- Hắc Minh?
Long Vũ quát lạnh nói:
- Bại tướng dưới tay, ngươi còn có mặt mũi quay lại?
- Hừ, lão tử là Huyền Minh, Tổ Huyền Minh Tổ Vu.
Huyền Minh cả giận nói:
- Nhớ kỹ, hôm nay lão tử lấy thân phận Tổ Vu bắt đầu hành tẩu tại Huyền Cảnh.
Ngừng một chút, hắn nhìn Dạo cười hắc hắc:
- Cô nương oan gia, còn nhớ rõ ta chứ? Huyền Minh lão tổ phong lưu phóng khoáng… Năm đó ngươi là người ta ái mộ đó.
- Phi.
Dao khẽ gắt một tiếng nói:
- Ác tặc ngưoi nói bậy bạ cái gì đó… Xem ra ta phải xé rách cái miệng chó của ngươi.
Trong lúc nói chuyện, Dao vô cùng tức giận, đôi mắt trợn trừng.
Long Vũ giương giọng nói:
- Huyền Minh, ngưoi dám công khai thân phận xuất hiện tại Huyền Cảnh, chẳng lẽ ngươi không sợ trở thành mục tiêu cho mọi người công kích sao?
Huyền Minh khinh miệt cười:
- Hôm nay Vu lực của ta đã khôi phục trạng thái đỉnh phong. Cho dù là năm lệnh chủ Phương Thiên Địa thời kỳ đỉnh phong ta cũng không sợ, huống chi ba người các ngươi.
- Ba người?
Dao hơi kinh hãi.
- Thiên Tăng đã bị ta bắt.
Dứt lời, Huyền Minh vung tay áo, Thiên Tăng bị một đạo hắc khí quấn quanh, bị vứt thật mạnh trên mặt đất.
Thiên Tăng chăm chú ẩn nấp ở phụ cận. Cũng không nghĩ Huyền Minh được một người thần bí tương trợ, một thân Vu lực đã đạt tới đỉnh phong. Ngay cả khi hắn lấy phật gia bí pháp ẩn tàng khí tức, nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện. Huyền Minh không một tiếng động đã chế trụ hắn.
Thiên Tăng bị phong bế tu vi, lúc này giống như một người bình thường.
Long Vũ nói:
- Đáng chết, ngươi mau thả Thiên Tăng… Chẳng lẽ ngươi không sợ đắc tội với Đại Thế Giới? Một mình ngươi có thể tự tin khiêu chiến với Đại Thế Giới?
- Hừ.
Huyền Minh khinh thường nói:
- Cho dù là Bồ Đề, ta cũng không ngại. Nói cho các ngươi biết, không bao lâu nữa, Huyền Minh ta sẽ trở thành chúa tể Huyền Cảnh. Mà các ngươi đều là nô bộc của ta. Dao, đi theo ta, làm nữ nhân của ta, ta có thể cho ngươi hạnh phúc.
Trước tiên hãy cho ta xem ngươi có bao nhiêu bổn sự…
Long Vũ khẽ quát một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm vung lên, thân hình như thiểm điện phóng tới.
Huyền Minh tuy rằng Vu lực đại tăng, nhưng đối mặt với Long Vũ cũng không dám coi thường.
- Ầm.
Trong khi nói chuyện, hai người đã công kích nhau, từng đợt tiếng nổ vang lên không ngớt. Đối với thực lực của Huyền Minh, Long Vũ biến sắc, tiếp tục công kích đợt thứ hai.
Thiên Sư pháp kiếm kích thích Tử Kim Thiên Viêm, một đạo hỏa long quét tới Huyền Minh. Dường như Huyền Minh đối với Tử Kim Thiên Viêm có chút cố kỵ, cũng không dám ngang nhiên đón đỡ, vội vàng phóng ra ngoài mấy trượng, tránh khỏi công kích của Tử Kim Thiên Viêm.
