“Vylee! Cậu phải thi cho tốt vào nha!” Haly mỉm cười nói “Đừng phụ tấm lòng của tụi mình!” Royjee cũng vui vẻ nhìn cô. “Ừm! Các cậu yên tâm đi! Dù sao mình cũng không muốn gia nhập cái bang sớm vậy đây!” Vylee mỉm cười trấn an mọi người.
“Thôi! Vậy mình vào trước nha!” Vylee mỉm cười chào mọi người nhưng vừa mới quay lưng bước vào phía sau lại vang lên một giọng nói “Mami! Chờ Thiên Thiên với!” Vylee chưa kịp nhận thức gì, chỉ vừa mới quay người ra đã thấy một bóng hình nhỏ nhắn chạy về phía mình rồi ôm lấy cổ cô, hôn thật kêu nha! Vylee mở to mắt ngạc nhiên mà nhìn.
Còn cả nhóm ở đây xem như được mở rộng tầm mắt vượt trội nha! Nhìn đến mắt sắp nổ luôn cả đom đóm. Những người đi lại cũng nhìn không sót một cái, Vylee vừa mới tỉnh lại, kéo nhẹ Thiên Thiên ra “Tiểu Thiên Thiên! Sao con lại ở đây?” Cô ngạc nhiên mà nhìn.
“Ưm! Thiên Thiên đến đây để cổ vũ mami mà!” Thiên Thiên chu cái mỏ nhỏ nũng nịu mà nói. Nhìn Thiên Thiên và Vylee như vậy khiến cho cả nhóm à không là cả trường được một phen kinh hãi nha! Ai nấy cũng đều đưa mắt mà nhìn còn có những lời bàn tán xôn xao nữa chứ “Trời! Nhỏ tuổi như vậy đã có con!”
“Đi thi đại học cũng dẫn con theo!” Những lời kỳ thị xung quanh đó làm cô muốn đau đầu nhức óc còn thêm cái đám này nữa chứ.
“Trời ạ! Vylee! Em có con khi nào thế? Lại còn lớn như vậy?” Venjy ngạc nhiên nói. “Không phải anh sắp thành cậu rồi chứ!” Kynlee dò chừng hỏi.
“Haiz! Các người suy nghĩ đi đâu thế?” Vylee xua tay “Vylee! Xin lỗi cậu! Thiên Thiên nghịch quá thôi! Mình sẽ dạy lại nó!” Remi ái ngại nhìn cô. Vylee chỉ mỉm cười “Không sao!”.
“Mami! Thiên Thiên muốn vào với mẹ!” Thiên Thiên lay nhẹ tay Vylee nũng nịu nói. “Con ngoan đi! Mami còn đi thi nữa! Thi xong sẽ dẫn con đi ăn kem!” Vylee nuông chiều dỗ dành. Thiên Thiên nghe có vẻ hợp lý nên không làm nũng nữa “Vậy tạm thời Thiên Thiên ở lại với papi nha! Con sẽ chờ mẹ ra!” Thiên Thiên nhanh chóng đến nắm lấy tay Zinjee khiến cả nhóm thật sự bất ngờ đến sắp ngất.
“Vylee! Chuyện này là sao vậy hả?” Yue khó hiểu nhìn “Cái gì là mami, papi! Các cậu làm gì thế?” Royjee chỉ tay vào Vylee và Zinjee thắc mắc hỏi. “Không được rồi! Tôi chóng mặt quá! Chuyện gì đây! Sao đầu óc tôi quay cuồng thế này!” Kynlee khó hiểu để tay lên trán như sắp ngất khiến cả nhóm cười rộn cả lên.
“Chuyện này Remi sẽ giải thích với mọi người sao! Bây giờ em phải vào rồi! Tạm biệt!” Vylee vui vẻ páy pay. “Mami! Thi tốt vào! Thiên Thiên sẽ cổ vũ mẹ! Đúng không papi?” Thiên Thiên níu níu tay Zinjee. Zinjee nhìn Thiên Thiên rồi lại nhìn sang Vylee “Ừm! Thi tốt vào!” Anh nhìn cô nói nhẹ.
