“Vợ à, không phải anh nói em nhưng làm chuyện gì cũng phải quyết tâm. Em mới tập được mấy phút đã bỏ, thế làm sao được! Sau này nếu như cục cưng của chúng ta thừa hưởng được kiểu nhiệt huyết chóng cạn này của em, không phải khó thành tài rồi sao. Không được, em mau qua đây tập tiếp cho anh!”
Phòng tập Bạch Kim của Mộ San San trong câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc, trung tâm thành phố Trung Hải. Lâm Phi mặt mày bất mãn phê bình Mộ San San bỏ tập giữa chừng. Nhìn bộ dạng của Lâm Phi như thể, Mộ San San không ngồi xuống tập tiếp là phạm phải tội lỗi tày đình không bằng.
“Đây là phòng tập của tôi, một là anh im miệng, hai là...cửa ở bên kia, tự mình cút đi.”
Khó khăn lắm mới thoát khỏi lòng bàn tay của Lâm Phi, kẻ lấy cớ hướng dẫn để sàm sỡ cô, đương nhiên Mộ San San không chịu để mặc Lâm Phi tác oai tác quái mà lạnh lùng phản bác hắn.
Không thể trách sếp Mộ không nể tình nghĩa vợ chồng mắng nhiếc Lâm Phi mà thực sự nếu không vì cân nhắc tới việc động chân tay không phải là đối thủ của hắn mà ngược lại còn bị hắn sàm sỡ, thì Mộ San San đã đá hắn khỏi phòng tập rồi.
Nghĩ tới tình nghĩa vợ chồng, cân nhắc tới năng khiếu tập yoga của Lâm Phi, lại hiếm khi có thời gian tới phòng tập, Mộ San San không muốn lãng phí, cũng không tiện gọi Rozalia quay lại nên chỉ đành gật đầu đồng ý để Lâm Phi giúp đỡ.
Ban đầu gã chồng hời này đúng là không phụ sự tin tưởng của cô, cũng giúp cô tập đâu ra đó. Chỉ là tới động tác khó về sau, cô không tiện di chuyển, hai bàn tay to lớn của Lâm Phi lại bắt đầu không ngoan ngoãn.
Mặc dù không tới mức sờ soạng toàn thân cô nhưng cũng có thể nói là nhân lúc cô không tiện cử động mà sờ mó cả trên lẫn dưới.
Nếu như Lâm Phi biết điều một chút, nể tình hai người đã kết hôn và gã chồng hời này cũng hết lòng hướng dẫn, có lẽ sếp Mộ sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Khổ nỗi Lâm Phi lại là ví dụ điển hình của kẻ lòng tham không đáy, làm cô xấu hổ vô cùng, vừa thẹn lại vừa giận, không thể nào nhịn được!
Sếp Mộ không thể nào chịu được nữa.
Chuyện tới nước này còn tập tành nỗi gì. Nếu còn tiếp tục tập, tuy không tới mức đánh mất đời con gái ở trong phòng tập nhưng chắc chắn sẽ bị Lâm Phi sàm sỡ quá đáng.
........
“Vợ ơi, em cởi đồ làm gì, cho dù em muốn sinh cho anh một em bé khỏe mạnh cũng không gấp vậy chứ.”
“Anh không nói thì chết sao?!”
Mộ San San trừng mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phi chỉ muốn cắn chết gã chồng hời này. Đúng là cô lấy quần áo vào phòng tập để thay nhưng chẳng liên quan tới chuyện sinh em bé gì đó, cô cảm thấy không thể nào tập tiếp được nữa vì vậy mới định mặc đồ tắm rời khỏi phòng tập!
“Vợ à, không phải em muốn biết những năm ở nước ngoài anh đã làm gì sao, anh nghĩ bây giờ là lúc anh nói em biết.”
“Tôi không cảm thấy tôi còn cần nghe anh phí lời nữa!”
Bị mắc lừa một lần là đủ, lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, một tay khiến kết quả kinh doanh của tập đoàn Mộ Thị bứt phá, đương nhiên Mộ San San không ngốc tới mức cho rằng gã chồng lười biếng vô sỉ này sẽ nói thật với cô.
