Edit & beta: Hà Phương
Sau khi trở về phòng, Thu Tử Thiện lập tức lấy ra di động của mình gọi điện.
Anh nói mấy ngày nay Hà Minh Châu gặp người bên truyền thông sao? Thu Tử Thiện không hề bất ngờ khi nghe được tin tức này.
Thu Tử Thiện dừng một chút, mới hỏi tiếp: “Chuyện lúc trước anh đề cập việc trang bị thiết bị nghe lén trong nhà Trương Tuyết Vân đó, tiến hành thế nào rồi?
Rất tốt, tôi hy vọng anh nghĩ biện pháp giúp tôi nghe lén bọn họ trò chuyện.
Thu Tử Thiện cúp máy xong lại mở di động lên, lướt qua một lá thư mới. Hộp mail này chính là nơi lưu trữ các cuộc nghe lén mà thám tử gửi báo cáo cho cô.
Tràn ngập bên trong chính là mỗi ngày mẹ con Trương Tuyết Vân và Hà Minh Châu đi đâu, gặp gỡ ai.
Khi Thu Tử Thiện nhìn thấy hai cái tên quen thuộc liền không khỏi nở nụ cười. Khoảng cách gặp được hia người kia đã qua đi ba năm, nếu không có ảnh chụp của thám tử, cô gần như muốn quên hai kẻ làm trâu làm ngựa bên cạnh Hà Minh Châu này.
Rất tốt, đầu trâu mặt ngựa đều đã chậm rãi đến đông đủ, như vậy mới náo nhiệt chứ.
--- ------ ---
Sao ngay cả tôi mà chị cũng không nói một tiếng, Thu Tử Hàn ngồi ở trong xe oán giận mãi không ngừng.
Hôm nay Thu Tử Thiện tự mình lái xe chở cậu đi công ty báo danh, từ lúc buổi sáng mới tám giờ bị Thu Tử Thiện dựng từ trên giường dậy, cậu vẫn oán giận đến tận bây giờ.
Đừng tưởng rằng vụ đánh cuộc của chúng ta đã mất đi hiệu lực, em không muốn lấy lại thẻ tín dụng và xe thể thao sao? Thu Tử Thiện thừa dịp dừng đèn đỏ, lộ ra nụ cười của bà ngoại sói.
Thu Tử Hàn ôm cánh tay không nói được một lời, cuối cùng mới than thở hỏi: Lần trước chị làm hại chúng ta thất nghiệp, chuyện này thì tính sao?
Thu Tử Hàn, xem bộ dáng tính toàn chi li hiện giờ của em đi, chị đều muốn băng giá trái tim thay người hâm mộ của em, Thu Tử Thiện vô tình nói, cô cũng không ngẫm lại xem, đến tột cùng là ai bức bách Thu thiếu gia từng phong lưu tiêu sái tiêu tiền như nước thành bộ dáng hiện tại.
Thu Tử Hàn không tiếp lời, chỉ khoanh tay nhìn thẳng phía trước.
Cuối cùng Thu Tử Thiện bất đắc dĩ nói: Được rồi, được rồi, đoàn phim tổng kết trả chúng ta tổng cộng được ba ngàn đồng tiền lương, một phần chị cũng không lấy, toàn bộ đưa em hết đấy.
Thật à, Thu Tử Hàn nghe nói vậy lập tức hưng trí dạt dào quay đầu nhìn chằm chằm cô.
Nhanh lấy gương nhìn xem dáng vẻ hiện tại của em xem, y như thần giữ cửa ấy.
Lúc đến công ty, Thu Tử Thiện nhìn ngắm tâm huyết cả đời của ông nội xong, không khỏi có chút xuất thần. Bác của cô cả đời cũng không kết hôn, nên thời điểm qua đời cũng không có lấy một đứa con lưu lại. Ông nội tuy mặt ngoài không nói, nhưng nội tâm luôn có tự trách, đại để ông cụ cảm thấy chính mình đối đãi với bác quá mức khắc nghiệt đi.
Cho nên sau đó ông nội đối với Thu Vĩ Toàn trở nên vô cùng khoan dung, nhưng cố tình bố cô lại tự cho bản thân mình cao siêu lại còn hay nhìn người một cách phiến diện, công ty ở trong tay của ông ta càng ngày càng sa sút.
Lúc hai người đi tới quầy lễ tân, sau khi cô nhân viên lễ tân biết được bọn họ là thực tập sinh, liền mang theo bọn họ đi lầu sáu.
