Ô ô ~ thống khổ nữ hoàng bị chà đạp đau nhức kêu lên, nhưng thực chất bên trong tiếng rên rỉ kia lại lộ ra một cổ thoải mái đầm đìa. Thở hổn hển nói:
- Nguyên lai chủ nhân còn có sở thích như thế a? Vây nô tài chỉ có thể liều mình bồi quân tử, bất quá chủ nhân cũng không thể giữ hồ ly mi tử Thương Lan kia ở bên người. Nên đưa nàng đi làm cái gì nữ hoàng tiên tộc gì đấy. Đến lúc đó, nữ hoàng Ma tộc cùng nữ hoàng tiên tộc đều ngoan ngoãn dưới háng chủ nhân tranh sủng mà hầu hạ, chẳng phải càng tuyệt diệu sao?
- Híz-khà-zzz.
Lôi Động bị trêu chọc không nhẹ, đôi mắt xích đỏ lên, trực tiếp xé toang bì giáp trên người Thống khổ nữ hoàng, bạo lộ thân thể chuyên môn câu người kia.
- Tiểu lãng đề tử, không thể tưởng được mưu ma chước quỷ ngươi rất thích thô bạo nha, chuẩn bị tiếp nhận trừng phạt của chủ nhân a!
- Ah ~ chủ nhân, ngài nên thương hương tiếc ngọc a, nô tài, nô tài hôm nay vừa dùng qua Ma Thể Trọng Sinh thuật, chịu không được ngài . . .
Lời này nói ra, trực tiếp đem tia lý trí cuối cùng của Lôi Động hoàn toàn nuốt hết, sa vào trong tà tính vô biên vô tận.
. . .
Bên trong Ma giới, Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư chính là tồn tại vĩ đại mà tàn bạo, làm cho người nghe khác đến mà biến sắc. Lãnh thổ hắn thống trị, chỉ có hai điều pháp luật, chính là người thắng làm vua cùng Đạt Khắc Ni Tư nói như vậy.
Trước đây khích lệ vô số cấp thấp đấy, Ma tộc cao đẳng, dốc sức liều mạng tu luyện, để tránh bị người khác đạp xuống. Sau đó, Hắc Ám Ma Hoàng lại đặt thống trị tuyệt đối. Quy luật tự nhiên mà tàn khốc ở lãnh thổ vô cùng rộng lớn của hắn, phát huy vô cùng tinh tế. Kẻ yếu ngay cả quyền sinh tồn cơ bản cũng không có, hoàn toàn là nô lệ của cường giả, ngay cả heo chó cũng không bằng.
Lôi Động thực sự không phải là vì biểu dương chính nghĩa mà đến, đối với cái này tự nhiên không quan tâm chút nào. Điều duy nhất hiện giờ hắn quan tâm chính là, thôn phệ nguyên một đám cường giả, sau đó hóa thành Hỗn Độn linh khí cùng bản nguyên vô cùng vô tận, khiến chính mình trở nên cường đại hơn, đến lúc đó có thể cứu thê nữ của mình rồi.
Vì mục tiêu này, cho dù khiến Lôi Động tàn sát hết tất cả sinh linh Tam Giới, hắn cũng sẽ không chút nhíu mày mà làm.
Ma giới rất lớn, lãnh thổ rộng lớn vô cùng. Mọi người đi một mạch mấy chục năm, đã tới một chỗ gọi là thế giới bên ngoài Hắc Ám Ma vực.
Hắc Ám Ma vực cũng là một thế giới thật lớn. Tại đây, không chỗ nào không tràn ngập hắc ma khí nồng đậm. Sinh sôi ra nguyên một đám ma vật cường đại.
Tại trung tâm Hắc Ám Ma vực, cũng là chỗ sâu nhất. Chỗ đó sừng sững một tòa ma điện cực lớn mà cực kỳ xa hoa, phạm vi đến mấy vạn dặm.
