Cứ như vậy, hiện trường Hôn lễ biến thành hiện trường ẩu đả.
Mạc Vong lặng lẽ chắp tay thành hình chữ thập ở trước ngực, vui mừng thoát khỏi hiện trường chạy tới một bên. Khụ, vốn cho là lần gặp lại cô sẽ bị lải nhải đủ các kiểu, bây giờ nhìn lại tên Amya này đã thành công kéo thù hận thay cô, rất tốt. . . . . . Hắn là người tốt!
Vì vậy, cậu em trai bị khổ ép lại vừa nhận được danh hiệu người tốt, thật là vui tai vui mắt!
Cô gái cứ như vậy cười một trận lui về trong đám người vây xem.
. . . . . .
. . . . . .
Nhìn nhau không nói gì, chỉ có điểm nhỏ điểm thiên hành.
Tên Amya này vô cùng tùy hứng, nghĩ đến cái gì thì làm cái đó, mặc dù đã gửi thư cho cha mẹ mình, rốt cuộc lại không đợi bọn họ trở về đã cử hành hôn lễ. Người trong nhà còn như vậy, thì càng đừng nói những người khác. Cho nên người xem tại chỗ gần như đều là người qua đường Ất Bính trong trang viên và một số người lòng dạ khó lường khác mà nhà chú Jess đặc biệt mời tới.
Đám người kia giống hệt người khởi xướng, cho đến bây giờ cũng rất khó tiếp nhận được sự thật là Phàm Tái Nhĩ = Ma vương bệ hạ .
Thế cho nên, bầu không khí trong khoảng thời gian ngắn rất lúng túng.
Cuối cùng, vẫn là Cáp Lệ được huấn luyện nghiêm chỉnh phản ứng lại trước: . . . . . . Bệ hạ, ngài có phải có phân phó gì không ạ?
Những người khác dưới sự dẫn dắt của bà, rối rít hành lễ long trọng nhất, thậm chí có người Bộp một tiếng quỳ xuống.
Mạc Vong: . . . . . .
Thật ra thì cũng không thể trách bọn họ, dù sao quốc gia này ước chừng đã ba mươi năm không hề xuất hiện Ma vương, mà cho dù có xuất hiện, cũng chưa chắc dân thường có thể nhìn thấy, khách quan mà nói, Cáp Lệ coi như là người may mắn trong đó, ở thời điểm bà chưa đầy mười tuổi, từng có may mắn đi theo lão gia, cũng chính là cha của Esther gặp qua một lần, lúc ấy bà cũng như những người bình thường khác bây giờ luống cuống tay chân, không biết nên làm cái gì mới phải.
Cũng may vị bệ hạ kia cực kỳ hòa ái, không chỉ mỉm cười khoan thứ cho bà vì đã thất lễ, còn xoa đầu bà, nhét một thanh kẹo vào trong túi tạp dề của bà.
Cho tới ngày hôm nay bà đều nhớ chuyện này vô cùng rõ ràng, thậm chí trong phòng của bà lặng lẽ góp nhặt mấy Ma Pháp Đạo Cụ có giá không rẻ, tác dụng là duy trì sự tươi mới của sản phẩm, mà bên trong —— chứa một thanh kẹo có chút màu sắc—— mặc dù bà có thể tốn tiền mua đạo cụ rất tốt thì nó cũng đã sớm quá hạn.
Nếu như nói Amya là Phản ma phái , thì Cáp Lệ lại là núp ở chỗ tối, chưa bao giờ biểu hiện ra Rất ma phái .
Nhưng cho dù như thế, bà cũng chưa bao giờ nghĩ tới, cô gái trước mắt nhỏ nhắn xinh xắn, tính tình ôn hòa, lúc ban đầu có chút vụng về nhưng dần dần về sau tiến bộ rất nhanh này, sẽ là người chi phối lấy vận mạng của cả quốc gia.
Rõ ràng thấy thế nào. . . . . . Đều vẫn là đứa bé nha. . . . . .
Cùng lúc đó, cô gái bị giật mình khoát tay lia lịa: Không có, không có gì, ta chỉ là tới đây đứng, khụ, sợ bọn họ đánh tới chỗ ta.
Mọi người: . . . . . .
Các ngươi cũng lui về đứng phía sau đi, quyền cước không có mắt đâu.
Cáp Lệ giật giật khóe mắt, cố gắng để cho mình không nhìn người bị đánh bên kia chính là Nhị thiếu gia nhà mình, mà người xuống tay vô cùng tàn nhẫn lại là Đại Thiếu Gia nhà mình —— đây rốt cuộc là tình huống lộn xộn lung tung gì?
