Đối với suy tính của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm, Mậu Mậu đột nhiên chạy trốn, cho dù là dùng phương thức giao dịch để khiến cho Thánh Diệu Vương giao người thì xác xuất thành công cũng không lớn. Dù sao hắn biết rất rõ ràng ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ đến tột cùng là có loại bí mật gì.
Chỉ cần Thánh Diệu Vương là một người hơi có chút dã tâm thì không có khả năng giao người ra. Mà một khi không thể đạt được mục đích là khiến cho Thánh Diệu Vương giao người, như vậy thì hành động của Mậu Mậu sẽ đả thảo kinh xà. Đương nhiên Thâm Uyên Chi Chủ cũng đang tìm kiếm một người hợp tác ở bên trong Quang Minh Thánh Vực. Mà sở dĩ Thâm Uyên Chi Chủ chọn lựa Thần Hi Vương, chỉ sợ cũng bởi vì thực lực bản thân của Thần Hi Vương không mạnh, nhưng làm người lại quá mức tự tin, hơn nữa mưu trí cũng không có.
Có thể thấy được Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không muốn sau khi chuyện này thành công lại trở thành trái phải đều có địch với Thần Hi Vương, quá mức khó đối phó. Nếu không, Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không thể đi chọn loại đồng minh quá mức cường đại này.
Từ đó về sau này, Lôi Động thật ra cũng có cùng một loại đánh giá và nhìn nhận về anh hùng giống như Thâm Uyên Chi Chủ. Thần Hi Vương này mặc kệ là trên thực lực hay là khí khái đều là một người kém cỏi nhất trong đám người đứng đầu của Quang Minh Vực. Nếu không thì cũng sẽ không hẹn mà cùng lựa chọn người kia để xuống tay. Quả hồng mềm thì luôn bị người ta tìm nắm.
Nhưng thật đáng thương cho vị Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm kia, thật vất vả mới lựa chọn ra một người đồng minh, cuối cùng lại bị hủy ở trong tay của Lôi Động. Lúc này, cái khiến cho Lôi Động có chút do dự thực sự không phải bởi vì sợ hãi sự trả thù từ Thâm Uyên Chi Chủ khi đã phá vỡ hảo sự của đối phương. Mà là hắn đau đầu vì không biết làm thế nào mới có thể đoạt được cái kiện đồ vật kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm. Hiện giờ, thật hiển nhiên là những thứ mà Thâm Uyên Chi Chủ nắm trong tay, hẳn là không hề bình thường.
Dị bảo như thế, nằm ở trong tay của một tên gia hỏa tàn nhẫn hiếu sát, lại bừng bừng dã tâm như Thâm Uyên Chi Chủ. Sớm hay muộn thì cũng có một ngày sẽ mang đến một hồi phong bạo thật lớn cho lục vực cửu châu. Đương nhiên, Lôi Động cũng thừa nhận mình cũng là hạng người bừng bừng dã tâm. Mà những người có được dã tâm, thì đều không thích có một tên địch nhân cường đại cũng cực kỳ dã tâm.
Muốn đoạt được đám dị bảo kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, như vậy nhất định phải hợp tác với người khác. Nhưng mà điều khiến Lôi Động lo lắng nhiều hơn chính là, đến tột cùng là hợp tác với ai? Là hợp tác với Thâm Uyên Chi Vương đương nhiệm hay là Thần Hi Vương. Đây cũng là một vấn đề thật lớn.
Bất luận là hợp tác cùng với ai, đều không thể nghi ngờ là bảo hổ lột da. Nhưng mà chỉ khác nhau ở chỗ lão hổ này có lợi hai hay không mà thôi.
Phân tích thực lực song phương và tổng hợp mọi mặt lại thì không thể nghi ngờ rằng Thánh Diệu Vương chính là lựa chọn tốt nhất. Nếu không thì cái tên Thâm Uyên Chi Chủđương nhiệm kia cũng sẽ không đến nỗi không có không khí để thở, phải tìm loại người như Thần Hi Vương để hợp tác.
Dựa theo việc này, có thể suy tính cái kiện dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ. Nếu hắn có bản lĩnh để đào tạo và xây dựng quân đội cấp Nguyên Anh, thì việc thống nhất cửu châu cũng chẳng cần phải nói. Chứ đâu có cứ lén lút âm mưu quỷ kế như thế?
