Đặc Thù Không Gian

Chương 251: Dao dụ dỗ (1,2)

/378


Long Vũ âm thầm cảnh giác, hắn cảm thấy Thiên Âm có chút tà tính.

Lẽ ra, mình là con rể. Làm mẹ vợ mình, Thiên Âm hẳn nên đoan trang một chút chứ?

Nhìn thấy sắc mặt có chút xấu hổ của Long Vũ, Thiên Âm đột nhiên cười ra một tiếng. Nụ cười này nhất thời xua tan bộ dạng gợi cảm phong tình vạn chủng của nàng. Thanh âm tuyệt vời của nàng lập tức vang lên:

- Tiểu tử, cậu thực sự cũng không tệ lắm, có thể ở trước mặt tôi mà vẫn có thể thản nhiên như vậy, thực sự chẳng có mấy người.

Long Vũ thầm nghĩ, nàng quả nhiên đang khảo nghiệm mình.

- Phượng Hậu, tôi có chuyện trọng yếu cần nói cho bà biết, Vu Thần Ba Độ có thể vẫn còn sống, hơn nữa rất nhanh có thể hắn sẽ tìm tới bà đấy.

Long Vũ nói.

Khóe miệng Thiên Âm khẽ mỉm, nói:

- Hắn tìm tôi làm cái gì. Chẳng lẽ việc cậu mang nữ nhân Vu tộc kia tới đây, gặp phải tai họa gì?

- Không phải!

Long Vũ liền đem chuyện Hắc Thiên Ma Thần gặp được người thần bí ra sao và việc Hắc Thiên nhờ Long Vũ chuyển lời đến Thiên Âm. Sau khi kể xong, Long Vũ nói:

- Tuy rằng vẫn chưa thể xác định người nọ có phải Vu Thần Ba Độ hay không, nhưng ít ra có thể xác định một chút. Dã tâm của hắn quá lớn, hơn nữa hắn sẽ rất nhanh tìm đến Phượng Sào, cho nên hy vọng bà có thể nhanh chóng chuẩn bị mà đối phó.

Thiên Âm thần sắc lạnh lùng, nói:

- Tôi cũng không tin trên đời vẫn còn tồn tại như vậy, lại muốn năm lệnh chủ Phương Thiên Địa làm thuộc hạ của hắn, quả thực là một ý nghĩ kỳ lạ.

Long Vũ thiếu chút nữa tế xỉu, mất hết đi sức lực, nói nhiều như vậy mà người ta lại không coi trọng một chút nào. Nữ nhân này không phải là ngực lớn nhưng không có đầu óc đấy chứ?

Tuy rằng mình đánh giá với mẹ vợ như thế có chút bất kính, thế nhưng nữ nhân này thật sự khiến cho người khác tức giận.

Thấy Long Vũ ngẩn người, Thiên Âm nhẹ nhàng bước tới, mỹ đồn đong đưa chậm rãi tiến lại gần. Nàng cười quyến rũ nói:

- Tiểu tử, tôi hỏi cậu một việc. Sự tình Thi Nhân và Kim Phượng cậu định như thế nào? Cậu thực sự cảm thấy mình có đủ tư cách để hai nữ tử ưu tú nhất của Phượng tộc chúng ta cùng hầu hạ sao?

- Đợi một chút!

Không đợi Long Vũ nói xong, Thiên Âm lại tiếp tục nói:

- Ngoài trừ Thi Nhân cùng Kim Phượng, ở ngoài cậu còn có nữ nhân khác đúng không? Hậu Thổ… Vu tộc Hậu Thổ có phải cũng là nữ nhân của tiểu tử cậu.

Nói tới đây, Thiên Âm vòng vo quanh Long Vũ vài vòng. Nàng cười khẽ một tiếng nói:

- Tôi rất hiếu kỳ, tên tiểu tử này rốt cuộc là người như thế nào, có tài đức gì mà có thể khiến cho Hậu Thổ một trong mười hai Tổ Vu cam tâm tình nguyện chịu làm nữ nhân của cậu?

- Bởi vì chúng tôi yêu nhau!

Long Vũ thản nhiên nói.

- Yêu?

Thiên Âm liền nở nụ cười:

- Cái gì là yêu, yêu là cái gì? Cậu hiện tại nói cho tôi biết đi?

- Tôi không biết!

Long Vũ nói:

- Có nhiều thứ chỉ có thể ngầm hiểu chứ không thể nói ra. Phượng Hậu, nếu bà đã hỏi như vậy, tôi cũng sẽ nói cho ngươi biết ý nghĩ của tôi. Tiểu Phượng, Thi Nhân tôi đều không buông bỏ ai cả. Vừa nãy bà hỏi tôi, tôi có hay không tư cách? Tôi đây nói luôn, trong tình yêu không tồn tại vấn đề tư cách, tôi yêu các nàng, các nàng yêu tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi. Bà dù là một trong năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, tin rằng bà so với tôi càng thêm để ý chuyện này. Tôi cũng tin tưởng, bà có thể lý giải hộ được cho chúng tôi.

