Ở nơi mà Tư Mã Tĩnh Di chỉ định có mấy chục cái bàn học được bày ra, phía sau mỗi một cái bàn đều có một người đang đứng.
Những người này chính là người đăng ký, chuyên môn phụ trách việc đăng ký cho đệ tử tham gia tỷ thí. Sở Lâm Phong tùy ý đánh giá một người trong đó, cảm giác khí tức trên người bọn hắn toả ra có chút tương tự với Lưu lão cẩu.
- Lẽ nào những người này đều có thực lực Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên?
Trong lòng hắn khiếp sợ không gì sánh nổi.
Người của Phủ thành chủ này cũng quá trâu a, tùy tiện đưa ra một người đã có thực lực như vậy, chẳng trách những năm này không có người nào dám ở nháo sự với Phủ thành chủ. Có nhiều cao thủ như vậy tọa trấn, nháo sự cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Sở Lâm Phong và Sở Lâm Nguyệt đứng ở bên trong một đội ngũ, có lẽ là những đệ tử tới tham gia gia tộc tỷ thí lần này, ước chứng có hơn một ngàn người.
Đây là hiện tượng trước nay chưa từng có, tốc độ đăng ký rất nhanh, không lâu sau đã đến phiên của Sở Lâm Phong.
- Họ tên, tuổi tác, gia tộc! Đẳng cấp Huyền vũ cảnh!
Người ở trước bàn nói với Sở Lâm Phong.
- Sở Lâm Phong, năm nay mười sáu, gia tộc Sở gia, Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên!
Sở Lâm Phong thành thật trả lời.
Sau đó người kia cho Sở Lâm Phong một tấm bảng, bên trên có dãy số 364, mặt trên bên trái có một chữ nhỏ.
Nhìn kỹ lại, hóa ra là quy tắc thi đấu mà nhi nữ Tư Mã Tĩnh Di của thành chủ từng nói. Coi như không nói ra những quy tắc này thì trong lòng mọi người cũng rất rõ ràng.
Cái gì mà rơi xuống lôi đài, hoặc là không đứng lên được nữa, hoặc là chịu thua, đều xem như là thất bại.
Đương nhiên chuyện mất mạng cũng là chuyện rất bình thường, thế nhưng nếu như sau khi đối phương chịu thua mà vẫn hạ sát thủ, coi như có thắng thì cũng sẽ bị tước đoạt tư cách tiếp tục tham chiến. Đồng thời sẽ phải chịu xử phạt nghiêm khắc.
Đương nhiên nếu như trước đó kí giấy sinh tử thì lại là chuyện khác, hiện tượng như vậy rất ít khi xuất hiện. Nếu như không có thâm cừu đại hận căn bản sẽ không cần phải làm như vậy.
Rất nhanh Sở Lâm Phong đã hoàn thành đăng ký, lập tức đến phiên Sở Lâm Nguyệt, mà khi Sở Lâm Nguyệt nghe thấy Sở Lâm Phong báo mình chỉ là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên thì nàng lại có cảm giác như mình nhìn thấy quỷ.
- Lâm Phong, ngươi đúng là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên hay sao? Phải biết rằng hậu quả khi nói dối là vô cùng nghiêm trọng.
Trong lòng Sở Lâm Nguyệt có chút lo lắng hắn làm xằng làm bậy.
- Ha ha, bị ngươi biết rồi. Đúng là không cao hứng lắm, ta cùng một cảnh giới với ngươi.
Sở Lâm Phong cười cười, mắt còn cố ý nhìn hung khí của Sở Lâm Nguyệt một chút.
- Làm sao có khả năng cơ chứ?
Lúc này trong lòng Sở Lâm Nguyệt xuất hiện đủ loại cảm xúc, loạn tung cả lên.
Rất nhanh Sở Lâm Nguyệt cũng đã hoàn thành đăng ký:
- Lâm Phong, ngươi số mấy?
- 364, ngươi thì sao?
- 58.
- Không phải ngươi xếp hạng sau ta sao? Hẳn phải là 365 mới đúng chứ?
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy mỹ nữ sao?
Lúc này Sở Lâm Nguyệt đã nhìn thấy vị trí mà hai mắt Sở Lâm Phong nhìn vào.
