Cuối Chân Trời... Có Anh

Chương 4

/10


Chương 4:

Tình cảm là thứ khó chối từ nhất… Tình yêu liệu có thắng nổi lý trí không?...

~~~Công ty DJ~~~

      -Giám đốc, anh cho gọi tôi có việc gì?


      -Hữu Tuệ, sao mấy ngày nay em lại tránh mặt tôi? – Khắc Huy nhìn cô gái trước mặt mà khó hiểu.


      -Tôi… tôi … không thể trả lời câu hỏi này, đây đang trong giờ làm việc, thưa giám đốc. – Hữu Tuệ cuối mặt ấp úng.


      -Vậy hết giờ làm việc em có thể đi ăn tối với tôi được không? Tôi có chuyện muốn hỏi em.


      -Tôi xin lỗi giám đốc… tôi đã có hẹn.


      -Rốt cuộc là em bị sao vậy? – Anh như mất kiên nhẫn.


      -Nếu không có chuyện gì tôi xin phép ra ngoài trước… - Cô quay mặt đi như cố lãng tránh câu hỏi của anh.


      Rầmmmm… Anh đập bàn tức giận:


      -Được em đi đi… - Anh nói lớn đầy tức giận.

Hữu Tuệ nhanh chóng quay mặt đi ra ngoài, cô cố gắng kìm nén hai dòng nước mắt không để nó lăn dài trên má… Anh bất lực tựa vào thành ghế thở dài, rốt cuộc người con gái anh thương yêu đang bị sao vậy? Kể từ hôm liên hoan công ty anh tỏ tình với cô vậy mà cô lại cho là anh say cô lãng tránh anh, rốt cuộc anh không thể hiểu cô đang nghĩ gì…

~~~~~~~~~~~

TRUNG TÂM NUÔI DƯỠNG THIÊN ÂN

          Nhìn trung tâm trước mặt, có lẽ đến bây giờ Hà My mới hiểu ra hết mọi chuyện, thì ra bọn trẻ được nuôi dưỡng ở đây. Vừa bước vào bên trong, cô khá bất ngờ khi thấy tất cả bọn trẻ trong trung tâm liền chạy ùa ra quấn quýt xung quanh anh, anh nhẹ nhàng xoa đầu từng đứa như thể hiện niềm yêu thương, khuôn mặt anh có như giãn ra giảm bớt phần lạnh giá… nhìn thấy cảnh đó cô cảm thấy ấm áp lạ thường… Anh như đồng cảm với nỗi đau vô hình của những đứa trẻ ở đây, vì anh cũng đang chịu nổi đau như vậy chăng, nỗi đau không thể nói lên lời… có lẽ chính vì thế cô có thể cảm nhận được anh yêu thương  tụi nhỏ một cách vô điều kiện, giờ cô mới hiểu tại sao hai đứa trẻ lại gọi anh là “ba”… Cô nghĩ rằng đằng sau khuôn mặt lạnh giá kia phải chăng là một người có một trái tim vô cùng ấm áp, nhưng tại sao anh không thể hiện cảm xúc của bản thân, mà cứ chôn dấu nó qua một chiếc mặt nạ băng vô hình… Có khi nào cô đoán sai chăng?...

      -[Hôm nay mình bị lạc, đây là chị gái đã giúp mình tìm thấy ba đó…] – Cô bé tự hào đưa tay ra dấu kể lại cho lũ trẻ, cứ như rằng mình vừa mới trải qua một câu chuyện vô cùng ly kì.

Nhìn cô bé Hà My không khỏi bật cười… ngắm lũ nhóc chơi đùa cô cảm thấy bản thân cũng vui lây, nhiều lúc cuộc sống đơn giản là như vậy… bất giác ta cảm thấy hạnh phúc đơn giản vì thấy mọi người xung quanh được vui vẻ…
Cô ngạc nhiên khi quay sang nhìn bên cạnh không biết anh lại gần cô từ khi nào, nhìn khuôn mặt anh cô cảm thấy xung quanh anh như có một luồng khí lạnh luôn tồn tại, có thể làm đóng băng mọi thứ…