Nếu như tôi cố tình không hiểu thì sao?

Thiên Âm khinh thường nói:

- Tiểu tử cậu nói những điều này đều là vô nghĩa với tôi, tóm lại một câu nữ nhân Phượng tộc chúng tôi không chấp nhận như vậy.

Dừng lại một chút, Thiên Âm lại nói:

- Từ bỏ toàn bộ nữ nhân bên cạnh cậu đi, nếu không cậu đừng hòng lấy được nữ nhân Phượng tộc chúng tôi.

Sắc mặt Long Vũ liền phát lạnh, thái độ của Thiên Âm thật sự là hùng hổ dọa người. Tuy đã sớm dự đoán được tình thế này nhưng lại không nghĩ đến thái độ của Thiên Âm lại kiên quyết như vậy.

- Được rồi, cậu đi ra ngoài đi…

Thiên Âm nói:

- Nhìn cậu hôm nay đến báo tin cho tôi, tôi tạm thời không trách tội cậu. Nhưng cậu phải nhớ kỹ cho tôi, nếu không có câu trả lời thuyết phục thì cậu đừng hòng dẫn nữ nhân Phượng tộc chúng tôi đi. Bất kể là Thi Nhân hay Kim Phượng.

- Phượng Hậu, tôi tôn trọng bà nhưng không có nghĩa là tôi sẽ nghe lệnh bà. Muốn tôi biểu lộ thái độ à, vậy thì tôi sẽ không bao giờ buông bỏ bất cứ người con gái nào mà tôi yêu…

Nói xong câu đó, Long Vũ liền xoay người nhanh chóng đi khỏi.

Hành động của Long Vũ khiến cho Thiên Âm tức giận, nàng hừ lạnh một tiếng:

- Vậy chúng ta liền chờ xem…

…………………………….

…………………………….

Long Vũ mang theo phẫn nộ mãnh liệt đi ra khỏi Ngũ Thải Cung. Đang tính toán đi tìm Kim Phượng cùng Đường Hương Hương thì ở phía sau truyền đến thanh âm quen thuộc.

- Tiểu Vũ, thế nào rồi? Thiên Âm không làm khó dễ cậu chứ?

Long Vũ hơi kinh hãi, người có thể lặng yên không một tiếng động tiếp cận mình, tu vi tất nhiên không kém. Hắn liền vội vàng quay đầu lại liền thấy một cô gái duyên dáng yêu kiều ở đằng sau lưng hắn. Thân mình nàng mặc một bộ quần áo màu đỏ, đường cong lả lướt xinh đẹp, da thịt cả người tinh tế như tơ lụa, tất cả giống như nước chảy mây trôi. Giờ phút này, hai chân thon dài của nàng đang chậm rãi bước tới hướng Long Vũ, phong tình vạn chủng khiến cho lòng người lay động.

- Dao bá mẫu, là người à…

Long Vũ kinh ngạc nói:

- Sao người lại tới đây?

Trong ánh mắt trong suốt của Dao, hàng lông mi thật dài của nàng run nhẹ vài cái, cười nói:

- Tiểu tử thối, chẳng lẽ tôi không thể chủ động tìm cậu để tâm sự một chút ư?

- Tôi không phải là có ý đó… Tất nhiên là có thể rồi…

Long Vũ vội vàng nói.

Dao hé miệng cười, nói:

- Thiên Âm chắc chắn là làm khó dễ cậu rồi… Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.

Một lát sau, hai người liền đi tới hoa viên phía sau Ngũ Thải Cung, nơi này tràn đây hoa tươi nở rộ, năm màu hỗn loạn, mùi thơm xông vào mũi, cảnh sắc lại hợp lòng người, quả đúng là nơi rất tốt để nói chuyện yêu đương.

Bất quá lúc này Long Vũ không có tâm tư khắc, lúc nãy bị mẹ vợ làm cho tức giận đến đầy bụng, giờ lại gặp một mẹ vợ khác, hắn làm gì còn tâm tư nào khác nữa.

- Ý tứ của Thiên Âm là để cho tôi lựa chọn Kim Phượng hoặc Thi Nhân, còn tất cả nữ nhân bên cạnh tôi phải đuổi đi hết. Bà ta thật sự là quá bá đạo.

Long Vũ bất bình nói:

- Tôi thấy bà ta căn bản không biết yêu là cái gì.

- Cậu nói rất đúng!

Dao cười nói:

- Tôi là chị em với Thiên Âm từ nhỏ, nàng ấy là người như thế nào tôi là người hiểu rõ nhất. Nàng ấy làm gì có thể hiểu được cái gì gọi là yêu. Theo như nàng ấy thì nam nhân cùng nữ nhân ở cùng nhau chỉ có một mục đích duy nhất là để duy trì nòi giống… Thực xin lỗi, mặc dù nói ra hơi thiếu lễ độ nhưng mà trong mắt Thiên Âm chính là nghĩ như vậy đấy.

