Tiêu Phàm ở mật thất trong Chỉ Thủy Quan nhận được điện thoại của Từ Chấn.!
Tiêu Phàm không thường xuyên ở lại trong nội thành từ sau khi Anjelina đi khỏi. Đương nhiên vào ban ngày cũng có lúc lộ mặt trong căn hộ mới mua ở Hãn Hải, căn hộ do cô sáu phụ trách trang trí lại còn chưa hoàn thành.
Nếu như phải qua kiếp nạn hồng trần, muốn bước vào đời thì những thứ này là không thể tránh khỏi.
Nhưng bình thường vào buổi tối thường trở về mật thất trong Chỉ Thủy Quan ngồi thiền tu luyện. Hiện giờ thân phận đại thuật sư của hắn đã dần dần được công khai, điều này đã cùng nhị sư huynh Văn Thiên thương lượng xong.
Đối thủ ẩn núp trong bóng tối mãi không chịu lộ mặt. Sau lần xuất động vài tên tiểu đệ đánh lén Đoàn Khổng Tước bị Tiêu Phàm bắt hết một mẻ thì không có động tĩnh gì nữa.
Tiêu Phàm và Văn Thiên phân tích thì có hai loại khả năng. Thứ nhất là thương thế của đại thuật sư đối phương vẫn chưa hồi phục. Lần cuối cùng Tiêu Phàm giao phong, Tiêu Phàm trọng thương, đối phương nhất định cũng không hơn gì. Lúc đó Tiêu Phàm đoán cho dù thương thế của đối phương không nặng như hắn, thì cũng chẳng tốt đẹp hơn bao nhiêu.
Hiện giờ nhìn lại chỉ sợ so với dự đoán của Tiêu Phàm còn nghiêm trọng hơn. Đây là một tin tức tốt, ít nhất cũng nói lên đối phương không dũng mãnh đến độ bọn họ không thể đối phó được.
Văn Thiên nghĩ thế này là khá hợp lý.
Nếu như nói trên thế giới này có đại thuật sư nào lợi hại hơn nhiều trưởng môn chân nhân hiện tại của Vô Cực Môn thì Văn Thiên không tin.
Khả năng thứ hai là đối phương nhận ra được thực lực đáng sợ của Tiêu Phàm, không dám cho đàn em đến tìm cái chết mà đang tích lũy lực lượng.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói đây cũng là một chuyện tốt.
Chỉ cần y lộ ra đuôi hồ ly, không còn là địch trong tối ta ngoài sáng nữa thì sẽ tìm ra biện pháp để đối phó.
Tiêu Phàm rất nhẫn nại.
Tổn thương của thân thể cơ bản đã khỏi hẳn, Hạo Nhiên Chính Khí không nói cũng đã tu luyện trở về gần cảnh giới cũ, cũng đã tiếp cận tiêu chuẩn của thời kỳ hưng thịnh. Người bình thường muốn làm hại Tiêu Phàm không phải là chuyện dễ. Tiêu Phàm bây giờ mong muốn nhất là khôi phục lại cảnh giới thuật pháp.
Cái này thì không thể nóng vội được mà phải dựa vào duyên số.
Có lẽ Uyển Thiên Thiên bên kia cũng là một manh mối, nhưng đáng tiếc ma nữ điêu ngoa này lại đột nhiên không có tin tức. Cơ Khinh Sa xung phong nhận việc điều tra hành tung của Uyển Thiên Thiên, nhưng cho tới bây giờ cũng không có phản hồi.
Tiêu Phàm ở Chỉ Thủy Quan một bên tu luyện một bên lật xem điển tích "Vô Cực Thuật Tàng".
Bất giác bảy ngày đã trôi qua.
Vào lúc đó điện thoại của Từ Chấn lại gọi đến.
- Tiêu, Tiêu Nhất thiếu…
Từ Chấn rất kích động, nói năng cũng có chút lắp bắp không rõ ràng. Y vốn vẫn xưng hô Tiêu Phàm là "Trưởng phòng Tiêu", trong lúc này lại đổi cách gọi tự nhiên là cảm thấy quan hệ với Tiêu Phàm đã không còn bình thường nữa, gọi "Trưởng phòngTiêu" không khỏi có chút xa lạ.
