Chương 5.1: Đối chọi gay gắt
Hạ Chính Hoa bảo nhà bếp làm một bữa tối phong phú để chào đón Hạ Tình Không, trên bàn ăn đã xác định thân phận của Hạ Tình Không.
“Sau này, đây chính là cô cả của nhà họ Hạ chúng ta, Hạ Tình Không.”
Hạ Tình Không cười xán lạn, nhìn người trên bàn ăn mỗi người một vẻ mặt, trong lòng đề ghi nhớ hết.
Lâu như vậy rồi, nhà họ Hạ mới phái người tới tìm cô về, Hạ Tình Xuyên cũng châm chọc cô, nói cô vọng tưởng, Thẩm Diệu Ngọc còn phái người mưu sát cô.
Mà hôm nay tới nhà họ Hạ, cô còn chưa vào cửa nhà đã bị người bắt nạt lên tận đầu rồi.
Cô sẽ khiến đám người này, từng người phải trả giá đúng tội, còn có cái chết của mẹ cũng có ẩn tình khác.
Cô đã trở về, lấy thân phận thiên kim nhà họ Hạ, để đẩy hết những kẻ có tội kia vào địa ngục.
Hạ Tình Không vừa đến nhà họ Hạ, nhất thời chưa quen cuộc sống như công chúa này, hôm sau thức dậy đầu cũng hơi đau.
“Cô cả, tối hôm qua ngủ không ngon à?”
Người hầu ở bên cạnh đang chọn quần áo cho cô quan tâm hỏi một câu.
“Cũng được.”
“Hôm nay chúng tôi sẽ dọn dẹp phòng, cô chủ có thể ngủ ngon rồi.”
Hạ Tình Không gật đầu, lại thấy cô ta vẫn đứng ở trước tủ lớn lựa chọn, liền tò mò hỏi:
“Chọn quần áo làm gì?”
“Hôm nay người của nhà họ Mục tới thăm, ông chủ nói cô cả phải trang điểm.”
Nhà họ Mục?
Hạ Tình Không xoa ấn đường, bỏ đi, chuyện của cô đều hỏng bét rồi, đừng nói tới nhà họ Mộc hay nhà họ Thụ gì nữa.
“Chị Tình Không, em có thể vào không?”
Hạ Tình Không đang thử quần áo, Hạ Tình Xuyên giả bộ cười, bước vào.
“Không phải cô đã vào rồi à, còn hỏi thừa.”
Hạ Tình Không hoàn toàn không cho cô ta sắc mặt tốt, sắc mặt Hạ Tình Xuyên cứng đờ, nặn ra nụ cười, bước tới cạnh cô.
“Để em giúp chị.”
Hạ Tình Xuyên giơ tay nhận lấy dây đai trong tay người hầu, nhẹ nhàng thắt ở sau lưng của Hạ Tình Không.
“Cô có lòng tốt như vậy à, tôi tới cướp ba của cô, còn giết chết chó của cô.”
Động tác đang thắt dây trên tay của Hạ Tình Xuyên chợt dừng lại, rồi rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
“Em đã nghĩ thông suốt rồi, chúng ta là người của nhà họ Hạ, không nên có nhiều thù hận như vậy.” Hạ Tình Xuyên vỗ tay. “Được rồi.”
Cô không tin cô ta tốt bụng như vậy!
Nhưng Hạ Tình Không xoay mấy vòng xem đồ trên người, cũng không có gì khác thường, thế là đã xuống tầng cùng Hạ Tình Xuyên.
Lúc đi tới cầu thang, Hạ Tình Xuyên đi nhanh hơn mấy bước gọi ba, Hạ Tình Không vẫn luôn cúi đầu xách váy, lúc này mới ngẩng đầu lên.
Thấy người đàn ông tối hôm qua kia…
Lại là anh!
Hạ Tình Không không vui mà kéo góc váy, tiếp tục xuống tầng. Hạ Chính Hoa đã dẫn Mục Thần Hạo lên tầng.
“Cô cả, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
Mục Thần Hạo mỉm cười, chào hỏi. Khóe miệng Hạ Tình Không co giật, hừ một tiếng tỏ ý đã biết.
“Tình Không, không thể không lễ phép với cậu Mục.”
Khóe miệng Hạ Tình Không co giật, ngậm miệng, hé ra nụ cười giả dối.
“Chào cậu Mục.”
“Tôi thích xưng tối qua của cô hơn.”
Khuôn mặt giả cười của Hạ Tình Không lập tức lạnh băng, hung hăng trừng mắt nhìn anh.
Mấy người đi lên tầng hai, Hạ Tình Xuyên vừa liếc mắt nhìn trộm Mục Thần Hạo, vừa ôm cánh tay của ba, nũng nịu.
Hạ Tình Không cũng cảm thấy những bong bóng trái tim kia sắp nhấn chìm chết cô rồi. Thế là cô tiến lên một bước, lướt qua Mục Thần Hạo, bỏ anh lại phía sau.
“Cậu Mục tới nhà làm khách, cậu Mục này…” Hạ Chính Hoa cưng chiều nhìn Hạ Tình Xuyên, rồi quay đầu chuẩn bị nói với Hạ Tình Không.
Hạ Tình Không ngẩng đầu chuẩn bị nghe, đột nhiên cảm thấy vạt váy bị người giẫm lên, sau đó phần hông buông lỏng, cả chân váy bung ra rồi rơi xuống.
/2723
|