Long Vũ nhìn nhìn Huyền Minh, khinh thường nói:
- Cũng không khá hơn là mấy.
Thanh âm Huyền Minh trầm thấp nói:
- Nhóc con, đừng quá cuồng vọng. Đừng quên, tu vi hiện tại của ta có thể sánh ngang với cách lệnh chủ lúc đỉnh phong, mạnh hơn ngươi một cảnh giới…
- Một khi đã như vậy, để cho ta xem ngươi cuối cùng có được bao nhiêu năng lực.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, nói xong liên chém ra một kiếm kinh thiên. Khi kiếm khí phát ra, khí kình điên cuồng cắt xé hư không, phát ra tiếng gió giống như quỷ khóc lang gào. Nhất thời xung quanh Long Vũ bị kiếm khí bao phủ.
Huyền Minh lập tức cảm nhận được sát khí kinh thế hãi tục của Long Vũ. Tốc độ của kiếm khí quá nhanh, khí thế càng lúc càng thịnh. Khi kiếm khí sắp tới gần, Huyền Minh không dám khinh thường, hai tay giơ Đồ Lục Vu đao toàn lực phong chắn.
Bản chất của Vu tộc là hiếu chiến. Trong nhận thức của bọn chúng, tiến công chính là biện pháp phòng thủ tốt nhất. Mặc dù Long Vũ tấn công như lôi đình, nhưng Huyền Mình cũng bình tĩnh lấy cứng đối cứng, chính diện giao kích.
- Ầm, Ầm…
Một tiếng nổ vang lên, Huyền Minh một kiếm đánh tan kiếm thế của Long Vũ, thừa cơ mạnh mẽ tiến đến gần Long Vũ. Long Vũ hơi kinh hãi, vội vàng thối lui, khó khăn lắm mới tránh thoát một kiếm này.
Mấy ngày này, Long Vũ trao đổi cùng siêu cấp máy tính La Lâm, đối với kiếm đạo hắn nâng cao một bước, đối với thế kiếm vô cùng biến ảo, uy lực tăng lên rất nhiều.
Dao đứng một bên nhìn Long Vũ xuất trận, vài lần nghĩ muốn sóng vai Long Vũ cùng chiến đấu. Chẳng qua nàng cảm thấy giờ pút này là thời cơ tốt nhất kích phát tiềm lực của Long Vũ. Cho nên, chưa đến lúc nguy hiểm, nàng sẽ không xuất thủ.
Đối mặt với thế công vũ bão của Long Vũ, Huyền Minh không chút chậm trễ, quơ Đồ Lục Vu Đao múa quanh thân, ý độ phá giải thế công của Long Vũ. Long Vũ cũng không chút chậm trễ, trực tiếp triệu hồi Vấn Thiên Thần Long tấn công.
Phòng ngự của Huyền Minh dường như đạt hiểu quả tốt trước thế công của Long Vũ. Cho dù là Vấn Thiên Thần Long cũng không cách nào đột phá tầng phòng ngự của hắn.
Kỳ thực, lấy tu vi của Huyền Minh, cũng không phải chiến đấu vất vả như vậy. Chỉ có điều hắn nhận mệnh lệnh là phải bắt sống Long Vũ cùng Dao.
Cho nên, hắn không thể không cẩn thận.
- Huyền Minh, ngươi chỉ biết tránh né thôi sao?
Long Vũ chiến ý càng tăng, trực giác toàn thân thống khoái, kiếm thế vì vậy mà càng lúc càng mượt mà.
Huyền Minh chỉ cảm thấy sát khí trong kiếm thế của Long Vũ có hình có chất, thấm tâm nhập cốt. Hắn có chút không nhịn được muốn đại khai sát giới.
Long Vũ thấy Huyền Minh trong lòng cố kỵ, cảm thấy cơ hội rất lớn, lập tức hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, hung hăng chém ra một kiếm, nhắm thẳng vị trí đan điển của hắn. Thân hình xẹt qua, giống như tia thiểm điện tiến tới Huyền Minh. Khí thế ngất trời làm cho người ta có cảm giác không thể chống đỡ.
