Bọn người Lôi Động nấp trong một nơi vắng vẻ đã được trận pháp bảo hộ có chút hưng phấn nhìn đội chiến hạm kia tàn sát bừa bãi, không khỏi phát biểu ra một câu như thế.
- Ha ha, lấy thân phận của hắn. Cẩn thận sợ chết một chút cũng là bình thường.
Hổ Hoàng Bạch Ly nở nụ cười cởi mở.
- Thiếu chủ ngài không biết, tên Hắc Ám Ma Hoàng kia, thực sự có rất nhiều cừu nhân, ngay cả ta nếu không cẩn thận gặp phải hắn đang bị thương thì cũng nhịn
không được muốn đi lên giẫm vài phát.
Hổ Hoàng Bạch Ly ở chung với Lôi Động càng lâu lại càng kính sợ hắn. Thứ nhất là Thiếu chủ ra tay hào phóng, tuy rằng đoạt được rất nhiều Hỗn Độn Kết Tinh và tài nguyên nhưng vẫn cho hắn nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên.
Cái này khiến Hổ Hoàng ngoài mừng rỡ như điên ra, càng kính sợ với Lôi Động hơn. Nhất là đây chỉ mới là Thiếu chủ, chủ thượng chính thức ở đằng sau còn lợi hại đến mức nào nữa? Không phải nói Tam Đại Chí Tôn keo kiệt, nhưng ít ra bọn hắn không thể tùy tiện xuất ra Hỗn Độn bổn nguyên để ban thưởng cho thuộc hạ được. Cũng là khó trách Thanh Long hoàng lại ngày càng bất mãn với Vạn Linh Chi Mẫu, Vạn Linh Chi Mẫu vĩ đại và những Chí Tôn khác, chẳng qua đều sử dụng bọn họ như công cụ thôi.
Nhất là ở chung với Lôi Động chỉ một thời gian ngắn mà đã đột phá gông cùm xiềng xích, tấn cấp đến cấp bậc Á Thánh, thực lực tăng lên trong phạm vi lớn khiến Hổ Hoàng Bạch Ly và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly Thanh đều dần dần quy tâm với hắn.
Lúc trước Thiếu chủ còn chưa bước vào Á Thánh thì ít nhất đã có thể lấy một địch hai, hiện giờ đã là Á Thánh, Hổ Hoàng cũng không biết mình có thể sống qua mấy chiêu trước mặt Thiếu chủ cao thâm mạt trắc này nữa.
Hiện giờ, Hổ Hoàng cũng cực kỳ hâm mộ Thiên Khuyết Kiếm Hoàng. Thiếu chủ đã hứa hẹn, chỉ cần kế này thành công, Hắc Ám Ma Hoàng mất mạng thì hắn coi như đã lập công lớn, khen thưởng ba phần Hỗn Độn bổn nguyên.
Kể từ đó, gia hỏa may mắn Thiên Khuyết Kiếm Hoàng kia, số Hỗn Độn bổn nguyên mà hắn sử dụng trong đời này cơ hồ đã đạt đến một miếng nghiêm chỉnh rồi. Chỉ cần chuyên tâm khổ tu thì rất có hi vọng tấn cấp Á Thánh.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hổ Hoàng cũng nóng bỏng không thôi, nghĩ đến biện pháp muốn tìm cơ hội lập công. Nếu không lập công, lấy thêm tài nguyên để tu luyện nhanh hơn thì Hổ Hoàng tin rằng khoảng cách giữa mình và Thiếu chủ sẽ ngày càng xa.
Huống chi, Thương Lan Tiên Tử và Thống Khổ Nữ Vương vốn yên lặng vô danh nhưng giờ đã là Hợp Thể kỳ đỉnh phong rồi. Không ai muốn bị người khác bỏ xa cả. Chiếc ma hạm khổng lồ kia, sau khi tàn sát bừa bãi một phen, phá tan hết dòng sông đã vụn cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của phục binh. Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, thân hình hóa thành cao mấy trăm trượng, ngồi xếp bằng trong hư không như lão tăng nhập định. Thiên Khuyết Tiên Kiếm, quanh quẩn quanh người hắn, tản ra từng đạo hào quang chói mắt, phảng phất đang khiêu khích Hắc Ám Ma Hoàng giờ vẫn chậm chạp chưa xuất hiện kia.
