Ngươi sẽ nói. . . . . .
Câu nói buột ra theo bản năg bị cắt đứt bởi sự đổi màu tóc của cô gái.
Từ trong nháy mắt cô mở miệng đó, ma pháp biến hình liền bị mạnh mẽ cắt đứt, Mạc Vong định ngừng sử dụng nó, khi nó không còn liên tục không ngừng hấp thu ma lực của cô nữa, trên người cô gái tự nhiên mà tản ra uy thế kỳ dị nào đó.
Tất cả mọi người tại chỗ cũng cảm thấy, tại nơi nào đấy trong nháy mắt, Thần điện sợ run.
Này run rẩy rất nhanh dịu xuống một chút đi, gợn sóng trong lòng mọi người lại vừa dâng lên.
Amya không thể tin nhìn chăm chú vào màu tóc cô gái, đen nhánh như màn đêm, rồi lại giống như lóe ra vụt bay lóng lánh sáng bóng, tuyệt không có khả năng là nhuộm màu mà đến. Suy đoán của người nào đó không sai, ngày hôm đó, hắn thật sự đã nhìn thoáng qua Ma vương , nhưng mà chỉ đủ nhìn để hắn rõ ràng thân hình đó thuộc về phái nữ, ngay sau đó, Ma Pháp Trận liên tục tách ra rồi.
Ngay sau đó, đuổi bắt đã bắt đầu rồi.
Phái nữ, tóc đen, ma lực cường đại.
Từ xưa tới nay dưới tình huống không đạt được kết quả, hắn cũng đại khái đoán được cô dùng cách nào đó ẩn dấu đi, nhưng loại khả năng tính không thể nghi ngờ này rất thấp, lớn hơn có thể là cô đã về một thế giới khác.
—— chàng trai từ đầu đến cuối cũng không nghĩ tới, lần này Ma vương tân nhậm là Tân binh thiếu hụt cực kỳ nhiều kiến thức thông thường, thậm chí ngay cả chữ viết của thế giới này đều cần phải học.
Cho nên, khi cô gái có mái tóc xù trở thành người hầu trong trang viên thì hắn cũng không có quá nhiều lòng đề phòng, bởi vì người này và Ma vương theo suy nghĩ của hắn thì sự khác biệt thật sự là quá lớn. Vụng về, câm, không biết chữ, không có bất kỳ ma lực, cho dù là điểm nào đều không đủ đưa tới cảnh giác, lại không nghĩ rằng. . . . . . .
Hắn đã cho là thành công gạt cô tới nơi này, lại không nghĩ rằng, từ đầu đến cuối, cô mới là kẻ lừa gạt lớn nhất.
Chàng trai chậm rãi siết chặt hai tay để ở bên người, gằn từng chữ lạnh giọng nói: Ngươi lừa ta.
. . . . . . Đúng, ta lừa ngươi. Chuyện cho tới bây giờ, cô gái biết mình đã không có đường lui nữa, ngược lại trấn định lại, cô trả lời nói, Nhưng ngọn nguồn của tất cả những sự kiện này là ngươi, ta nói không sai chứ?
Vừa nói, cô vừa khẽ lui về phía sau, chậm rãi đi xuống bậc thang.
Đây là sự trả thù của ngươi sao?
Không. Cô lắc đầu một cái, Ta chưa từng nghĩ qua muốn trả thù ngươi.
Ngươi thật đúng là rất giỏi, lời nói dối mở miệng liền ra. Cái gì mà Ma vương bệ hạ đại biểu tất cả mỹ đức, thì ra là chỉ là loại mặt hàng này sao? Thật đúng là làm cho người ta cảm thấy kinh hỉ.
Tùy ngươi nghĩ như thế nào. Cô gái tỉnh táo trả lời, Coi như nể mặt Esther, ta cũng sẽ không làm ra chuyện gì quá phận đối với ngươi vậy. Khi đó, Esther tình nguyện lựa chọn chính mình tự đi chết, cũng không nguyện ý tổn thương người trước mắt này. Mà đoạn thời gian tiếp xúc thân thiết cũng làm cho cô rất rõ ràng, Amya cũng không phải là thù hận anh trai của mình, hoàn toàn khác biệt, hắn rất coi trọng đối phương.
Anh hai. . . . . . ? Chàng trai ngẩn người, ngay sau đó, đường cong giễu cợt trên mặt tăng lên, Cũng là ngươi, hắn chỉ vì ngươi có thể bỏ lại ta, ngươi cũng vì hắn có thể. . . . . .
Ngươi nghĩ quá nhiều! Mạc Vong hít một hơi thật sâu, nói cho cùng, đây là vấn đề giữa anh em bọn hắn, cô không nên can thiệp quá nhiều, nhưng mà, chuyện nên nói cô cần phải nói rõ ràng, Thế giới này và thế giới của ta, tốc độ thời gian trôi có sai khác, hơn nữa rất lớn, cơ hồ đạt tới 1-10.
. . . . . . Ngươi có ý gì?
Chuyện này cũng là sau khi ta đi tới thế giới này, qua thật lâu mới phát hiện, ta nghĩ hắn cũng không biết chuyện.
. . . . . . Đây xem là cái gì? Nếu quả thật đúng là vậy, vậy tất cả hắn làm đến tột cùng tính là gì? Tiếp nhận hấp dẫn gia nhập cái tổ chức đó hoàn toàn cùng ngược lại ý nguyện của anh trai, hơn nữa lợi dụng máu của mình hạ nguyền rủa như vậy với anh ấy, dù là độc ác tạm thời biến anh hai thành con rối cũng chẳng qua chỉ là muốn mạnh mẽ mang anh ấy về. . . . . . Nếu như tất cả đều chỉ là hiểu lầm, như vậy việc hắn đang làm đến tột cùng ý nghĩa ở nơi nào? Không, hắn giờ phút này tồn tại ở nơi này, ý nghĩa rốt cuộc ở nơi nào? ? ?
Chàng trai lảo đảo lui về phía sau, chợt lắc đầu: Ta không tin! ! !
Nếu như đón nhận sự thật này, thì giống như hủy bỏ hết thảy của mình, loại chuyện như vậy. . . . . . Loại chuyện như vậy. . . . . .
Ta biết rõ ngươi sẽ không tin ta. Cô gái bỗng nhận ra cái gì, bất thình lình tâm linh cảm ứng y hệt thần kỳ cảm thụ để cho cô trong lòng không tự chủ hiện lên rất nhiều vui sướng, vô ý
/139
|