Đặc Công Tà Phi

Chương 269 - Chương 267

/354


Tây thần đế -- Một tiếng thét dài đau đớn vang lên, hơn ba mươi vạn binh sĩ đều quỳ gối xuống đất, cúi đầu nhắm mắt, buồn bã thương tiếng.

Ngô hoàng (*) băng hà không phải do tai nạn, mà là...

[(*) Giải thích cho những bạn chưa biết, Ngô hoàng ở đây có nghĩa là hoàng đế của chúng ta chứ không phải tên họ của hoàng đế là Ngô đâu nha.]

Địch đại tướng quân buông tay, cắn răng nghiến lợi: Người giết chết Ngô hoàng chính là Thái tử Thương Nguyệt.

Một trận cuồng phong dấy lên, ba mươi vạn binh sĩ rút đao ra khỏi vỏ, mặt đầy sát khí ngẩng lên trời, thét lên: Thề giết Dạ Dật Phong, thề diệt Thương Nguyệt quốc, tế Tây Thần đế của chúng ta.

Tay phải Địch đại tướng quân phất lên, hơn ba mươi vạn binh sĩ lập tức im lặng không lên tiếng. Bọn họ dừng ánh mắt phẫn nộ trên mặt tướng quân, dường như đang đợi tướng quân ra lệnh nhuốm máu Thương Nguyệt.

Địch đại tướng quân nhíu mày, giọng nói không chút nhiệt độ: Nhổ trại lên đường, đi thẳng đến biên giới, diệt tan Thương Nguyệt, thây chất thành núi, tế Tây Thần đế trên trời có linh thiêng!

Bóng dáng ba mươi vạn binh sĩ lập tức lóe lên như gió lốc về lều của mình. Hành động rất nhanh -- Tiếng vó ngựa rầm trời, bước chân rung đất; bụi đất tung bay, cờ chiến phấp phới.

Cả núi cao đang ngủ say, đột nhiên biến thành một chiếc trống chứa đầy giận dữ, bị ba mươi vạn tướng sĩ đánh vang. Gió núi gào thét điên cuồng tấu lên âm thanh lạnh lùng tiêu điều, không biết nên cản bước chân đại quân Tây Thần hay bất đắc dĩ nhìn bước họ rời khỏi...

Mặt trời lặn, sao lên cao. Thời gian chỉ như một lần nháy mắt đã qua sáng sớm hôm sau --

Đại quân Tây Thần sục sôi ý chí chiến đấu như tử thần từ địa ngục xông ra lấy mạng, áo giáp màu cam lóe ra ánh sáng phẫn nộ. Dưới sự lãnh đạo của Địch đại tướng quân, bọn họ xông qua từng cửa thành của Tây Thần, dũng cảm đến gần biên giới Thương Nguyệt.

Dọc đường đi, dân chúng không chỉ chen lấn giao lương thực cho đại quân mà còn đứng thành hai hàng theo hai bên đường, giơ tay lên, hô to động viên cho đại quân: Tây Thần tất thắng, Thương Nguyệt mất nước!

Dân chúng Tây Thần đều không muốn xảy ra chiến tranh. Một khi chiến tranh xảy ra, rất có thể sẽ khiến bọn họ trôi giạt khắp nơi. Nhưng, Thương Nguyệt thật sự khinh người quá đáng. Nếu Thái tử Thương Nguyệt đã lẻn vào Tây Thần, tàn nhẫn sát hại Tây Thần đế, nhất định đã làm xong công tác chuẩn bị xuất binh đánh Tây Thần. Một khi hoàng đế một nước bị giết thì đó là khiêu khích thấu trời, nếu đại quân Tây Thần không anh dũng đi đánh thì khi Thái tử Thương Nguyệt dẫn binh tấn công, chắc chắn họ sẽ rơi vào kết cục bi thảm tan cửa nát nhà. Bởi vậy, hôm nay các dân chúng mới cam tâm giao lương thực trong nhà ra để đại quân Tây Thần không thiếu hụt lương thực dẫn đến thua đại quân Thương Nguyệt.

Mà sự ủng hộ và khích lệ từ dân chúng khiến ý chí chiến đấu của đại quân Tây Thần càng dâng cao. Bọn hắn đều có lòng tin sẽ đạp nát từng ngõ nhỏ trong Thương Nguyệt...