Long Vũ liền toát mồ hôi một trận.

Ngừng lại một chút, Dao lại nói:

- Cậu yên tâm đi, bất kể như thế nào thì tôi cũng sẽ ủng hộ cậu. Tiểu Vũ, tôi biết cậu hiện tại được sự giúp đỡ của Hậu Thổ mà tu vi đạt được đến Đế Cảnh, nếu tiến thêm một bước nữa thì tu vi sẽ đạt tới Hoàng Cảnh thì cậu sẽ không còn e ngại Thiên Âm nữa. Bất quá một bước cuối cùng này khó như lên trời vậy, ngay cả tôi, Kim Phượng, Thi Nhân từ trước tới nay cũng đều thiếu một chút cơ duyên nữa…

- Tôi cũng không có ý định dùng sức mạnh để giải quyết chuyện này.

Long Vũ nói:

- Dù thế nào đi nữa, bà ấy vẫn là mẫu thân của Kim Phượng, là Phượng Hậu của Phượng tộc.

- Cậu dự định lấy cái gì để thuyết phục nàng ấy?

Dao liền nở nụ cười:

- Cậu cảm thấy rằng Thiên Âm là một nữ nhân phân rõ phải trái sao? Thiên Âm, con tiện nhân ấy luôn tôn thờ việc cưỡng chế. Ai có nắm đấm lớn thì nàng ta liền cho người đó là thượng khách, trước kia đã như thế thì bây giờ vẫn vậy. Tiểu Vũ, trừ khi cậu có thực lực ngang nàng ta, nếu không nàng ta tuyệt đối sẽ không bao giờ nghe cậu nói đạo lý.

- Tiểu Vũ, tôi có một phương pháp có thể giúp đỡ cậu đạt được mục đích.

Dao đột nhiên nói.

- Nói rõ một chút đi?

Long Vũ vội vàng hỏi.

- Tìm một người có đại thần thông cùng cậu song tu, rút ra nguyên âm… Tựa như cậu cùng Hậu Thổ vậy.

Dao đề nghị nói.

Long Vũ nghe vậy liền cười khổ:

- Đi đâu mà tìm…

- Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!

Dao nói.

Cả người Long Vũ liền sững sờ, ngay sau đó hắn liền lập tức hiểu rõ.

Người mà Dao nói chính là cô ta.(Biên: Trắng trợn quá )

Giật mình liếc nhìn Dao một cái, Long Vũ cố ý giả bộ làm bộ dáng háo sắc, nói:

- Dao bá mẫu, tôi có thể hiểu như thế nào đây? Có phải là người đang dụ dỗ tôi?

- Tùy cậu nghĩ thế nào thì nghĩ. Tôi chỉ là muốn tốt cho cậu.

Dao liền cố ý hếch bộ ngực của mình, đôi mắt như làn thu thủy khiêu khích Long Vũ:

- Chẳng lẽ cậu không dám làm sao?

Long Vũ lạnh nhạt nói:

- Người không để ý thân phận của tôi?

- Tôi biết!

Dao nói:

- Cho nên cậu có thể coi chuyện này như một lần giao dịch, sau khi xong việc tu vi của cậu sẽ nâng cao thêm một bước, mà tu vi của tôi đã nhiều năm rồi không thể đột phá bình cảnh. Cả quá trình tuyệt đối không trộn lẫn chút tư tình cá nhân nào.

Nói tới đây, Dao liền cười nói:

- Lễ nghĩa liêm sỉ mà loài người các cậu vẫn nói có thể đối với cậu là một chuyện trọng yếu, nhưng Phượng tộc chúng ta tuyệt không để ý đến cái đó. Kỳ thật trước khi Thiên Âm cầm quyền, bên trong Phượng tộc rất là hỗn loạn. Khi đó Phượng tộc rất cởi mở, cho dù là mấy chị em cùng nhau phụng dưỡng một nam nhân cũng chẳng có gì mới mẻ cả. Đương nhiên, mọi người đều không biết yêu là cái gì. Có lẽ chăng chỉ là bản năng của động vật mà thôi…

Nói tới chỗ này, nàng liền nhìn sang Long Vũ mà nói:

- Con người là loài có linh tính nhất trong vạn vật, nhưng mà cuối cùng con người vẫn là động vật mà thôi. Chẳng qua các cậu có tính người, cho nên sau này các cậu đều sống có lý trí một chút. Tiểu Vũ, cậu nghĩ xem tôi nói có đúng không?

Tim của Long Vũ âm thầm đập nhanh một chút, bà mẹ vợ này lá gan thật sự là quá lớn. Những lời nói nóng bỏng như vậy không thể nghi ngờ là đã biểu lộ rõ tấm lòng của nàng.

Nhưng mà Long Vũ vẫn còn chút do dự, phong cách làm việc và nói chuyện của nữ nhân này hoàn toàn khác biệt so với mọi người.

Nói thật, đối với việc tăng tiến tu vi hắn hết sức mong muốn. Theo tình hình tam giới trước mắt mà nói, thì có thêm một phần lực lượng thì có nhiều hơn một phần khả năng sinh tồn.

Nếu mà Dao không phải là mẹ vợ của mình thì sợ rằng giờ phút này hắn đã sớm đẩy ngã nàng ấy.

Nhưng mà vấn đề ở chỗ thân phận của Dao là mẹ vợ của hắn, hắn không thể không lo lắng ảnh hưởng cùng hậu quả của việc này. Long Vũ thấy rằng mình có phần không bằng cầm thú.

Đương nhiên, việc này còn phải xem ý nghĩ của Dao như thế nào đã.

Dù sao, việc nam nữ hoan ái cũng không phải là sai lầm gì lớn.

- Người thực sự quyết định như vậy?

Long vũ hỏi lại.

- Tất nhiên rồi!

Dao tiếp tục nhấn mạnh, nói:

- Tôi nói rồi, đây là một cuộc giao dịch.

- Hắc hắc!

Long Vũ khẽ cười một tiếng, cố ý giả dạng bộ dáng háo sắc, cánh tay duỗi ra hướng tới bộ ngực của nữ nhân mà nắm tới. Vốn dĩ tưởng rằng Dao sẽ né tránh, ai ngờ rằng nàng không có né ngược lại còn cố hếch bộ ngực.

- Xem như người lợi hại.

Long Vũ thấy sắc mặt Dao vẫn không đổi, không sợ việc mình ăn đậu hủ của nàng, hai cánh tay đi được nửa đường liền dừng lại.

- Tiểu tử thối, cậu cho rằng cậu có thể hù được tôi.

Dao tiếp tục nhẹ nhàng bước tới, thân hình nàng càng lúc càng tới gần Long Vũ, trên gương mặt dễ thương của nàng hiện thoáng vẻ mỉm cười, nàng sẳng giọng nói:

- Cậu nghĩ rằng tôi đang nói đùa với cậu ư, thử cậu ư? Tôi nói đều là sự thật, hơn nữa tôi cũng thật sự đã hạ quyết tâm.

Nói tới đây, Dao lại mỉm cười:

- Kỳ thật tôi biết rõ tâm tư của cậu, cậu vẫn đang băn khoan cảm thụ của Thi Nhân phải không, nếu không cậu đã sớm đồng ý rồi… Cậu suy nghĩ như thế nào tôi rất rõ ràng, tiểu tử cậu trời sinh là loại phong lưu nếu không bên người cậu cũng không có nhiều nữ nhân như vậy.

- Hắc Hắc!

Long Vũ mặt dầy nói:

- Không có biện pháp, ai kêu tôi có mị lực như vậy.

Long Vũ đột nhiên cười lớn một tiếng, tiến gần lại Dao, ánh mắt hắn hung hăng càn quét trên người nàng, hắn còn cố ý khoa trương nuốt nước miếng một cái. Dao cũng ra vẻ cả kinh, nói:

- Cậu muốn làm gì?

Đột nhiên Long Vũ đánh bạo ôm chặt lấy Dao, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, từ trên trán nàng hôn xuống.

Dao hét lên một tiếng, liền vội vàng lui lại về phía sau.

Long Vũ hắc hắc cười nói:

- Tôi còn tưởng rằng bà thật sự là đã chuẩn bị xong rồi, xem ra bà cũng chỉ là mạnh miệng thôi… Trong lòng bà nhất định cũng rất lo lắng.

Dao bị Long Vũ nói trúng tâm sự của mình, sắc mặt liền có chút khó xử, khẽ cười nói:

- Là vậy thì sao… Cho tôi thêm mấy ngày thời gian, tôi nhất định có thể vượt qua được chuyện này.

Long Vũ không cho là đúng, lãnh đạm nói:

- Dao bá mẫu, chuyện này chúng ta đều phải bình tĩnh suy ngẫm lại…

- Đúng vậy, tôi biết rồi!

Dao nói.

……………………………..

……………………………..

Huyền Minh cùng Vô Nguyệt đang thương nghị làm như thế nào để lấy được Đồng Tâm Tỏa trên người Đường Hương Hương, thì đột nhiên một cỗ lực lượng thần bí tập trung vào bọn họ. Một giây này, bất kể là Huyền Minh hay Vô Nguyệt đều không thể nhúc nhích được.

Hơn nữa, hai người đối với lực lượng này không dám có một tia dũng khí chống cự trong đầu.

- Các hạ thật sự là ai?

Huyền Minh đem khí thế Tổ Vu của mình hoàn toàn phóng thích ra, nhíu mày nói:

- Các hạ là ai, vì sao cứ đối lập với chúng ta.

- Hừ!

Quanh thân người nọ quấn quanh một tia hắc khí, hắn nổi giận mắng:

- Đồ hỗn trướng, ta là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là… Trên người ngươi và ta đều đang chảy xuôi cùng một dòng máu.

- Các hạ cũng là người Vu Tộc!

Huyền Minh đúng là cảm thấy hơi thở Vu Tộc trên người hắn.

- Đúng vậy!

Người thần bí đem khí thế của mình thu hồi lại, thản nhiên nói:

- Huyền Minh, từ hôm nay trở đi ngươi cứ việc công khai thân phận của mình, đường đường là Tổ Vu lại đi mượn thân phận của người khác, thật sự là mất mặt.

- Okie, ta đã biết!

Tuy rằng vẫn còn chưa làm rõ được thân phận của người này, nhưng mà hơi thở Vu Tộc trên người hắn hẳn là không sai được. Vu Tộc tôn thờ kẻ mạnh, mặc dù là Tổ Vu thì cũng sẽ cung kính, nghe lệnh đối với người cường đại hơn mình.

- Vô Nguyệt!

Người thần bí quay đầu lại nhìn:

- Ngươi lẽ ra phải bị trừng phạt.

Lúc này, thân hình Vô Nguyệt bỗng run rẩy đứng lên:

- Thỉnh tôn giả nói rõ…

- Hừ!

Người thần bí tức giận nói:

- Ngươi là nha hoàn của Hậu Thổ, luôn luôn phụ trách hầu hạ nàng ta, nhưng mà hiện giờ nàng ta lại lưu lạc vào trong tay hậu duệ Luyện Sĩ Khí. Cô ta thậm chí ngay cả tổ tông của mình cũng không thèm nhận, ngươi nói ngươi có đáng trách hay không?

- Vô Nguyệt biết tội, thỉnh tôn giả trách phạt.

Vô Nguyệt vội vàng quỳ rạp xuống đất.

Dừng lại một chút, Huyền Minh liền vội vàng góp lời:

- Tôn giả, chúng ta đang định dùng Đồng Tâm Tỏa khống chế lại Hậu Thổ… Nghĩ rằng không bao lâu cô ta sẽ thay đổi lại thái độ.

- Đồ hỗn trướng!

Người thần bí tức giận nói:

- Hậu Thổ là một trong mười hai Tổ Vu, hơn nữa tại thời kỳ thượng cổ cô ta có công đức rất lớn đối với Vu Tộc, cô ấy là người có tiềm chất lớn nhất lấy “đức” để chứng đạo của Vu Tộc chúng ta, làm sao ngươi có thể dùng thủ đoạn đê tiện như vậy để phá hư công đức của cô ta. Từ giờ trở đi, các ngươi hãy buông tha kế hoạch xấu xa đó đi…

Ngừng lại một chút, người thần bí lại nói:

- Mặc dù Hậu Thổ cũng cự tuyệt ta, nhưng ta vẫn nhẫn nại không vứt bỏ cô ấy. Các ngươi phải nhớ kỹ, sau này chúng ta nhất định phải cảm hóa cô ta, chứ không dùng biện pháp khác.

- Cảm hóa? Hiểu không?

Người thần bí lại nói:

- Bất kể thế nào mà nói, Hậu Thổ cũng là người Vu Tộc chúng ta, cho nên ta tin chắc rằng cô ta sẽ không vứt bỏ tổ tiên của chính mình, cũng sẽ không vứt bỏ sứ mệnh cùng tôn nghiêm của Đại Vu. Vô Nguyệt, chuyện lần này giao cho ngươi. Huyền Minh, ngươi hiện tại phải mau chóng xây dựng thông đạo ở Huyền Cảnh. Sau đó ta với ngươi sẽ cùng nhau bố trí Vu trận, làm thức tỉnh toàn bộ người có huyết mạch Vu Tộc, chúng ta nhất định phải có lực lượng cường đại để khống chế Huyền Cảnh…

- Thuộc hạ đã rõ!

Huyền Minh rất là biết điều, trước mặt vị cường giả hắn liền tự giác đem mình trở thành lính hầu.

- Nhớ kỹ, Vu Tộc sẽ quân lâm thiên hạ, không chỉ là tam giới mà còn cả Thiên Ngoại Thiên cũng sẽ là lãnh địa của Vu Tộc chúng ta…

Người thần bí điên cuồng cười nói:

- Vu Tộc chúng ta là chủng tộc tồn tại cao quý nhất, bởi vì chúng ta là người có huyết mạch của Bàn Cổ Đại Thần…

………………………….

………………………….

Thái Huyền Sơn, trong phòng của Bạch Mi Đạo Nhân trên đỉnh ngọn núi Thái Duơng. Thiên Cơ Tử, Phù Hoa, Tuyết Cơ tất cả đều ở đây. Vẻ mặt mọi người hình như đều có chút trầm trọng.

