Cứu Thế Đi Nhân Vật Phản Diện

Chương 120 - Chương 87

/139


Cho nên nói, rốt cuộc bây giờ là cái tình huống gì?

Mạc Vong nhìn chăm chú vào đống quần áo lộng lẫy gần như chất đầy một cái giường, ánh mắt lại rơi vào đống đồ trang sức tinh xảo chất đầy bàn, cuối cùng ánh mắt rơi vào đủ loại hoa tươi bày đầy cả căn phòng, gân xanh trên trán không thể nào lặn xuống được. Cô xoay người, ánh mắt có chút hung ác nham hiểm nhìn về phía chàng trai nhìn mình mong chờ, cực kỳ im lặng phát hiện, trên mặt người này lại hiện lên hai mảng đỏ ửng, xem ra hắn hình như rất thích bị trừng.

Sớm biết hắn sẽ phấn chấn thành cái đức hạnh M này, cô tuyệt đối sẽ không hạ thủ đánh người được không? !

Cô có chút cử chỉ vô lực——

Dùng cái loại phương thức giày vò kỳ ba này sao? Được rồi, hắn thành công!

Amya có chút bất mãn đối với cô gái mau quên: Không phải ta đã nói qua sao?

. . . . . . Đúng vậy, đã nói.

Cô gái im lặng hồi tưởng lại cảnh tượng lúc vừa mới trở lại nhà Kroos Dell, người này cứ như vậy sưng mặt sưng mũi kéo cô chạy vào trang viên, hướng nữ quản gia đang trợn mắt há hốc miệng tuyên bố Viết thư thông báo cho phụ thân và mẫu thân, nói ta muốn kết hôn với cô ấy! , nếu như không phải là đã khôi phục lý trí, Mạc Vong thật muốn tát thêm mấy cái nữa lên gương mặt sưng bầm này của hắn.

Đợi chút. . . . . . Không phải là cô xuống tay quá nặng, không cẩn thận đánh hư đầu hắn chứ?

Cái vấn đề này rất nghiêm trọng nha!

. . . . . . Tại sao?

Cô gái nhìn chăm chú vào vẻ mặt không thể tin của đối phương, phía trên giống như viết đầy chữ Không hợp lý! Không thể nào! Sao ta có thể bị từ chối! , có lẽ người khác nhìn thấy sẽ cảm thấy đáng thương, nhưng cô tuyệt đối sẽ không, bởi vì người này vốn là kẻ biến thái được không?

Cô mới mười lăm tuổi!

Mười lăm tuổi đấy Này! ! !

Kết hôn cái quỷ ấy!

Cô cũng bị dồn đến mức không có chỗ xoay người có được không? !

. . . . . . Amya thật là không ngờ được, không ngờ mình lại bị từ chối, vừa nghĩ anh đường đường là một người cao phú soái, đồng ý hạ thấp sự tôn quý của mình kết hôn với một bình dân, nếu là người bình thường không phải đều sẽ vui mừng khôn xiết sao? Tại sao nét mặt của cô lại khó coi như vậy hả? Rốt cuộc cô có biết mình đang từ chối những thứ gì hay không? Hay là, đây cũng là điểm đáng quý của cô?

Từ khi quyết định muốn cùng người trước mắt kết hôn, chàng trai cảm giác mình nhìn cô chỗ nào cũng thuận mắt.

Không nghi ngờ chút nào, người này đã sắp nhanh chóng bước vào Trạng thái tân hôn , da dầy +1000, sức chịu đòn +1000, cơ hồ vô địch!

Chàng trai vỗ tay một cái, cánh cửa được mở ra trong khoảnh khắc, nhóm người nam nữ giúp việc rối rít đi vào bên trong, dọn dẹp phòng ở sạch sẽ, hắn ung dung hỏi: Vậy ngươi muốn cái gì?

Nếu tiếp tục như vậy nữa cô thật sự không thể kiềm chế được xúc động muốn giết người a a a!

. . . . . . Được rồi, ngươi đã mệt mỏi, trước tiên đi nghỉ ngơi một chút đi. Vừa dứt lời, chàng trai đã phải rời đi, đột nhiên phát hiện cô gái lại ra động tác ra dấu tay.

Cái gì? Tinh thần hắn tỉnh táo lại trong nháy mắt.

Dĩ nhiên.

Nếu như là người khác nghi ngờ danh dự của mình, hắn sẽ rất tức giận, nhưng bây giờ Amya cảm thấy có thể hơi nhẫn nại: Ta bảo đảm.