Cũng không thể trở nên không có không khí để thở như vậy. Rất rõ ràng là cái thứ dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, đến tột cùng tuy rằng rất cường hãn, nhưng mà cũng có hạn chế thật lớn. Tựa như Động Thiên Phúc Địa hoặc là Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp ở trong tay của hắn.
Tuy rằng dị bảo có được năng lực hiếm có, nhưng vẫn đề ở chỗ hạn chế đồng dạng cũng không nhỏ.
Lôi Động vừa nghĩ tới Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của mình, trong lòng lại không khỏi tức giận một trận. Bây giờ mình nhiều ít đã xác nhận được lai lịch của vật này. Mà ở trong Minh Vương Điện, nó dung hợp với cái khí linh kia lại càng khiến cho Lôi Động đau đầu thổn thức không thôi. Rất không nể tình, Lôi Động vừa hỏi một cái thì nàng liền lạnh như băng làm ra bộ dáng không hợp tác.
Trong những năm gần đây, Lôi Động cũng từng giao tiếp với nàng vài lần, nhưng mỗi một lần đều nhận lấy cái bộ dáng cực kỳ không hợp tác. Cũng khiến cho Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp sớm bị Lôi Động tế luyện ở bên trong tinh thần của chính mình đã tách ra thành một kiện linh bảo hồn luyện không thể phân cách ra khỏi thân thể của mình. Nếu không thì sẽ bị khí linh khi phản khách vi chủ, ngay cả điều khiển Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp cũng không thể làm được.
Hiện giờ tuy rằng cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia đã bị Lôi Động áp chế, nhưng mà đối với việc sử dụng thì căn bẳn là nửa điểm tác dụng cũng không có. Nguyên bản Lôi Động vẫn còn có nhiều phân vân, mặc kệ chờ sau khi thực lực của mình mạnh lên rồi mới tính tới.
Nhưng mà hiện tại, cũng đang ở trong một thời điểm vô cùng nguy hiểm. Vô luận là Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng tốt, người của Thần Hi Vương cũng tốt, đều không phải là loại người đơn giản gì. Mặc cho là người nào thì cũng đều là tồn tại tương đương với U Minh Quỷ Đế. Thậm chí, tổng hợp lại thực lực còn nằm trên cả U Minh Quỷ Đế.
Điều này khiến cho Lôi Động có một cỗ xúc động cần phải khẩn cấp tăng cường thực lực bản thân. Nếu không, bất luận là hợp tác với người nào, cuối cùng nói không chừng đều có thể bị nuốt cả da lẫn xương.
Tạm thời vẫn còn chưa có quyết định chính thức gì. Lôi Động liền trưng dụng một cái mật thất cực kỳ xa hoa của Thần Hi Vương, bắt đầu bế quan trong thời gian ngắn. Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, cần phải giải quyết vấn đề của Hỗn Độn Phệ hồn Tháp. Ngồi xếp bằng ở bên trên cái ngọc sàng trắng tinh giống như Dương Chi, linh khí bức người. Tâm thần của Lôi Động chậm rãi xâm nhập vào cái Nguyên Anh đang được Phệ Hồn Tháp chăm sóc.
Lúc này, bởi vì đã lắp ráp thành công các bộ phận nên hình dáng của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp đã không còn bị tàn phá không chịu nổi như khi mới đến tay của Lôi Động.
Nhất là ở bên trong của Phệ Hồn Tháp, chính là một mảnh cảnh tượng xanh vàng rực rỡ. Thần niệm của Lôi Động vừa tiến vào liền cảm giác giống như là tiến vào bên trong một cái không gian thứ nguyên vậy. Đương nhiên, đây cũng không phải là không gian thứ nguyên chân chính. Hiện tại Hỗn Độn phệ Hồn tháp chỉ có tác dụng cho Túy Thủ Hồn Đan, hoặc là luyện chế ra Quỷ Cổ và giải dược của Quỷ Cổ.
Thuận tiện nói một câu, dùng Quỷ Cổ do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp để luyện chế ra cũng nhất định phải dùng giải dược do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp luyện chế ra mới có thể giải được. Giống như là Quỷ Cổ mà Bạch Cốt Ma Quân luyện chế ra lúc trước, chỉ cần có được giải dược là trong năm tháng tiếp theo sẽ không còn bị nữa. Dù cho có biết được phối phương của giải dược thì không có Hỗn Độn Tháp tế luyện thì nó cũng không thể giải được quỷ cổ.