- Giám đốc Từ.
Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, thản nhiên đáp lại một câu.
Từ thôn Hồng Sơn trở lại thủ đô đã qua bảy ngày, bên Từ Chấn chắc cũng đã có tin tức. Lần này hóa kiếp đổi vận cho Từ Chấn, Tiêu Phàm đã phải dùng "Mãnh dược", không tiếc dùng đến vật dụng chí tôn, mượn hồng phúc của "Chân mệnh thiên tử".
Tiêu Phàm cần nhanh chóng tạo "Thương hiệu" của mình giữa các thế gia quyền quý ở kinh đô, tận lực dùng thời gian ngắn nhất giành về nguồn nhân mạch lớn nhất cho Tiêu gia, đến lúc cần thiết thì nguồn nhân mạch này sẽ trở thành tài nguyên chính trị. Nếu chẳng may tình hình sức khỏe của lão gia tử phát sinh dị biến, thì những đối thủ chính trị muốn nhân cơ hội này gây khó dễ cho Tiêu gia chỉ sợ đến lúc đó sẽ phải chấn động mạnh.
- Nhất thiếu, tin tốt, tin cực tốt đây……
Từ Chấn càng thêm kích động kêu la ở trong điện thoại, không một chút để ý đến phong thái Giám đốc ngân hàng của mình.
- Giám đốc Từ, bình tĩnh, không vội, chậm rãi nói.
- A, được, được, tôi bình tĩnh, tôi bình tĩnh…
Nói thì nói như thế nhưng Từ Chấn làm sao mà bình tĩnh cho nổi?
Giám đốc Từ qua điện thoại nói cho Tiêu Phàm biết công ty Bác Tư hợp tác với quỹ ngân sách lớn tại Mỹ đã tung tin giả, sự tình có chuyển biến mới sẽ không tệ như dự tính ban đầu. Quan trọng nhất là một ngân hàng trứ danh hàng đầu khác của Mỹ đã công khai tuyên bố đồng ý cùng ngân hàng Đại Sinh hợp tác.
Tin tức này vừa truyền ra, quỹ ngân sách Đại Sinh vốn đang giảm mạnh có xu hướng dừng lại rồi lập tức quay đầu đi lên. Tối hôm qua chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch, quỹ ngân sách Đại Sinh chỉ trong nửa giờ đồng hồ ngắn ngủi đã tăng mạnh.
Cùng lúc đó, những ngày này Từ Chấn ở trong nước tiến hành công việc đầu tư cũng vô cùng thuận lợi, đã thành công tìm được hai gia tộc rất có thực lực cùng hợp tác, một lượng vốn lớn đã đến nơi.
Đến lúc này nguy cơ của ngân hàng Đại Sinh trên căn bản đã giảm nhẹ. Hơn nữa Từ Chấn mẫn tuệ nhận ra được nếu tiếp tục tiến triển như thế này, thì ngân hàng Đại Sinh không những vượt qua được hoàn cảnh khó khăn trước mắt, mà còn có hy vọng phát triển vượt bậc trong thời gian tới.
- Thiếu gia thật sự là thần, ngài chính là thiên thần hạ phàm a…… bội phục, bội phục, tôi lão Từ bội phục ngài sát đất. Thiếu gia, tôi Từ Chấn từ nay về sau chính là tín đồ trung thành của ngài, là người tùy tùng kiên định nhất. Ngài chỉ đâu thì tôi đánh đó, muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm đó, tuyệt đối nghiêm túc.
Từ Chấn trong điện thoại nói ra lời thề son sắt không ngừng thở dốc, thật sự là phấn khởi khó nhịn được.
Tiêu Phàm chỉ cười không nói.