Nơi này là một trong hang ổ chủ yếu của Hắc Ám Ma Hoàng, Hắc Ám ma điện. Phần lớn thời gian, Hắc Ám Ma Hoàng ở bên trong tu luyện, tàn sát bừa bãi, tìm niềm vui, hoặc là tuyên bố một loạt mệnh lệnh chinh chiến, hôm nay tiêu diệt một cái tộc, ngày mai hủy diệt một cái thế giới...
Kinh doanh mấy ngàn vạn năm, khiến tòa Hắc Ám ma điện này phòng thủ kiên cố, coi như là có cường giả Á Thánh suất lĩnh đại quân đến đây đánh, cũng rất khó mà thủ thắng.
Trong chánh điện của Hắc Ám ma điện, Hắc Ám Ma Hoàng cả người không mảnh vải che thân, một bộ ma thân hùng vĩ, hoàn mỹ, cực kỳ xinh đẹp. Hơn mấy trăm ngàn mỹ nữ cùng tuấn nam đến từ chính các tộc đang triển khai vật lộn, khiến dâm tính Ma tộc phát huy đã đến cực hạn.
Sau một lát, hắn phảng phất như là nhận được tin tức gì, đình chỉ động tác. Một chưởng liền đẩy Tu La nữ tử đang hầu hạ dưới háng ra. Âm trầm nở nụ cười:
- Tốt! Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, bổn hoàng chưa kịp tìm ngươi làm phiền, ngươi đã có gan đến làm phiền bổn hoàng rồi!
Hắc Ám Ma Hoàng cuồng tiếu một hồi, khiến đám người kia sợ đến mức nhao nhao quỳ lạy trên mặt đất, nguyên một đám lạnh run, nào còn chút khí tức lúc trước?
Bọn hắn đã sớm biết bản tính của Hắc Ám Ma Hoàng, đương nhiên rõ Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư một khi cuồng tiếu, chính là lúc xuất hiện một tràng gió tanh mưa máu. Cười càng lợi hại thì sát tâm lại càng lớn. Mà không may trước tiên thường sẽ là những người cạnh hắn.
- Ha ha, Chung Ly Thanh ah Chung Ly Thanh, bổn hoàng không biết lần này ngươi ăn hết tim hùng mật báo gì
Hắc Ám Ma Hoàng không coi ai ra gì, thân thình hùng vĩ trần truồng ra, thoải mái đầm đìa cười lớn:
- Nếu không thể buông tha, bổn hoàng nói không chừng còn sợ ngươi ba phần, nhưng ngươi vậy mà não tàn đến địa bàn của bổn hoàng khiếu chiến, bổn hoàng há có thể cho phép ngươi còn sống trở về? Ha ha, thoải mái, thoải mái, đại thù ngàn vạn năm rốt cục cũng được báo rồi.
Hắn cười như thế khiến các tuấn nam mỹ nữ sắc mặt càng thêm trắng bệnh, sợ đến vỡ mật, hàm răng lập cập va vào nhau.
- Như thế nào?
Hắc Ám Ma Hoàng phát hiện thấy càng nàng sợ hãi liền lộ ra vẻ tức giận:
- Các ngươi thấy bổn hoàng lập tức báo được đại thù rồi nên không cao hứng sao?
- Cao hứng, chúng ta đều cao hứng.
Thanh âm run rẩy liên tiếp vang lên trong đại điện, cả đám đều miễn cưỡng cố nặn ra khuôn mặt tươi cười, nhưng so với khóc còn khó coi hơn.
- Tốt, tốt. Nếu mọi người đã cao hứng, vậy thì chúng ta tiếp tục sung sướng đi.
Hắc Ám Ma Hoàng điên cuồng cười cười, đưa tay chém ra một đạo Hắc Ám ma khí tinh thuần, xoắn tới một nữ tử có đuôi, không biết xuất thân từ yêu linh tộc nào, dùng một tư thái cuồng bạo tiến nhập nàng. Đau nhức kịch liệt khiến nàng phát ra từng đợt hét thảm.