Huyền Minh thấy vậy chấn động, vội vàng vận chuyển Vu lực trong cơ thể, Đồ Lục Vu đao trong tay vang lên một tiếng nổ lớn, bắn ra một đao cương chói mắt hướng tới vị trí Long Vũ, cắn nuốt toàn bộ khí thế.
Huyền Minh cảm thấy trước ngực nóng ran, giống như một khối bàn ủi áp lên trên ngực hắn. Trong chốc lát, đôi mắt trong sáng của Huyền Minh biến mất không chút bóng dáng.
- Đáng chết, ngươi dám làm bị thương ta, ngươi dám làm bị thương ta…
Huyền Minh nhìn miệng vết thương trên lồng ngực, vẻ mặt có chút điên cuồng.
Long Vũ sợ ngây người, một kiếm của hắn dường như là thi triển toàn lực, còn để cho La Lâm mở ra biên độ tăng trưởng đạo lực. Nhưng một kiếm như vậy tạo ra cho Huyền Minh thương tổn không lớn. Có thể thấy được thân thể của Vu tộc cường hãn thế nào?
- Đi tìm chết đi.
Huyền Minh nổi giận, gầm lên một tiếng gầm lớn, thân hình như tia chớp hướng tới đầu Long Vũ. Một kích này, là Huyền Minh tức giận ra tay, dường như thi triển chín thành công lực, căn bản là mắt thường khó có khả năng nhìn ra.
Long Vũ dường như không có cách nào né tránh được kiếm này, đành phải hai tay cầm kiếm, tốc độ như sao băng chém ra một kiếm. Dao muốn cứu viện cũng đã không kịp.
- Ầm, ầm.
Hai thanh kiếm va chạm với nhau phát ra tiếng nổ lớn. Thân hình Long Vũ chợt lảo đảo, sau đó ngã xuống.
Long Vũ quát lạnh nói:
- Bại tướng dưới tay, ngươi còn có mặt mũi quay lại?
- Hừ, lão tử là Huyền Minh, Tổ Huyền Minh Tổ Vu.
Huyền Minh cả giận nói:
- Nhớ kỹ, hôm nay lão tử lấy thân phận Tổ Vu bắt đầu hành tẩu tại Huyền Cảnh.
Ngừng một chút, hắn nhìn Dạo cười hắc hắc:
- Cô nương oan gia, còn nhớ rõ ta chứ? Huyền Minh lão tổ phong lưu phóng khoáng… Năm đó ngươi là người ta ái mộ đó.
- Phi.
Dao khẽ gắt một tiếng nói:
- Ác tặc ngưoi nói bậy bạ cái gì đó… Xem ra ta phải xé rách cái miệng chó của ngươi.
Trong lúc nói chuyện, Dao vô cùng tức giận, đôi mắt trợn trừng.
Long Vũ giương giọng nói:
- Huyền Minh, ngưoi dám công khai thân phận xuất hiện tại Huyền Cảnh, chẳng lẽ ngươi không sợ trở thành mục tiêu cho mọi người công kích sao?
Huyền Minh khinh miệt cười:
- Hôm nay Vu lực của ta đã khôi phục trạng thái đỉnh phong. Cho dù là năm lệnh chủ Phương Thiên Địa thời kỳ đỉnh phong ta cũng không sợ, huống chi ba người các ngươi.
- Ba người?
Dao hơi kinh hãi.
- Thiên Tăng đã bị ta bắt.
Dứt lời, Huyền Minh vung tay áo, Thiên Tăng bị một đạo hắc khí quấn quanh, bị vứt thật mạnh trên mặt đất.
Thiên Tăng chăm chú ẩn nấp ở phụ cận. Cũng không nghĩ Huyền Minh được một người thần bí tương trợ, một thân Vu lực đã đạt tới đỉnh phong. Ngay cả khi hắn lấy phật gia bí pháp ẩn tàng khí tức, nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện. Huyền Minh không một tiếng động đã chế trụ hắn.