“Không, em nhất định phải nghe. Chuyện này sẽ giúp ích rất lớn với hoạt động tiếp theo của em.”
“Hoạt động tiếp theo gì?”
“Anh biết, tiếp theo đây, em phải đi tắm.”
“Thì sao?!”
“Hồi còn ở nước ngoài anh từng theo học một nhân viên chà lưng chuyên nghiệp của một khách sạn năm sao. Tay nghề của anh...”
Rầm!
“Anh dám vào thì sau này không cần tới công ty nữa!”
Không đợi Lâm Phi nói xong, Mộ San San đã đi vào trong phòng tập, đóng sập cửa lại và không quên ra lệnh cấm túc Lâm Phi.
Khách sạn năm sao?! Nhân viên chà lưng chuyên nghiệp?! Thật nực cười. Muốn tắm cùng cô thì cứ nói thẳng, lắm lời như vậy, đằng nào cô cũng không đồng ý!
Năm phút sau khi Mộ San San vào trong phòng tắm.
“Vợ yêu San San của anh, em phải tin tưởng tay nghề của chồng em chứ. Anh không những biết chà lưng mà còn biết mát xa, để anh vào đi, bảo đảm sẽ làm em thoải mái.”
Ba mươi phút kể từ khi Mộ San San vào trong phòng tắm.
“Vợ à, nếu như bây giờ cho anh vào còn kịp.”
Bốn mươi lăm phút kể từ khi Mộ San San vào trong phòng tắm.
“Mộ San San, em tắm nhanh một chút thì chết sao?!”
Mộ San San đã đi tắm được một tiếng.
“Này họ Mộ kia, em còn không ra là anh đạp cửa đó!”
Phó phòng Lâm đợi tới mức sắp cạn lời rồi. Bỏ đi, để một mình sếp Mộ ở lại, kẻ làm chồng như hắn có hơi không phải. Không đi, Mộ San San cấm không cho hắn đi làm, hắn cũng không dám xông vào thưởng thức dáng vẻ tắm gội của vợ hắn.
Mặc dù hắn rất muốn làm vậy nhưng hậu quả phải gánh chịu tương đối nặng nề.
Không thể tới công ty làm việc là thứ yếu, nếu như làm sếp Mộ tức giận đuổi cổ hắn ra khỏi nhà, đó mới thực sự là bi kịch của phó phòng Lâm.
Chỉ là đợi chờ một cách chán ngắt như vậy thực sự khiến hắn khó chịu. Chính lúc Lâm Phi nghĩ có nên không màng hậu quả, đạp cửa xông vào ôm Mộ San San, cùng tắm uyên ương không thì Mộ San San đã thay đồ xong, chậm rãi bước ra sau cánh cửa.
“Tôi đang tắm, anh có ý kiến gì?!”
“Không có.”
“Vậy anh hét vớ vẩn gì hả?”
“Chỉ là bên cạnh không có em, anh không quen.”
............
“Thưa chủ tịch, sếp Mộ và chồng cô ấy ra rồi, chủ tịch xem có cần mới họ lên đây không?”
Ngay khi Mộ San San và Lâm Phi bước vào phòng tập hạng Bạch Kim của câu lạc bộ, huấn luyện viên yoga của cô đã báo cáo với Tô Thanh Lam, chủ tịch tập đoàn Hồng Cốc, người được mệnh danh là Heathbeauty của thành phố Trung Hải đang kiểm tra câu lạc bộ.
“Cũng được, cô đi mời đi.” Tô Thanh Lam đang xem báo cáo tài chính của câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc. Cô suy nghĩ một lát rồi đồng ý đề nghị của Rozalia. Nhưng khi Rozalia vừa đi ra cửa, Tô Thanh Lam đột nhiên lại lên tiếng: “Đợi một lát.”
“Hiếm khi cô thần tượng một người như vậy, lại là chồng của nữ thần kinh doanh. Vừa hay cũng lâu rồi tôi không gặp sếp Mộ, để tôi tự mình xuống thì hơn.”
Nói rồi, Tô Thanh Lam liền gập báo cáo lại, đứng dậy đi theo Rozalia rời khỏi tầng thượng câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc...