- Như thế nào không đi bắt? Nghe nói có một chút thành vệ quân trù hoạch bẩy rập, muốn phải bắt được con Trư Yêu kia, nhưng mà con Trư Yêu kia thật lợi hại, nghe nói thân thể có thể lớn có thể nhỏ, thậm chí biến thành lớn như con chuột, mấy mươi cái cửu giai cao thủ của thành vệ quân đồng thời xuất động, cũng không có thể bắt được nó!
Trung niên nam nhân kia giống như tận mắt nhìn thấy, nói đến nước miếng văng tung tóe.
Nghe được trung niên nam nhân nói, phụ nhân kia sợ tới mức cả người run một cái hỏi.
- Con Trư Yêu kia ăn thịt người sao?
- Ăn thịt người?
Trung niên nam nhân kia lặng đi một chút, lập tức lắc lắc đầu nói:
- Kia ngược lại là không có nghe nói, chỉ nghe nói thức ăn trong trù phòng của mấy quan lão gia luôn không giải thích được biến mất.
- Trư Yêu kia thâu thức ăn, không ăn thịt người, có gì phải sợ?
Phụ nhân kia khanh khách cười không ngừng, trước ngực nổi lên sóng sữa làm trung niên nam nhân kia trừng mắt, lén lút nuốt nước bọt.
- Kia. . . . Thật sự không có gì phải sợ.
Trung niên nam nhân lúng túng không thôi, ánh mắt nhắm thẳng ngực phiêu của phụ nhân kia, cười hắc hắc nói.
- Trư Yêu kia ngoại trừ ăn vụng, còn chuyên vỗ mông của mấy tiểu thư gia đình giàu có, nữ nhi của Lý thị lang, nghe nói bị Trư Yêu kia vỗ mông một chút, sợ tới mức nằm trên giường ba ngày, mặt khác nữ nhi Tần viên ngoại, nữ nhi Trịnh viên ngoại. . . mười mấy mỹ nữ nổi danh, đều bị Trư Yêu kia vỗ mông, đáng tiếc, đều là mỹ nữ chưa chồng, còn không có bị nam nhân vỗ qua, ngược lại bị một Trư Yêu sờ.
- Trư Yêu này ham mê cũng rất cổ quái!
Phụ nhân kia than thở nói, còn chưa từng nghe qua Trư Yêu chuyên vỗ mông.
- Tam Nương, ngươi nên chú ý!
Trung niên nam nhân hắc hắc cười quái dị, liếc qua cái mông mượt mà to thẳng của phụ nhân.
- Đi đi đi, ánh mắt xem cái gì đó!
Phụ nhân kia oán trách liếc hắn một cái, bộ dạng lại không có giận, nhãn đái hoa đào, cười quyến rũ vài tiếng.
- Ta phải đi trước, chồng của ta đang ở nhà chờ đợi ta a.
Trung niên nam nhân nhìn nhìn phụ nhân kia rời đi, chậc chậc tán than một tiếng, nam nhân nhà nàng thật sự là có diễm phúc, lại có lão bà xinh đẹp như vậy.
- Chuyên vỗ mông nữ nhân?
Diệp Thần mày nhíu lại cùng nhau, lầm bầm lầu bầu, Trư Yêu này không biết là lai lịch gì? Tại sao có thể có đam mê như vậy.
Đang trầm tư, cúi đầu, đột nhiên nhìn đến hai má A Ly đỏ bừng, con ngươi trong suốt tràn đầy ngượng ngùng, có điểm sân não nhìn Diệp Thần.
- A Ly, ngươi làm sao vậy?
Diệp Thần nhìn đến vẻ mặt A Ly như vậy, nghi ngờ hỏi.
Diệp Thần đang cúi đầu đi đường, đột nhiên toát ra từ ngữ đáng khinh "chuyên vỗ mông nữ nhân" như vậy, làm A Ly xấu hổ và giận dữ không thôi, hay là đây là Diệp Thần ham muốn?
Thần hồn của A Ly không có cường đại như của Diệp Thần, không có nghe được trung niên nam nhân kia còn có phụ nhân kia đối thoại, cũng khó trách A Ly sẽ nghĩ bậy, Diệp Thần thoáng nghĩ, thì biết rõ A Ly hiểu lầm mình, vội vàng xua tay giải thích:
- A Ly, ngươi nghĩ lầm rồi, câu nói kia nói không sai là ta.
Mắt to thủy uông uông của A Ly nhìn Diệp Thần, lại là vẻ mặt không tin.
Diệp Thần mặt đỏ tai hồng nói :
- A Ly, ngươi hiểu lầm ta, vừa rồi thần hồn của ta nghe trộm một trung niên nam nhân cùng một vị phụ nhân nói chuyện.
A Ly ánh mắt chớp chớp, rồi lại nghĩ tới điều gì, Diệp Thần nói rất có nghĩa khác rồi, không ngờ Diệp Thần còn có ham mê thính sàng, thần hồn đúng là thần khí thính sàng a!
Nhìn đến biểu tình của A Ly, Diệp Thần biết A Ly nghĩ đến càng lệch lạc, gấp giọng nói:
- Không phải như ngươi nghĩ, trung niên nam nhân cùng phụ nhân kia nói, bên trong đế đô xuất hiện một Trư Yêu, con Trư Yêu này không ăn thịt người, chuyên vỗ mông nữ nhân, ta có chút nghi hoặc, con Trư Yêu này rốt cuộc là lai lịch gì.
Thì ra là thế, A Ly ở trên vai Diệp Thần nằm xuống.
Rốt cục giải thích rõ ràng, Diệp Thần thở phào nhẹ nhõm, sau một lúc lâu, cười khổ nói:
- A Ly, ở trong lòng của ngươi, ta là người bỉ ổi như vậy sao?
A Ly ngồi dậy, bộ dáng ra vẻ vô tội, ánh mắt trong suốt nhìn Diệp Thần, hai má ửng đỏ, gật gật đầu. Nàng đang nhớ lại lúc bản thân gặp được bi thảm, mông bị Diệp Thần sờ soạng không biết bao nhiêu hồi, mà ngay cả nơi đó cũng bị Diệp Thần sờ soạng. . .
Nhìn đến A Ly thiên chân vô tà (*ngây thơ trong sáng), vẻ mặt thành thật, Diệp Thần trong lúc nhất thời lăng loạn, buồn rầu gãi đầu một cái, vì cái gì hắn sẽ cho A Ly ấn tượng như vậy chứ?
Nhìn đến vẻ mặt Diệp Thần có khổ không thể nói, A Ly lại lén lút cười trộm một chút, mặt mày cong vút, xinh đẹp động lòng người, nàng ở trên vai Diệp Thần nằm xuống, kỳ thật nàng chỉ là theo Diệp Thần đùa một chút mà thôi.
Phụ nhân đẫy đà kia lắc mông, xoay người chính muốn ly khai, đột nhiên cảm giác trên cái mông truyền đến một ít khác thường, bị người lấy tay càng không ngừng sờ tới sờ lui, nàng còn tưởng rằng là trung niên nam nhân vừa rồi kia đi lên khinh bạc nàng, động vào vẫn là địa phương nhạy cảm, làm trong lòng nàng một trận phát run, cười quyến rũ một tiếng:
- Từ lão ngũ, ngươi là lão sắc quỷ, bình thường gặp ngươi đàng hoàng, không ngờ ngươi háo sắc như vậy, rõ như ban ngày cư nhiên sờ mông người ta, đáng ghét!
Phụ nhân kia quay đầu muốn hất tay Từ lão ngũ ra, đã thấy Từ lão ngũ đứng ở hơn năm thước, đang hoảng sợ nhìn nàng, nàng lặng đi một chút, cúi đầu, đã thấy một con heo ở trên mông nàng càng không ngừng sờ sờ.
Đầu trư này cùng heo nhà bình thường không khác nhiều lắm, chỉ là cả vật thể phấn hồng, tẩy đến thập phần sạch sẽ, một đôi lỗ tai lớn tựa như quạt hương bồ rớt xuống, càng không ngừng phe phẩy, trên cổ còn treo móc một quả Ngọc Trụy, trên lỗ tai có vòng tai, chân cũng chụp vòng ngọc, cả người phục trang đẹp đẽ, thấy phụ nhân xem nó, nó ngẩng đầu, mũi heo thật dài hừ hừ hai tiếng, thần thái kia háo sắc, quả thực cùng nhân loại không khác.
Phụ nhân hoảng hốt thét lên:
- Má ơi!
Hai mắt nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.
Trư Yêu kia cúi đầu lại vỗ mông phụ vài cái nhân, chậc chậc tán thưởng nói:
- Cái mông này, so với mấy tiểu thư kia chỉ còn bộ xương vỗ sướng hơn nhiều lắm.
Người của hai bên một trận kinh thanh kêu to:
- Mạc Tam nương bị trư sờ a!
- Trư Yêu đến rồi.
- Môngcủa Mạc Tam nương bị Trư Yêu sờ!
Quầy hàng chung quanh một trận người ngã ngựa đổ, rất nhiều người cũng đã nghe đồn Trư Yêu, biết con heo sau lưng Mạc Tam nương cả vật thể phấn hồng, thoạt nhìn vô hại kia, thật ra là một đầu Trư Yêu, sợ tới mức đau thương chạy trốn, nhất là mấy phụ nhân bên kia, một đám hoa dung thất sắc, hận cha mẹ không sinh thêm hai cái đùi cho các nàng.
Lúc Diệp Thần cùng A Ly nói chuyện, cũng không có đem thần hồn thu hồi lại, chỉ thấy Hồng Ảnh chợt lóe, Trư Yêu kia liền xuất hiện ở trong phạm vi thần hồn hắn cảm giác, mông Mạc Tam nương kia liền bị sờ rồi, tốc độ nhanh đến kinh người.
Trung niên nam nhân kia giống như tận mắt nhìn thấy, nói đến nước miếng văng tung tóe.
Nghe được trung niên nam nhân nói, phụ nhân kia sợ tới mức cả người run một cái hỏi.
- Con Trư Yêu kia ăn thịt người sao?
- Ăn thịt người?
Trung niên nam nhân kia lặng đi một chút, lập tức lắc lắc đầu nói:
- Kia ngược lại là không có nghe nói, chỉ nghe nói thức ăn trong trù phòng của mấy quan lão gia luôn không giải thích được biến mất.
- Trư Yêu kia thâu thức ăn, không ăn thịt người, có gì phải sợ?
Phụ nhân kia khanh khách cười không ngừng, trước ngực nổi lên sóng sữa làm trung niên nam nhân kia trừng mắt, lén lút nuốt nước bọt.
- Kia. . . . Thật sự không có gì phải sợ.
Trung niên nam nhân lúng túng không thôi, ánh mắt nhắm thẳng ngực phiêu của phụ nhân kia, cười hắc hắc nói.
- Trư Yêu kia ngoại trừ ăn vụng, còn chuyên vỗ mông của mấy tiểu thư gia đình giàu có, nữ nhi của Lý thị lang, nghe nói bị Trư Yêu kia vỗ mông một chút, sợ tới mức nằm trên giường ba ngày, mặt khác nữ nhi Tần viên ngoại, nữ nhi Trịnh viên ngoại. . . mười mấy mỹ nữ nổi danh, đều bị Trư Yêu kia vỗ mông, đáng tiếc, đều là mỹ nữ chưa chồng, còn không có bị nam nhân vỗ qua, ngược lại bị một Trư Yêu sờ.
- Trư Yêu này ham mê cũng rất cổ quái!
Phụ nhân kia than thở nói, còn chưa từng nghe qua Trư Yêu chuyên vỗ mông.
- Tam Nương, ngươi nên chú ý!
Trung niên nam nhân hắc hắc cười quái dị, liếc qua cái mông mượt mà to thẳng của phụ nhân.
- Đi đi đi, ánh mắt xem cái gì đó!
Phụ nhân kia oán trách liếc hắn một cái, bộ dạng lại không có giận, nhãn đái hoa đào, cười quyến rũ vài tiếng.
- Ta phải đi trước, chồng của ta đang ở nhà chờ đợi ta a.
Trung niên nam nhân nhìn nhìn phụ nhân kia rời đi, chậc chậc tán than một tiếng, nam nhân nhà nàng thật sự là có diễm phúc, lại có lão bà xinh đẹp như vậy.
- Chuyên vỗ mông nữ nhân?
Diệp Thần mày nhíu lại cùng nhau, lầm bầm lầu bầu, Trư Yêu này không biết là lai lịch gì? Tại sao có thể có đam mê như vậy.
Đang trầm tư, cúi đầu, đột nhiên nhìn đến hai má A Ly đỏ bừng, con ngươi trong suốt tràn đầy ngượng ngùng, có điểm sân não nhìn Diệp Thần.
- A Ly, ngươi làm sao vậy?
Diệp Thần nhìn đến vẻ mặt A Ly như vậy, nghi ngờ hỏi.
Diệp Thần đang cúi đầu đi đường, đột nhiên toát ra từ ngữ đáng khinh "chuyên vỗ mông nữ nhân" như vậy, làm A Ly xấu hổ và giận dữ không thôi, hay là đây là Diệp Thần ham muốn?
Thần hồn của A Ly không có cường đại như của Diệp Thần, không có nghe được trung niên nam nhân kia còn có phụ nhân kia đối thoại, cũng khó trách A Ly sẽ nghĩ bậy, Diệp Thần thoáng nghĩ, thì biết rõ A Ly hiểu lầm mình, vội vàng xua tay giải thích:
- A Ly, ngươi nghĩ lầm rồi, câu nói kia nói không sai là ta.
Mắt to thủy uông uông của A Ly nhìn Diệp Thần, lại là vẻ mặt không tin.
Diệp Thần mặt đỏ tai hồng nói :
- A Ly, ngươi hiểu lầm ta, vừa rồi thần hồn của ta nghe trộm một trung niên nam nhân cùng một vị phụ nhân nói chuyện.
A Ly ánh mắt chớp chớp, rồi lại nghĩ tới điều gì, Diệp Thần nói rất có nghĩa khác rồi, không ngờ Diệp Thần còn có ham mê thính sàng, thần hồn đúng là thần khí thính sàng a!
Nhìn đến biểu tình của A Ly, Diệp Thần biết A Ly nghĩ đến càng lệch lạc, gấp giọng nói:
- Không phải như ngươi nghĩ, trung niên nam nhân cùng phụ nhân kia nói, bên trong đế đô xuất hiện một Trư Yêu, con Trư Yêu này không ăn thịt người, chuyên vỗ mông nữ nhân, ta có chút nghi hoặc, con Trư Yêu này rốt cuộc là lai lịch gì.
Thì ra là thế, A Ly ở trên vai Diệp Thần nằm xuống.
Rốt cục giải thích rõ ràng, Diệp Thần thở phào nhẹ nhõm, sau một lúc lâu, cười khổ nói:
- A Ly, ở trong lòng của ngươi, ta là người bỉ ổi như vậy sao?
A Ly ngồi dậy, bộ dáng ra vẻ vô tội, ánh mắt trong suốt nhìn Diệp Thần, hai má ửng đỏ, gật gật đầu. Nàng đang nhớ lại lúc bản thân gặp được bi thảm, mông bị Diệp Thần sờ soạng không biết bao nhiêu hồi, mà ngay cả nơi đó cũng bị Diệp Thần sờ soạng. . .
Nhìn đến A Ly thiên chân vô tà (*ngây thơ trong sáng), vẻ mặt thành thật, Diệp Thần trong lúc nhất thời lăng loạn, buồn rầu gãi đầu một cái, vì cái gì hắn sẽ cho A Ly ấn tượng như vậy chứ?
Nhìn đến vẻ mặt Diệp Thần có khổ không thể nói, A Ly lại lén lút cười trộm một chút, mặt mày cong vút, xinh đẹp động lòng người, nàng ở trên vai Diệp Thần nằm xuống, kỳ thật nàng chỉ là theo Diệp Thần đùa một chút mà thôi.
Phụ nhân đẫy đà kia lắc mông, xoay người chính muốn ly khai, đột nhiên cảm giác trên cái mông truyền đến một ít khác thường, bị người lấy tay càng không ngừng sờ tới sờ lui, nàng còn tưởng rằng là trung niên nam nhân vừa rồi kia đi lên khinh bạc nàng, động vào vẫn là địa phương nhạy cảm, làm trong lòng nàng một trận phát run, cười quyến rũ một tiếng:
- Từ lão ngũ, ngươi là lão sắc quỷ, bình thường gặp ngươi đàng hoàng, không ngờ ngươi háo sắc như vậy, rõ như ban ngày cư nhiên sờ mông người ta, đáng ghét!
Phụ nhân kia quay đầu muốn hất tay Từ lão ngũ ra, đã thấy Từ lão ngũ đứng ở hơn năm thước, đang hoảng sợ nhìn nàng, nàng lặng đi một chút, cúi đầu, đã thấy một con heo ở trên mông nàng càng không ngừng sờ sờ.
Đầu trư này cùng heo nhà bình thường không khác nhiều lắm, chỉ là cả vật thể phấn hồng, tẩy đến thập phần sạch sẽ, một đôi lỗ tai lớn tựa như quạt hương bồ rớt xuống, càng không ngừng phe phẩy, trên cổ còn treo móc một quả Ngọc Trụy, trên lỗ tai có vòng tai, chân cũng chụp vòng ngọc, cả người phục trang đẹp đẽ, thấy phụ nhân xem nó, nó ngẩng đầu, mũi heo thật dài hừ hừ hai tiếng, thần thái kia háo sắc, quả thực cùng nhân loại không khác.
Phụ nhân hoảng hốt thét lên:
- Má ơi!
Hai mắt nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.
Trư Yêu kia cúi đầu lại vỗ mông phụ vài cái nhân, chậc chậc tán thưởng nói:
- Cái mông này, so với mấy tiểu thư kia chỉ còn bộ xương vỗ sướng hơn nhiều lắm.
Người của hai bên một trận kinh thanh kêu to:
- Mạc Tam nương bị trư sờ a!
- Trư Yêu đến rồi.
- Môngcủa Mạc Tam nương bị Trư Yêu sờ!
Quầy hàng chung quanh một trận người ngã ngựa đổ, rất nhiều người cũng đã nghe đồn Trư Yêu, biết con heo sau lưng Mạc Tam nương cả vật thể phấn hồng, thoạt nhìn vô hại kia, thật ra là một đầu Trư Yêu, sợ tới mức đau thương chạy trốn, nhất là mấy phụ nhân bên kia, một đám hoa dung thất sắc, hận cha mẹ không sinh thêm hai cái đùi cho các nàng.
Lúc Diệp Thần cùng A Ly nói chuyện, cũng không có đem thần hồn thu hồi lại, chỉ thấy Hồng Ảnh chợt lóe, Trư Yêu kia liền xuất hiện ở trong phạm vi thần hồn hắn cảm giác, mông Mạc Tam nương kia liền bị sờ rồi, tốc độ nhanh đến kinh người.
/1628
|