Song bà vốn cũng không đồng ý hành động Lừa cưới của thiếu gia nhà mình, đáng tiếc bà thân là người làm cũng không có cách nào ngăn cản, bây giờ nhìn lại hắn thật đúng là chọc vào phiền toái lớn. Bức hôn Ma vương bệ hạ cái gì. . . . . . Chỉ là có Đại Thiếu Gia ở đây, ít nhất sẽ không đánh đến mức ra mạng người.
Trong lòng Cáp Lệ tạm thời ổn định lại cùng mọi người lui về phía sau mấy bước, rồi sau đó chỉ thấy cô gái kéo một phát mũ nhỏ cố định trên đầu xuống, rồi sau đó thở phào một hơi thật dài: Nặng chết đi.
Bệ hạ.
A, cám ơn.
Cô gái đưa cái mũ ra ngoài xong, cầm một lọn tóc cuốn cuốn của mình bị phải làm quăn, không có thói quen ra ngoài còn phải trang điểm chút. Khụ, càng là việc không muốn làm lại càng phải làm, đối với loại học sinh ngoan ngoãn như cô mà nói, trước khi tốt nghiệp cấp ba chắc là sẽ không thể nào làm tóc quăn, cho nên đây coi như là một kinh kỉ ngoài ý muốn.
Mắt Mạc Vong nhìn chung quanh, phát hiện ngoại trừ đám người bên kia, cách đó không xa sau một cây cột, mấy người đang lẻ loi đứng ở nơi đó, thoạt nhìn có chút tiêu điều.
Cô vội vã nhấc váy chạy tới.
Chú Jess, thím Martha, Lohr, Andy, tên kia không có làm chuyện gì xấu với mọi người chứ? Cô cũng không nhận ra bọn họ là được Mời tới một cách bình thường.
. . . . . . Người phụ nữ lớn tuổi sững sờ nhìn cô một lát sau, đột nhiên đầu gối mềm nhũn, . . . . . . Ngươi là Ma vương bệ hạ?
Ách. . . . . . Cô gái đỡ đối phương một cái trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì cho phải, cô khá là lúng túng gãi gãi gương mặt, Đại khái. . . . . . Đúng không?
Đại khái?
Bởi vì Esther. . . . . . Ặc, chính là tên anh trai bại hoại nói ta là, thật ra thì tự
Mạc Vong lặng lẽ chắp tay thành hình chữ thập ở trước ngực, vui mừng thoát khỏi hiện trường chạy tới một bên. Khụ, vốn cho là lần gặp lại cô sẽ bị lải nhải đủ các kiểu, bây giờ nhìn lại tên Amya này đã thành công kéo thù hận thay cô, rất tốt. . . . . . Hắn là người tốt!
Vì vậy, cậu em trai bị khổ ép lại vừa nhận được danh hiệu người tốt, thật là vui tai vui mắt!
Cô gái cứ như vậy cười một trận lui về trong đám người vây xem.
. . . . . .
. . . . . .
Nhìn nhau không nói gì, chỉ có điểm nhỏ điểm thiên hành.
Tên Amya này vô cùng tùy hứng, nghĩ đến cái gì thì làm cái đó, mặc dù đã gửi thư cho cha mẹ mình, rốt cuộc lại không đợi bọn họ trở về đã cử hành hôn lễ. Người trong nhà còn như vậy, thì càng đừng nói những người khác. Cho nên người xem tại chỗ gần như đều là người qua đường Ất Bính trong trang viên và một số người lòng dạ khó lường khác mà nhà chú Jess đặc biệt mời tới.
Đám người kia giống hệt người khởi xướng, cho đến bây giờ cũng rất khó tiếp nhận được sự thật là Phàm Tái Nhĩ = Ma vương bệ hạ .
Thế cho nên, bầu không khí trong khoảng thời gian ngắn rất lúng túng.
Cuối cùng, vẫn là Cáp Lệ được huấn luyện nghiêm chỉnh phản ứng lại trước: . . . . . . Bệ hạ, ngài có phải có phân phó gì không ạ?
Những người khác dưới sự dẫn dắt của bà, rối rít hành lễ long trọng nhất, thậm chí có người Bộp một tiếng quỳ xuống.
Mạc Vong: . . . . . .
Thật ra thì cũng không thể trách bọn họ, dù sao quốc gia này ước chừng đã ba mươi năm không hề xuất hiện Ma vương, mà cho dù có xuất hiện, cũng chưa chắc dân thường có thể nhìn thấy, khách quan mà nói, Cáp Lệ coi như là người may mắn trong đó, ở thời điểm bà chưa đầy mười tuổi, từng có may mắn đi theo lão gia, cũng chính là cha của Esther gặp qua một lần, lúc ấy bà cũng như những người bình thường khác bây giờ luống cuống tay chân, không biết nên làm cái gì mới phải.