- Mỹ nữ? Ở đâu? Sao ta lại không thấy?
- Đi chết đi!
Sở Lâm Nguyệt tức giận đến mức trực tiếp chạy đi về phía võ đài.
Sở Lâm Phong cười cười, đối với Sở Lâm Nguyệt này hắn rất thích nhìn vẻ mặt khi nàng nổi giận. Có chút cay nghiệt, có chút dã tính, cho nên mỗi lần hắn đều muốn trêu chọc nàng một phen.
- Báo danh kết thúc, xin mời đệ tử tham gia gia tộc tỷ thí dựa theo con số trên bảng hiệu trong tay để tìm đúng chỗ, con số một thì ở võ đài số một. Hai thì là ở võ đài số hai, cứ thế mà suy ra. Nhớ kỹ quy tắc tỷ thí, bất kể ngươi có bối cảnh gì, bất kể ngươi là thiên tài kiệt xuất thế nào. Một khi trái với quy tắc thi đấu thì sẽ bị thủ tiêu tư cách.
Bên tai truyền đến âm thanh duyên dáng của Tư Mã Tĩnh Di, Sở Lâm Phong không khỏi thầm nghĩ:
- Nơi này có hơn vạn người a, không ngờ nữ tử này lại có thể làm cho âm thanh truyền vào trong tai mỗi một người, đúng là không đơn giản.
- Đạt đến Vũ Cảnh chuyện này rất là bình thường, lần này trong đám người tham gia có hai người là kình địch của ngươi, cần phải cẩn thận một ít. Một gia hỏa trong đó đã là Huyền vũ cảnh bát trọng thiên. Còn có một người ngươi có nằm mơ cũng chẳng ngờ được là ai, nếu như ngươi gặp được nàng thì nhất định sẽ vô cùng kinh hỉ!
Lúc này âm thanh của Kiếm linh Nguyệt Nhi xuất hiện ở trong đầu của Sở Lâm Phong.
- Là ai?
- Hiện giờ không thể nói cho ngươi, nói cho ngươi thì còn gọi gì là kinh hỉ nữa chứ? Nhớ kỹ ẩn giấu thực lực, ở trận chung kết cuối cùng thì mới thể hiển hiện ra, xuất kỳ bất ý, tạo ra hiệu quả bất ngờ.
Ngu-ồn--: irea-d.vn
- Muội muội ngươi! Mỗi lần đều làm cho ta tò mò.
Trong lòng Sở Lâm Phong hết sức bất mãn, nhưng cũng không thể làm gì đối với Kiếm linh Nguyệt Nhi.
Con số của Sở Lâm Phong có số đầu là ba, như vậy hắn cũng chỉ có thể tỷ thí ở trên võ đài số ba.
Người tỷ thí ở trên võ đài số ba tổng cộng có 100 người, lấy người có số đuôi tương đồng để phân tổ, cũng chính là chia ra làm mười tổ, tổ cuối cùng đạt được thắng lợi thì mới có thể thăng cấp.
Sở Lâm Phong ở tổ thứ tư, cũng có ý nghĩa hắn phải vượt qua ba tổ nữa thì mới có thể vượt cấp.
Lúc này Sở Lâm Phong cảm giác được có một đạo ánh mắt sắc bén từ chỗ quan sát của võ đài nhìn về phía hắn.
Ngẩng đầu nhìn lên là một nữ tử đeo khăn che mặt, chung quanh nàng có không ít người ngồi, trong đó Sở Nguyên Phách và Lưu lão cẩu cũng ở trong đó.
- Nàng là ai? Lẽ nào chính là Tư Mã Tĩnh Di?
Tuy rằng không nhìn thấy dung mạo của nữ tử này, nhưng bằng vào cảm giác nhiều nhất cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, không nghĩ tới đã là cường giả Vũ Cảnh.
Ánh mắt của Sở Lâm Phong cũng nhìn về phía nàng, loại cảm giác đối diện này khiến cho hắn cảm thấy rất là sảng khoái. Trước đây hắn sẽ không làm chuyện như vậy, bao gồm cả nhìn hung khí của Sở Lâm Nguyệt, và nói những lời hạ lưu kia nữa.
Nhưng từ khi có chuyện ghi lòng tạc dạ với Lâm Nhược Hi, vào một số thời điểm hắn không thể nào khống chế được hành vi và lời nói của mình. Tuy rằng không có làm ra chuyện khác người, nhưng hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
- Đấu mắt với ta, ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!
Trong lòng Sở Lâm Phong cười nói, căn bản không phát giác ra được da mặt của mình càng ngày càng dầy.
Hai người đối mắt với nhau chừng năm giây, cuối cùng ánh mắt của Tư Mã Tĩnh Di cũng dời đi.
- Đấu mắt với ta, cũng không nhìn một chút xem ta là ai a!
Sở Lâm Phong thu được thắng lợi, trong lòng không khỏi cao hứng thầm nói.
- Lâm Phong, ngươi càng ngày càng không tiến bộ, xem ra là lực lượng Thuần Dương bên trong cơ thể ngươi quá nhiều, cần phải phóng thích một lần. Nếu không rất nhiều lúc ngươi sẽ không có cách nào khống chế được hành vi của mình, không biết chừng còn làm ra chuyện không bằng cầm thú.
Kiếm linh Nguyệt Nhi có chút lo lắng nói.
Sở Lâm Phong nghe vậy kinh hãi, chuyện không bằng cầm thú là tối kỵ của võ giả, bất kỳ võ giả nào cũng có thể chém giết mà người nhà của đối phương lại không dám có một câu oán hận nào.
- Vì sao ta lại như vậy chứ?
- Ngươi trời sinh thân thể Thuần Dương, Thuần Dương chi khí trong cơ thể lớn hơn người thường, chỉ cần ngươi phá thân thì nhất định mỗi tháng phải giao hợp một lần, hấp thu âm khí của nữ tử thì mới có thể chống đỡ được. Bởi vì Lâm Nhược Hi là thân thể Huyền Âm trời sinh, vì vậy mới có thể giúp ngươi duy trì trong thời gian ba tháng, hiện tại thời gian đã qua, đương nhiên thân thể sẽ xuất hiện một ít phản ứng.
Sở Lâm Phong nghe Kiếm linh Nguyệt Nhi nói xong, áo trong trở nên lạnh lẽo, chẳng trách gần đây trong lòng hắn luôn nghĩ tới tình cảnh triền miên với Lâm Nhược Hi.
Không nghĩ tới nàng thì lại có cảm giác miệng khô lưỡi khô:
- Làm sao bây giờ? Ta không muốn làm ra chuyện không bằng cầm thú a!
- Giao hợp với một nữ nhân thì được, chỉ là nữ tử như vậy rất khó tìm. Với Thuần Dương chi khí trong cơ thể ngươi hiện tại, nữ tử bình thường không có cách nào chịu đựng được, có khả năng hương tiêu ngọc vẫn a.
- Ta đi tìm Nhược Hi, Nhược Hi là thân thể Huyền Âm, nàng có thể giúp được ta!
Sở Lâm Phong lập tức lên tiếng nói.
- Hiện tại ngươi không thể tìm nàng, nhất định phải chờ nàng đột phá Vũ Cảnh thì mới có thể, nếu không ngươi làm vậy chỉ có thể hại nàng mà thôi!
Sở Lâm Phong có chút phát điên, nữ tử phổ thông không thể, Nhược Hi hiện tại cũng không thể. Lẽ nào thật sự để mình làm ra chuyện không bằng cầm thú thì mới chấm dứt được chuyện này hay sao?
Gia tộc tỷ thí ba năm một lần, lúc này Sở Lâm Nguyệt đang lo lắng cho mình thì làm sao có thể tìm được một nữ tử có thể giao hợp được với hắn chứ? Nếu như bị người ta biết, không biết người ta sẽ có cảm tưởng gì.
- Biện pháp thì không phải là không có, chỉ là xem ngươi có can đảm kia hay không mà thôi.
Kiếm linh Nguyệt Nhi cười nói.
- Có ý gì? Mau nói rõ một chút!
Sở Lâm Phong nhìn thấy hi vọng, vội vàng hỏi.
- Ngươi xem, tuy Tư Mã Tĩnh Di không phải là thân thể Huyền Âm. Thế nhưng cũng là thân thể Cửu Âm trăm năm khó gặp, nếu như ngươi có thể cùng nàng… Nhất định có thể giải quyết vấn đề dễ dàng.
