Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Dịch: donganh
Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
Đáng chết, các ngươi tạo phản?” Đội trưởng đội hộ vệ vừa trông thấy Lăng Lan, lại nhìn thấy các nhân viên hộ vệ tháo mũ xuống, lộ ra những khuôn mặt non nớt liền biết những người trước mặt này chính là những người mà bọn họ cần hộ tống đến trường Đệ nhất Nam sinh quân giáo.
Anh ta xấu hổ, cố sức giãy dụa để thoát ra, nhưng ba người đội trưởng kia không có lệnh của Lăng Lan nên cũng không dám lơi lỏng, làm anh ta không thể cục cựa gì được.
Người đội trưởng tuyệt vọng, cố uy hiếp nói “Chẳng lẽ các người không muốn đến trường Quân giáo nhập học sao? Không có chúng ta các người đừng có mơ đến được nơi đó, còn không mau thả chúng ta ra …”
Trong lòng anh ta lúc này nghĩ rằng đám tân sinh nhất định đã điên rồi nên mới làm ra những hành động ngông cuồng như vậy.
Lúc này, Lăng Lan vẫn luôn bình tĩnh chờ đợi kết quả điều tra của Tiểu Tứ, rốt cuộc cũng nghe được giọng cười đắc ý của tiểu Tứ trong vùng ý thức: “Haha, lão đại đừng lo, ta đã điều tra được tọa độ chính xác rồi, không có họ chúng ta vẫn tới nơi đó như thường.”
Nói xong, nó nhịn không được nói “Không nghĩ đến bọn họ cẩn thận như vậy, đem địa chỉ thật dấu sâu như vậy, làm mình phải tốn nhiều thời gian mới tìm được……” Cái này ngụ ý là không phải nó vô năng, cố ý làm chậm, nó vẫn rất lo lắng bị lão đại nhà mình ghét bỏ vì không làm được việc.
Có thể tìm ra được là tốt rồi! Lăng Lan an ủi Tiểu Tứ một câu, sau đó đem toàn bộ tinh lực đặt ở trung tâm điều khiển, cô phát hiện rằng ngay vừa rồi có vài nhân viên lén ấn liên lạc khí và kích hoạt hệ thống báo động địch tập cho toàn bộ phi thuyền.
Khóe miệng Lăng Lan lộ ra chút cười lạnh bởi vì bọn họ không biết những việc mình là chỉ là uổng phí công phí, bọn họ không thể nào biết được ngay từ đầu cô đã giao cho Tiểu Tứ triệt để phong tỏa liên lạc khí của họ cùng với chủ hệ thống điều khiển! Đây cũng chính là nguyên nhân làm tiểu Tứ chậm trễ việc tìm mục tiêu đến cuối cùng của phi thuyền. Cô biết cái gì mới là điểm quan trọng nhất.
Hiện thực quả nhiên khiến những người kia hoảng hốt, bọn họ phát hiện mặc kệ bản thân có nhấn bao nhiêu lần thì liên lạc khí và chủ điều khiển phi thuyền vẫn không có phản ứng, giống như tất cả đều bị vô hiệu hóa. Bọn họ không chỉ không thể liên lạc với bên ngoài mà còn mất quyền không chế phi thuyền, việc này thật làm cho bọn họ biến sắc, nguyên bản còn giữ chút bình tĩnh cũng biến mất không còn.
Những người nhân viên luôn quen thuộc với trình tự của phi thuyền đều hiểu điều này nghĩa là gì, chỉ có một lời giải thích cho chuyện này chính là phe đối phương có một hặc cơ cao cấp, chính hacker đó đã phá hệ thống liên lạc của bọn họ, đồng thời tiếp quả luôn hệ thống khống chế phi thuyền.
Bọn họ bây giờ giống như một người mù mà còn bị câm, như con chim mà không có cánh….. như kẻ tù nhân không được tự do….
“Đã rõ rồi đúng không?!? Không có các vị, chúng ta cũng có thể tới nhập học ở trường quân giáo!” Đã có hacker cao cấp ở đây đương nhiên địa điểm thật sự đã bị tìm thấy, Lăng Lan lãnh liệt quét mắt một vòng quanh phòng, tất cả mọi người đều cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng, trong đó còn kèm theo cả sát khi vô hạn.
Sát khí làm những nhân viên đang hy vọng đoạt lại quyền khống chế một lần nữa cứng ngắc tay chân, trong lòng tức khắc dâng lên nỗi sợ hãi vô hạn, chẳng lẽ đối phương thật muốn giết bọn họ? Những tân sinh này rốt cuộc là người nào? Vì sao lại có sát khí mãnh liệt như vậy?