Chỉ cần Thánh Diệu Vương là một người hơi có chút dã tâm thì không có khả năng giao người ra. Mà một khi không thể đạt được mục đích là khiến cho Thánh Diệu Vương giao người, như vậy thì hành động của Mậu Mậu sẽ đả thảo kinh xà. Đương nhiên Thâm Uyên Chi Chủ cũng đang tìm kiếm một người hợp tác ở bên trong Quang Minh Thánh Vực. Mà sở dĩ Thâm Uyên Chi Chủ chọn lựa Thần Hi Vương, chỉ sợ cũng bởi vì thực lực bản thân của Thần Hi Vương không mạnh, nhưng làm người lại quá mức tự tin, hơn nữa mưu trí cũng không có.
Có thể thấy được Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không muốn sau khi chuyện này thành công lại trở thành trái phải đều có địch với Thần Hi Vương, quá mức khó đối phó. Nếu không, Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không thể đi chọn loại đồng minh quá mức cường đại này.
Từ đó về sau này, Lôi Động thật ra cũng có cùng một loại đánh giá và nhìn nhận về anh hùng giống như Thâm Uyên Chi Chủ. Thần Hi Vương này mặc kệ là trên thực lực hay là khí khái đều là một người kém cỏi nhất trong đám người đứng đầu của Quang Minh Vực. Nếu không thì cũng sẽ không hẹn mà cùng lựa chọn người kia để xuống tay. Quả hồng mềm thì luôn bị người ta tìm nắm.
Nhưng thật đáng thương cho vị Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm kia, thật vất vả mới lựa chọn ra một người đồng minh, cuối cùng lại bị hủy ở trong tay của Lôi Động. Lúc này, cái khiến cho Lôi Động có chút do dự thực sự không phải bởi vì sợ hãi sự trả thù từ Thâm Uyên Chi Chủ khi đã phá vỡ hảo sự của đối phương. Mà là hắn đau đầu vì không biết làm thế nào mới có thể đoạt được cái kiện đồ vật kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm. Hiện giờ, thật hiển nhiên là những thứ mà Thâm Uyên Chi Chủ nắm trong tay, hẳn là không hề bình thường.
Dị bảo như thế, nằm ở trong tay của một tên gia hỏa tàn nhẫn hiếu sát, lại bừng bừng dã tâm như Thâm Uyên Chi Chủ. Sớm hay muộn thì cũng có một ngày sẽ mang đến một hồi phong bạo thật lớn cho lục vực cửu châu. Đương nhiên, Lôi Động cũng thừa nhận mình cũng là hạng người bừng bừng dã tâm. Mà những người có được dã tâm, thì đều không thích có một tên địch nhân cường đại cũng cực kỳ dã tâm.
Muốn đoạt được đám dị bảo kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, như vậy nhất định phải hợp tác với người khác. Nhưng mà điều khiến Lôi Động lo lắng nhiều hơn chính là, đến tột cùng là hợp tác với ai? Là hợp tác với Thâm Uyên Chi Vương đương nhiệm hay là Thần Hi Vương. Đây cũng là một vấn đề thật lớn.
Bất luận là hợp tác cùng với ai, đều không thể nghi ngờ là bảo hổ lột da. Nhưng mà chỉ khác nhau ở chỗ lão hổ này có lợi hai hay không mà thôi.
Phân tích thực lực song phương và tổng hợp mọi mặt lại thì không thể nghi ngờ rằng Thánh Diệu Vương chính là lựa chọn tốt nhất. Nếu không thì cái tên Thâm Uyên Chi Chủđương nhiệm kia cũng sẽ không đến nỗi không có không khí để thở, phải tìm loại người như Thần Hi Vương để hợp tác.
Dựa theo việc này, có thể suy tính cái kiện dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ. Nếu hắn có bản lĩnh để đào tạo và xây dựng quân đội cấp Nguyên Anh, thì việc thống nhất cửu châu cũng chẳng cần phải nói. Chứ đâu có cứ lén lút âm mưu quỷ kế như thế?
