Lúc Tiêu Thần ngưng kết Kim Đan, nghịch thiên kim ấn lần thứ hai phát sinh dị biến, phía bên cạnh Hỗn Nguyên Thần Kinh xuất hiện phần công pháp thần bí thứ hai, tên là Thôn Lôi! Bí pháp này thôn phệ Lôi Đìn Thiên kiếp cường hóa thân mình, khiến thiên đạo ghen ghét, bổ xuống lôi kiếp gấp bội, mỗi lần Độ Kiếp là một hồi sinh tử đại kiếp nạn, nhưng trong đó cũng ẩn chứa cơ duyên cực kỳ to lớn!
Thôn phệ Lôi Đình, cường hóa thân thể nguyên thần, rèn luyện Kim Đan pháp lực!
Nhưng Thiên kiếp khó gặp, Tiêu Thần cho dù có pháp quyết nghịch thiên cũng khó có đất dụng võ, nhưng giờ phút này trong Lôi Đình không gian tại Bất Trụy động phủ, nhìn thấy trên mặt nước lộ ra chi chit gần trăm lôi ngư yêu thú, hắn đột nhiên cả kinh nhưng sau đó trong lòng nháy mắt tràn ngập vẻ nóng bỏng, không nhịn được khẽ mỉm cười sung sướng.
Lôi Đình thế giới với vô tận lôi ngư yêu thú đối với kẻ khác mà nói là tràn ngập sát cơ, nhưng trong mắt Tiêu Thần đó lại là một phần thiên đại cơ duyên! Lôi ngư yêu thú này tuy mới chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ, nhưng thanh sắc tinh thạch trong cơ thể lại ẩn chứa Lôi Đình lực không hề nhỏ, chẳng qua yêu thú này chỉ có thể điều động một bộ phận rất ít trong đó đi kèm công kích, tuy rằng việc này có vài phần quái dị, nhưng Tiêu Thần cũng không muốn nghĩ nhiều, chỉ cần biết nếu có thể có được đủ lôi tinh, như vậy hắn liền có thể thi triển bí pháp Thôn Lôi hấp thu Lôi Điện lực trong đó, đến lúc đó thực lực tất nhiên sẽ lại tăng vọt!
Vì lẽ đó, ánh mắt Tiêu Thần dừng trên đám lôi ngư yêu thú tự nhiên trở nên cực kỳ quái dị.
Tiêu Thần không những chẳng hề để ý thậm chí còn có thái độ khinh miệt, khiến đám lôi ngư yêu thú bỗng ngẩn ra, lúc sao hoàn toàn nổi giận, trong thần trí đám yêu thú, Tiêu Thần không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn dùng một loại ánh mắt cực kỳ quái dị như đang đánh giá chúng nó, quả thực không biết sống chết!
Vì thế gần trăm lôi ngư yêu thú nhất tề há miệng đầy răng nanh,từ cổ họng điện mang lóe ra, từng đạo Lôi Đình bằng ngón tay út nháy mắt phóng ra đánh thẳng tới Tiêu Thần.
Đối mặt gần trăm đạo Lôi Đình, ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, không tránh né tùy ý để tất cả Lôi Đình đều đánh trúng trên thân, đồng thời trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển Thôn Lôi bí pháp.
Đùng! Đùng!
Mỗi một đạo Lôi Đình này đều chỉ có uy lực Trúc Cơ, nhưng tất cả chồng chất nhau đánh trên người Tiêu Thần tạo ra uy lực không thể khinh thường, bộ thanh sam nháy mắt bị dập nát tung bay, một tầng Lôi Đình điện mang đan chéo lại tạo thành một bộ Lôi Đình chiến bào đem bao bọc lấy thân thể Tiêu Thần. Đại lượng Lôi Đình lực tàn sát bừa bãi rít gào tiến vào thể nội, sau đó bị linh lực chen chúc mà đến nháy mắt phân cách bao vây luyện hóa, hóa thành năng lượng tinh thuần dung nhập vào trong thân thể, khiến một ít tổn hại rất nhỏ đảo mắt liền lành lại. Cũng có từng tia Lôi Đình trên nhập nguyên thần, dưới nhập đan điền rèn luyện Kim Đan, một cảm giác vô cùng khoan khoái kèm với ê ẩm tê dại quanh quẩn trong lòng.
Nhục thân, nguyên thần, Kim Đan, tất cả đều từ trong cảm giác ê ẩm tê dại mà thong thả đề thăng, tuy rằng biên độ rất nhỏ thậm chí nhỏ không thể thấy, nhưng vẫn đang không ngừng tăng cường!
Thân thể Tiêu Thần đắm chìm trong lôi quang, trên mặt nước gần trăm lôi ngư nhất tề sửng sốt, tuy rằng không biết vì sao “yêu thú” kì dị trước mắt lại ngu ngốc không tránh né, nhưng giờ phút này chúng nó xem ra yêu thú này hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, một đám không khỏi toét miệng rộng oa oa kêu loạn, lộ ra vẻ hưng phấn cực độ.