Ở trước mặt Từ Chấn hắn không cần phải nói những lời khách sáo, lợi ích thật sự đã triệt để chấn nhiếp nhân vật tinh anh trong giới tài chính rồi. Đúng như Từ Chấn chính miệng nói từ nay về sau sẽ trở thành người tùy tùng trung thành nhất của Tiêu Phàm. Lúc này mà còn nói những lời khách sáo thì có chút giả tạo.
- Nhất thiếu, là như vậy, buổi trưa hôm nay ngài có thời gian không? Tôi còn có Nhiêu Ngọc Sinh muốn mời ngài dùng cơm, không có ý gì khác, không phải là cảm tạ ngài. Đại ân này có cảm tạ thế nào cũng không đủ, chính là muốn nghe chỉ thị của ngài thì trong lòng mới cảm thấy an tâm một chút.
Lời này của Từ Chấn mang theo mùi vị xu nịnh rất rõ ràng, nhưng nói cũng đúng với tình hình thực tế.
"Hạnh phúc" tới quá nhanh quá đột ngột, cùng tai hoạ ngập đầu vài ngày trước mà so sánh quả thực chính là băng hỏa hai loại. Trong lòng luôn thấy không thật, cũng là tự nhiên, hy vọng Tiêu Phàm có thể cho y ăn thêm viên thuốc an thần nữa.
- Được, ngài nói một cái địa chỉ, tôi sẽ đến.
Tiêu Phàm không có chối từ.
Nếu đã muốn tạo một mạng lưới quan hệ của chính mình, thì một vài cuộc gặp gỡ tiệc tùng là không thể tránh khỏi. Thường xuyên gặp mặt nói chuyện tán ngẫu có lợi cho việc bồi dưỡng tình cảm, tăng cường "Cảm giác nơi quy tụ" cho những người như Từ Chấn.
Cũng giống như bọn người Tiểu Quế Tử, Giang Vũ Thánh trong hội con ông cháu cha , cứ cách một đoạn thời gian Tiêu Phàm sẽ cùng họ gặp mặt.
Huống chi Từ Chấn rất hiểu chuyện, còn mời cả Nhiêu Ngọc Sinh.
Xét thấy Nhiêu Ngọc Sinh là em vợ của Phương Lê, Tiêu Phàm cũng cần tạo quan hệ tốt với y.
Thân phận của Phương Lê ở trong hào môn thế gia Từ Chấn vĩnh viễn không thể so sánh được. Hai người Phương Lê và Lục Hồng đều là những nhân vật nổi bật trong thế hệ thứ hai của các hào môn, không nói đến có thể sánh vai với Tiêu Trạm, nhưng cũng không khác lắm. Trên con đường chính trị, Phương gia và Lục gia có địa vị vững chắc, là đối tượng mà mọi thế lực chính trị lớn đều cố gắng tranh giành.
- Được, được, vậy tại hội Hoa Nhài đi, lão Nhiêu nói nơi đó không tồi.
Nhiêu Vũ Đình thích đi hội Hoa Nhài ăn cơm, Nhiêu Ngọc Sinh là em trai của bà ta, có lẽ khẩu vị cũng tương tự.
Tiêu Phàm gật đầu đồng ý.
Mời Tiêu Phàm ăn cơm Từ Chấn không dám có nửa điểm chậm trễ, đã sớm đứng ở trước cửa hội Hoa Nhài nghênh đón, nhưng Nhiêu Ngọc Sinh lại chậm chạp không thấy đến. Từ Chấn có chút bồn chồn lo lắng gọi điện thúc giục Nhiêu Ngọc Sinh.
Đã nói trước là hai người cùng bồi Tiêu Phàm ăn cơm mà tên bạn này lại cứ lề mà lề mề, có vẻ không đủ thành tâm.
- Ha ha, Từ Chấn, đừng nóng vội, tôi bên này còn mời thêm một người bạn.
Nhiêu Ngọc Sinh nhận được điện thoại của Từ Chấn cười ha hả nói.
Từ Chấn lập tức khẩn trương, hạ giọng nói:
- Còn mời thêm một người bạn? Là ai?
