Trước kia sở dĩ như vậy, cũng là bởi vì ở trong tay của Bạch Cốt Ma Quân có một mảnh bộ phận của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp. Tuy rằng thứ đồ vật này có chút công năng, nhưng mà lại không trọn vẹn. Mà dùng Hỗn Độn phệ Hồn Tháp để luyện chế ra Quỷ Cổ thì không những công hiệu càng cường đại hơn, mà những loại giải dược thông thường hoàn toàn không thể chữa được. Nếu không, Lôi Động cũng sẽ lo lắng việc Bạch Cốt lão ma biết được phối phương thì sẽ có thể ở sau lưng ngáng chân chính mình.
Hiện tại, cho dù cho có đánh nhau với Bạch Cốt lão ma thì lão cũng không thể giải được Quỷ Cổ chân chính. Điểm này khiến cho Lôi Động lại càng yên tâm.
Lại nói tiếp, cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia cũng tạm thời bị Lôi Động phong ấn ở bên trong một căn phòng nhỏ của tháp. Việc phải phong ấn này cũng là Lôi Động bị ép đếnmức không có lựa chọn. Nếu không cái cô nàng linh khí cố chấp này sẽ lại lén lút tranh đoạt quyền khống chế Hỗn Độn Tháp với chính mình.
Ánh mắt của Lôi Động chăm chú nhìn vào cái phòng nhỏ ở tầng cao nhất kia, vẻ mặt cực kỳ kiên định.
Bộ dáng của cái phòng nhỏ này rất tệ, chính là do một bộ phận thần niệm của Lôi Động biến thành. Mục đích chính là vì phong ấn cái tiểu nha đầu khí linh không biết trời cao đất dày kia. Thần niệm của hắn vừa động một chút, cái phòng nhỏ này lại biến thành một cỗ thần niệm, sáp nhập vào trong Nguyên Anh của Lôi Đông một lần nữa.
Cùng lúc đó, cái khí linh biến ảo thành bộ dáng tiểu nha đầu kia liền thoát ra ngoài, giương nanh múa vuốt tiến về phía Lôi Động.
- Hừ, đồ không biết sống chết.
Lôi Động hừ lạnh một tiếng. Thần niệm hóa thành một cái búa thật lớn, hung hăng đập mạnh xuống bên dưới. Lập tức đánh cho tiểu na đầu kia thành một cái bánh nướng. Sau đó cái búa lại biến ảo thành một sợi dây thừng, mạnh mẽ trói chặt nàng lại.
Cái khí linh tiểu nha đầu kia vốn là một cái khí linh, tuy rằng đã bị thương thì vẫn không thể chết được. Sau khi lảo đảo khôi phục, lại phát hiện ra thân thể mình bị trói xong, nàng liền vội vàng biến nhỏ lại. Nhưng mà sự tình nào có đơn giản như vậy, cái sợ dây thừng mà Lôi Động biến ảo kia, đồng dạng cũng thu nhỏ lại, nhanh chóng trói chặt nàng lại. Lúc này nàng chợt biến sắc, bắt đầu thẹn quá hóa giận mắng lên. Những lời nói mắng chửi người liên tục vang lên, có vẻ cực kỳ thuần thục.
- Đúng là không biết sống chết.
Trước kia tâm tính của Lôi Động không giống như bây giờ, còn muốn dùng thiện ý để lừa gạt nàng. Nhưng nhiều năm như vậy rồi, cái khí linh tiểu nha đầu có linh trí này, dùnhư thế nào cũng đều không hợp tác. Dần dần hắn cũng đã mất đi kiên nhẫn. Mà Lôi Độngcũng đã hạ quyết tâm, lúc này đây nếu như nàng tiếp tục ngoan cố, không chịu hợp tác,thì sẽ trực tiếp hoàn toàn tiêu diệt nàng. Nếu không, không những cái khí linh nàyhoàn toàn không giúp được chính mình mà còn cản trởchính mình. Không những cần phảiphân ra một phần nhỏ thần niệm để khống chế nàng, mà nếu làm không tốt, ngộ nhỡ sẽ bị nàng lấy thân phận khí linh để khống chế ngược lại Hỗn Độn Phệ Hồn tháp này, như vậy chẳng phải là sẽ không xong sao?
Dứt lời, Lôi Động liền ném ra một đoàn minh diễm, nhẹ nhàng thiêu hủy thân thể của nàng. Khí linh, nhất là các loại khí linh có cấp bậc phi thường cao này, theo ý nào đó mà nói thì cũng có thể gọi là linh hồn. Mà đã là linh hồn thì đều cực kỳ e ngại minh diễm.