Nhưng nàng càng thống khổ, kêu càng thảm thì Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư ngược lại càng hưng phấn, cười càng vui vẻ. Sau một lát, nữ tử yêu linh tộc đáng yêu kia đã bị hắn chơi chết.
- Thoải mái, thật sự là thống khoái.
Ma khí cuốn một cái băm thân thể nàng thành thịt vụn, nhưng phát tiết như vậy vẫn chưa khiến hắn thỏa mãn, sau đó lại vận khởi ma khí, xoắn tới một tuấn nam làn da trắng noãn. . .
Mấy ngày sau, trong toàn đại điện này, một mảnh tanh hôi trùng thiên, đầy đất đều là các vết máu và thi hài đã khô.
. . .
Mấy tháng sau.
Trong hư không cách Hắc Ám Ma vực chỉ mấy nghìn vạn dặm.
Ở chỗ này, cảnh hoang tàn khắp nơi, đây đều là đá vụn sau khi thế giới bị vỡ vụn, chịu sự ảnh hưởng của đôi mặt trời màu đỏ mỹ lệ kia, những tảng đá vụn này tạo thành một dòng sông dài.
Nghe nói, nơi này được hình thành do Hắc Ám Ma Hoàng đánh vỡ một thế giới, còn có thi thể của một vài cường giả phiêu phù trong dòng sông đá vụn, trăm triệu năm mà không hư thối nữa.
Mấy trăm chiến hạm lớn nhỏ, hạm thân dữ tợn, tràn đầy gai ngược, trên đó có đủ các loại pho tượng tà ma, tản ra khí tức màu đen nồng đậm.
Từ xa đến gần, mạnh mẽ lấn tới. Những đá vụn kia bị đầu hạm chạm vào, nhao nhao vỡ vụn thành các hạt bụi, bồng bềnh đung trong vô tận hư không.
- Quả nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng vẫn là loại sợ chết.
- Nguyên lai chủ nhân còn có sở thích như thế a? Vây nô tài chỉ có thể liều mình bồi quân tử, bất quá chủ nhân cũng không thể giữ hồ ly mi tử Thương Lan kia ở bên người. Nên đưa nàng đi làm cái gì nữ hoàng tiên tộc gì đấy. Đến lúc đó, nữ hoàng Ma tộc cùng nữ hoàng tiên tộc đều ngoan ngoãn dưới háng chủ nhân tranh sủng mà hầu hạ, chẳng phải càng tuyệt diệu sao?
- Híz-khà-zzz.
Lôi Động bị trêu chọc không nhẹ, đôi mắt xích đỏ lên, trực tiếp xé toang bì giáp trên người Thống khổ nữ hoàng, bạo lộ thân thể chuyên môn câu người kia.
- Tiểu lãng đề tử, không thể tưởng được mưu ma chước quỷ ngươi rất thích thô bạo nha, chuẩn bị tiếp nhận trừng phạt của chủ nhân a!
- Ah ~ chủ nhân, ngài nên thương hương tiếc ngọc a, nô tài, nô tài hôm nay vừa dùng qua Ma Thể Trọng Sinh thuật, chịu không được ngài . . .
Lời này nói ra, trực tiếp đem tia lý trí cuối cùng của Lôi Động hoàn toàn nuốt hết, sa vào trong tà tính vô biên vô tận.
. . .
Bên trong Ma giới, Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư chính là tồn tại vĩ đại mà tàn bạo, làm cho người nghe khác đến mà biến sắc. Lãnh thổ hắn thống trị, chỉ có hai điều pháp luật, chính là người thắng làm vua cùng Đạt Khắc Ni Tư nói như vậy.