- Ngươi muốn ta và nàng...
Những người này chính là người đăng ký, chuyên môn phụ trách việc đăng ký cho đệ tử tham gia tỷ thí. Sở Lâm Phong tùy ý đánh giá một người trong đó, cảm giác khí tức trên người bọn hắn toả ra có chút tương tự với Lưu lão cẩu.
- Lẽ nào những người này đều có thực lực Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên?
Trong lòng hắn khiếp sợ không gì sánh nổi.
Người của Phủ thành chủ này cũng quá trâu a, tùy tiện đưa ra một người đã có thực lực như vậy, chẳng trách những năm này không có người nào dám ở nháo sự với Phủ thành chủ. Có nhiều cao thủ như vậy tọa trấn, nháo sự cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Sở Lâm Phong và Sở Lâm Nguyệt đứng ở bên trong một đội ngũ, có lẽ là những đệ tử tới tham gia gia tộc tỷ thí lần này, ước chứng có hơn một ngàn người.
Đây là hiện tượng trước nay chưa từng có, tốc độ đăng ký rất nhanh, không lâu sau đã đến phiên của Sở Lâm Phong.
- Họ tên, tuổi tác, gia tộc! Đẳng cấp Huyền vũ cảnh!
Người ở trước bàn nói với Sở Lâm Phong.
- Sở Lâm Phong, năm nay mười sáu, gia tộc Sở gia, Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên!
Sở Lâm Phong thành thật trả lời.
Sau đó người kia cho Sở Lâm Phong một tấm bảng, bên trên có dãy số 364, mặt trên bên trái có một chữ nhỏ.
Nhìn kỹ lại, hóa ra là quy tắc thi đấu mà nhi nữ Tư Mã Tĩnh Di của thành chủ từng nói. Coi như không nói ra những quy tắc này thì trong lòng mọi người cũng rất rõ ràng.
Cái gì mà rơi xuống lôi đài, hoặc là không đứng lên được nữa, hoặc là chịu thua, đều xem như là thất bại.
Đương nhiên chuyện mất mạng cũng là chuyện rất bình thường, thế nhưng nếu như sau khi đối phương chịu thua mà vẫn hạ sát thủ, coi như có thắng thì cũng sẽ bị tước đoạt tư cách tiếp tục tham chiến. Đồng thời sẽ phải chịu xử phạt nghiêm khắc.
Đương nhiên nếu như trước đó kí giấy sinh tử thì lại là chuyện khác, hiện tượng như vậy rất ít khi xuất hiện. Nếu như không có thâm cừu đại hận căn bản sẽ không cần phải làm như vậy.
Rất nhanh Sở Lâm Phong đã hoàn thành đăng ký, lập tức đến phiên Sở Lâm Nguyệt, mà khi Sở Lâm Nguyệt nghe thấy Sở Lâm Phong báo mình chỉ là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên thì nàng lại có cảm giác như mình nhìn thấy quỷ.
- Lâm Phong, ngươi đúng là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên hay sao? Phải biết rằng hậu quả khi nói dối là vô cùng nghiêm trọng.
Trong lòng Sở Lâm Nguyệt có chút lo lắng hắn làm xằng làm bậy.
- Ha ha, bị ngươi biết rồi. Đúng là không cao hứng lắm, ta cùng một cảnh giới với ngươi.
Sở Lâm Phong cười cười, mắt còn cố ý nhìn hung khí của Sở Lâm Nguyệt một chút.
- Làm sao có khả năng cơ chứ?
Lúc này trong lòng Sở Lâm Nguyệt xuất hiện đủ loại cảm xúc, loạn tung cả lên.
Rất nhanh Sở Lâm Nguyệt cũng đã hoàn thành đăng ký:
- Lâm Phong, ngươi số mấy?
- 364, ngươi thì sao?
- 58.
- Không phải ngươi xếp hạng sau ta sao? Hẳn phải là 365 mới đúng chứ?
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy mỹ nữ sao?
Lúc này Sở Lâm Nguyệt đã nhìn thấy vị trí mà hai mắt Sở Lâm Phong nhìn vào.
- Mỹ nữ? Ở đâu? Sao ta lại không thấy?
- Đi chết đi!