Quả nhiên, ngọn lửa màu xanh biếc vừa hừng hực thiêu đốt thân thể của nàng thì cái tiểu nha đầu khí linh này nhất thời liền vô cùng thống khổ mà kêu lên. Bên trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng mà vẻ mặt lại cực kỳ quật cường.
- Tên lưu manh nhà ngươi, tên hỗn đản, cho dù chết ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi.
Đôi lông mày của Lôi Động hơi nhíu lại, rốt cục thì toàn bộ lòng kiên nhẫn đã bị đánh tan. Thanh âm lạnh lùng nói.
- Ngươi đã không chịu hợp tác, vậy thì giữ ngươi lại còn có tác dụng gì? Như ngươi mong muốn, ta sẽ hủy diệt ngươi hoàn toàn khỏi thế giới này.
Ngón tay lại động đậy một chút, U Minh quỷ khí lại trào ra. Ngọn lửa màu xanh biếc kia vừa gặp phải U Minh quỷ khí thì lại giống như củi khô bỏ vào lửa. Ngọn lửa lại càng bùng lên dữ dội.
Trong khẩu khí và lời nói của Lôi Động đều lộ ra một ít vẻ đoạn tuyệt. Điều này khiến cho tiểu nha đầu khí linh kia cực kỳ kinh sợ nói.
- Cái gì, ngươi muốn giết ta? Ngươi thật sự dám giết ta? Nếu như không có ta, thì công hiệu của cái Hỗn Độn Tháp này cũng sẽ không còn được một thành. Hỗn Độn Tháp của ngươi vĩnh viễn đều là phế vật.
- Ha ha có trở thành phế vật hay không đối với ngươi thì cũng có gì khác nhau, phế vật thì phế vật. Ta cũng chẳng thèm dây dưa đối với ngươi.
Lôi Động cực kỳ lạnh lùng nói.
- Từ trước đến nay ta luôn có thói quen tàn phá hết những thứ mình không có được. Tiêu diệt ngươi cũng chẳng sao, ta cũng chẳng mất đi nửa miếng thịt.
- Kẻ điên, ngươi thật là một kẻ điên.
Tiểu nha đầu khí linh thê lương kêu lên.
- Đến tột cùng ngươi có biết hay không. Hỗn Độn Tháp này chính là do Minh Vương dốc hết tài hoa và các loại tài nguyên để luyện chế ra. Ngươi có biết công hiệu của nó đến tột cùng là mạnh bao nhiêu không? Nếu không có sự trợ giúp của ta thì suốt cuộc đời này ngươi cũng đừng có nghĩ đến việc trở thành Chí Tôn của tam giới.
- Ngươi nói hết lời chưa? Hết rồi thì hãy hảo hảo hưởng thụ mùi vị bị Minh Diễm thiêu đốt đi.
Minh diễm hừng hực, thoáng cái đem toàn bộ thân thể vốn không lớn của nàng bao vây bên trong. Tư vị minh diễm thiêu hồn, từ trước đến nay bị coi là một trong cực hình tàn khốc nhất trong thế giới tu tiên. Khí linh tiểu nha đầu này tuy rằng tồn tại trong lịch sử đã phi thường lâu. Nhưng trên các loại tâm tính, lại giống như một tiểu nữ hài tử.
Tuy nói nàng đối với thái độ chống cự bất hợp tác dị thường kiên quyết, nhưng mà, khi đối mặt với diệt vong chân chính đã tới, nàng liền rối loạn. Nghĩ như thế nào cũng đều nghĩ không rõ, bản thân đối với Hỗn Độn Tháp này trọng yếu như vậy? Họ Lôi hỗn đản kia sao lại dám giết mình? Tình huống đã không cho nàng được suy nghĩ nhiều, cảm giác đau đớn kịch liệt chui vào sâu trong linh hồn kia, căn bản không phải bản thân nàng có thể chịu đựng được.
Hơn nữa, mấy sinh mệnh có linh trí đều là đối với tử vong có một loại chống cự và sợ hãi cường liệt. Trong tiếng kêu thảm thiết, thấy khóe miệng Lôi Động hiện lên một tia khinh thường và cười lạnh. Bản thân nàng có linh trí không tầm thường rốt cục minh bạch, Lôi Động này đã thật sự động sát tâm đối với mình.