Tòa cao ốc này mới được xây dựng chưa đến mười năm, là một sản nghiệp của tập đoàn Trung Vực. Nhưng tổng bộ công ty chỉ chiếm cứ từ lầu 17 đến lầu 28. Từ lầu 16 trở xuống đều cho công ty khác thuê, có điều vì phòng ngừa có người quấy rầy nghệ sĩ của công ty, hối đó kiểm duyệt công ty đến thuê đều cực kỳ nghiêm khắc.
Sau khi cô nhân viên lễ tân uyển chuyển hỏi tên của Thu Tử Hàn, Thu Tử Thiện mới biết được, cô nhân viên lễ tân thoạt nhìn có vẻ rất khó chung đụng lại nhiệt tình thân mật như vậy.
Đến phòng họp xong họ mới phát hiện thực tập sinh không chỉ có hai người bọn họ. Trung Vực gần nhất mới chiêu sinh một nhóm người, cho nên lúc hai người Thu Tử Thiện đến cũng không thấy có gì đột ngột.
Mọi người trong phòng họp đều an vị ở chỗ ngồi, thấy có người tiến vào tự nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Có điều vừa nhìn liền thấy ngay một đôi nam nữ dung mạo xuất chúng, khiến mọi người đều kinh ngạc một phen.
Hai người này xác định không đi nhầm chỗ chứ? Bọn họ hẳn là nhận lời mời mà đến chứ không phải nhân viên công tác đâu hả?
Lúc Thu Tử Thiện ngồi xuống liền nhìn quanh một vòng gian phòng, quả nhiên phát hiện ngồi ở đối diện có một đôi nam nữ, tuy rằng bọn họ cũng không có nói chuyện với nhau, nhưng hiện tại trên tay hai người đó đều không hẹn mà cùng lúc gửi tin nhắn.
Khóe miệng cô giơ lên một chút cười yếu ớt, quả nhiên là bạn lữ ân ái.
Tần Tinh, Chu Tuấn Thanh là hai người vô cùng đắc lực bên cạnh Hà Minh Châu, có thể nói lúc cùng hai chị em Thu Tử Thiện tranh đoạt cổ phần khống chế Trung Vực tạm thời,
Sau khi trở về phòng, Thu Tử Thiện lập tức lấy ra di động của mình gọi điện.
Anh nói mấy ngày nay Hà Minh Châu gặp người bên truyền thông sao? Thu Tử Thiện không hề bất ngờ khi nghe được tin tức này.
Thu Tử Thiện dừng một chút, mới hỏi tiếp: “Chuyện lúc trước anh đề cập việc trang bị thiết bị nghe lén trong nhà Trương Tuyết Vân đó, tiến hành thế nào rồi?
Rất tốt, tôi hy vọng anh nghĩ biện pháp giúp tôi nghe lén bọn họ trò chuyện.
Thu Tử Thiện cúp máy xong lại mở di động lên, lướt qua một lá thư mới. Hộp mail này chính là nơi lưu trữ các cuộc nghe lén mà thám tử gửi báo cáo cho cô.
Tràn ngập bên trong chính là mỗi ngày mẹ con Trương Tuyết Vân và Hà Minh Châu đi đâu, gặp gỡ ai.
Khi Thu Tử Thiện nhìn thấy hai cái tên quen thuộc liền không khỏi nở nụ cười. Khoảng cách gặp được hia người kia đã qua đi ba năm, nếu không có ảnh chụp của thám tử, cô gần như muốn quên hai kẻ làm trâu làm ngựa bên cạnh Hà Minh Châu này.
Rất tốt, đầu trâu mặt ngựa đều đã chậm rãi đến đông đủ, như vậy mới náo nhiệt chứ.
--- ------ ---
Sao ngay cả tôi mà chị cũng không nói một tiếng, Thu Tử Hàn ngồi ở trong xe oán giận mãi không ngừng.
Hôm nay Thu Tử Thiện tự mình lái xe chở cậu đi công ty báo danh, từ lúc buổi sáng mới tám giờ bị Thu Tử Thiện dựng từ trên giường dậy, cậu vẫn oán giận đến tận bây giờ.
Đừng tưởng rằng vụ đánh cuộc của chúng ta đã mất đi hiệu lực, em không muốn lấy lại thẻ tín dụng và xe thể thao sao? Thu Tử Thiện thừa dịp dừng đèn đỏ, lộ ra nụ cười của bà ngoại sói.