Không chỉ nhân viên công tác bị ánh mắt Lăng Lan làm cho sững sờ, ngay cả những học sinh đi theo Lăng Lan cũng bị sát khí này làm cho run sợ dù biết ánh mắt đó không quan
Dịch: donganh
Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
Đáng chết, các ngươi tạo phản?” Đội trưởng đội hộ vệ vừa trông thấy Lăng Lan, lại nhìn thấy các nhân viên hộ vệ tháo mũ xuống, lộ ra những khuôn mặt non nớt liền biết những người trước mặt này chính là những người mà bọn họ cần hộ tống đến trường Đệ nhất Nam sinh quân giáo.
Anh ta xấu hổ, cố sức giãy dụa để thoát ra, nhưng ba người đội trưởng kia không có lệnh của Lăng Lan nên cũng không dám lơi lỏng, làm anh ta không thể cục cựa gì được.
Người đội trưởng tuyệt vọng, cố uy hiếp nói “Chẳng lẽ các người không muốn đến trường Quân giáo nhập học sao? Không có chúng ta các người đừng có mơ đến được nơi đó, còn không mau thả chúng ta ra …”
Trong lòng anh ta lúc này nghĩ rằng đám tân sinh nhất định đã điên rồi nên mới làm ra những hành động ngông cuồng như vậy.
Lúc này, Lăng Lan vẫn luôn bình tĩnh chờ đợi kết quả điều tra của Tiểu Tứ, rốt cuộc cũng nghe được giọng cười đắc ý của tiểu Tứ trong vùng ý thức: “Haha, lão đại đừng lo, ta đã điều tra được tọa độ chính xác rồi, không có họ chúng ta vẫn tới nơi đó như thường.”
Nói xong, nó nhịn không được nói “Không nghĩ đến bọn họ cẩn thận như vậy, đem địa chỉ thật dấu sâu như vậy, làm mình phải tốn nhiều thời gian mới tìm được……” Cái này ngụ ý là không phải nó vô năng, cố ý làm chậm, nó vẫn rất lo lắng bị lão đại nhà mình ghét bỏ vì không làm được việc.
Có thể tìm ra được là tốt rồi! Lăng Lan an ủi Tiểu Tứ một câu, sau đó đem toàn bộ tinh lực đặt ở trung tâm điều khiển, cô phát hiện rằng ngay vừa rồi có vài nhân viên lén ấn liên lạc khí và kích hoạt hệ thống báo động địch tập cho toàn bộ phi thuyền.
Khóe miệng Lăng Lan lộ ra chút cười lạnh bởi vì bọn họ không biết những việc mình là chỉ là uổng phí công phí, bọn họ không thể nào biết được ngay từ đầu cô đã giao cho Tiểu Tứ triệt để phong tỏa liên lạc khí của họ cùng với chủ hệ thống điều khiển! Đây cũng chính là nguyên nhân làm tiểu Tứ chậm trễ việc tìm mục tiêu đến cuối cùng của phi thuyền. Cô biết cái gì mới là điểm quan trọng nhất.
Hiện thực quả nhiên khiến những người kia hoảng hốt, bọn họ phát hiện mặc kệ bản thân có nhấn bao nhiêu lần thì liên lạc khí và chủ điều khiển phi thuyền vẫn không có phản ứng, giống như tất cả đều bị vô hiệu hóa. Bọn họ không chỉ không thể liên lạc với bên ngoài mà còn mất quyền không chế phi thuyền, việc này thật làm cho bọn họ biến sắc, nguyên bản còn giữ chút bình tĩnh cũng biến mất không còn.
Những người nhân viên luôn quen thuộc với trình tự của phi thuyền đều hiểu điều này nghĩa là gì, chỉ có một lời giải thích cho chuyện này chính là phe đối phương có một hặc cơ cao cấp, chính hacker đó đã phá hệ thống liên lạc của bọn họ, đồng thời tiếp quả luôn hệ thống khống chế phi thuyền.
Bọn họ bây giờ giống như một người mù mà còn bị câm, như con chim mà không có cánh….. như kẻ tù nhân không được tự do….
“Đã rõ rồi đúng không?!? Không có các vị, chúng ta cũng có thể tới nhập học ở trường quân giáo!” Đã có hacker cao cấp ở đây đương nhiên địa điểm thật sự đã bị tìm thấy, Lăng Lan lãnh liệt quét mắt một vòng quanh phòng, tất cả mọi người đều cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng, trong đó còn kèm theo cả sát khi vô hạn.
Sát khí làm những nhân viên đang hy vọng đoạt lại quyền khống chế một lần nữa cứng ngắc tay chân, trong lòng tức khắc dâng lên nỗi sợ hãi vô hạn, chẳng lẽ đối phương thật muốn giết bọn họ? Những tân sinh này rốt cuộc là người nào? Vì sao lại có sát khí mãnh liệt như vậy?
Không chỉ nhân viên công tác bị ánh mắt Lăng Lan làm cho sững sờ, ngay cả những học sinh đi theo Lăng Lan cũng bị sát khí này làm cho run sợ dù biết ánh mắt đó không quan
/516
|