Sở Lâm Nguyệt tức giận đến mức trực tiếp chạy đi về phía võ đài.
Sở Lâm Phong cười cười, đối với Sở Lâm Nguyệt này hắn rất thích nhìn vẻ mặt khi nàng nổi giận. Có chút cay nghiệt, có chút dã tính, cho nên mỗi lần hắn đều muốn trêu chọc nàng một phen.
- Báo danh kết thúc, xin mời đệ tử tham gia gia tộc tỷ thí dựa theo con số trên bảng hiệu trong tay để tìm đúng chỗ, con số một thì ở võ đài số một. Hai thì là ở võ đài số hai, cứ thế mà suy ra. Nhớ kỹ quy tắc tỷ thí, bất kể ngươi có bối cảnh gì, bất kể ngươi là thiên tài kiệt xuất thế nào. Một khi trái với quy tắc thi đấu thì sẽ bị thủ tiêu tư cách.
Bên tai truyền đến âm thanh duyên dáng của Tư Mã Tĩnh Di, Sở Lâm Phong không khỏi thầm nghĩ:
- Nơi này có hơn vạn người a, không ngờ nữ tử này lại có thể làm cho âm thanh truyền vào trong tai mỗi một người, đúng là không đơn giản.
- Đạt đến Vũ Cảnh chuyện này rất là bình thường, lần này trong đám người tham gia có hai người là kình địch của ngươi, cần phải cẩn thận một ít. Một gia hỏa trong đó đã là Huyền vũ cảnh bát trọng thiên. Còn có một người ngươi có nằm mơ cũng chẳng ngờ được là ai, nếu như ngươi gặp được nàng thì nhất định sẽ vô cùng kinh hỉ!
Lúc này âm thanh của Kiếm linh Nguyệt Nhi xuất hiện ở trong đầu của Sở Lâm Phong.
- Là ai?
- Hiện giờ không thể nói cho ngươi, nói cho ngươi thì còn gọi gì là kinh hỉ nữa chứ? Nhớ kỹ ẩn giấu thực lực, ở trận chung kết cuối cùng thì mới thể hiển hiện ra, xuất kỳ bất ý, tạo ra hiệu quả bất ngờ.
Ngu-ồn--: irea-d.vn
- Muội muội ngươi! Mỗi lần đều làm cho ta tò mò.
Trong lòng Sở Lâm Phong hết sức bất mãn, nhưng cũng không thể làm gì đối với Kiếm linh Nguyệt Nhi.
Con số của Sở Lâm Phong có số đầu là ba, như vậy hắn cũng chỉ có thể tỷ thí ở trên võ đài số ba.
Người tỷ thí ở trên võ đài số ba tổng cộng có 100 người, lấy người có số đuôi tương đồng để phân tổ, cũng chính là chia ra làm mười tổ, tổ cuối cùng đạt được thắng lợi thì mới có thể thăng cấp.
Sở Lâm Phong ở tổ thứ tư, cũng có ý nghĩa hắn phải vượt qua ba tổ nữa thì mới có thể vượt cấp.
Lúc này Sở Lâm Phong cảm giác được có một đạo ánh mắt sắc bén từ chỗ quan sát của võ đài nhìn về phía hắn.
Ngẩng đầu nhìn lên là một nữ tử đeo khăn che mặt, chung quanh nàng có không ít người ngồi, trong đó Sở Nguyên Phách và Lưu lão cẩu cũng ở trong đó.
- Nàng là ai? Lẽ nào chính là Tư Mã Tĩnh Di?
Tuy rằng không nhìn thấy dung mạo của nữ tử này, nhưng bằng vào cảm giác nhiều nhất cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, không nghĩ tới đã là cường giả Vũ Cảnh.
Ánh mắt của Sở Lâm Phong cũng nhìn về phía nàng, loại cảm giác đối diện này khiến cho hắn cảm thấy rất là sảng khoái. Trước đây hắn sẽ không làm chuyện như vậy, bao gồm cả nhìn hung khí của Sở Lâm Nguyệt, và nói những lời hạ lưu kia nữa.
Nhưng từ khi có chuyện ghi lòng tạc dạ với Lâm Nhược Hi, vào một số thời điểm hắn không thể nào khống chế được hành vi và lời nói của mình. Tuy rằng không có làm ra chuyện khác người, nhưng hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
- Đấu mắt với ta, ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!