Mà cho dù là nàng có quan trọng, đối phương cũng sẽ không để ở trong lòng. Toàn bộ phòng tuyến tâm lý, đối diện với tình thế hẳn phải chết, trong sát na, hầu như tan vỡ toàn diện. Từ khi bị luyện chế ra, sản sinh lý trí, còn chưa có đối với thế giới này từng có giải hòa tiếp xúc chân chính. Cứ như vậy chết đi sao? Không cam lòng a, thực sự là không cam lòng a
Hiện tại, cho dù cho có đánh nhau với Bạch Cốt lão ma thì lão cũng không thể giải được Quỷ Cổ chân chính. Điểm này khiến cho Lôi Động lại càng yên tâm.
Lại nói tiếp, cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia cũng tạm thời bị Lôi Động phong ấn ở bên trong một căn phòng nhỏ của tháp. Việc phải phong ấn này cũng là Lôi Động bị ép đếnmức không có lựa chọn. Nếu không cái cô nàng linh khí cố chấp này sẽ lại lén lút tranh đoạt quyền khống chế Hỗn Độn Tháp với chính mình.
Ánh mắt của Lôi Động chăm chú nhìn vào cái phòng nhỏ ở tầng cao nhất kia, vẻ mặt cực kỳ kiên định.
Bộ dáng của cái phòng nhỏ này rất tệ, chính là do một bộ phận thần niệm của Lôi Động biến thành. Mục đích chính là vì phong ấn cái tiểu nha đầu khí linh không biết trời cao đất dày kia. Thần niệm của hắn vừa động một chút, cái phòng nhỏ này lại biến thành một cỗ thần niệm, sáp nhập vào trong Nguyên Anh của Lôi Đông một lần nữa.
Cùng lúc đó, cái khí linh biến ảo thành bộ dáng tiểu nha đầu kia liền thoát ra ngoài, giương nanh múa vuốt tiến về phía Lôi Động.
- Hừ, đồ không biết sống chết.
Lôi Động hừ lạnh một tiếng. Thần niệm hóa thành một cái búa thật lớn, hung hăng đập mạnh xuống bên dưới. Lập tức đánh cho tiểu na đầu kia thành một cái bánh nướng. Sau đó cái búa lại biến ảo thành một sợi dây thừng, mạnh mẽ trói chặt nàng lại.
Cái khí linh tiểu nha đầu kia vốn là một cái khí linh, tuy rằng đã bị thương thì vẫn không thể chết được. Sau khi lảo đảo khôi phục, lại phát hiện ra thân thể mình bị trói xong, nàng liền vội vàng biến nhỏ lại. Nhưng mà sự tình nào có đơn giản như vậy, cái sợ dây thừng mà Lôi Động biến ảo kia, đồng dạng cũng thu nhỏ lại, nhanh chóng trói chặt nàng lại. Lúc này nàng chợt biến sắc, bắt đầu thẹn quá hóa giận mắng lên. Những lời nói mắng chửi người liên tục vang lên, có vẻ cực kỳ thuần thục.
- Đúng là không biết sống chết.
Trước kia tâm tính của Lôi Động không giống như bây giờ, còn muốn dùng thiện ý để lừa gạt nàng. Nhưng nhiều năm như vậy rồi, cái khí linh tiểu nha đầu có linh trí này, dùnhư thế nào cũng đều không hợp tác. Dần dần hắn cũng đã mất đi kiên nhẫn. Mà Lôi Độngcũng đã hạ quyết tâm, lúc này đây nếu như nàng tiếp tục ngoan cố, không chịu hợp tác,thì sẽ trực tiếp hoàn toàn tiêu diệt nàng. Nếu không, không những cái khí linh nàyhoàn toàn không giúp được chính mình mà còn cản trởchính mình. Không những cần phảiphân ra một phần nhỏ thần niệm để khống chế nàng, mà nếu làm không tốt, ngộ nhỡ sẽ bị nàng lấy thân phận khí linh để khống chế ngược lại Hỗn Độn Phệ Hồn tháp này, như vậy chẳng phải là sẽ không xong sao?
Dứt lời, Lôi Động liền ném ra một đoàn minh diễm, nhẹ nhàng thiêu hủy thân thể của nàng. Khí linh, nhất là các loại khí linh có cấp bậc phi thường cao này, theo ý nào đó mà nói thì cũng có thể gọi là linh hồn. Mà đã là linh hồn thì đều cực kỳ e ngại minh diễm.
Quả nhiên, ngọn lửa màu xanh biếc vừa hừng hực thiêu đốt thân thể của nàng thì cái tiểu nha đầu khí linh này nhất thời liền vô cùng thống khổ mà kêu lên. Bên trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng mà vẻ mặt lại cực kỳ quật cường.