Trước đây khích lệ vô số cấp thấp đấy, Ma tộc cao đẳng, dốc sức liều mạng tu luyện, để tránh bị người khác đạp xuống. Sau đó, Hắc Ám Ma Hoàng lại đặt thống trị tuyệt đối. Quy luật tự nhiên mà tàn khốc ở lãnh thổ vô cùng rộng lớn của hắn, phát huy vô cùng tinh tế. Kẻ yếu ngay cả quyền sinh tồn cơ bản cũng không có, hoàn toàn là nô lệ của cường giả, ngay cả heo chó cũng không bằng.
Lôi Động thực sự không phải là vì biểu dương chính nghĩa mà đến, đối với cái này tự nhiên không quan tâm chút nào. Điều duy nhất hiện giờ hắn quan tâm chính là, thôn phệ nguyên một đám cường giả, sau đó hóa thành Hỗn Độn linh khí cùng bản nguyên vô cùng vô tận, khiến chính mình trở nên cường đại hơn, đến lúc đó có thể cứu thê nữ của mình rồi.
Vì mục tiêu này, cho dù khiến Lôi Động tàn sát hết tất cả sinh linh Tam Giới, hắn cũng sẽ không chút nhíu mày mà làm.
Ma giới rất lớn, lãnh thổ rộng lớn vô cùng. Mọi người đi một mạch mấy chục năm, đã tới một chỗ gọi là thế giới bên ngoài Hắc Ám Ma vực.
Hắc Ám Ma vực cũng là một thế giới thật lớn. Tại đây, không chỗ nào không tràn ngập hắc ma khí nồng đậm. Sinh sôi ra nguyên một đám ma vật cường đại.
Tại trung tâm Hắc Ám Ma vực, cũng là chỗ sâu nhất. Chỗ đó sừng sững một tòa ma điện cực lớn mà cực kỳ xa hoa, phạm vi đến mấy vạn dặm.
Nơi này là một trong hang ổ chủ yếu của Hắc Ám Ma Hoàng, Hắc Ám ma điện. Phần lớn thời gian, Hắc Ám Ma Hoàng ở bên trong tu luyện, tàn sát bừa bãi, tìm niềm vui, hoặc là tuyên bố một loạt mệnh lệnh chinh chiến, hôm nay tiêu diệt một cái tộc, ngày mai hủy diệt một cái thế giới...
Kinh doanh mấy ngàn vạn năm, khiến tòa Hắc Ám ma điện này phòng thủ kiên cố, coi như là có cường giả Á Thánh suất lĩnh đại quân đến đây đánh, cũng rất khó mà thủ thắng.
Trong chánh điện của Hắc Ám ma điện, Hắc Ám Ma Hoàng cả người không mảnh vải che thân, một bộ ma thân hùng vĩ, hoàn mỹ, cực kỳ xinh đẹp. Hơn mấy trăm ngàn mỹ nữ cùng tuấn nam đến từ chính các tộc đang triển khai vật lộn, khiến dâm tính Ma tộc phát huy đã đến cực hạn.
Sau một lát, hắn phảng phất như là nhận được tin tức gì, đình chỉ động tác. Một chưởng liền đẩy Tu La nữ tử đang hầu hạ dưới háng ra. Âm trầm nở nụ cười:
- Tốt! Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, bổn hoàng chưa kịp tìm ngươi làm phiền, ngươi đã có gan đến làm phiền bổn hoàng rồi!
Hắc Ám Ma Hoàng cuồng tiếu một hồi, khiến đám người kia sợ đến mức nhao nhao quỳ lạy trên mặt đất, nguyên một đám lạnh run, nào còn chút khí tức lúc trước?
Bọn hắn đã sớm biết bản tính của Hắc Ám Ma Hoàng, đương nhiên rõ Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư một khi cuồng tiếu, chính là lúc xuất hiện một tràng gió tanh mưa máu. Cười càng lợi hại thì sát tâm lại càng lớn. Mà không may trước tiên thường sẽ là những người cạnh hắn.
