CHƯƠNG 2: ANH ĐÁ TÔI MỘT CÁI TÔI TRẢ ANH MỘT CÁI. ĐÂY CHÍNH LÀ THUYẾT CÂN BẰNG.
Time: 12.AM
Khu chung cư cao cấp.
" Hế lô An Kỳ, cậu xem mình mua gì đây này."
Thư Liên một tay cầm chìa khóa một tay giơ hộp bánh lên khoe.
Sau khi Thư Liên gắn con chip nghe lén lên người Tề Thiên Vũ, cô đã gọi điện ngay cho đồng bọn của mình là An Kỳ. Đại khái là bọn cô có một cái vệ tinh nằm ngoài trái đất ( cái này là sản phẩm mới nhất do nhà anh Vũ phát minh, nói tới thiết bị vệ tinh, không một gia tộc nào có thể qua mặt gia tộc họ Tề. Trong nhà Thư Liên cũng có đôi ba sản phẩm tân tiến do Tề thị sản xuất.)
Biết thế nào là gậy ông đập lưng ông chưa.
(_ _ )"
Sau khi bị chị Thư Liên nhà ta cướp sắc, anh Vũ đeo lại tai nghe để nghe tiếp điện thoại. Anh Vũ không hề biết ngoài anh và Hắc Ưng ra còn có thêm hai đôi tai nghe lén của Thư Liên và An Kỳ.
...
Cô bạn An Kỳ đang ngồi trước dàn vi tính vội nói.
" Thư Liên, đến đây giúp tớ nhanh lên. "
" Không thể nào. "
Trên màn hình vi tính đang hiển thị hàng loạt cilien, hàng loạt dãy lệnh trắng lướt qua. Dãy lệnh gặp phải tầng khóa cản, không những không qua được mà còn chạm phải hệ thống an ninh, màn hình liên tục nhảy ra thông báo đỏ.
" Cậu điên rồi An Kỳ, tớ đã nói là đợi tớ về rồi mới cùng nhau phá cơ mà, tớ có nói không, hả?"_ Thư Liên phát cáu. Hệ thống an ninh này chính là kẻ thù của tin tặc.
An Kỳ dường như điên thật, cô gào lên.
" Giúp trước đi rồi nói, không đầy một tiếng nữa hệ thống an ninh sẽ truy ngược lại tài khoản ID này. Nếu không phá được chúng ta chỉ còn cách bỏ trốn mà thôi."
Thư Liên nhanh chóng mở tủ quần áo, cô lấy một bộ quần áo công sở và một bộ nhân viên giao hàng.
" Cậu tra tọa độ tập đoàn Green đi, nếu không phá được từ bên ngoài thì chúng ta phá từ trong ra. "
An Kỳ tay vẫn lướt phím không ngừng nghe vậy liền lắc đầu liên tục.
" Cậu cũng đừng có điên, tập đoàn Green là sở cơ mật nhà Tề thị, chui vào đấy chỉ có đường chết thôi, hay chúng ta đặt vé máy bay trốn đi. "
Thư Liên vừa thay quần áo vừa nói. " Vé thì vẫn phải đặt nhưng bất quá không phải trốn mà là đi du lịch, cậu mau phối hợp với mình rồi chúng ta cùng đi tắm biển Hawoai nha, ok. "
Trên đường phố, chiếc xe moto super star mã lực lên đến gần 300 trăm phóng như bay khiến người ta phải kinh hồn bạt vía.
....
Tập đoàn Green, tòa chính thị.
" Tôi là nhân viên giao hàng ăn. "
Cô gái tiếp tân mỉm cười tiêu chuẩn, chuyên nghiệp nói: " Công ty không cho phép người lạ đi lên, xin cô vui lòng chờ ở đây. "
" Ồ. Vậy tôi có thể đi nhờ vệ sinh không? "
" À vâng, cô đi theo hướng này sau đó rẽ phải là đến. "
" Cô cho tôi gửi đồ ở đây nha."_ Thư Liên giơ hộp đựng đồ lên, nở nụ cười tươi để lộ một bên má lúm trông thật duyên.
Cô tiếp tân miễn cưỡng cũng đồng ý, nếu không đem hộp cơm vào vệ sinh ủ mùi thì ai còn dám ăn đây.
Thư Liên vô nhà vệ sinh nữ, bên trong đang có nhân viên đứng trước gương tô son. Hoàn hảo!
Cô đánh ngất cô gái kia kéo vào phòng vệ sinh đơn rồi khóa trong, sau khi trèo sang ô bên cạnh, Thư Liên nhanh chóng cởi bỏ bộ áo giao hàng bên ngoài.
" An Kỳ, cậu có bắt được tín hiệu không?"_ Thư Liên nói qua điện thoại di động.