Không phải người nào cũng đủ tư cách cùng ngồi ăn cơm với Tiêu Phàm, nếu như Nhiêu Ngọc Sinh mời đến một người không biết trời cao đất dày trong bữa ăn nói năng linh tinh với Tiêu Phàm, chỉ sợ sẽ làm Tiêu Phàm mất hứng. Tựa như y trước đó mấy ngày chút xíu nữa đã đắc tội Tiêu Phàm, may mà Tiêu thiếu gia người ta không chấp nhất, nếu không thì hiện tại giám đốc Từ có khóc cũng không tìm thấy nấm mộ.
- Yên tâm đi, tuyệt đối là đại nhân vật có phân lượng, đến lúc đó cậu sẽ biết. Tôi làm việc cậu còn không yên tâm sao?
Nhiêu Ngọc Sinh nói rất chắc chắn.
Từ Chấn cũng thật sự yên tâm, trong mắt Nhiêu Ngọc Sinh toàn là đại nhân vật, người kia chắc cũng vậy, thân phận địa vị không thấp.
Ước chừng mười phút sau, hai chiếc Mercedes Benz một trước một sau đi vào hội Hoa Nhài.
Từ Chấn ánh mắt lập tức sáng ngời.
Chiếc xe Mercedes Benz phía trước là biển số của Nhiêu Ngọc Sinh, y đã quá quen thuộc, biển số của chiếc xe phía sau Từ Chấn cũng không phải là không biết. Không nghĩ tới Nhiêu Ngọc Sinh nói muốn mời bạn lại chính là bà chủ của tập đoàn Cơ thị Cơ Khinh Sa.
Đúng là đại nhân vật.
Cơ Khinh Sa cho dù không phải là con cháu quý tộc trong kinh đô, nhưng thế lực và sức ảnh hưởng tại Kinh Yến tuyệt đối không thể khinh thường. Từ Chấn trước đó cũng định nhờ vả Cơ Khinh Sa, Cơ Khinh Sa cũng không từ chối ngay mà đáp ứng y sẽ suy nghĩ kỹ.
Nói về tài hùng thế mạnh, Cơ Khinh Sa là lãnh đạo tập đoàn Cơ thị, trong toàn quốc cũng luôn xếp phía trên.
Tuy nhiên Từ Chấn vẫn có chút lo lắng.
Y và Cơ Khinh Sa đã từng quen biết, hiểu rõ tính cách của Cơ Khinh Sa, lấy gia thế và dung mạo của Cơ Khinh Sa bất luận ở đâu cũng là nhân vật trung tâm. Hiện giờ Nhiêu Ngọc Sinh lại mời Cơ tổng đến để tiếp khách, chỉ sợ Cơ Khinh Sa sẽ không vui.
Ngọc Quan Âm cũng không tha thứ người khác trêu đùa cô.
Từ Chấn tuy trong lòng còn lo lắng nhưng cũng không dừng bước đến phía trước tự mình mở cửa xe cho Cơ Khinh Sa, vẻ mặt tươi cười nói:
- Cơ tổng, hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh Cơ tổng đại giá quang lâm.
Trải qua lần biến đổi lên xuống này tính cách của Từ Chấn cũng có chuyển biến không nhỏ, không còn kiêu ngạo khoa trương nữa. Trong xã hội ngày nay một cá nhân có lớn đến đâu cũng không đủ, trong thời khắc quan trọng còn cần có sự giúp đỡ của bạn bè, quý nhân.
Cơ Khinh Sa là một quý nhân có phân lượng không thể nghi ngờ.
Cơ Khinh Sa trong bộ váy màu vàng mang theo sự thoải mái, tuy không phác họa rõ từng đường cong của cơ thể nhưng cũng bó sát người làm cho người ta chỉ có thể tưởng tượng chứ không có cơ hội được nhìn đã mắt.
Đấy mới thật sự là hấp dẫn cực hạn.
- Giám đốc Từ khách khí rồi.
Cơ Khinh Sa mỉm cười vươn cánh tay nhỏ gầy tinh tế đáp lại Từ Chấn, phong tình vạn chủng.