- Chung Ly Thanh, ha ha, bổn hoàng không nghĩ tới ngươi lại thực sự dám đến.
Hắc Ám Ma Hoàng sau khi kiểm tra thấy không có phục binh, cuối cùng cũng phi thân mà ra từ trong một ma hạm, cũng hóa thân thành một Ma Hoàng khổng lồ cao mấy trăm trượng, thoải mái đầm đìa cười nói:
- Ngươi cái tên gia hỏa tự cho là đúng này, có phải đã chán sống, muốn đi tìm cái chết trước không?
- Đạt Khắc Ni Tư, bổn hoàng đến đây là muốn báo thù cho thê nhi.
Tuy rằng đây là một nhiệm vụ dụ địch nguy hiểm, nhưng Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại cực kỳ muốn làm, cừu hận giữa hắn cùng với Hắc Ám Ma Hoàng này, quả thật dù có dốc hết Minh Hà chi thủy cũng không thể nói hết.
Nhất là Thiếu chủ muốn tuyển chọn Hắc Ám Ma Hoàng này để giết chết, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng càng vạn lần ủng hộ. Cho dù thân vẫn trong quá trình dụ địch cũng không tiếc.
- Chung Ly Thanh, ngươi bớt ở đó giả nhân giả nghĩa đi.
Hắc Ám Ma Hoàng ỷ vào đằng sau có vài chục vạn Hắc Ám ma quân, lực lượng mười phần nên biến thái cuồng tiếu nói:
- Là do ngươi bế quan mấy trăm vạn năm cũng không đi an ủi lão bà và hài tử của mình. Hắc Ám Ma Hoàng ta làm người trượng nghĩa, chẳng qua chỉ là giúp lão bà và hài tử của ngươi giải quyết một chút thôi. Bất quá nói đi phải nói lại, lão bà tiên nữ kia của ngươi thật là mê người, đó là lần mà Đạt Khắc Ni Tư ta chơi thoái mái nhất, đáng giá nhất trong đời này đấy.
Ngọc diện Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có chút vặn vẹo, lời của Hắc Ám Ma Hoàng đã chọt vào thống khổ và phiền não ở sâu trong nội tâm hắn, hắn điên cuồng gào thét một tiếng:
- Đạt Khắc Ni Tư, chết đi cho bổn hoàng.
Thiên Khuyết Tiên Kiếm hóa thành mấy ngàn trượng, một đạo kiếm quang sáng chói chém tới Hắc Ám Ma Hoàng. Một kiếm kia, xen lẫn vô tận thống khổ của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, phi thường lợi hại, lệ khí rất nặng, phảng phất như muốn trảm phá cả Thiên địa vậy.
Hắc Ám Ma Hoàng thu lại khuôn mặt tươi cười, trở nên ngưng trọng. Thầm nghĩ khó trách tên họ Chung này lại dám một mình chạy đến báo thù, nguyên lai là thực lực đại tiến ah, so với trước kia lợi hại hơn nhiều, tuy rằng còn xa chưa đạt tới Á Thánh cấp, nhưng uy lực của một kiếm này đã xa xa vượt qua cường giả đỉnh cao rồi.
- Tới tốt lắm.
Hắc Ám Ma Hoàng cũng tế ra bội đao của hắn, tên là Hắc Ám ma nhận, là đệ cửu nổi tiếng trong thập đại Hỗn Độn chí bảo, so với Thiên Khuyết Tiên Kiếm đệ thết chỉ thấp hơn một chút. Đồng dạng, đây là một thanh ma nhận cực kỳ lợi hại.