Không thành vấn đề, ngươi muốn như thế nào. . . . . .

. . . . . .

Ta biết rồi!

Người nào đó đen mặt xoay người rời đi.

Mạc Vong nâng trán, rốt cuộc là người này đang cáu giận cái gì hả? Đây là lỗi của người nào chứ? Từ đầu tới đuôi, cô và Lạc Nhĩ đều là người bị hại mà? Không, không đúng, trọng điểm không ở đây, hình như tên kia là nghiêm túc, cô cũng không muốn kết hôn thật, phải mau chóng tìm được biện pháp trở về mới được.

Cô gái nghĩ như vậy thì cũng không đoái hoài gì tới nghỉ ngơi nữa, muốn mở cửa đi thẳng tới thư viện, lúc đi tới cửa, lại bị người ngăn cản.

. . . . . . Nữ quản gia. . . . . .

Ngoài dự liệu của cô là, người phụ nữ vẻ mặt nghiêm túc này lại nâng váy hành lễ với cô: Tiểu thư Phàm Tái Nhĩ, Nhị thiếu gia đã phân phó, nếu như cô muốn đi ra ngoài, xin hãy cho tôi đi theo hầu hạ bên cạnh tiểu thư.

. . . . . .

Nếu như có thể, tôi đưa tiểu thư đi thăm cả tòa trang viên.

. . . . . .

Tiểu thư gọi tôi là Cáp Lệ là được rồi.

. . . . . .

Mạc Vong biết có thể là Amya tốt bụng, nhưng mà, loại chuyện như vậy. . . . . .

Không cần để ý, cô có tư cách này.

Cô gái có thể cảm giác được, đây không phải là châm chọc, mà là ăn ngay nói thật, nhưng dù vậy, cô vẫn còn có chút không quen, giống như mình làm chuyện gì xấu, lấy được cũng vốn là không nên đồ vật có được.

Nhưng cho dù là như thế ——

. . . . . . Ta muốn đi thư viện.

Đây là phương pháp để thoát khỏi hiện trạng duy nhất.

Tốt, mời đi theo tôi.

Cô gái hoàn toàn theo sát sau lưng người phụ nữ, Thân phận lại giống như có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, trên đường đi nẫu nhiên gặp người nào cũng đều rối rít ném tới đủ các loại ánh mắt, điều này làm cho cô chậm rãi siết chặt làn váy, cho đến đến nơi, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, tận tình rong chơi ở trong biển sách.

Một cái chớp mắt, lại chừng mười ngày công sức đã qua.

Mạc Vong bấm ngón tay tính toán, ước chừng mình đã tới thế giới này được 69 ngày.

Thời gian trôi qua không dấu vết, nhưng chuyện cô có thể làm thật sự là rất có hạn, sách trong thư viện thật sự là quá nhiều, cho dù là dùng cách lật từng trang, cuối cùng vẫn không tìm được đầu mối gì. Ngược lại cô lại tìm được tin tức về Ma lực tiêu hao ở trong quyển sách nào đó, bởi vì nghĩ đến Lâm Hướng Quân, cô đặc biệt xem xét cẩn thận, kết quả không khác lời Ni Tư là mấy, nếu như không sớm khống chế ma lực xói mòn trong cơ thể, một khi chúng nó đạt tới một giới hạn, thân thể sẽ nhanh chóng sụp đổ xuống.

—— cũng không biết học trưởng Lâm đã học xong phương pháp khống chế hay chưa.

Phàm Tái Nhĩ, ngươi lại đang đọc sách sao?

. . . . . . Mạc Vong rất muốn quan tâm đến người mới tới, nhưng theo lễ phép, cô vẫn quay người sang, gật đầu một cái.

Ngươi thật đúng là thích đọc sách, chỉ là, đây cũng không phải là chuyện gì xấu. Chàng trai mỉm cười nói, Nếu như ngươi thích, ta có thể xây cho ngươi một phòng sách riêng.

. . . . . .

Cô gái cảm thấy, đại khái bây giờ mình đang thể nghiệm chuyện Theo đuổi này, hơn nữa còn là loại hạng sang trong đó —— theo đuổi kiểu thổ hào.

Chẳng qua là cô thật không muốn làm người yêu của hắn!