Tiêu Phàm không thường xuyên ở lại trong nội thành từ sau khi Anjelina đi khỏi. Đương nhiên vào ban ngày cũng có lúc lộ mặt trong căn hộ mới mua ở Hãn Hải, căn hộ do cô sáu phụ trách trang trí lại còn chưa hoàn thành.
Nếu như phải qua kiếp nạn hồng trần, muốn bước vào đời thì những thứ này là không thể tránh khỏi.
Nhưng bình thường vào buổi tối thường trở về mật thất trong Chỉ Thủy Quan ngồi thiền tu luyện. Hiện giờ thân phận đại thuật sư của hắn đã dần dần được công khai, điều này đã cùng nhị sư huynh Văn Thiên thương lượng xong.
Đối thủ ẩn núp trong bóng tối mãi không chịu lộ mặt. Sau lần xuất động vài tên tiểu đệ đánh lén Đoàn Khổng Tước bị Tiêu Phàm bắt hết một mẻ thì không có động tĩnh gì nữa.
Tiêu Phàm và Văn Thiên phân tích thì có hai loại khả năng. Thứ nhất là thương thế của đại thuật sư đối phương vẫn chưa hồi phục. Lần cuối cùng Tiêu Phàm giao phong, Tiêu Phàm trọng thương, đối phương nhất định cũng không hơn gì. Lúc đó Tiêu Phàm đoán cho dù thương thế của đối phương không nặng như hắn, thì cũng chẳng tốt đẹp hơn bao nhiêu.
Hiện giờ nhìn lại chỉ sợ so với dự đoán của Tiêu Phàm còn nghiêm trọng hơn. Đây là một tin tức tốt, ít nhất cũng nói lên đối phương không dũng mãnh đến độ bọn họ không thể đối phó được.
Văn Thiên nghĩ thế này là khá hợp lý.
Nếu như nói trên thế giới này có đại thuật sư nào lợi hại hơn nhiều trưởng môn chân nhân hiện tại của Vô Cực Môn thì Văn Thiên không tin.
Khả năng thứ hai là đối phương nhận ra được thực lực đáng sợ của Tiêu Phàm, không dám cho đàn em đến tìm cái chết mà đang tích lũy lực lượng.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói đây cũng là một chuyện tốt.
Chỉ cần y lộ ra đuôi hồ ly, không còn là địch trong tối ta ngoài sáng nữa thì sẽ tìm ra biện pháp để đối phó.
Tiêu Phàm rất nhẫn nại.
Tổn thương của thân thể cơ bản đã khỏi hẳn, Hạo Nhiên Chính Khí không nói cũng đã tu luyện trở về gần cảnh giới cũ, cũng đã tiếp cận tiêu chuẩn của thời kỳ hưng thịnh. Người bình thường muốn làm hại Tiêu Phàm không phải là chuyện dễ. Tiêu Phàm bây giờ mong muốn nhất là khôi phục lại cảnh giới thuật pháp.
Cái này thì không thể nóng vội được mà phải dựa vào duyên số.
Có lẽ Uyển Thiên Thiên bên kia cũng là một manh mối, nhưng đáng tiếc ma nữ điêu ngoa này lại đột nhiên không có tin tức. Cơ Khinh Sa xung phong nhận việc điều tra hành tung của Uyển Thiên Thiên, nhưng cho tới bây giờ cũng không có phản hồi.
Tiêu Phàm ở Chỉ Thủy Quan một bên tu luyện một bên lật xem điển tích "Vô Cực Thuật Tàng".
Bất giác bảy ngày đã trôi qua.
Vào lúc đó điện thoại của Từ Chấn lại gọi đến.
- Tiêu, Tiêu Nhất thiếu…
Từ Chấn rất kích động, nói năng cũng có chút lắp bắp không rõ ràng. Y vốn vẫn xưng hô Tiêu Phàm là "Trưởng phòng Tiêu", trong lúc này lại đổi cách gọi tự nhiên là cảm thấy quan hệ với Tiêu Phàm đã không còn bình thường nữa, gọi "Trưởng phòngTiêu" không khỏi có chút xa lạ.