Bất giác cô thấy tim mình đập nhanh. Chết rồi! Không xong rồi! Không phải là lại muốn bay ra ngoài nữa chứ! Không được! Phải tìm cách chuồn lẹ mới được, nếu không chết mất! Vylee mặt đã đỏ lừ, xấu hổ mà chạy vào trong khiến cả nhóm ngơ ngác mà nhìn theo.
Mấy ngày thi đại học qua, Vylee thật sự đã rất mệt mỏi nên không ai trong cả nhóm dám làm phiền cô cả. Cứ để cho cô yên tĩnh ôn bài cùng giáo sư Nam của chúng ta nên một chút hó hé cũng không dám.
Nam Khánh Phong quản lý cô chặt chẽ quá khiến cô cũng không dám lơ là phút nào luôn! Đành phải chịu trận nghe giáo huấn mỗi ngày chứ biết làm sao. Còn Thiên Thiên nữa, ngày nào cô thi cũng đòi theo Remi đến cổ vũ cô khiến cô bị nói ra nói vào muốn chết luôn vậy đó.
Mà cũng thật! Thiên Thiên nhận ai làm ba không nhận lại đi nhận Zinjee làm ba làm hại mấy nữ sinh không ai ưa cô cả chỉ vì đơn giản cô có một người “chồng” rất ư là đẹp trai đi. Anh ta nổi tiếng đến mức không ai mà không biết cả. Còn cô! Nhan sắc của cô cũng đâu xứng hàng là tệ hại lắm đâu, vậy mà cứ làm như cô dụ dổ anh ta không bằng. Bàn tán xôn xao khiến cô nhức óc.
Còn cái tên kia luôn tỏ ra là mình vô tội mỗi khi nghe mấy lời đồn đại đó cũng chỉ cười cười mà không giải thích. Anh ta nghỉ gì cô cũng không biết! Chỉ biết là tất cả tội lổi đều đổ cả lên người cô. Đi thi đại học mà cũng bị ghét nữa mới chết chứ.
Trời ơi! Có ai đi thi mà áp lực từ gia đình đến bài vở nhiều như cô không hả trời! Nhưng cũng may là đi thi đại học nên mấy lời đó cô cũng không chấp nhất, cứ bỏ mặc cho qua nên mấy ngày thi tiếp theo cũng được xem là suôn sẻ đi. Cũng xem như cô tích đức nên được ông trời phù hộ vậy
“Thôi! Vậy mình vào trước nha!” Vylee mỉm cười chào mọi người nhưng vừa mới quay lưng bước vào phía sau lại vang lên một giọng nói “Mami! Chờ Thiên Thiên với!” Vylee chưa kịp nhận thức gì, chỉ vừa mới quay người ra đã thấy một bóng hình nhỏ nhắn chạy về phía mình rồi ôm lấy cổ cô, hôn thật kêu nha! Vylee mở to mắt ngạc nhiên mà nhìn.
Còn cả nhóm ở đây xem như được mở rộng tầm mắt vượt trội nha! Nhìn đến mắt sắp nổ luôn cả đom đóm. Những người đi lại cũng nhìn không sót một cái, Vylee vừa mới tỉnh lại, kéo nhẹ Thiên Thiên ra “Tiểu Thiên Thiên! Sao con lại ở đây?” Cô ngạc nhiên mà nhìn.
“Ưm! Thiên Thiên đến đây để cổ vũ mami mà!” Thiên Thiên chu cái mỏ nhỏ nũng nịu mà nói. Nhìn Thiên Thiên và Vylee như vậy khiến cho cả nhóm à không là cả trường được một phen kinh hãi nha! Ai nấy cũng đều đưa mắt mà nhìn còn có những lời bàn tán xôn xao nữa chứ “Trời! Nhỏ tuổi như vậy đã có con!”
“Đi thi đại học cũng dẫn con theo!” Những lời kỳ thị xung quanh đó làm cô muốn đau đầu nhức óc còn thêm cái đám này nữa chứ.
“Trời ạ! Vylee! Em có con khi nào thế? Lại còn lớn như vậy?” Venjy ngạc nhiên nói. “Không phải anh sắp thành cậu rồi chứ!” Kynlee dò chừng hỏi.