    -[Tôi có thể thường xuyên đến đây thăm lũ trẻ được không?] – Cô không dám nhìn vào mắt anh, vì cô sợ nó chăng, ánh mắt đó quá sâu… sâu đến cô độc.
    Gương mặt không chút biểu cảm, anh gật đầu thay cho câu trả lời…
Ánh chiều tà buông xuống, cũng là lúc cô phải chào tạm biệt lũ trẻ mà ra về… Bước nhẹ từng bước trên con đường, ngắm nhìn nơi cuối chân trời hoàng hôn dần buông – nó thật đẹp, cô thích cảm giác này, cảm giác được tản bộ, được quan sát khung cảnh và suy nghĩ vẫn vơ… Hôm nay là một ngày đặc biệt và may mắn đối với cô, gặp được những đứa trẻ xinh xắn, dễ thương, được chơi đùa cùng chúng cô cảm thấy niềm vui như một lần nữa tìm đến mình… Điều thú vị nhất có lẽ là được gặp anh, một chàng trai kỳ lạ, một con người dường như không xúc cảm… Như nhớ ra điều gì đó cô cười xòa… chính xác là cô đã quên hỏi tên anh, mà cho dù biết tên cũng không để làm gì vì khi cô gọi … liệu anh có nghe thấy?...

~~~~

      -Cậu sao vậy? – Nhìn gương mặt nhợt nhạt, khóe mắt đỏ hoe của Hữu Tuệ khiến Hà My không kìm được lòng.

Vừa về đến nhà cô đã nhìn thấy Hữu Tuệ ngồi ở một góc nhà, gương mặt không chút thần sắc, ánh mắt vô định cứ nhìn ra ngoài cửa sổ… Như bừng tỉnh giữa dòng suy nghĩ hỗn độn, Hữu Tuệ vội ôm chầm lấy cô mà òa khóc.

      -Cậu về rồi sao? – Từng giọt nước lăn dài trên khuôn mặt.


    -Nói cho mình biết có chuyện gì đi mà? – Hà My lo lắng nhìn cô gái trước mặt.
Từ lần gặp đầu tiên có lẽ cô đã xem Hữu Tuệ như người thân của mình, chắc là định mệnh đã an bài cho cô gặp được một người bạn tốt, đáng trân trọng, nhìn người mình yêu thương, quan tâm đau lòng … thử hỏi cảm giác này mấy ai chịu được…

      -Hà My à… chuyện đó không quan trọng… mình có một câu muốn hỏi cậu…


      -Cậu mau nói đi.


      -Nếu cậu yêu một người, nhưng cậu biết rằng ở bên người đó là một điều dường như không thể… liệu cậu có buông bỏ không?... – Nói đến đây cổ họng

      Hữu Tuệ như ngẹn lại…


      -Người đó có yêu cậu không?


      -Mình… mình… cũng không biết nữa…


      -Vậy khi cậu tìm được câu trả lời thì hãy quyết định… vì tình cảm đâu phải muốn buông là có thể buông được…

Hữu Tuệ gật đầu rồi gục vào vai cô, cô thấy mà xót xa… thật sự tình yêu làm người ta đau lòng vậy ư?...

~~~~

          Vừa về đến nhà mùi nồng nặc của bia như xông thẳng vào mũi anh, hàng lông mày của anh chau lại khi nhìn thấy người ngồi trước mặt.

      -Người anh em, cậu về rồi đó hả? Lại đây uống với tôi một ly nào… haha


      -Có chuyện gì? – Chất giọng cất lên chứa đầy hàn khí, anh có vẻ khó chịu.


      -Trần Mạnh Quân… sao lúc nào cậu cũng cái mặt lạnh giá vậy, cậu có biết như vậy sẽ khiến tôi mất hết nhả hứng không?


      -Lâu rồi cậu không uống nhiều như vậy… vì chuyện tình cảm sao? – Anh nhướn mày nghi hoặc.


      -Đúng… cậu nói đúng… lần đầu tiên Trần Khắc Huy tôi phải buồn vì tình đó… haha


      -Nhàm chán. – Anh bình thản như không quan tâm.


    -Nhàm chán ư, để rồi xem khi cậu yêu một ai đó thì cậu còn cho là nhàm chán không... haha… - Khắc Huy cười lớn sau đó ngã vào ghế sôfa.
Anh nhướn mày, “yêu” ư từ đó sẽ không có trong từ điển của anh, và anh cũng không cho phép bản thân yêu ai, chỉ 6 tháng nữa thôi đủ để anh chối từ tất cả…

/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status