Thiên Tăng bị phong bế tu vi, lúc này giống như một người bình thường.
Long Vũ nói:
- Đáng chết, ngươi mau thả Thiên Tăng… Chẳng lẽ ngươi không sợ đắc tội với Đại Thế Giới? Một mình ngươi có thể tự tin khiêu chiến với Đại Thế Giới?
- Hừ.
Huyền Minh khinh thường nói:
- Cho dù là Bồ Đề, ta cũng không ngại. Nói cho các ngươi biết, không bao lâu nữa, Huyền Minh ta sẽ trở thành chúa tể Huyền Cảnh. Mà các ngươi đều là nô bộc của ta. Dao, đi theo ta, làm nữ nhân của ta, ta có thể cho ngươi hạnh phúc.
Trước tiên hãy cho ta xem ngươi có bao nhiêu bổn sự…
Long Vũ khẽ quát một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm vung lên, thân hình như thiểm điện phóng tới.
Huyền Minh tuy rằng Vu lực đại tăng, nhưng đối mặt với Long Vũ cũng không dám coi thường.
- Ầm.
Trong khi nói chuyện, hai người đã công kích nhau, từng đợt tiếng nổ vang lên không ngớt. Đối với thực lực của Huyền Minh, Long Vũ biến sắc, tiếp tục công kích đợt thứ hai.
Thiên Sư pháp kiếm kích thích Tử Kim Thiên Viêm, một đạo hỏa long quét tới Huyền Minh. Dường như Huyền Minh đối với Tử Kim Thiên Viêm có chút cố kỵ, cũng không dám ngang nhiên đón đỡ, vội vàng phóng ra ngoài mấy trượng, tránh khỏi công kích của Tử Kim Thiên Viêm.
Long Vũ nhìn nhìn Huyền Minh, khinh thường nói:
- Cũng không khá hơn là mấy.
Thanh âm Huyền Minh trầm thấp nói:
- Nhóc con, đừng quá cuồng vọng. Đừng quên, tu vi hiện tại của ta có thể sánh ngang với cách lệnh chủ lúc đỉnh phong, mạnh hơn ngươi một cảnh giới…
- Một khi đã như vậy, để cho ta xem ngươi cuối cùng có được bao nhiêu năng lực.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, nói xong liên chém ra một kiếm kinh thiên. Khi kiếm khí phát ra, khí kình điên cuồng cắt xé hư không, phát ra tiếng gió giống như quỷ khóc lang gào. Nhất thời xung quanh Long Vũ bị kiếm khí bao phủ.
Huyền Minh lập tức cảm nhận được sát khí kinh thế hãi tục của Long Vũ. Tốc độ của kiếm khí quá nhanh, khí thế càng lúc càng thịnh. Khi kiếm khí sắp tới gần, Huyền Minh không dám khinh thường, hai tay giơ Đồ Lục Vu đao toàn lực phong chắn.
Bản chất của Vu tộc là hiếu chiến. Trong nhận thức của bọn chúng, tiến công chính là biện pháp phòng thủ tốt nhất. Mặc dù Long Vũ tấn công như lôi đình, nhưng Huyền Mình cũng bình tĩnh lấy cứng đối cứng, chính diện giao kích.
- Ầm, Ầm…
Một tiếng nổ vang lên, Huyền Minh một kiếm đánh tan kiếm thế của Long Vũ, thừa cơ mạnh mẽ tiến đến gần Long Vũ. Long Vũ hơi kinh hãi, vội vàng thối lui, khó khăn lắm mới tránh thoát một kiếm này.
Mấy ngày này, Long Vũ trao đổi cùng siêu cấp máy tính La Lâm, đối với kiếm đạo hắn nâng cao một bước, đối với thế kiếm vô cùng biến ảo, uy lực tăng lên rất nhiều.