Hắc Ám ma nhận, Hủy diệt ma nhận, cùng với Địa Ngục Ma nhận. Hợp xưng Tam đại ma binh, đều là Hỗn Độn chi bảo do Ma Tôn, một trong Tam đại Chí Tôn tự tay luyện chế.
Không phải nói ma nhận bài danh đệ cửu thì nhất định sẽ đánh không Tiên Kiếm bài danh đệ thất. Kỳ thật khác biệt giữa cả hai cũng không lớn, ai mạnh ai yếu, vẫn phải xem sức chiến đấu của người cầm mới được.
Một đạo ma khí vô cùng đen kịt hoa thành đao hồng thế lương, dùng khí thế không chút nào kém hơn Thiên Khuyết Tiên Kiếm trở tay nghênh tiếp lấy.
Cả hai chạm vào nhau, bộc phát ra một đạo sóng xung kích mãnh liệt, lan về bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, trong mấy ngàn dặm, không gian bị nghiền nát, tất cả đồ vật đều bị nghiền nát bấy.
- Ha ha, Chung Ly Thanh, cũng không phải chỉ có ngươi tiến bộ.
Hắc Ám Ma Hoàng cười điên cuồng:
- Đạt Khắc Ni Tư ta những năm gần đây vẫn một mực đang khổ tu Hắc Ám ma công của ta, sẽ không kém ngươi là bao đâu. Thuận tiện nói thêm câu nữa, con gái của ngươi, tiểu tiên nữ kia chơi cũng thật đã, thật chặc ah, sướng chết bổn hoàng rồi.
- Đạt Khắc Ni Tư, ngươi cái tên biến thái, tên điên này.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng điên cuồng nhào tới, đạo đạo kiếm quang như mưa trút xuống Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ta muốn ngươi, vĩnh viễn hủy diệt, vĩnh viễn trầm luân trong Luân Hồi, trọn đời không được thoát thân.
- Chỉ bằng ngươi? Ha ha.
Hắc Ám Ma Hoàng càn rỡ nở nụ cười:
- Miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi đã giết chết con của ta, còn chém thành thịt băm. Hôm nay, Đạt Khắc Ni Tư ta cũng phải báo thù cho con.
- Ha ha, lấy thân phận của hắn. Cẩn thận sợ chết một chút cũng là bình thường.
Hổ Hoàng Bạch Ly nở nụ cười cởi mở.
- Thiếu chủ ngài không biết, tên Hắc Ám Ma Hoàng kia, thực sự có rất nhiều cừu nhân, ngay cả ta nếu không cẩn thận gặp phải hắn đang bị thương thì cũng nhịn
không được muốn đi lên giẫm vài phát.
Hổ Hoàng Bạch Ly ở chung với Lôi Động càng lâu lại càng kính sợ hắn. Thứ nhất là Thiếu chủ ra tay hào phóng, tuy rằng đoạt được rất nhiều Hỗn Độn Kết Tinh và tài nguyên nhưng vẫn cho hắn nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên.
Cái này khiến Hổ Hoàng ngoài mừng rỡ như điên ra, càng kính sợ với Lôi Động hơn. Nhất là đây chỉ mới là Thiếu chủ, chủ thượng chính thức ở đằng sau còn lợi hại đến mức nào nữa? Không phải nói Tam Đại Chí Tôn keo kiệt, nhưng ít ra bọn hắn không thể tùy tiện xuất ra Hỗn Độn bổn nguyên để ban thưởng cho thuộc hạ được. Cũng là khó trách Thanh Long hoàng lại ngày càng bất mãn với Vạn Linh Chi Mẫu, Vạn Linh Chi Mẫu vĩ đại và những Chí Tôn khác, chẳng qua đều sử dụng bọn họ như công cụ thôi.
Nhất là ở chung với Lôi Động chỉ một thời gian ngắn mà đã đột phá gông cùm xiềng xích, tấn cấp đến cấp bậc Á Thánh, thực lực tăng lên trong phạm vi lớn khiến Hổ Hoàng Bạch Ly và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly Thanh đều dần dần quy tâm với hắn.
