm thêm mấy phần, "Được."
Nếu tin tức mà hắn nói không có giá trị cao như vậy, cùng lắm thì…. cùng lắm thì cứ đày hắn đi Nam Phi khai thác mỏ là được.
Phó Thời Khâm đạt được mục đích rồi liền cầm tờ hóa đơn trên tay vui vẻ mà nhảy tung tăng về phía ghế sô pha rồi thỏa mãn nằm xuống.
"Không phải hôm qua lúc anh đưa Mộ Vi Vi về nhà trọ, đầu tiên là Mộ Vi Vi đi vào nhà, sau đó đúng lúc em đang bưng khay cacao nóng ra đụng phải cô ấy, cốc cacao trên khay đổ trúng người Mộ Vi Vi…."
"Trọng điểm!" Phó Hàn Tranh lạnh giọng nhắc nhở hắn.
"Anh gấp cái gì chứ, nghe em từ từ nói đây này." Phó Thời Khâm thấy anh trai mình bắt đầu sốt ruột, đắc ý nói tiếp, "Cũng vì hôm qua em vô tình làm đổ cacao lên người Mộ Vi Vi nên mới có cơ hội phát hiện ra bí mật của cô ấy."
Phó Hàn Tranh nghe thấy mấy chữ, "Bí mật của cô ấy", sự nhẫn nại lại giảm xuống thêm mấy phần.
"Bí mật gì?"
Nhưng Phó Thời Khâm lại không trả lời câu hỏi của hắn mà không đầu không cuối hỏi một câu, "Anh, tối hôm đó…. anh không dùng bao cao su sao?"
Anh trai hắn trước nay chưa từng qua đêm cùng phụ nữ cho nên chắc chắn trong nhà không thể nào chuẩn bị sẵn thứ đó được.
Vì thế, Phó Thời Khâm có thể khẳng định một trăm phần trăm rằng, tối hôm đó Phó Hàn Tranh ngủ cùng Mộ Vi Vi, chắc chắn là không dùng bao cao su.
Phó Hàn Tranh vừa nghe xong câu hỏi của hắn, trong mắt nổi sóng, thái độ cũng lập tức thay đổi.
Anh mơ hồ đoán được Phó Thời Khâm muốn nói gì rồi.
"Hôm nay trong lúc thu dọn nhà cửa, dì Vương giúp Mộ Vi Vi đem quần áo đi giặt, vô tình tìm thấy tờ hóa đơn mua que thử thai trong túi áo cô ấy." Phó Thời Khâm nói tới đoạn này, không quên nhấn mạnh hành động có vai trò mang tính quyết định của mình.
"Em đã nói rồi, nếu không phải lúc đó em vô tình làm đổ cacao lên người Mộ Vi Vi khiến cô ấy phải thay quần áo thì chẳng phải tờ hóa đơn này sớm đã bị cô ấy phi tang rồi sao."
Phó Hàn Tranh không đáp, phất tay ra hiệu cho nhân viên đang trình bày kế hoạch ra ngoài trước.
Bây giờ thì coi như rõ ràng rồi, thì ra hôm qua lúc anh tới đón cô, cả quãng đường Mộ Vi Vi cứ căng thẳng như vậy là vì chuyện này.
Ở đầu dây bên kia, Phó Thời Khâm vẫn tiếp tục lải nhải không ngừng.
"Tối hôm qua cô ấy ở lì trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ, kết quả lúc ra ngoài lại không tắm rửa cũng chẳng gội đầu em đã thấy kỳ quái rồi."
Phó Hàn Tranh vẫn không lên tiếng, có chút đăm chiêu.
Chuyện xảy ra ngày hôm qua, vậy mà tới hôm nay cô vẫn không hề nói với anh lời nào.
Nếu không phải Phó Thời Khâm vô tình phát hiện ra thì đến lúc nào Vi Vi mới chịu nói cho mình biết chứ?
Phó Thời Khâm báo cáo xong, vô cùng hào hứng mà hỏi.
"Anh, có phải anh sắp làm bố rồi, em cũng sắp lên chức chú rồi không?"
Hắn có nên báo tin tốt lành này cho bà nội không nhỉ? Còn cả Phó lão tam nữa, để mọi người cùng nhau chúc mừng một chút.
Phó Hàn Tranh xem đồng hồ, lúc này mới lên tiếng, "Tôi cho cậu ba tiếng, đi làm một chuyện."
Còn ba tiếng nữa Vi Vi mới tan học.
"Chuyện gì vậy?"
Phó Hàn Tranh giao việc cho hắn xong liền cúp máy.
/297
|