" Không được, tòa nhà này gắn thiết bị chống GPRS, chỉ có cách vô phòng tổng giám đốc gắn chip XXX thôi. "
" Chết tiệt."
Thư Liên dùng thẻ nhân viên của cô gái kia để đi thang máy, thành công chui lên tầng 73_ Tầng dành riêng cho người mang chức danh tổng giám đốc.
Thư Liên gõ cửa, không đợi người bên trong nói " Mời vào. " đã tự ý bước vô.
" Chào tổng giám đốc, tôi mang cafe lên cho anh."
Tề Thiên Vũ đang chuyên chú xem tài liệu, không ngẩng đầu lên, chỉ nói: " Ai cho cô tự ý đi vào, tới phòng nhân sự nộp đơn đi, cô bị sa thải."
Tề Thiên Vũ lạnh lùng, quyết định sa thải nhân viên trong phút chốc. Hacker thâm nhập vào tầng dữ liệu, mặc dù đến tầng khóa thứ 3 đã bị phát hiện, thế nhưng cậu vẫn bực minh, cộng thêm cả chuyện bên ngoài cổng trường nữa, điên cả đầu.
Thư Liên sững sờ.
Cô cứ nghĩ người ngồi trong phòng này là Tề Chính Thần.
Cách đây một tiếng, cô vừa đụng phải anh ta, liệu anh ta có nhớ mặt cô không? Có nhớ không?
Đang nơm nớp lo sợ thì Tề Thiên Vũ ngẩng đầu lên, nhìn cô chằm chằm, không khí xung quanh lạnh dần, dần dần cô đặc khiến người ta phải nghẹn thở.
Thư Liên lạnh sống lưng, đang chuẩn bị thủ thế lại nghe Tề Thiên Vũ nói.
" Ra ngoài đi. "
" Thình thịch...thình thịch... "Trái tim đang treo trên cao tận cổ bỗng chốc quay lại vị trí ban đầu. May mà lúc nãy mình chạy nhanh nên anh ta mới không nhớ, may mà anh ta không nhớ nếu không có mọc thêm mấy cái chân cô cũng chạy không thoát. Ôi, may thật.
Tất nhiên là Tề Thiên Vũ cảm thấy cô gái này có chút quen mắt, thế nhưng trong công ty có vô số nhân viên nữ, mấy người này luôn muốn thu hút sự chú ý của cậu, nhưng càng vậy cậu càng chẳng để họ lọt vô mắt.
( Đã bảo rồi, ngạo mạn thì cứ việc ngạo mạn đi, cậu có quyền ngạo mạn mà. ^^)
Thư Liên nhẹ nhõm thở phào, trong giọng nói không khỏi có chút vui vẻ.
" À vâng tôi ra ngay đây, giám đốc nhớ ăn cơm đúng giờ, đừng bỏ bữa kẻo đau dạ dầy. "
Cô gái này điên chăng? _Tề Thiên Vũ nghĩ_ Bị đuổi việc mà cô ta vẫn còn cười nói vui vẻ được à? Nhưng bất quá cậu cũng chẵng muốn đào sâu nghĩ thêm.
" Steven Fog, chú dám để Hacker cơ xâm nhập tới tầng thứ 3 dữ liệu, sau vụ này để xem tôi xử chú thế nào."_ Qua điện thoại nội bộ, Tề Thiên Vũ giận dữ nói.
Đầu bên kia, Steven Fog vừa lạnh sống lưng vừa báo cáo. " Xin lỗi giám đốc, trong vòng vài phút nữa hệ thống an ninh sẽ có quyền truy ngược lại tin tặc. "
" Vâng, xin giám đốc cứ yên tâm, tôi sẽ xử lý thỏa đáng. "
" Vâng, dạ được. "
Tề Thiên Vũ cúp máy. Tiện tay nhấc cốc cafe lên nhấp một ngụm," Sao còn chưa đi ra."_ muốn xin mình đừng đuổi việc cô ta chăng? Hừ, không có cửa.
Có điều cốc cafe này cô ta pha mùi vị không tồi, nhấp thêm ngụm nữa, đáy mắt cậu tối lại, thoáng ẩn hiện sát khí.
" Cô dám bỏ thuốc ngủ vào đây."
Tề Thiên Vũ cầm cốc cafe nhắm thẳng tử huyệt trên đầu Thư Liên mà ném.
" Cô dám cho thêm thuốc ngủ vào cafe. "_ Tề Thiên Vũ gằn giọng, tay cầm cốc cafe nhằm chuẩn xác vào tử huyệt trên đầu cô để ném.