- Ha ha, Chung Ly Thanh ah Chung Ly Thanh, bổn hoàng không biết lần này ngươi ăn hết tim hùng mật báo gì
Hắc Ám Ma Hoàng không coi ai ra gì, thân thình hùng vĩ trần truồng ra, thoải mái đầm đìa cười lớn:
- Nếu không thể buông tha, bổn hoàng nói không chừng còn sợ ngươi ba phần, nhưng ngươi vậy mà não tàn đến địa bàn của bổn hoàng khiếu chiến, bổn hoàng há có thể cho phép ngươi còn sống trở về? Ha ha, thoải mái, thoải mái, đại thù ngàn vạn năm rốt cục cũng được báo rồi.
Hắn cười như thế khiến các tuấn nam mỹ nữ sắc mặt càng thêm trắng bệnh, sợ đến vỡ mật, hàm răng lập cập va vào nhau.
- Như thế nào?
Hắc Ám Ma Hoàng phát hiện thấy càng nàng sợ hãi liền lộ ra vẻ tức giận:
- Các ngươi thấy bổn hoàng lập tức báo được đại thù rồi nên không cao hứng sao?
- Cao hứng, chúng ta đều cao hứng.
Thanh âm run rẩy liên tiếp vang lên trong đại điện, cả đám đều miễn cưỡng cố nặn ra khuôn mặt tươi cười, nhưng so với khóc còn khó coi hơn.
- Tốt, tốt. Nếu mọi người đã cao hứng, vậy thì chúng ta tiếp tục sung sướng đi.
Hắc Ám Ma Hoàng điên cuồng cười cười, đưa tay chém ra một đạo Hắc Ám ma khí tinh thuần, xoắn tới một nữ tử có đuôi, không biết xuất thân từ yêu linh tộc nào, dùng một tư thái cuồng bạo tiến nhập nàng. Đau nhức kịch liệt khiến nàng phát ra từng đợt hét thảm.
Nhưng nàng càng thống khổ, kêu càng thảm thì Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư ngược lại càng hưng phấn, cười càng vui vẻ. Sau một lát, nữ tử yêu linh tộc đáng yêu kia đã bị hắn chơi chết.
- Thoải mái, thật sự là thống khoái.
Ma khí cuốn một cái băm thân thể nàng thành thịt vụn, nhưng phát tiết như vậy vẫn chưa khiến hắn thỏa mãn, sau đó lại vận khởi ma khí, xoắn tới một tuấn nam làn da trắng noãn. . .
Mấy ngày sau, trong toàn đại điện này, một mảnh tanh hôi trùng thiên, đầy đất đều là các vết máu và thi hài đã khô.
. . .
Mấy tháng sau.
Trong hư không cách Hắc Ám Ma vực chỉ mấy nghìn vạn dặm.
Ở chỗ này, cảnh hoang tàn khắp nơi, đây đều là đá vụn sau khi thế giới bị vỡ vụn, chịu sự ảnh hưởng của đôi mặt trời màu đỏ mỹ lệ kia, những tảng đá vụn này tạo thành một dòng sông dài.
Nghe nói, nơi này được hình thành do Hắc Ám Ma Hoàng đánh vỡ một thế giới, còn có thi thể của một vài cường giả phiêu phù trong dòng sông đá vụn, trăm triệu năm mà không hư thối nữa.
Mấy trăm chiến hạm lớn nhỏ, hạm thân dữ tợn, tràn đầy gai ngược, trên đó có đủ các loại pho tượng tà ma, tản ra khí tức màu đen nồng đậm.
Từ xa đến gần, mạnh mẽ lấn tới. Những đá vụn kia bị đầu hạm chạm vào, nhao nhao vỡ vụn thành các hạt bụi, bồng bềnh đung trong vô tận hư không.
- Quả nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng vẫn là loại sợ chết.
/1293
|