Lúc trước Thiếu chủ còn chưa bước vào Á Thánh thì ít nhất đã có thể lấy một địch hai, hiện giờ đã là Á Thánh, Hổ Hoàng cũng không biết mình có thể sống qua mấy chiêu trước mặt Thiếu chủ cao thâm mạt trắc này nữa.
Hiện giờ, Hổ Hoàng cũng cực kỳ hâm mộ Thiên Khuyết Kiếm Hoàng. Thiếu chủ đã hứa hẹn, chỉ cần kế này thành công, Hắc Ám Ma Hoàng mất mạng thì hắn coi như đã lập công lớn, khen thưởng ba phần Hỗn Độn bổn nguyên.
Kể từ đó, gia hỏa may mắn Thiên Khuyết Kiếm Hoàng kia, số Hỗn Độn bổn nguyên mà hắn sử dụng trong đời này cơ hồ đã đạt đến một miếng nghiêm chỉnh rồi. Chỉ cần chuyên tâm khổ tu thì rất có hi vọng tấn cấp Á Thánh.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hổ Hoàng cũng nóng bỏng không thôi, nghĩ đến biện pháp muốn tìm cơ hội lập công. Nếu không lập công, lấy thêm tài nguyên để tu luyện nhanh hơn thì Hổ Hoàng tin rằng khoảng cách giữa mình và Thiếu chủ sẽ ngày càng xa.
Huống chi, Thương Lan Tiên Tử và Thống Khổ Nữ Vương vốn yên lặng vô danh nhưng giờ đã là Hợp Thể kỳ đỉnh phong rồi. Không ai muốn bị người khác bỏ xa cả. Chiếc ma hạm khổng lồ kia, sau khi tàn sát bừa bãi một phen, phá tan hết dòng sông đã vụn cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của phục binh. Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, thân hình hóa thành cao mấy trăm trượng, ngồi xếp bằng trong hư không như lão tăng nhập định. Thiên Khuyết Tiên Kiếm, quanh quẩn quanh người hắn, tản ra từng đạo hào quang chói mắt, phảng phất đang khiêu khích Hắc Ám Ma Hoàng giờ vẫn chậm chạp chưa xuất hiện kia.
- Chung Ly Thanh, ha ha, bổn hoàng không nghĩ tới ngươi lại thực sự dám đến.
Hắc Ám Ma Hoàng sau khi kiểm tra thấy không có phục binh, cuối cùng cũng phi thân mà ra từ trong một ma hạm, cũng hóa thân thành một Ma Hoàng khổng lồ cao mấy trăm trượng, thoải mái đầm đìa cười nói:
- Ngươi cái tên gia hỏa tự cho là đúng này, có phải đã chán sống, muốn đi tìm cái chết trước không?
- Đạt Khắc Ni Tư, bổn hoàng đến đây là muốn báo thù cho thê nhi.
Tuy rằng đây là một nhiệm vụ dụ địch nguy hiểm, nhưng Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại cực kỳ muốn làm, cừu hận giữa hắn cùng với Hắc Ám Ma Hoàng này, quả thật dù có dốc hết Minh Hà chi thủy cũng không thể nói hết.
Nhất là Thiếu chủ muốn tuyển chọn Hắc Ám Ma Hoàng này để giết chết, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng càng vạn lần ủng hộ. Cho dù thân vẫn trong quá trình dụ địch cũng không tiếc.
- Chung Ly Thanh, ngươi bớt ở đó giả nhân giả nghĩa đi.
Hắc Ám Ma Hoàng ỷ vào đằng sau có vài chục vạn Hắc Ám ma quân, lực lượng mười phần nên biến thái cuồng tiếu nói:
- Là do ngươi bế quan mấy trăm vạn năm cũng không đi an ủi lão bà và hài tử của mình. Hắc Ám Ma Hoàng ta làm người trượng nghĩa, chẳng qua chỉ là giúp lão bà và hài tử của ngươi giải quyết một chút thôi. Bất quá nói đi phải nói lại, lão bà tiên nữ kia của ngươi thật là mê người, đó là lần mà Đạt Khắc Ni Tư ta chơi thoái mái nhất, đáng giá nhất trong đời này đấy.