- Giám đốc Từ.
Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, thản nhiên đáp lại một câu.
Từ thôn Hồng Sơn trở lại thủ đô đã qua bảy ngày, bên Từ Chấn chắc cũng đã có tin tức. Lần này hóa kiếp đổi vận cho Từ Chấn, Tiêu Phàm đã phải dùng "Mãnh dược", không tiếc dùng đến vật dụng chí tôn, mượn hồng phúc của "Chân mệnh thiên tử".
Tiêu Phàm cần nhanh chóng tạo "Thương hiệu" của mình giữa các thế gia quyền quý ở kinh đô, tận lực dùng thời gian ngắn nhất giành về nguồn nhân mạch lớn nhất cho Tiêu gia, đến lúc cần thiết thì nguồn nhân mạch này sẽ trở thành tài nguyên chính trị. Nếu chẳng may tình hình sức khỏe của lão gia tử phát sinh dị biến, thì những đối thủ chính trị muốn nhân cơ hội này gây khó dễ cho Tiêu gia chỉ sợ đến lúc đó sẽ phải chấn động mạnh.
- Nhất thiếu, tin tốt, tin cực tốt đây……
Từ Chấn càng thêm kích động kêu la ở trong điện thoại, không một chút để ý đến phong thái Giám đốc ngân hàng của mình.
- Giám đốc Từ, bình tĩnh, không vội, chậm rãi nói.
- A, được, được, tôi bình tĩnh, tôi bình tĩnh…
Nói thì nói như thế nhưng Từ Chấn làm sao mà bình tĩnh cho nổi?
Giám đốc Từ qua điện thoại nói cho Tiêu Phàm biết công ty Bác Tư hợp tác với quỹ ngân sách lớn tại Mỹ đã tung tin giả, sự tình có chuyển biến mới sẽ không tệ như dự tính ban đầu. Quan trọng nhất là một ngân hàng trứ danh hàng đầu khác của Mỹ đã công khai tuyên bố đồng ý cùng ngân hàng Đại Sinh hợp tác.
Tin tức này vừa truyền ra, quỹ ngân sách Đại Sinh vốn đang giảm mạnh có xu hướng dừng lại rồi lập tức quay đầu đi lên. Tối hôm qua chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch, quỹ ngân sách Đại Sinh chỉ trong nửa giờ đồng hồ ngắn ngủi đã tăng mạnh.
Cùng lúc đó, những ngày này Từ Chấn ở trong nước tiến hành công việc đầu tư cũng vô cùng thuận lợi, đã thành công tìm được hai gia tộc rất có thực lực cùng hợp tác, một lượng vốn lớn đã đến nơi.
Đến lúc này nguy cơ của ngân hàng Đại Sinh trên căn bản đã giảm nhẹ. Hơn nữa Từ Chấn mẫn tuệ nhận ra được nếu tiếp tục tiến triển như thế này, thì ngân hàng Đại Sinh không những vượt qua được hoàn cảnh khó khăn trước mắt, mà còn có hy vọng phát triển vượt bậc trong thời gian tới.
- Thiếu gia thật sự là thần, ngài chính là thiên thần hạ phàm a…… bội phục, bội phục, tôi lão Từ bội phục ngài sát đất. Thiếu gia, tôi Từ Chấn từ nay về sau chính là tín đồ trung thành của ngài, là người tùy tùng kiên định nhất. Ngài chỉ đâu thì tôi đánh đó, muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm đó, tuyệt đối nghiêm túc.
Từ Chấn trong điện thoại nói ra lời thề son sắt không ngừng thở dốc, thật sự là phấn khởi khó nhịn được.
Tiêu Phàm chỉ cười không nói.