Cùng lúc đó, ở Thương Nguyệt -- Bên ngoài cửa hoàng cung, hơn hai trăm vạn quân Thương Nguyệt mặc áo giáp đen xếp thành từng hàng, hai mắt tỏa anh khí bừng bừng nhìn thẳng về phía trước. Phía trước đại quân có một con Hãn Huyết bảo mã, người ngồi trên đó dĩ nhiên là Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong. Bên phải Dạ Dật Phong là một người cầm cờ chiến màu xanh của Thương Nguyệt. Dạ Dật Phong giơ cao tay, vuốt ve hình vẽ trên cờ chiến.

Một hồi tiếng vó ngựa vang lên, Ngụy đại tướng quân của Thương Nguyệt thúc ngựa từ phía sau đại quân nhanh chóng đến bên trái Dạ Dật Phong. Hắn kép nhẹ dây cương, nhìn Dạ Dật Phong rồi mở miệng khẽ nói: Thái tử, tất cả đều đã chuẩn bị đầy đủ, có thể lên đường.

Dạ Dật Phong quay đầu liếc nhìn hoàng cung Thương Nguyệt, lại nhìn đại quân đang đứng nghiêm, hắn chậm rãi buông cờ, nhìn đường lớn rộng rãi phía trước, thản thiên nói: Vậy thì xuất phát thôi!

Xuất phát! Ngụy đại tướng quân hô vang một hiệu lệnh. Cờ chiến phấp phới trong gió, vô số tiếng kèn lệnh xuyên thẳng lên tầng mây.

Vó ngựa đạp vang, tiếng chân vọng đến. Hơn hai trăm vạn quân Thương Nguyệt nối nhau thành một biển đen nổi sóng, đi về phía biên giới Tây Thần quốc.

Qua một canh giờ -- Đại quân rời khỏi hoàng cung Thương Nguyệt, xuất hiện trên đường lớn. Khác với Tây Thần quốc, nhìn thấy đại quân đi như thủy triều, nhà cửa hai bên đường vốn rộng mở bị dân chúng đóng lại một tiếng 'rầm'. Một số căn nhà vẫn mở cửa như cũ, có người khiêng, xách hoặc ôm một cái túi đi ra từ bên trong. Sau khi giao cho binh sĩ, nhận được sự cảm ơn của bọn họ, những người này không đáp lại tiếng nào, chỉ cúi đầu im lặng bước vào nhà, đóng cửa 'rầm' một tiếng.

Trên đường hành quân của đại quân Thương Nguyệt, các cửa nhà đều đóng chặt tạo nên bầu không khí quái dị. Có lẽ nói đúng hơn, quái dị không phải do bầu không khí mà là những dân chúng đóng cửa nhà. Mấy ngày gần đây, khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Thương Nguyệt đang lan truyền rộng rãi một tin tức: Tây Thần và Thương Nguyệt không hề báo trước, đột nhiên muốn phát động chiến tranh, đơn giản bởi vì Thái tử của bọn họ tàn nhẫn sát hại Tây Thần đế.

Dân chúng Thương Nguyệt không hề biết, Thái tử của bọn họ oan hơn bất kì ai. Trận chiến này đột ngột bùng nổ không phải ý muốn của Thái tử, mà là bị người cao minh giá họa nên không thể không chiến tranh với Tây Thần. Vì vậy, dân chúng không biết nguyên nhân trong đó, không muốn thấy chiến tranh bùng nổ, đương nhiên trong lòng oán hận Dạ Dật Phong. Bọn họ cho rằng dã tâm của hắn quá lớn, không muốn sống cuộc sống an nhàn mà nhất định phải chọc đến cuộc chiến tranh phi nghĩa, khiến lòng ai cũng bàng hoàng.

Nhưng oán thì oán, Tây Thần và Thương Nguyệt đại chiến đã trở thành sự thật không thể tránh khỏi. Vì vậy, cho dù trong lòng dân chúng có oán hận đến đâu nhưng vẫn không muốn nhìn thấy đại quân thiếu hụt lương thảo dẫn đến thất bại, khiến quân địch


/354

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status