CHƯƠNG 12
Dữu Hữu Chi có chút ngoài ý muốn mà liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó thò qua hôn môi với cô, sau khi hôn xong mới nói “…… Trách không được lần đầu tiên đã dâm như vậy, tự mình chơi, sướng không?”
Chử Sở gật đầụ
Dữu Hữu Chi lại bị sự thành thật của cô làm cho co rút khóe miệng, anh cúi đầu đùa nghịch một chút, để trứng rung lên âm đế rồi cho vào quần lót, bắt đầu để chế độ rung với tần số thấp trước tiểu huyệt của cô.
Nhưng cái huyệt nhỏ kia không biết như thế nào, thế mà thật sự rấtchặt, Chử Sở nháy mắt cuộn tròn lại, cọ xát thân thể vào khăn trải giường.
Dữu Hữu Chi nhìn, tay cách quần lót ấn trứng rung xuống, thấy khuôn mặt Chử Sở lại lần nữa bốc lên một tầng mồ hôi mỏng, bộ dáng kia phảng phất như bị anh làm.
Anh có chút chưa đã thèm mà mở miệng “Chử Sở, cứ như vậy mang nó về đi, hai tuần nữa tôi phải đi công tác, đến lúc đó em quay vide0 tự an ủi cho tôi xem.”
Chử Sở cơ hồ là từng bước một lết thân về ký túc xá, trên đường mỗi lần có người hướng tầm mắt về phía cô, là dâm thuỷ dưới thân cô càng thêm tràn lan.
Cô có chút tức giận với phản ứng của chính mình, lại đồng thời cũng đắm chìm tɾong khoáı cảm cực độ do huyệt thịt co rút mang lại.
Bạn cùng phòng đều đã ngủ rồi, Chử Sở rửa mặt rồi chậm rì rì bò lên trên giường.
Trứng rung dán sát lên âm đế mà rung động, khoáı cảm mãnh liệt làm cô mỗi lần bước lên trên một nấc bậc thang, là ͼhân đều run rẩy, cơ hồ không khắc chế được cao trào.
Dữu Hữu Chi không biết phải làm như thế nào, thời điểm cô bò lên giường, trứng rung rung động đột nhiên ngừng lại.
Chử Sở thở ra một hơi, ngay cả lấy ra đi rửa lại cũng lười, trực tiếp tinh bì lực tẫn mà chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, cô mới biết mọi chuyện không thể để yên.
Trong lúc ngủ, cô mơ thấy khuôn mặt nghiêm túc của Dữu Hữu Chi đi về phía cô, anh mắt lạnh nhìn cô, lại lấy ngữ khí bừa bãi như đêm đó, nói “Ngậm trứng rung liền mơ thấy tôi sao?”
Mặt Chử Sở đỏ lên, cô phản bác “Rõ ràng là chú làm tôi thành ra như vậy ”
Tay Dữu Hữu Chi thăm tiến vào quần cô, lạnh lùng nói “Đúng không, để tôi xem trên đường đi đã chảy bao nhiêu nước?”
Chân Chử Sở the0 bản năng kẹp chặt, lại giống như tự mình đưa tới tay anh.
Tay anh không biết xem xét như thế nào, Chử Sở cảm giác toàn thân giống như bị đïện giật, cô rên ɾỉ, cố gắng dán lên thân thể anh.
Cô cực kỳ thí¢h dáng người của Dữu Hữu Chi, đó là gu thẩm mỹ mà cô từ khi bắt đầu tuổi dậy thì vẫn luôn không đổi.
/186
|