Đặc Công Tà Phi

Chương 285 - Chương 283

/354


Thế nào, bị ta làm bể chén thuốc, nổi giận rồi sao? Tức giận, liền thiếu kiên nhẫn như vậy, diễn kịch không được, muốn lấy tính mạng của ta để phát giận, làm tế cho vở kịch bị phá hư của ngươi sao?

Địch tướng quân không những bị bóp cằm, càng bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt ra tay nhanh như chớp, điểm trúng mấy chỗ huyệt, giờ phút này thân thể hoàn toàn không thể động đậy được.

Nhưng, trên mặt Địch tướng quân không có vẻ sợ hãi chút nào, giọng nói lại càng châm chọc: Muốn lấy mạng cũng nên nhanh lên, nếu bản tướng quân cau mày một chút, liền uổng phí ý chí kiên cường của nam nhi rồi!

Không phải chỉ ném vỡ một cái chén thôi sao, có gì đáng phải tức giận? Địch tướng quân, cũng quá coi thường lòng dạ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt ta rồi.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt bật ra tiếng cười mị hoặc, mặc dù năm ngón tay trái đang bóp chặt cằm Địch tướng quân, lòng bàn tay phải lại đưa về phía Ngân Lang.

Ngân Lang ngầm hiểu trong lòng, lúc này lại rót một chén thuốc, đưa tới tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Cầm chén thuốc lên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói: Ta nói rồi, mặc dù lung lạc không được lòng người, dieendaanleequuydonn ân huệ nhỏ này của ta cũng nhất định phải làm. Địch tướng quân không chịu nể mặt tiếp thu, ta cũng chỉ có thể uất ức Địch tướng quân, mạnh mẽ khiến Địch tướng quân tiếp thu.

Dứt lời, năm ngón tay trái vốn bóp lấy cằm Địch tướng quân, bỗng chốc dời lên phía trên một chút, ghìm chặt hai bên miệng Địch tướng quân.

Địch tướng quân bị ghìm chặt hai bên miệng, trong nháy mắt miệng không cách nào kiềm chế được mà mở lớn ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đưa bàn tay phải cầm chén thuốc, kề vào bên miệng Địch tướng quân, mạnh mẽ rót thuốc vào trong miệng Địch tướng quân.

Địch tướng quân muốn mở miệng mắng, thế nhưng hai bên miệng lại bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt ghìm chặt, vốn không thể nào mắng được.

Hai mắt Địch tướng quân vọt từng ngọn lửa giận hừng hực, chỉ có thể trơ mắt nhìn thuốc trong chén từng chút từng chút giảm bớt, rồi từng chút từng chút rót vào miệng của mình.

Nhưng mà, điều khiến Địch tướng quân sinh lòng nghi hoặc là, mình bị mạnh mẽ rót thuốc uống, thế nhưng lại không có một chút cảm giác bị sặc nào? Chẳng lẽ. . .

Liếc nhìn bàn tay cầm chén thuốc của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mơ hồ có tia sáng bảy màu đang lưu chuyển.

Lúc trước Địch tướng quân đã biết uy lực của thất thải linh lực, tất nhiên không khó đoán ra, mình không có một chút cảm giác bị sặc, có liên quan đến thất thải linh lực lưu chuyển trong lòng bàn tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Mình có thái độ ác liệt với nàng như thế, vì sao nàng không mượn việc rót thuốc, làm mình nếm thử cảm giác bị sặc, mà là âm thầm thay mình tiêu trừ đi chứ?

Lửa giận trong mắt Địch tướng quân vẫn hừng hực, nhưng trong lòng lại không tự chủ được, hiện lên một làn sóng gợn lăn tăn.

Đợi khi thuốc trong chén, một giọt không lọt rót vào trong miệng Địch tướng quân, Thượng Quan Ngưng Nguyệt lấy chén thuốc ra, cũng giải khai điểm huyệt cho Địch tướng quân.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi. . .

Địch tướng quân khôi phục lại trạng thái như thường, ngón trỏ chỉ về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt, muốn hung dữ mắng to mấy câu, nhưng lời nói đến cổ họng, lại bởi vì làn sóng gợn lăn tăn hiện lên trong lòng, lại nuốt xuống trở về.

Địch tướng quân, ngươi không chịu tiếp thu ân huệ, ta lại mạnh mẽ ban ân huệ cho ngươi. Như vậy, người làm chuyện sai là ta, mà không phải ngươi. Đã như vậy, ngươi không nên tức giận. Bởi vì. . .

Không nhìn Địch tướng quân chỉ ngón trỏ về phía nàng, Thượng Quan Ngưng Nguyệt thản nhiên cười nói: Nếu như ngươi nổi giận, chính là lấy lỗi ta đã phạm tới trừng phạt chính ngươi, như vậy rất đần, không phải sao?

Hừ --

Trong môi lạnh lùng khẽ hừ, Địch tướng quân rút tay lại, bỗng chốc quay người, tránh nhìn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Nở nụ cười thật sâu nhìn bóng lưng Địch tướng quân, Thượng Quan Ngưng Nguyệt xoay tròn chơi cái chén không trong tay, nháy mắt với Hiên Viên Diễm.

Hiên Viên Diễm gật đầu, lúc này dẫn theo cả đám đệ tử Cái Bang, chạy trong đội ngũ đại quân hai nước Thương Nguyệt, Tây Thần.

Đối mặt với Hiên Viên Diễm và đệ tử Cái Bang, vẻ mặt bình thản đưa chén thuốc, tầm mắt binh lính hai nước giao nhau, cũng không có đưa tay tiếp nhận chén thuốc.

Thật đúng là -- bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm.

Đối phương vì muốn để bọn họ quy hàng kẻ


/354

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status