Mặc dù nói Tất cả tình yêu không lấy kết hôn làm mục đích đều là giở trò đùa giỡn , nhưng tâm tâm niệm niệm muốn kết hôn với một học sinh cấp ba đang còn là vị thành niên, thấy thế nào cũng là đột phá hạn cuối của tiêu chuẩn biến thái đấy chứ?

Mặc dù cô đã từng từ chối vô số lần, nhưng hình như đối phương rất cố chấp, lý do rất đơn giản ——

Trong bụng ngươi có thể có đứa bé của ta, ta sẽ không để cho nó trở thành con riêng!

Lý do này rất tốt rất mạnh mẽ, cho nên lần đầu tiên Mạc Vong nghe được đúng là cả người cũng bị hỏng, rồi sau đó mới nhớ tới, hình như ở thế giới này hôn. . . . . . Khụ, sẽ mang thai, nhưng vấn đề là, lúc ấy người này chỉ đụng phải khóe miệng của cô thôi. . . . . . Đợi đã nào...! Tại sao cô lại nhớ lại loại chuyện đáng hận này cơ chứ Này! Không, trọng điểm không ở đây, cô. . . . . . Cô cô cô cô sẽ không thật mang thai đi Này! ! !

Dù sao cô thân ở trong thế giới này, hơn nữa còn là Ma vương? Cho nên nói. . . . . .

Sẽ không!

Loại chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trên người cô!

Tại sao cô nhất định phải sinh con hả? !

Vô cùng phi khoa học đấy có biết không? !

Nhưng mà, ở thế giới ma pháp này nói khoa học. . . . . . QAQ

Mặc dù thời điểm lật sách cố ý đặt sự chú ý lên những tin tức này, nhưng thật đáng tiếc, cho tới bây giờ Mạc Vong cũng không xác định mình là thật hay không nữa . . . . . . Dù là sử dụng ma pháp thủ đoạn kiểm tra đo lường, cũng phải ở mang thai hai mươi ngày sau.

Sẽ không!

Cô chắc chắn sẽ không. . . . . . QAQ

Lại nói đây hoàn toàn không phải là lỗi của cô đấy chứ? Trách cô dài miệng sao? Hoàn toàn đều là lỗi của hắn được không? !

Chỉ cần nghĩ đến đây, trong lòng Mạc Vong liền giận dễ sợ, hoàn toàn không có sắc mặt tốt đối với người khác. Nhưng người sau cùng run M tựa như, càng ngược đãi càng vui vẻ, không bị ngược đi, lại sợ hãi vì được yêu thương, ha ha ha ha ha ha a, gặp phải biến thái như vậy, cô có biện pháp gì?

Đến cuối cùng, hai người giao hẹn, bọn họ sẽ cùng đi thần miếu sử dụng ma pháp để làm kiểm tra, nếu như cô không có. . . . . . Nhất định hắn phải hoàn toàn vứt bỏ cái ý nghĩ thái quá này.

Phàm Tái Nhĩ, ngày mai sẽ phải đi thần miếu, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Nói cũng phải. Chàng trai lại gật đầu đồng ý, Những chuyện khác đều giao cho ta là tốt rồi.

Khóe mắt cô gái lặng lẽ co rút, trong lòng nổi lên một dự cảm xấu.

Đúng rồi, ngày mai đi, ta hi vọng ngươi có thể thay quần áo đã chuẩn bị xong. Giống như sợ cô gái từ chối, Amya nói tiếp, Thần miếu là nơi trang nghiêm, về ăn mặc cũng có yêu cầu, thái độ tùy tiện quá mức cũng sẽ bị cho rằng là khinh nhờn.

Vẻ mặt chàng trai lộ rõ sự hài lòng gật đầu: Rất tốt. Đúng rồi, mấy người bất kính với ngươi đã bị ta đuổi đi hết rồi, nếu lần sau có chuyện như vậy, ngươi có thể nói thẳng cho ta biết.

Đây là phải có, dù sao, hắn khom người, cầm tay của cô gái đặt lên trán, cười nói, Ngươi cũng là nữ chủ nhân tương lai của tòa trang viên này đấy.

. . . . . . Loại giọng điệu khẳng định này là có ý gì?

Trong đầu của Mạc Vong hiện lên dự cảm xấu lần nữa, rõ ràng là còn chưa hề kiểm tra, tại sao hắn lại khẳng định như vậy đây?

Ngày hôm sau rất nhanh đã đến.

Cô gái hầu như là không ngủ ngon suốt cả đêm, gần như là ngay tại lúc một vài tia nắng xuyên thấu qua


/139

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status