Thư Liên bất ngờ vì sự phản ứng nhanh nhạy của hắn ta. Sửng sốt nhìn động tác của hắn, phản xạ của sát thủ không cho phép cô có yếu điểm. Đầu nghiêng sang một bên thuận lợi tránh được chiếc cốc bằng sứ kia. Nước trong đấy không nóng lắm, ướt một bên má cô, chảy xuống cổ áo và trước ngực.
Fuck, hắn ta chẳng có tý phong độ nào, dám ra tay với cả phụ nữ.
Mắt nhìn thấy hắn sắp sửa kích hoạt hệ thống an toàn, một khi mở ra, cả tòa nhà sẽ bị phong tỏa, tiếng còi báo động đinh tai nhức óc vang lên trước khi cô kịp hành động. Thư Liên lấy đà, nhẫm một chân lên bàn, lộn một vòng trên không trung, tư thế tuyệt đẹp, gót giầy cao gót có gắn con chíp chuẩn xác dính lên trần nhà.
" Cô định làm cái trò gì vậy "._ Tề Thiên Vũ trừng mắt nhìn cô gái trước mặt, thấy có báo động an ninh mà chưa chạy đi còn ở đây múa may quay cuồng cái nỗi gì.
Tề Thiên Vũ cũng không đợi cô trả lời, nhanh như chớp chống tay lên bàn, bay qua. Vì vừa mới lộn một vòng trên không trung, đầu vẫn còn hơi choáng nên Thư Liên bị hắn ta đạp một cước vào bụng ngã ngồi ra sau, đau đến mức toát cả mồ hôi.
Bà nhà nó, đúng là cái loại động vật máu lạnh không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.
" Cạch "
Bằng tốc độ kinh người, hắn ta đã thành công khóa tay Thư Liên vào còng tay bằng sắt. Đúng lúc đó cửa bật mở, một top khoảng chừng năm cảnh vệ tiến vào thẳng tắp chĩa súng vào Thư Liên.
" Tổng giám đốc, ngài không sao chứ ? "_ Đội trưởng Lý Gia Hạo tiến lên báo cáo. " Đã phong tỏa tất cả lối ra vào nhưng chưa phát hiện thêm kẻ tình nghi. "
Tề Thiên Vũ thâm trầm nhìn kẻ đang ở dưới đất. Thuốc ngủ của cô ta khiến đầu óc hắn hơi choáng, nếu không phải từ nhỏ, xung quanh hắn có vô số kẻ thù, mẹ của hắn đã thành công nghiên cứu ra thiết bị phát hiện thành phần tổng hợp chất, thiết bị ấy thay thế một chiếc răng trong miệng hắn.
" Cô gài bao nhiêu người vào đây "_ Tề Thiên Vũ nhíu mày hỏi.
" Hừ, muốn biết thì tự đi mà tìm hiểu. " _ Thư Liên nhàn nhạt đáp.
Hắn không cần phải mất thời gian suy nghĩ nữa, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa " Vậy thì cô không còn giá trị gì nữa. Giết cô ta đi "._ Với thế lực của mình hắn tự có cách điều tra, mấy hạng ruồi muỗi này không xứng để hắn mất thời gian.
Đùa à, người này chẳng thèm dây dưa hay tra tấn nói giết là giết luôn. Khiếp thật, cô bắt đầu thấy sợ vụ làm ăn liên quan tới hắn rồi đấy.
An Kỳ ở đầu bên kia đang thao tác cực nhanh trên dàn thiết bị. Dám bắt nạt bọn cô à, cho các ngươi nếm thử kích xung điện. Mỗi cảnh vệ trong tòa nhà đều đeo bộ đàm để liên lạc, nhưng đây cũng là yếu điểm để bọn cô lợi dụng.
" Thư Liên, chuẩn bị...
3... 2... 1... "
......
Trong phòng tổng giám đốc, đám người cảnh vệ đang lên đạn chuẩn bị nổ súng bắn Thư Liên thành tổ ong thì đột nhiên ngã ra đất, ôm tai lăn lộn. Tần số trong tai nghe của họ lớn hơn 130db, dội thẳng vào hệ thần kinh trung ương.
Thư Liên dùng giầy cao gót móc chân, hất khẩu súng dưới đất lên, động tác nhanh gọn chụp lấy, lên đạn, chĩa thẳng về phía Tề Thiên Vũ. Nổ súng.
Đoàng.
Trong chớp mắt Tề Thiên Vũ cúi đầu xuống thành công tránh thoát, thì đằng sau gáy đã truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt.
Thư Liên dùng khẩu súng nặng gần hai cân nhân lúc hắn cúi xuống mà vọt tới phang cho hắn một nhát vào gáy. Trước khi hắn ngất, cô còn dùng đầu gối thúc thật mạnh vào bụng hắn ta.
" Trả lại ngươi. Đồ không biết galang với phụ nữ. Hứ "
/2
|