Thu Tử Hàn ôm cánh tay không nói được một lời, cuối cùng mới than thở hỏi: Lần trước chị làm hại chúng ta thất nghiệp, chuyện này thì tính sao?
Thu Tử Hàn, xem bộ dáng tính toàn chi li hiện giờ của em đi, chị đều muốn băng giá trái tim thay người hâm mộ của em, Thu Tử Thiện vô tình nói, cô cũng không ngẫm lại xem, đến tột cùng là ai bức bách Thu thiếu gia từng phong lưu tiêu sái tiêu tiền như nước thành bộ dáng hiện tại.
Thu Tử Hàn không tiếp lời, chỉ khoanh tay nhìn thẳng phía trước.
Cuối cùng Thu Tử Thiện bất đắc dĩ nói: Được rồi, được rồi, đoàn phim tổng kết trả chúng ta tổng cộng được ba ngàn đồng tiền lương, một phần chị cũng không lấy, toàn bộ đưa em hết đấy.
Thật à, Thu Tử Hàn nghe nói vậy lập tức hưng trí dạt dào quay đầu nhìn chằm chằm cô.
Nhanh lấy gương nhìn xem dáng vẻ hiện tại của em xem, y như thần giữ cửa ấy.
Lúc đến công ty, Thu Tử Thiện nhìn ngắm tâm huyết cả đời của ông nội xong, không khỏi có chút xuất thần. Bác của cô cả đời cũng không kết hôn, nên thời điểm qua đời cũng không có lấy một đứa con lưu lại. Ông nội tuy mặt ngoài không nói, nhưng nội tâm luôn có tự trách, đại để ông cụ cảm thấy chính mình đối đãi với bác quá mức khắc nghiệt đi.
Cho nên sau đó ông nội đối với Thu Vĩ Toàn trở nên vô cùng khoan dung, nhưng cố tình bố cô lại tự cho bản thân mình cao siêu lại còn hay nhìn người một cách phiến diện, công ty ở trong tay của ông ta càng ngày càng sa sút.
Lúc hai người đi tới quầy lễ tân, sau khi cô nhân viên lễ tân biết được bọn họ là thực tập sinh, liền mang theo bọn họ đi lầu sáu.
Tòa cao ốc này mới được xây dựng chưa đến mười năm, là một sản nghiệp của tập đoàn Trung Vực. Nhưng tổng bộ công ty chỉ chiếm cứ từ lầu 17 đến lầu 28. Từ lầu 16 trở xuống đều cho công ty khác thuê, có điều vì phòng ngừa có người quấy rầy nghệ sĩ của công ty, hối đó kiểm duyệt công ty đến thuê đều cực kỳ nghiêm khắc.
Sau khi cô nhân viên lễ tân uyển chuyển hỏi tên của Thu Tử Hàn, Thu Tử Thiện mới biết được, cô nhân viên lễ tân thoạt nhìn có vẻ rất khó chung đụng lại nhiệt tình thân mật như vậy.
Đến phòng họp xong họ mới phát hiện thực tập sinh không chỉ có hai người bọn họ. Trung Vực gần nhất mới chiêu sinh một nhóm người, cho nên lúc hai người Thu Tử Thiện đến cũng không thấy có gì đột ngột.
Mọi người trong phòng họp đều an vị ở chỗ ngồi, thấy có người tiến vào tự nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Có điều vừa nhìn liền thấy ngay một đôi nam nữ dung mạo xuất chúng, khiến mọi người đều kinh ngạc một phen.
Hai người này xác định không đi nhầm chỗ chứ? Bọn họ hẳn là nhận lời mời mà đến chứ không phải nhân viên công tác đâu hả?
Lúc Thu Tử Thiện ngồi xuống liền nhìn quanh một vòng gian phòng, quả nhiên phát hiện ngồi ở đối diện có một đôi nam nữ, tuy rằng bọn họ cũng không có nói chuyện với nhau, nhưng hiện tại trên tay hai người đó đều không hẹn mà cùng lúc gửi tin nhắn.
Khóe miệng cô giơ lên một chút cười yếu ớt, quả nhiên là bạn lữ ân ái.
Tần Tinh, Chu Tuấn Thanh là hai người vô cùng đắc lực bên cạnh Hà Minh Châu, có thể nói lúc cùng hai chị em Thu Tử Thiện tranh đoạt cổ phần khống chế Trung Vực tạm thời,
/97
|