CHƯƠNG 11
Lúc mẹ Chử Sở nhận được số tiền mà Chử Sở gửi tới, bà thực sự chấn̵ kinh một phen.
Bà hỏi tiền từ đâu ra, Chử Sở dựa the0 những lời Dữu Hữu Chi dạy cô, nói là cha Chử lúc sinh thời có cho người ta mượn tiền, lần trước người nọ áy náy lương tâm, nên gửi tiền trả cho cô.
Mẹ Chử đã đoán trước được lời Chử Sở nói, suy nghĩ một chút liền tin, Chử Sở vừa thấy đã lừa được mẹ cô, tɾong lòng cũng thả lỏng.
Cô tiếp tục làm một nữ sinh viên đại học bình thường, cuộc sống cũng bình thường, ngoại trừ việc mỗi cuối tuần cô phải tới nhà của Dữu Hữu Chi.
Hai ngày cuối tuần, anh đẩy lùi những cuộc hội nghị không cần thiết đi, ban ngày cùng Chử Sở đi xem phim, buổi tối lại cởi quần áo cô ra, ăn huyệt của cô.
Chử Sở mới đầu còn có chút kháng cự, cô cảm thấy ngượng ngùng, lại bị người đàn ông ấn xương hông xuống, vùi đầu vào khe huyệt mềm mại thưa thớt lông.
“Huyệt mềm như kẹo vậy…… Nơi này đã từng cho người khác ăn chưa?” Anh thấp giọng hỏi, hô hấp phả vào giữa hai ͼhân Chử Sở, làm cô the0 bản năng muốn kẹp chặt, lại bị người đàn ông ngăn trở, khiến cho cô chỉ có thể giang rộng ͼhân mà thở dốc.
“…… Không có………” Sắc mặt Chử Sở đỏ bừng, nhìn lên trần nhà, ánh mắt có chút mông lung không rõ ràng.
“Rất tốt.” Dữu Hữu Chi vùi đầu vào bên tɾong, mút một cái, ngay sau đó liền nghe thấy âm thanh thở dốc mềm mại của Chử Sở, cùng mông thịt đột nhiên căng chặt “Tuổi còn nhỏ thì phải học hành cho tốt, không nên làm những việc này.”
Chử Sở cảm thấy lời anh nói có hơi ngược ngạo, vừa thở dốc vừa miễn cưỡng mở miệng “Chú không phải còn đang ăn tôi sao…… Còn dám nói như vậy……”
Người đàn ông vỗ lên mông cô “Tôi và những người đàn ông ngoài kia không giống nhau, bọn họ thấy em như vậy làm sao nhịn được, nhưng tôi thì không giống, tôi nhịn được, chỉ ăn chứ không làm.”
Dứt lời, anh đột nhiên đứng dậy di chuyển tới sát mặt cô, giọng nói mang the0 ý cười “Nói tôi nghe thử xem, tôi ăn em như thế nào?”
Chử Sở do dự một chút, nói “Dùng miệng ăn……”
Người đàn ông được một tấc lại muốn tiến thêm một thước “Dùng miệng ăn chỗ nào?”
Anh vừa hỏi, đầu gối lại như có như không đỉnh lên huyệt thịt chảy nước, vải quần mềm mại, nhưng vẫn cọ đến xước làm cho Chử Sở mê mang.
Trên trán người thiếu nữ nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, cô học the0 giọng điệu lúc trước cửa Dữu Hữu Chi nói, mở miệng “Ăn huyệt…… Ăn tiểu huyệt của tôi, có thể……”
Dữu Hữu Chi hôn cô một cái “Ngoan như vậy,…… Nói the0 tôi, là l n nhỏ, tôi ăn l n nhỏ của em..”
Chử Sở nhíu mày, ngập ngừng một hồi mới miễn cưỡng nói ra lời anh muốn nghe.
Dữu Hữu Chi nghe cô nói như vậy, cả người càng hưng phấn hơn, đường cong cơ bắp phần lưng phập phồng, giống như con báo đang vận sức chờ phát động.
Anh cúi xuống hôn lên tiểu huyệt, ngậm lấy "cô bé" chảy nước lênh láng xuống kẽ mông, thậm chí là xuống khăn trải giường.
Lưỡi từ ngoài thâm nhập vào tɾong, cuối cùng ngậm lấy âm đế rồi liên tục mút vào, không bao lâu thiếu nữ dưới thân đã kêu thét lên một tiếng.
Dâm thủy̠ bắn lên trên mặt Dữu Hữu Chi, anh không để ý, duỗi tay lau đi, đứng dậy lấy cái gì tới.
Chử Sở di chuyển e0, phát hiện là cặp đôi trứng rung, dù hút hay tiến vào đều có thể.
Cô nói “Tôi trước kia từng dùng rồi.”
/186
|