“Haiz! Các người suy nghĩ đi đâu thế?” Vylee xua tay “Vylee! Xin lỗi cậu! Thiên Thiên nghịch quá thôi! Mình sẽ dạy lại nó!” Remi ái ngại nhìn cô. Vylee chỉ mỉm cười “Không sao!”.
“Mami! Thiên Thiên muốn vào với mẹ!” Thiên Thiên lay nhẹ tay Vylee nũng nịu nói. “Con ngoan đi! Mami còn đi thi nữa! Thi xong sẽ dẫn con đi ăn kem!” Vylee nuông chiều dỗ dành. Thiên Thiên nghe có vẻ hợp lý nên không làm nũng nữa “Vậy tạm thời Thiên Thiên ở lại với papi nha! Con sẽ chờ mẹ ra!” Thiên Thiên nhanh chóng đến nắm lấy tay Zinjee khiến cả nhóm thật sự bất ngờ đến sắp ngất.
“Vylee! Chuyện này là sao vậy hả?” Yue khó hiểu nhìn “Cái gì là mami, papi! Các cậu làm gì thế?” Royjee chỉ tay vào Vylee và Zinjee thắc mắc hỏi. “Không được rồi! Tôi chóng mặt quá! Chuyện gì đây! Sao đầu óc tôi quay cuồng thế này!” Kynlee khó hiểu để tay lên trán như sắp ngất khiến cả nhóm cười rộn cả lên.
“Chuyện này Remi sẽ giải thích với mọi người sao! Bây giờ em phải vào rồi! Tạm biệt!” Vylee vui vẻ páy pay. “Mami! Thi tốt vào! Thiên Thiên sẽ cổ vũ mẹ! Đúng không papi?” Thiên Thiên níu níu tay Zinjee. Zinjee nhìn Thiên Thiên rồi lại nhìn sang Vylee “Ừm! Thi tốt vào!” Anh nhìn cô nói nhẹ.
Bất giác cô thấy tim mình đập nhanh. Chết rồi! Không xong rồi! Không phải là lại muốn bay ra ngoài nữa chứ! Không được! Phải tìm cách chuồn lẹ mới được, nếu không chết mất! Vylee mặt đã đỏ lừ, xấu hổ mà chạy vào trong khiến cả nhóm ngơ ngác mà nhìn theo.
Mấy ngày thi đại học qua, Vylee thật sự đã rất mệt mỏi nên không ai trong cả nhóm dám làm phiền cô cả. Cứ để cho cô yên tĩnh ôn bài cùng giáo sư Nam của chúng ta nên một chút hó hé cũng không dám.
Nam Khánh Phong quản lý cô chặt chẽ quá khiến cô cũng không dám lơ là phút nào luôn! Đành phải chịu trận nghe giáo huấn mỗi ngày chứ biết làm sao. Còn Thiên Thiên nữa, ngày nào cô thi cũng đòi theo Remi đến cổ vũ cô khiến cô bị nói ra nói vào muốn chết luôn vậy đó.
Mà cũng thật! Thiên Thiên nhận ai làm ba không nhận lại đi nhận Zinjee làm ba làm hại mấy nữ sinh không ai ưa cô cả chỉ vì đơn giản cô có một người “chồng” rất ư là đẹp trai đi. Anh ta nổi tiếng đến mức không ai mà không biết cả. Còn cô! Nhan sắc của cô cũng đâu xứng hàng là tệ hại lắm đâu, vậy mà cứ làm như cô dụ dổ anh ta không bằng. Bàn tán xôn xao khiến cô nhức óc.
Còn cái tên kia luôn tỏ ra là mình vô tội mỗi khi nghe mấy lời đồn đại đó cũng chỉ cười cười mà không giải thích. Anh ta nghỉ gì cô cũng không biết! Chỉ biết là tất cả tội lổi đều đổ cả lên người cô. Đi thi đại học mà cũng bị ghét nữa mới chết chứ.
Trời ơi! Có ai đi thi mà áp lực từ gia đình đến bài vở nhiều như cô không hả trời! Nhưng cũng may là đi thi đại học nên mấy lời đó cô cũng không chấp nhất, cứ bỏ mặc cho qua nên mấy ngày thi tiếp theo cũng được xem là suôn sẻ đi. Cũng xem như cô tích đức nên được ông trời phù hộ vậy
/60
|