Nhưng sau một lát, lôi quang trên người yêu thú kỳ dị kia dần dần suy yếu, chỉ thấy hắn hình như cực kỳ sảng khoái duỗi cái lưng mệt mỏi, lập tức nhẹ nhàng cong tay vẫy, ôn hòa cười với đám lôi ngư, nói:
- Lại một lần nữa, bị lôi đình đánh thật sự cực kỳ thoải mái.
Nổi giận!
Hoàn toàn nổi giận!
Lửa giận xông lên chín tầng trời!
Đám lôi ngư dù có ngu xuẩn hơn nữa, giờ phút này cũng nhìn ra thái độ khinh miệt từ “yêu thú” quái dị này, một đám nhất thời hai mắt đỏ ngầu, thở hổn hển, há to cái miệnh đầy răng nanh, đằng đằng sát khí đem hết toàn lực phun ra đạo Lôi Đình thứ hai! Một đạo Lôi Đình này rõ ràng so với đạo trước mạnh mẻ hơn nhiều, dữ tợn quấn vào nhau giống như từng đạo lôi xà, gào thét thẳng đến Tiêu Thần mà đi!
Đùng! Đùng!
Giây lát, lôi quang thu liễm, yêu thú quái dị kia sắc mặt càng ôn hòa, thúc giục nói:
- Lại đến một lần nữa!
Gần trăm lôi ngư tiếp tục phun một lần nữa, một đám nhất thời khí tức uể oải đi xuống, nhưng ánh mắt nhìn hướng yêu thú quái dị cũng có thêm vài phần kính sợ, dù sao ở trong nhận thức chúng nó, tuyệt không có một Lôi Ngư nào có thể dưới Lôi Điện dày đặc oanh kích mà sống sót, mặc dù là lãnh chúa đại nhân cường đại cũng không được! Nhưng giờ phút này “yêu thú” quái dị trước mặt này lại thoải mái làm được!
Lóe ra chốc lát, lôi quang lần nữa thu liễn, nhìn thấy gia hỏa kia vẫn vui vẻ hoạt bát như cũ, đám lôi ngư sợ hãi, vẫy đuôi muốn chui xuống nước chạy trối chết. Nhưng giờ phút này “yêu thú” bị chúng nó xem như bia ngắm liên tục lôi kích cũng chớp mắt lên, khẽ cười nói:
- Các ngươi vất vả quá, giờ đến phiên ta xuất thủ.
Nói xong cũng không thấy hắn có nửa điểm động tác, lập tức có gần trăm đạo Canh Kim kiếm khí bạo xạ mà ra, chuẩn xác tới cực điểm, thoải mái giảo sát từng con lôi ngư một, chỉ lưu lại một con, con này tùy ý oán độc thét chói tai rồi bỏ chạy.
Ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, lập tức vung tay, gần trăm thanh sắc lôi tinh bị hắn thu vào trong tay, cảm ứng được bên trong lôi tinh vẫn dồi dào Lôi Đình lực như cũ, hắn vừa lòng gật đầu, chứng thật phán đoán trong lòng, sau đó trở tay đem lôi tinh cẩn thận thu vào trữ vật.
- Lôi ngư quả là loại yêu thú kỳ dị, Lôi Đình lực ngưng tụ ở trong người số lượng rất nhiều, nhưng yêu thú này lại không cách nào thao tác, giống như trái chín, chỉ đợi người khác ngắt lấy.
Tiêu Thần nhíu mày, sau đó mỉm cười, giờ phút này phán đoán cũng không có ý nghĩa, không bằng đánh chết loại yêu thú này nhiều một ít, tận lực thu thập lôi tinh dùng cho tu luyện ngày sau.
- Ân, tới rồi sao?
Vào thời khắc này, Tiêu Thần ngẩng đầu, nhìn thấy trên mặt nước kịch liệt quay cuồng, khóe miệng lộ vẻ hưng phấn.
Lý do vừa rồi thả đi một con, không phải là cho nó cơ hội trở về gọi viện binh sao.
Tới một con giết một con, một mai lôi tinh.
Tới hai con giết một đôi, hai mai lôi tinh.
Đến một đám. . . Thì phải là vô số lôi tinh, trong lòng Tiêu Thần hưng phấn, mong đám lôi ngư tới đông hơn chút nữa đi!
Giờ phút này mắt thấy mặt nước quay cuồng càng lúc càng kịch liệt, sắp có vô số lôi ngư nổi trên mặt nước, Tiêu Thần trong mắt hiện lên vài phần tàn khốc, cũng không đợi đám yêu thú này lộ ra trên mặt nước, ngang nhiên phát động công kích!