Ở trước mặt Từ Chấn hắn không cần phải nói những lời khách sáo, lợi ích thật sự đã triệt để chấn nhiếp nhân vật tinh anh trong giới tài chính rồi. Đúng như Từ Chấn chính miệng nói từ nay về sau sẽ trở thành người tùy tùng trung thành nhất của Tiêu Phàm. Lúc này mà còn nói những lời khách sáo thì có chút giả tạo.
- Nhất thiếu, là như vậy, buổi trưa hôm nay ngài có thời gian không? Tôi còn có Nhiêu Ngọc Sinh muốn mời ngài dùng cơm, không có ý gì khác, không phải là cảm tạ ngài. Đại ân này có cảm tạ thế nào cũng không đủ, chính là muốn nghe chỉ thị của ngài thì trong lòng mới cảm thấy an tâm một chút.
Lời này của Từ Chấn mang theo mùi vị xu nịnh rất rõ ràng, nhưng nói cũng đúng với tình hình thực tế.
"Hạnh phúc" tới quá nhanh quá đột ngột, cùng tai hoạ ngập đầu vài ngày trước mà so sánh quả thực chính là băng hỏa hai loại. Trong lòng luôn thấy không thật, cũng là tự nhiên, hy vọng Tiêu Phàm có thể cho y ăn thêm viên thuốc an thần nữa.
- Được, ngài nói một cái địa chỉ, tôi sẽ đến.
Tiêu Phàm không có chối từ.
Nếu đã muốn tạo một mạng lưới quan hệ của chính mình, thì một vài cuộc gặp gỡ tiệc tùng là không thể tránh khỏi. Thường xuyên gặp mặt nói chuyện tán ngẫu có lợi cho việc bồi dưỡng tình cảm, tăng cường "Cảm giác nơi quy tụ" cho những người như Từ Chấn.
Cũng giống như bọn người Tiểu Quế Tử, Giang Vũ Thánh trong hội con ông cháu cha , cứ cách một đoạn thời gian Tiêu Phàm sẽ cùng họ gặp mặt.
Huống chi Từ Chấn rất hiểu chuyện, còn mời cả Nhiêu Ngọc Sinh.
Xét thấy Nhiêu Ngọc Sinh là em vợ của Phương Lê, Tiêu Phàm cũng cần tạo quan hệ tốt với y.
Thân phận của Phương Lê ở trong hào môn thế gia Từ Chấn vĩnh viễn không thể so sánh được. Hai người Phương Lê và Lục Hồng đều là những nhân vật nổi bật trong thế hệ thứ hai của các hào môn, không nói đến có thể sánh vai với Tiêu Trạm, nhưng cũng không khác lắm. Trên con đường chính trị, Phương gia và Lục gia có địa vị vững chắc, là đối tượng mà mọi thế lực chính trị lớn đều cố gắng tranh giành.
- Được, được, vậy tại hội Hoa Nhài đi, lão Nhiêu nói nơi đó không tồi.
Nhiêu Vũ Đình thích đi hội Hoa Nhài ăn cơm, Nhiêu Ngọc Sinh là em trai của bà ta, có lẽ khẩu vị cũng tương tự.
Tiêu Phàm gật đầu đồng ý.
Mời Tiêu Phàm ăn cơm Từ Chấn không dám có nửa điểm chậm trễ, đã sớm đứng ở trước cửa hội Hoa Nhài nghênh đón, nhưng Nhiêu Ngọc Sinh lại chậm chạp không thấy đến. Từ Chấn có chút bồn chồn lo lắng gọi điện thúc giục Nhiêu Ngọc Sinh.
Đã nói trước là hai người cùng bồi Tiêu Phàm ăn cơm mà tên bạn này lại cứ lề mà lề mề, có vẻ không đủ thành tâm.
- Ha ha, Từ Chấn, đừng nóng vội, tôi bên này còn mời thêm một người bạn.
Nhiêu Ngọc Sinh nhận được điện thoại của Từ Chấn cười ha hả nói.
Từ Chấn lập tức khẩn trương, hạ giọng nói:
- Còn mời thêm một người bạn? Là ai?