- Tên lưu manh nhà ngươi, tên hỗn đản, cho dù chết ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi.
Đôi lông mày của Lôi Động hơi nhíu lại, rốt cục thì toàn bộ lòng kiên nhẫn đã bị đánh tan. Thanh âm lạnh lùng nói.
- Ngươi đã không chịu hợp tác, vậy thì giữ ngươi lại còn có tác dụng gì? Như ngươi mong muốn, ta sẽ hủy diệt ngươi hoàn toàn khỏi thế giới này.
Ngón tay lại động đậy một chút, U Minh quỷ khí lại trào ra. Ngọn lửa màu xanh biếc kia vừa gặp phải U Minh quỷ khí thì lại giống như củi khô bỏ vào lửa. Ngọn lửa lại càng bùng lên dữ dội.
Trong khẩu khí và lời nói của Lôi Động đều lộ ra một ít vẻ đoạn tuyệt. Điều này khiến cho tiểu nha đầu khí linh kia cực kỳ kinh sợ nói.
- Cái gì, ngươi muốn giết ta? Ngươi thật sự dám giết ta? Nếu như không có ta, thì công hiệu của cái Hỗn Độn Tháp này cũng sẽ không còn được một thành. Hỗn Độn Tháp của ngươi vĩnh viễn đều là phế vật.
- Ha ha có trở thành phế vật hay không đối với ngươi thì cũng có gì khác nhau, phế vật thì phế vật. Ta cũng chẳng thèm dây dưa đối với ngươi.
Lôi Động cực kỳ lạnh lùng nói.
- Từ trước đến nay ta luôn có thói quen tàn phá hết những thứ mình không có được. Tiêu diệt ngươi cũng chẳng sao, ta cũng chẳng mất đi nửa miếng thịt.
- Kẻ điên, ngươi thật là một kẻ điên.
Tiểu nha đầu khí linh thê lương kêu lên.
- Đến tột cùng ngươi có biết hay không. Hỗn Độn Tháp này chính là do Minh Vương dốc hết tài hoa và các loại tài nguyên để luyện chế ra. Ngươi có biết công hiệu của nó đến tột cùng là mạnh bao nhiêu không? Nếu không có sự trợ giúp của ta thì suốt cuộc đời này ngươi cũng đừng có nghĩ đến việc trở thành Chí Tôn của tam giới.
- Ngươi nói hết lời chưa? Hết rồi thì hãy hảo hảo hưởng thụ mùi vị bị Minh Diễm thiêu đốt đi.
Minh diễm hừng hực, thoáng cái đem toàn bộ thân thể vốn không lớn của nàng bao vây bên trong. Tư vị minh diễm thiêu hồn, từ trước đến nay bị coi là một trong cực hình tàn khốc nhất trong thế giới tu tiên. Khí linh tiểu nha đầu này tuy rằng tồn tại trong lịch sử đã phi thường lâu. Nhưng trên các loại tâm tính, lại giống như một tiểu nữ hài tử.
Tuy nói nàng đối với thái độ chống cự bất hợp tác dị thường kiên quyết, nhưng mà, khi đối mặt với diệt vong chân chính đã tới, nàng liền rối loạn. Nghĩ như thế nào cũng đều nghĩ không rõ, bản thân đối với Hỗn Độn Tháp này trọng yếu như vậy? Họ Lôi hỗn đản kia sao lại dám giết mình? Tình huống đã không cho nàng được suy nghĩ nhiều, cảm giác đau đớn kịch liệt chui vào sâu trong linh hồn kia, căn bản không phải bản thân nàng có thể chịu đựng được.
Hơn nữa, mấy sinh mệnh có linh trí đều là đối với tử vong có một loại chống cự và sợ hãi cường liệt. Trong tiếng kêu thảm thiết, thấy khóe miệng Lôi Động hiện lên một tia khinh thường và cười lạnh. Bản thân nàng có linh trí không tầm thường rốt cục minh bạch, Lôi Động này đã thật sự động sát tâm đối với mình.
Mà cho dù là nàng có quan trọng, đối phương cũng sẽ không để ở trong lòng. Toàn bộ phòng tuyến tâm lý, đối diện với tình thế hẳn phải chết, trong sát na, hầu như tan vỡ toàn diện. Từ khi bị luyện chế ra, sản sinh lý trí, còn chưa có đối với thế giới này từng có giải hòa tiếp xúc chân chính. Cứ như vậy chết đi sao? Không cam lòng a, thực sự là không cam lòng a
/1293
|