Dao đứng một bên nhìn Long Vũ xuất trận, vài lần nghĩ muốn sóng vai Long Vũ cùng chiến đấu. Chẳng qua nàng cảm thấy giờ pút này là thời cơ tốt nhất kích phát tiềm lực của Long Vũ. Cho nên, chưa đến lúc nguy hiểm, nàng sẽ không xuất thủ.
Đối mặt với thế công vũ bão của Long Vũ, Huyền Minh không chút chậm trễ, quơ Đồ Lục Vu Đao múa quanh thân, ý độ phá giải thế công của Long Vũ. Long Vũ cũng không chút chậm trễ, trực tiếp triệu hồi Vấn Thiên Thần Long tấn công.
Phòng ngự của Huyền Minh dường như đạt hiểu quả tốt trước thế công của Long Vũ. Cho dù là Vấn Thiên Thần Long cũng không cách nào đột phá tầng phòng ngự của hắn.
Kỳ thực, lấy tu vi của Huyền Minh, cũng không phải chiến đấu vất vả như vậy. Chỉ có điều hắn nhận mệnh lệnh là phải bắt sống Long Vũ cùng Dao.
Cho nên, hắn không thể không cẩn thận.
- Huyền Minh, ngươi chỉ biết tránh né thôi sao?
Long Vũ chiến ý càng tăng, trực giác toàn thân thống khoái, kiếm thế vì vậy mà càng lúc càng mượt mà.
Huyền Minh chỉ cảm thấy sát khí trong kiếm thế của Long Vũ có hình có chất, thấm tâm nhập cốt. Hắn có chút không nhịn được muốn đại khai sát giới.
Long Vũ thấy Huyền Minh trong lòng cố kỵ, cảm thấy cơ hội rất lớn, lập tức hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, hung hăng chém ra một kiếm, nhắm thẳng vị trí đan điển của hắn. Thân hình xẹt qua, giống như tia thiểm điện tiến tới Huyền Minh. Khí thế ngất trời làm cho người ta có cảm giác không thể chống đỡ.
Huyền Minh thấy vậy chấn động, vội vàng vận chuyển Vu lực trong cơ thể, Đồ Lục Vu đao trong tay vang lên một tiếng nổ lớn, bắn ra một đao cương chói mắt hướng tới vị trí Long Vũ, cắn nuốt toàn bộ khí thế.
Huyền Minh cảm thấy trước ngực nóng ran, giống như một khối bàn ủi áp lên trên ngực hắn. Trong chốc lát, đôi mắt trong sáng của Huyền Minh biến mất không chút bóng dáng.
- Đáng chết, ngươi dám làm bị thương ta, ngươi dám làm bị thương ta…
Huyền Minh nhìn miệng vết thương trên lồng ngực, vẻ mặt có chút điên cuồng.
Long Vũ sợ ngây người, một kiếm của hắn dường như là thi triển toàn lực, còn để cho La Lâm mở ra biên độ tăng trưởng đạo lực. Nhưng một kiếm như vậy tạo ra cho Huyền Minh thương tổn không lớn. Có thể thấy được thân thể của Vu tộc cường hãn thế nào?
- Đi tìm chết đi.
Huyền Minh nổi giận, gầm lên một tiếng gầm lớn, thân hình như tia chớp hướng tới đầu Long Vũ. Một kích này, là Huyền Minh tức giận ra tay, dường như thi triển chín thành công lực, căn bản là mắt thường khó có khả năng nhìn ra.
Long Vũ dường như không có cách nào né tránh được kiếm này, đành phải hai tay cầm kiếm, tốc độ như sao băng chém ra một kiếm. Dao muốn cứu viện cũng đã không kịp.
- Ầm, ầm.
Hai thanh kiếm va chạm với nhau phát ra tiếng nổ lớn. Thân hình Long Vũ chợt lảo đảo, sau đó ngã xuống.
/378
|