Chương 5.2: Đối chọi gay gắt
Trên chân chợt lạnh, trong đầu Hạ Tình Không trống rỗng.
“Bốp!”
Một tiếng bạt tai bất ngờ vang lên, Hạ Tình Xuyên kinh ngạc bịt lấy miệng, Hạ Chính Hoa cũng cả kinh.
Hạ Tinh Không kéo lấy cái váy dưới đất, buộc ở eo, hai tay ôm vạt váy, hung ác nhìn chằm chằm Mục Thần Hạo.
Trên khuôn mặt như ngọc của Mục Thần Hạo hiện lên mấy vết đỏ, gương mặt tinh tế lại không bị sự thảm hại như vậy làm hạ thấp khí chất cao quý.
Không ngờ sức lực của cô nhóc này lại mạnh như vậy!
“Vô sỉ!”
Nhớ tới mọi việc tối qua anh làm với cô, Hạ Tình không liền tức không chịu được.
Không ngờ hôm nay còn ở đây giở trò lưu manh, đúng là bỉ ổi quá!
“Mau dẫn cô cả đi thay đồ.”
Hạ Chính Hoa phản ứng lại, vội vàng dàn xếp. Hạ Tình Xuyên cũng giả bộ hoảng sợ, tiến lên ôm lấy Hạ Tình Không.
Hạ Tình Không đẩy cô ta ra, đôi mắt u ám và sắc bén nhìn chằm chằm cô ta. “Em gái Tình Xuyên, em giúp chị mặc đồ chính là vì điều này?”
Hạ Tình Xuyên bị đẩy sang một bên, đụng lên cột đá, cánh tay bị đập rách một lớp da.
“Tinh Xuyên… Tinh Không…” Hạ Chính Hoa nhất thời không biết nên gọi ai tốt hơn.
“Ba!”
Hạ Tình Xuyên kinh ngạc kêu lên, ôm lấy cánh tay chảy máu cho Hạ Chính Hoa xem, đỏ mắt tủi thân nhìn Hạ Tình Không.
“Con có lòng tốt giúp chị mặc đồ mà.”
“Tất nhiên em có lòng tốt!” Hạ Tình Không nhìn sự đau lòng và trách cứ cô ở trong mắt Hạ Chính Hoa, trong lòng càng chắc chắn địa vị của cô ở nhà họ Hạ.
Hạ Chính Hoa chẳng qua chỉ là vì áy náy với mẹ nên mới đầy đồng tình với cô, 20 năm này người vẫn luôn ở bên cạnh ông ta là Hạ Tình Xuyên, quan trọng hơn cô nhiều!
“Hạ Tình Không, em gái con cũng là tốt bụng giúp đỡ con, sao con có thể như vậy!” Ánh mắt Hạ Chính Hoa nghiêm nghị.
“Đúng vậy, tốt bụng, tốt bụng giúp con mặc đồ, sau đó cắt đứt dây đai của con?”
Hạ Tình Không vạch váy ra cho Hạ Chính Hoa xem, mấy chỗ đứt ở dây đai sau lưng rất ngay ngắn, chỉ có một chút ở bên viền.
Vừa nhìn đã biết có người cố tình cắt đứt gần hết dây đai, sau đó để lại một chút để nối, có người giẫm váy hoặc hơi dùng sức chút, những dây đai này sẽ đều đứt hết.
Ánh mắt của Mục Thần Hạo nhìn lên chỗ đứt của dây đai kia, lại thấy cái chân thon dài, trắng ngần bên dưới vạt váy, đường nét mượt mà, mảnh mai khiến anh không rời được mắt.
Hạ Chính Hoa cũng không ngốc, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tình Xuyên đã thay đổi.
“Không phải con!”
Trên mặt Hạ Tình Xuyên đều là vẻ kinh hoàng, liên tục xua tay.
“Không phải em thì là ai? Buổi sáng chị mặc đồ trong phòng, là em thắt dây đai cho chị.”
“Là em giúp chị, nhưng mà…”
“Tình Xuyên!” Hạ Chính Hoa cũng tức giận, nhưng ngại có người ngoài, chỉ đành đè thấp giọng nói. “Sao con có thể như vậy!”
“Bỏ đi.” Giọng điệu Hạ Tình Không lạnh nhạt, nhìn người hầu tới dẫn cô về thay đồ, lại tiếp tục ôm vạt váy, đi theo. “Con không so đo.”
“Tình Xuyên, chị gái con đã không so đo rồi, còn không xin lỗi chị?”
“Không phải con, tại sao con phải xin lỗi?”
“Chị không trách em.”
Hạ Tình Không rộng lượng nói, vừa đi được mấy bước lại nói tiếp: “Chị biết em gái không thích chị, nhưng cũng không thể làm mất mặt nhà họ Hạ trước mặt khách, bây giờ chị làm trò cười cho thiên hạ…”
Hạ Chính Hoa nghe thấy điều này, lòng vốn đã thông cảm cho Hạ Tình Xuyên, lại chìm xuống.
Đúng vậy, nhà họ Hà thuộc danh môn, sao có thể mất mặt trước mặt khách chứ.
/2723
|