Thiên Cơ Tử hướng tới Bạch Mi Đạo Nhân nói:

- Sư tổ, chúng ta đã đem Vô Tình Phong lật tung lên nhưng mà vẫn chưa tìm được bất kỳ dấu vết gì…

Bạch Mi Đạo Nhân thở dài nói:

- Nếu ta đoán không sai, thông đạo Huyền Cảnh ở ngay tại Vô Tình Phong, đáng tiếc rằng ta cũng không cách nào cảm ứng được vị trí cụ thể.

Dừng lại một chút, Bạch Mi Đạo Nhân nhìn sang Thiên Cơ Tử nói tiếp:

- Phái đệ tử đóng quân ở Vô Tình Phong, chỉ cần có biến động nhỏ thì lập tức thông báo ngay. Ngoài ra, xế chiều hôm nay ta sẽ đích thân ra sau núi mở bảo khố của Huyền Môn ra, những pháp bảo trân quý ngàn năm cũng nên hiện thân rồi…

Thiên Cơ Tử nghe vậy liền mừng rỡ trong lòng, tuy từ trong điển tịch đã sớm biết bảo khố phía sau núi, mặc dù đã đi qua vài lần nhưng vẫn không cách nào có thể mở ra bảo khố.

Nhưng sư tổ đã lên tiếng, xem ra việc làm cho Huyền Môn lớn mạnh đã có hi vọng rồi.

- Tuyết Cơ, Tiểu Vũ cùng Hương Hương đi vào Huyền Cảnh được một đoạn thời gian, công việc ở Huyền Môn lại nhiều, ngươi cũng nên giúp đỡ một chút xem sao…

Bạch Mi Đạo Nhân thở dài nói:

- Nhất là bên nghiệp đoàn dị năng, ngươi phải xem xét kỹ lưỡng, tuyệt không thể để cho Huyền Minh mê hoặc bọn họ, đưa bọn họ rời đi.

- Đệ tử tuân mệnh!

Tuyết Cơ cung kính nói.

- Haizzz!

Bạch Mi Đạo Nhân nói:

- Chỉ mong rằng năm lệnh chủ Phương Thiên Địa có thể nhúng tay vào chuyện này… Nếu không chỉ bằng vào lực lượng bây giờ của chúng ta, căn bản là không có cách nào có thể ứng phó được với trường hạo kiếp này.

…………………………

…………………………

Liên tiếp mấy ngày liền, Kim Phượng cùng mẫu thân nàng Thiên Âm cãi nhau không ngừng. Thiên Âm hình như muốn con gái của mình phải dựa theo những gì mình sắp đặt, nhưng Kim Phương lại có suy nghĩ khác. Hai mẹ con thường xuyên nói chuyện với nhau nên mâu thuẫn liền xảy ra.

Đương nhiên, tiêu điểm của việc này lại chính là bởi vì Long Vũ.

Đi ra ngoài, Kim Phượng vừa mới ở Ngũ Thải Cung nói chuyện với mẹ nàng xong, nàng một mình về phòng mà trong lòng vẫn luôn buồn rầu. Một lát sau, Long Vũ liền theo đuôi tiến vào.

Khi nàng nhìn thấy Long Vũ, liền cao hứng lập tức chạy tới, ôm lấy cổ Long Vũ cười nói:

- Chồng nói xem, mấy ngày hôm nay có phải hay không cùng với chị Thi Nhân ở cùng một chỗ.

Mặt của nàng liền hồng lên, trong đôi mắt to lóe lên vẻ giảo hoạt cùng chọc ghẹo.

Long Vũ ôm eo của nàng, lắc đầu nói:

- Không phải, anh đang cùng bác gái Dao nói chút chuyện.

Kim Phượng nhẹ nhàng nga lên một tiếng, ngả đầu vào lồng ngực của Long Vũ, sâu kín nói:

- Có phải hay không các người muốn ở cùng một chỗ?

Long Vũ khẽ vuốt mái tóc dài hiền thục của nàng, cười nói:

- Không có… Tiểu Phượng, Dao bá mẫu đã nói gì với em sao?

Kim Phượng ngượng ngùng cầm lấy tay hắn, ngẩng đầu khẽ lườm hắn một cái, nói:

- Trong lòng anh chẳng lẽ so với em còn không rõ ràng sao? Anh Vũ, anh định sẽ như thế nào đây?

Không đợi Long Vũ nói hết, Kim Phượng lại nói:

- Tính khí của chị Thi Nhân rất mãnh liệt, anh cũng nên cẩn thận. Nếu chị ấy mà biết chuyện các người thì…

Nàng làm động tác cắt kéo rồi liền nói:

- Chị ấy sẽ cho anh trở thành thái giám.

Long Vũ liền có chút buồn bực.

Ngừng lại một chút, hắn hỏi:

- Em nghĩ như thế nào vậy?

Kim Phượng cười ha hả, vỗ về Long Vũ ôn nhu nói:

- Dao bá mẫu nói với em, bà ấy chỉ hy vọng một lần có được tình yêu say đắm… Em cũng là nữ nhân, cho nên em có thể hiểu được được tâm trạng của bà ấy. Hơn nữa, dù sao anh cũng là một người cực kỳ hoa tâm, em biết em cũng không quản nổi anh, nên chỉ có thể dung túng…

“……..”