Cũng may vị bệ hạ kia cực kỳ hòa ái, không chỉ mỉm cười khoan thứ cho bà vì đã thất lễ, còn xoa đầu bà, nhét một thanh kẹo vào trong túi tạp dề của bà.
Cho tới ngày hôm nay bà đều nhớ chuyện này vô cùng rõ ràng, thậm chí trong phòng của bà lặng lẽ góp nhặt mấy Ma Pháp Đạo Cụ có giá không rẻ, tác dụng là duy trì sự tươi mới của sản phẩm, mà bên trong —— chứa một thanh kẹo có chút màu sắc—— mặc dù bà có thể tốn tiền mua đạo cụ rất tốt thì nó cũng đã sớm quá hạn.
Nếu như nói Amya là Phản ma phái , thì Cáp Lệ lại là núp ở chỗ tối, chưa bao giờ biểu hiện ra Rất ma phái .
Nhưng cho dù như thế, bà cũng chưa bao giờ nghĩ tới, cô gái trước mắt nhỏ nhắn xinh xắn, tính tình ôn hòa, lúc ban đầu có chút vụng về nhưng dần dần về sau tiến bộ rất nhanh này, sẽ là người chi phối lấy vận mạng của cả quốc gia.
Rõ ràng thấy thế nào. . . . . . Đều vẫn là đứa bé nha. . . . . .
Cùng lúc đó, cô gái bị giật mình khoát tay lia lịa: Không có, không có gì, ta chỉ là tới đây đứng, khụ, sợ bọn họ đánh tới chỗ ta.
Mọi người: . . . . . .
Các ngươi cũng lui về đứng phía sau đi, quyền cước không có mắt đâu.
Cáp Lệ giật giật khóe mắt, cố gắng để cho mình không nhìn người bị đánh bên kia chính là Nhị thiếu gia nhà mình, mà người xuống tay vô cùng tàn nhẫn lại là Đại Thiếu Gia nhà mình —— đây rốt cuộc là tình huống lộn xộn lung tung gì?
Song bà vốn cũng không đồng ý hành động Lừa cưới của thiếu gia nhà mình, đáng tiếc bà thân là người làm cũng không có cách nào ngăn cản, bây giờ nhìn lại hắn thật đúng là chọc vào phiền toái lớn. Bức hôn Ma vương bệ hạ cái gì. . . . . . Chỉ là có Đại Thiếu Gia ở đây, ít nhất sẽ không đánh đến mức ra mạng người.
Trong lòng Cáp Lệ tạm thời ổn định lại cùng mọi người lui về phía sau mấy bước, rồi sau đó chỉ thấy cô gái kéo một phát mũ nhỏ cố định trên đầu xuống, rồi sau đó thở phào một hơi thật dài: Nặng chết đi.
Bệ hạ.
A, cám ơn.
Cô gái đưa cái mũ ra ngoài xong, cầm một lọn tóc cuốn cuốn của mình bị phải làm quăn, không có thói quen ra ngoài còn phải trang điểm chút. Khụ, càng là việc không muốn làm lại càng phải làm, đối với loại học sinh ngoan ngoãn như cô mà nói, trước khi tốt nghiệp cấp ba chắc là sẽ không thể nào làm tóc quăn, cho nên đây coi như là một kinh kỉ ngoài ý muốn.
Mắt Mạc Vong nhìn chung quanh, phát hiện ngoại trừ đám người bên kia, cách đó không xa sau một cây cột, mấy người đang lẻ loi đứng ở nơi đó, thoạt nhìn có chút tiêu điều.
Cô vội vã nhấc váy chạy tới.
Chú Jess, thím Martha, Lohr, Andy, tên kia không có làm chuyện gì xấu với mọi người chứ? Cô cũng không nhận ra bọn họ là được Mời tới một cách bình thường.
. . . . . . Người phụ nữ lớn tuổi sững sờ nhìn cô một lát sau, đột nhiên đầu gối mềm nhũn, . . . . . . Ngươi là Ma vương bệ hạ?
Ách. . . . . . Cô gái đỡ đối phương một cái trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì cho phải, cô khá là lúng túng gãi gãi gương mặt, Đại khái. . . . . . Đúng không?
Đại khái?
Bởi vì Esther. . . . . . Ặc, chính là tên anh trai bại hoại nói ta là, thật ra thì tự
/139
|