Trong lòng Sở Lâm Phong cười nói, căn bản không phát giác ra được da mặt của mình càng ngày càng dầy.
Hai người đối mắt với nhau chừng năm giây, cuối cùng ánh mắt của Tư Mã Tĩnh Di cũng dời đi.
- Đấu mắt với ta, cũng không nhìn một chút xem ta là ai a!
Sở Lâm Phong thu được thắng lợi, trong lòng không khỏi cao hứng thầm nói.
- Lâm Phong, ngươi càng ngày càng không tiến bộ, xem ra là lực lượng Thuần Dương bên trong cơ thể ngươi quá nhiều, cần phải phóng thích một lần. Nếu không rất nhiều lúc ngươi sẽ không có cách nào khống chế được hành vi của mình, không biết chừng còn làm ra chuyện không bằng cầm thú.
Kiếm linh Nguyệt Nhi có chút lo lắng nói.
Sở Lâm Phong nghe vậy kinh hãi, chuyện không bằng cầm thú là tối kỵ của võ giả, bất kỳ võ giả nào cũng có thể chém giết mà người nhà của đối phương lại không dám có một câu oán hận nào.
- Vì sao ta lại như vậy chứ?
- Ngươi trời sinh thân thể Thuần Dương, Thuần Dương chi khí trong cơ thể lớn hơn người thường, chỉ cần ngươi phá thân thì nhất định mỗi tháng phải giao hợp một lần, hấp thu âm khí của nữ tử thì mới có thể chống đỡ được. Bởi vì Lâm Nhược Hi là thân thể Huyền Âm trời sinh, vì vậy mới có thể giúp ngươi duy trì trong thời gian ba tháng, hiện tại thời gian đã qua, đương nhiên thân thể sẽ xuất hiện một ít phản ứng.
Sở Lâm Phong nghe Kiếm linh Nguyệt Nhi nói xong, áo trong trở nên lạnh lẽo, chẳng trách gần đây trong lòng hắn luôn nghĩ tới tình cảnh triền miên với Lâm Nhược Hi.
Không nghĩ tới nàng thì lại có cảm giác miệng khô lưỡi khô:
- Làm sao bây giờ? Ta không muốn làm ra chuyện không bằng cầm thú a!
- Giao hợp với một nữ nhân thì được, chỉ là nữ tử như vậy rất khó tìm. Với Thuần Dương chi khí trong cơ thể ngươi hiện tại, nữ tử bình thường không có cách nào chịu đựng được, có khả năng hương tiêu ngọc vẫn a.
- Ta đi tìm Nhược Hi, Nhược Hi là thân thể Huyền Âm, nàng có thể giúp được ta!
Sở Lâm Phong lập tức lên tiếng nói.
- Hiện tại ngươi không thể tìm nàng, nhất định phải chờ nàng đột phá Vũ Cảnh thì mới có thể, nếu không ngươi làm vậy chỉ có thể hại nàng mà thôi!
Sở Lâm Phong có chút phát điên, nữ tử phổ thông không thể, Nhược Hi hiện tại cũng không thể. Lẽ nào thật sự để mình làm ra chuyện không bằng cầm thú thì mới chấm dứt được chuyện này hay sao?
Gia tộc tỷ thí ba năm một lần, lúc này Sở Lâm Nguyệt đang lo lắng cho mình thì làm sao có thể tìm được một nữ tử có thể giao hợp được với hắn chứ? Nếu như bị người ta biết, không biết người ta sẽ có cảm tưởng gì.
- Biện pháp thì không phải là không có, chỉ là xem ngươi có can đảm kia hay không mà thôi.
Kiếm linh Nguyệt Nhi cười nói.
- Có ý gì? Mau nói rõ một chút!
Sở Lâm Phong nhìn thấy hi vọng, vội vàng hỏi.
- Ngươi xem, tuy Tư Mã Tĩnh Di không phải là thân thể Huyền Âm. Thế nhưng cũng là thân thể Cửu Âm trăm năm khó gặp, nếu như ngươi có thể cùng nàng… Nhất định có thể giải quyết vấn đề dễ dàng.
- Ngươi muốn ta và nàng...
/170
|