Cũng không thể trở nên không có không khí để thở như vậy. Rất rõ ràng là cái thứ dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, đến tột cùng tuy rằng rất cường hãn, nhưng mà cũng có hạn chế thật lớn. Tựa như Động Thiên Phúc Địa hoặc là Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp ở trong tay của hắn.
Tuy rằng dị bảo có được năng lực hiếm có, nhưng vẫn đề ở chỗ hạn chế đồng dạng cũng không nhỏ.
Lôi Động vừa nghĩ tới Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của mình, trong lòng lại không khỏi tức giận một trận. Bây giờ mình nhiều ít đã xác nhận được lai lịch của vật này. Mà ở trong Minh Vương Điện, nó dung hợp với cái khí linh kia lại càng khiến cho Lôi Động đau đầu thổn thức không thôi. Rất không nể tình, Lôi Động vừa hỏi một cái thì nàng liền lạnh như băng làm ra bộ dáng không hợp tác.
Trong những năm gần đây, Lôi Động cũng từng giao tiếp với nàng vài lần, nhưng mỗi một lần đều nhận lấy cái bộ dáng cực kỳ không hợp tác. Cũng khiến cho Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp sớm bị Lôi Động tế luyện ở bên trong tinh thần của chính mình đã tách ra thành một kiện linh bảo hồn luyện không thể phân cách ra khỏi thân thể của mình. Nếu không thì sẽ bị khí linh khi phản khách vi chủ, ngay cả điều khiển Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp cũng không thể làm được.
Hiện giờ tuy rằng cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia đã bị Lôi Động áp chế, nhưng mà đối với việc sử dụng thì căn bẳn là nửa điểm tác dụng cũng không có. Nguyên bản Lôi Động vẫn còn có nhiều phân vân, mặc kệ chờ sau khi thực lực của mình mạnh lên rồi mới tính tới.
Nhưng mà hiện tại, cũng đang ở trong một thời điểm vô cùng nguy hiểm. Vô luận là Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng tốt, người của Thần Hi Vương cũng tốt, đều không phải là loại người đơn giản gì. Mặc cho là người nào thì cũng đều là tồn tại tương đương với U Minh Quỷ Đế. Thậm chí, tổng hợp lại thực lực còn nằm trên cả U Minh Quỷ Đế.
Điều này khiến cho Lôi Động có một cỗ xúc động cần phải khẩn cấp tăng cường thực lực bản thân. Nếu không, bất luận là hợp tác với người nào, cuối cùng nói không chừng đều có thể bị nuốt cả da lẫn xương.
Tạm thời vẫn còn chưa có quyết định chính thức gì. Lôi Động liền trưng dụng một cái mật thất cực kỳ xa hoa của Thần Hi Vương, bắt đầu bế quan trong thời gian ngắn. Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, cần phải giải quyết vấn đề của Hỗn Độn Phệ hồn Tháp. Ngồi xếp bằng ở bên trên cái ngọc sàng trắng tinh giống như Dương Chi, linh khí bức người. Tâm thần của Lôi Động chậm rãi xâm nhập vào cái Nguyên Anh đang được Phệ Hồn Tháp chăm sóc.
Lúc này, bởi vì đã lắp ráp thành công các bộ phận nên hình dáng của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp đã không còn bị tàn phá không chịu nổi như khi mới đến tay của Lôi Động.
Nhất là ở bên trong của Phệ Hồn Tháp, chính là một mảnh cảnh tượng xanh vàng rực rỡ. Thần niệm của Lôi Động vừa tiến vào liền cảm giác giống như là tiến vào bên trong một cái không gian thứ nguyên vậy. Đương nhiên, đây cũng không phải là không gian thứ nguyên chân chính. Hiện tại Hỗn Độn phệ Hồn tháp chỉ có tác dụng cho Túy Thủ Hồn Đan, hoặc là luyện chế ra Quỷ Cổ và giải dược của Quỷ Cổ.
Thuận tiện nói một câu, dùng Quỷ Cổ do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp để luyện chế ra cũng nhất định phải dùng giải dược do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp luyện chế ra mới có thể giải được. Giống như là Quỷ Cổ mà Bạch Cốt Ma Quân luyện chế ra lúc trước, chỉ cần có được giải dược là trong năm tháng tiếp theo sẽ không còn bị nữa. Dù cho có biết được phối phương của giải dược thì không có Hỗn Độn Tháp tế luyện thì nó cũng không thể giải được quỷ cổ.
/1293
|