Không phải người nào cũng đủ tư cách cùng ngồi ăn cơm với Tiêu Phàm, nếu như Nhiêu Ngọc Sinh mời đến một người không biết trời cao đất dày trong bữa ăn nói năng linh tinh với Tiêu Phàm, chỉ sợ sẽ làm Tiêu Phàm mất hứng. Tựa như y trước đó mấy ngày chút xíu nữa đã đắc tội Tiêu Phàm, may mà Tiêu thiếu gia người ta không chấp nhất, nếu không thì hiện tại giám đốc Từ có khóc cũng không tìm thấy nấm mộ.
- Yên tâm đi, tuyệt đối là đại nhân vật có phân lượng, đến lúc đó cậu sẽ biết. Tôi làm việc cậu còn không yên tâm sao?
Nhiêu Ngọc Sinh nói rất chắc chắn.
Từ Chấn cũng thật sự yên tâm, trong mắt Nhiêu Ngọc Sinh toàn là đại nhân vật, người kia chắc cũng vậy, thân phận địa vị không thấp.
Ước chừng mười phút sau, hai chiếc Mercedes Benz một trước một sau đi vào hội Hoa Nhài.
Từ Chấn ánh mắt lập tức sáng ngời.
Chiếc xe Mercedes Benz phía trước là biển số của Nhiêu Ngọc Sinh, y đã quá quen thuộc, biển số của chiếc xe phía sau Từ Chấn cũng không phải là không biết. Không nghĩ tới Nhiêu Ngọc Sinh nói muốn mời bạn lại chính là bà chủ của tập đoàn Cơ thị Cơ Khinh Sa.
Đúng là đại nhân vật.
Cơ Khinh Sa cho dù không phải là con cháu quý tộc trong kinh đô, nhưng thế lực và sức ảnh hưởng tại Kinh Yến tuyệt đối không thể khinh thường. Từ Chấn trước đó cũng định nhờ vả Cơ Khinh Sa, Cơ Khinh Sa cũng không từ chối ngay mà đáp ứng y sẽ suy nghĩ kỹ.
Nói về tài hùng thế mạnh, Cơ Khinh Sa là lãnh đạo tập đoàn Cơ thị, trong toàn quốc cũng luôn xếp phía trên.
Tuy nhiên Từ Chấn vẫn có chút lo lắng.
Y và Cơ Khinh Sa đã từng quen biết, hiểu rõ tính cách của Cơ Khinh Sa, lấy gia thế và dung mạo của Cơ Khinh Sa bất luận ở đâu cũng là nhân vật trung tâm. Hiện giờ Nhiêu Ngọc Sinh lại mời Cơ tổng đến để tiếp khách, chỉ sợ Cơ Khinh Sa sẽ không vui.
Ngọc Quan Âm cũng không tha thứ người khác trêu đùa cô.
Từ Chấn tuy trong lòng còn lo lắng nhưng cũng không dừng bước đến phía trước tự mình mở cửa xe cho Cơ Khinh Sa, vẻ mặt tươi cười nói:
- Cơ tổng, hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh Cơ tổng đại giá quang lâm.
Trải qua lần biến đổi lên xuống này tính cách của Từ Chấn cũng có chuyển biến không nhỏ, không còn kiêu ngạo khoa trương nữa. Trong xã hội ngày nay một cá nhân có lớn đến đâu cũng không đủ, trong thời khắc quan trọng còn cần có sự giúp đỡ của bạn bè, quý nhân.
Cơ Khinh Sa là một quý nhân có phân lượng không thể nghi ngờ.
Cơ Khinh Sa trong bộ váy màu vàng mang theo sự thoải mái, tuy không phác họa rõ từng đường cong của cơ thể nhưng cũng bó sát người làm cho người ta chỉ có thể tưởng tượng chứ không có cơ hội được nhìn đã mắt.
Đấy mới thật sự là hấp dẫn cực hạn.
- Giám đốc Từ khách khí rồi.
Cơ Khinh Sa mỉm cười vươn cánh tay nhỏ gầy tinh tế đáp lại Từ Chấn, phong tình vạn chủng.
/339
|