Ngọc diện Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có chút vặn vẹo, lời của Hắc Ám Ma Hoàng đã chọt vào thống khổ và phiền não ở sâu trong nội tâm hắn, hắn điên cuồng gào thét một tiếng:
- Đạt Khắc Ni Tư, chết đi cho bổn hoàng.
Thiên Khuyết Tiên Kiếm hóa thành mấy ngàn trượng, một đạo kiếm quang sáng chói chém tới Hắc Ám Ma Hoàng. Một kiếm kia, xen lẫn vô tận thống khổ của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, phi thường lợi hại, lệ khí rất nặng, phảng phất như muốn trảm phá cả Thiên địa vậy.
Hắc Ám Ma Hoàng thu lại khuôn mặt tươi cười, trở nên ngưng trọng. Thầm nghĩ khó trách tên họ Chung này lại dám một mình chạy đến báo thù, nguyên lai là thực lực đại tiến ah, so với trước kia lợi hại hơn nhiều, tuy rằng còn xa chưa đạt tới Á Thánh cấp, nhưng uy lực của một kiếm này đã xa xa vượt qua cường giả đỉnh cao rồi.
- Tới tốt lắm.
Hắc Ám Ma Hoàng cũng tế ra bội đao của hắn, tên là Hắc Ám ma nhận, là đệ cửu nổi tiếng trong thập đại Hỗn Độn chí bảo, so với Thiên Khuyết Tiên Kiếm đệ thết chỉ thấp hơn một chút. Đồng dạng, đây là một thanh ma nhận cực kỳ lợi hại.
Hắc Ám ma nhận, Hủy diệt ma nhận, cùng với Địa Ngục Ma nhận. Hợp xưng Tam đại ma binh, đều là Hỗn Độn chi bảo do Ma Tôn, một trong Tam đại Chí Tôn tự tay luyện chế.
Không phải nói ma nhận bài danh đệ cửu thì nhất định sẽ đánh không Tiên Kiếm bài danh đệ thất. Kỳ thật khác biệt giữa cả hai cũng không lớn, ai mạnh ai yếu, vẫn phải xem sức chiến đấu của người cầm mới được.
Một đạo ma khí vô cùng đen kịt hoa thành đao hồng thế lương, dùng khí thế không chút nào kém hơn Thiên Khuyết Tiên Kiếm trở tay nghênh tiếp lấy.
Cả hai chạm vào nhau, bộc phát ra một đạo sóng xung kích mãnh liệt, lan về bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, trong mấy ngàn dặm, không gian bị nghiền nát, tất cả đồ vật đều bị nghiền nát bấy.
- Ha ha, Chung Ly Thanh, cũng không phải chỉ có ngươi tiến bộ.
Hắc Ám Ma Hoàng cười điên cuồng:
- Đạt Khắc Ni Tư ta những năm gần đây vẫn một mực đang khổ tu Hắc Ám ma công của ta, sẽ không kém ngươi là bao đâu. Thuận tiện nói thêm câu nữa, con gái của ngươi, tiểu tiên nữ kia chơi cũng thật đã, thật chặc ah, sướng chết bổn hoàng rồi.
- Đạt Khắc Ni Tư, ngươi cái tên biến thái, tên điên này.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng điên cuồng nhào tới, đạo đạo kiếm quang như mưa trút xuống Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ta muốn ngươi, vĩnh viễn hủy diệt, vĩnh viễn trầm luân trong Luân Hồi, trọn đời không được thoát thân.
- Chỉ bằng ngươi? Ha ha.
Hắc Ám Ma Hoàng càn rỡ nở nụ cười:
- Miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi đã giết chết con của ta, còn chém thành thịt băm. Hôm nay, Đạt Khắc Ni Tư ta cũng phải báo thù cho con.
/1293
|