Nói tới đây, sắc mặt Kim Phương liền nghiêm lại, dúi đầu vào lồng ngực Long Vũ nỉ non nói:

- Anh Vũ, nếu anh thích thì liền đi làm đi…

Long Vũ liền xấu hổ một trận.

Dao cùng Kim Phượng đều nói là muốn từ mình để có được một tình yêu say đắm, nhưng bản thân nàng cũng không chỉ nói vậy thôi.

- Anh Vũ, em chỉ cần anh không bao giờ vứt bỏ em, vậy là em thỏa mãn lắm rồi.

Kim Phượng ôn nhu nói.

Long Vũ nghe những lời này của Kim Phượng, trong lòng liền tràn ngập nhu tình. Hắn gắt gao ôm chặt Kim Phượng lại rồi nói:

- Tiểu Phượng, sống trên đời này có thể có được người tri kỷ như em, lòng anh liền thấy đủ rồi… Đúng rồi, anh rất nhanh sẽ phải rời khỏi Phượng Sào, có thể rất lâu sẽ không thể quay lại. Em không cần lo lắng, qua một đoạn thời gian anh sẽ trở lại đón em rời đi.

Kim Phượng liền sửng sốt, trong lòng lúc này liền hoảng loạn, nói:

- Đi nơi nào? Không bằng lần này anh liền dẫn em rời khỏi luôn đi… Nếu không, em và mẹ sẽ tiếp tục cãi nhau mất.

Long Vũ lắc lắc đầu, nói:

- Lần này anh không thể mang em rời đi, tạm thời anh vẫn chưa thể nảy sinh xung đột với Phượng Hậu. Tiểu Phượng, em chờ anh nhé. Tin tưởng anh, anh có thể xử lý tốt chuyện này.

Kim Phượng liền gắt gao ôm chặt lấy hắn, âm thanh có chút nghẹn ngào:

- Vâng, em nghe lời anh.

Long Vũ thấy nàng hình như có chút đau lòng, hắn liền vừa cảm động vừa áy náy, nàng ấy muốn như vậy mình có thể cho nàng ấy sao? Trước đây, hắn đã từng nghĩ sẽ toàn tâm toàn ý chờ đợi một nữ nhân, nhưng sự thật luôn không thể như ý nguyện. Nhưng mà những nữ nhân ở bên cạnh hắn, có nữ nhân nào mà không ưu tú, nữ nhân nào hắn cũng đều luyến tiếc cả.

Trong lòng hắn có trăm ngàn mối cảm xúc lần lộn, hắn mặc kệ cho việc Kim Phượng đang ôm thật chặt lấy mình.

Kim Phượng thấy hắn cả nửa ngày vẫn không nói lời nào, nước mắt như thủy triều liền trào ra, Long Vũ liền phục hồi tinh thần lại, ôm thật chặt Kim Phượng, để cho nàng tùy ý khóc.

Hắn cũng không ngờ tình ý của Kim Phượng đối với hắn lại thắm thiết như vậy.

- Tiểu Phượng, đừng khóc, anh thực xin lỗi em, sau này anh sẽ cố gắng bồi thường lại cho em…

Long Vũ ôn nhu nói, nhưng mà hiện tại Kim Phượng đang giải tỏa tâm tình mặc cho hắn dụ dỗ như thế nào cũng không được, nàng gắt gao ôm chặt lấy hắn, giống như chỉ sợ vừa buông lỏng tay thì hắn liền lập tức biến mất, cái loại cảm giác này khiến cho Long Vũ cảm động tới cực điểm.

Cứ như vậy một lúc lâu sau, rốt cuộc Kim Phượng cũng ngừng khóc lại, ánh mắt của nàng hình như đã có chút mệt mỏi. Thân mình tựa vào lòng Long Vũ, Kim Phượng liền nhắm hai mắt lại. Đôi tay nhỏ bé vẫn gắt gao ôm chặt Long Vũ lại, không nới lỏng chút nào.

Long Vũ thở dài, đem cánh tay Kim Phượng chuyển lên cổ mình, chặn ngang eo bế nàng lên. Đôi mắt to của Kim Phượng liền mở ra, nhìn Long Vũ đến một cái nháy mắt cũng không có:

- Anh Vũ, yêu em… Anh biết không? Em đối với anh yêu đã đến mức thâm căn cố đế, trước đây em luôn sợ cái này rồi sợ cái kia cho nên luôn không dám buông thả chính mình để yêu anh. Bây giờ bị chị Thi Nhân đoạt đi, em mới ý thức được mình yếu đuối và nhát gan tới mức nào. Hiện giờ, em sẽ không tái phạm lại sai lầm này nữa…

Nàng dùng hết sức ôm lấy cổ Long Vũ, đem gương mặt hắn kéo gần đến mặt mình hôn nhẹ một cái.

Một lúc sau, Kim Phượng nói:

- Không quản tới mẹ có phản đối hay không, em đều sẽ không quay đầu lại. Trừ anh, ra trong lòng em tuyệt đối không chứa chấp nam nhân nào khác.

Nói tới đây, nước mắt nàng lại một lần nữa chảy xuống, nàng nói:

- Em muốn… Hãy hảo hảo yêu em một lần…

Giờ khắc này Long Vũ hoàn toàn trầm luân, hắn bị vây hãm trong nhu tình mật ý của Kim Phượng.

Hắn duỗi cánh tay cởi bỏ quần áo trên người nàng, thân thể bạch khiết hoàn mỹ vô cùng trình diện trước mặt hắn, bộ ngực nàng run rẩy, nụ hoa của nàng đỏ thắm mà mềm mại.

Long Vũ hôn lấy Kim Phượng, nói:

- Tiểu Phượng, anh sẽ làm cho em hạnh phúc, yên tâm anh sẽ xử lý tốt tất cả.

Kim Phượng mỉm cười, cầm lòng không kìm được, hôn đáp trả lại Long Vũ.

Khi thân thể của Long Vũ tiến vào, nàng khẽ rên rĩ một tiếng:

- Anh Vũ, em thực sự hạnh phúc…

Tại thời khắc này, trong đáy lòng Long Vũ không tự chủ lướt qua thân ảnh những nữ nhân tri kỷ của mình. Hắn biết, những nữ nhân này, hắn quyết sẽ không rời bỏ người nào.

……………………………

……………………………

Long Vũ rời khỏi Phượng Sào, tính toán đi đến Dục Giới tìm kiếm tin tức của cha mình. Thế cục hiện giờ càng ngày càng nguy hiểm, hắn cảm thấy mình buộc phải mau chóng tìm thấy người thân của chính mình.

Về phần đại kiếp nạn, hắn có khả năng giúp đỡ đâu thì giúp, dù sao việc này cũng không thể miễn cưỡng được.

Trước khi đi, Đường Hương Hương tính tạm thời sẽ không đồng hành cùng Long Vũ, nàng cần thời gian để giải quyết ân oán của mình với Vô Nguyệt. Nàng hẹn hắn sau nửa tháng nữa sẽ gặp mặt ở Dục giới.

Dao lại tỏ vẻ muốn đồng hành cùng Long Vũ.

Nàng nói với mọi người là đến Dục Giới tìm kiếm con gái. Nhưng Long Vũ lại rất rõ ràng, nàng căn bản là muốn trên đường đồng hành với mình tìm kiếm cơ hội, thuyết phục nàng, thuyết phục hắn cùng nhau hoàn thành giao dịch kia.

Đối với việc này, hai người đều hiểu rõ trong lòng mà không nói ra.

Phượng Hậu Thiên Âm đối với Dao chẳng thèm ngó tới, đối với Long Vũ là khách quý của Phượng Sào lại càng không thèm quan tâm, nên trước khi đi cũng không tới đưa tiễn.

Sau khi rời khỏi Phượng Sào, Long Vũ thấy khắp nơi vắng lặng, thấp giọng hỏi:

- Dao bá mẫu, người tính toán thế nào? Thật sự quyết định theo tôi… Hết thảy chỉ để tăng tiến tu vi…

- Đúng vậy!

Dao nói:

- Tôi chính là không quen nhìn trước ngó sau, tôi hiện giờ cần phải khẩn cấp tăng tiến tu vi. Nếu tu vi của tôi tăng lên đến Hoàng Cảnh, ta nhất định sẽ cầu Trưởng Lão Hội tiến hành một lần nữa đánh giá cùng xác định, tôi muốn làm Hắc Phượng Hậu.

- Hắc Phượng Hậu?

Long Vũ âm thầm lấy làm kỳ quái.

- Không việc gì phải ngạc nhiên, dựa theo quy định ở Phượng Sào, chỉ cần tu vi tiến vào Hoàng Cảnh đều có thể làm Phượng Hậu. Bất quá Phượng tộc đồng thời xuất hiện hai người có tu Hoàng Cảnh, vậy thì cơ hồ là không có khả năng. Đương nhiên, kỳ tích sắp được chúng ta sáng tạo.

Dao cười nói:

- Tôi đã nghĩ thông suốt rồi, cũng không phải là việc gì lớn, coi như Thi Nhân có phản đối thì tôi cũng mặc kệ…

“Quan trọng tôi là sẽ bị Thi Nhân ghét bỏ.” Long Vũ thầm nói, da mặt của hắn cũng không phải quá dày.

- Hai vị, hiện tại tính toán đi đâu?

Ngay tại lúc Dao đang tính nói chút gì đó thì Huyền Minh liền hiện ra trước mặt bọn họ, ngăn cản không cho bọn họ đi.


/378

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status