Mười ngón quay cuồng như cánh bướm, lại giống như kiếm sắc bắn ra vô số đạo Canh Kim kiếm khí. Mỗi một đạo Canh Kim kiếm khí đều không lớn bằng ngón út, nhưng khí tức trên đó cũng cực kỳ kinh người, chỉ sợ Kim Đan tu sĩ bình thường có vòng linh lực bảo hộ cũng dễ dàng bị xuyên thủng, chứ không nói tới việc đánh chết đám Lôi ngư đẳng cấp chỉ là Trúc Cơ.
Phốc! Phốc! Phốc!
Canh Kim kiếm khí bắn vào trong nước tàn phá bừa bãi một trận, mặt nước vốn kịch liệt quay cuồng lập tức im lặng đi xuống, từng chút máu xanh của đám yêu thú lan ra, lập tức vô số thi thể lôi ngư nổi trên mặt nước.
Tiêu Thần chụp một trảo xuống, bỗng nhiên một cỗ hấp lực thật lớn sinh ra, mấy trăm mai lôi tinh gào thét bay tới trong tay, bị hắn thu cả vào túi trữ vật.
Chỉ một lát sau, mặt nước yên lặng phút chốc đột nhiên quay cuồng lần thứ hai, còn mãnh liệt hơn lúc trước, đám lôi ngư bị công kích như thế chẳng những không có thối lui, ngược lại hoàn toàn nổi giận lao lên!
Mà cùng lúc đó, máu xanh của đám yêu thú, cũng theo mặt nước dao động mà khuếch tán ra khắp nơi.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mặt nước tách ra, phía trên ít nhất ngàn con lôi ngư nổi lên, một đám con mắt đỏ bừng, không có động tác thừa, nhất tề há miệng, phun ra từng đạo thanh sắc Lôi Đình.
Tiêu Thần chớp mắt, độn quang lóe lên trực tiếp xông vào bên trong Lôi Đình, Thôn Lôi bí pháp điên cuồng vận chuyển, cả ngàn lôi ngư oanh kích tuy rằng không kém, nhưng uy lực cũng không bằng đệ nhất lôi Kết Đan Thiên kiếp, tác dụng đối với Tiêu Thần để tăng lên tu vi cực kỳ có hạn.
- Đám lôi ngư này công kích quá yếu, đối với ta cũng không có tác dụng lớn.
- Một khi đã như vậy, liền mau chóng xuất thủ, tận lực thu lôi tinh!
Trong mắt Tiêu Thần lãnh mang chợt lóe, không đợi điện mang trên người tiêu tán, lập tức phất tay đánh ra vô số kiếm khí, ầm ầm hướng mặt nước bổ xuống. Đồng thời hắn đưa tay từ túi trữ vật xuất ra Tiểu Chuyên, mà cùng lúc đó một tràng cười lớn đầy kiêu ngạo nháy mắt truyền tới:
- Oa ha ha, Bổn thần rốt cục đã ra rồi, loại địa phương tối tăm mù mịt trong túi trữ vật sao có thể là nơi một người phong lưu phóng khoáng anh tuấn tiêu sái tuyệt thế vô song như Bổn thần sống.
- Chủ nhân thân ái nhất của ta, nếu ngươi không đem ta phóng xuất, Bổn thần thật sự muốn nổi giận!
- Tiểu Điện mạ tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
Trên thân Tiểu Chuyên, một mai thanh sắc ngọc giản từ bên trong truyền ra thanh âm hung hăng càn quấy đến cực điểm, nhưng bỗng có một đạo Lôi Đình nổ vang ngay bên cạnh, khiến âm thanh đó ngừng lại, “Sưu” một tiếng tránh về phía sau Tiểu Chuyên, đợi khi thấy rõ xung quanh, trong miệng nhất thời nhịn không được phát ra một đạo bi thảm.
- A! Chủ nhân, làm sao ngài nhẫn tâm như vậy, đem ta triệu hoán ra ở cái địa phương này, ngài chẳng lẽ không biết hiện tại Tiểu Điện yếu ớt tới cực hạn, một chút lôi mang cũng có thể khiến ta tan xương nát thịt!
- Quá nguy hiểm, chủ nhân, làm sao ngài có thể đối với ta như vậy!
Tiêu Thần nghe vậy nhíu mày
- Ta triệu hoán chính là Tiểu Chuyên.
Thanh âm bi thảm dừng lại, gia hỏa này không chịu nổi tịch mịch một mình chạy đến, giờ hắc hắc cười gượng không thôi.
- Ngươi nếu sợ hãi có thể trở về.
- Chủ nhân thân ái đang cùng địch nhân chiến đấu, thân là thủ hạ trung tâm nhất của ngài, ta sao có thể một mình thoát thân.
- Ta không thừa tinh lực chiếu cố ngươi.
- Không cần, ta có tiểu đệ, Tiểu Chuyên, lại đây cười một cái.
Tiêu Thần bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn thấy Tiểu Chuyên phóng rắm phi tới bên cạnh Tiểu Điện, chỉ đành lắc đầu nói:
- Đám yêu thú phía dưới, trong cơ thể có một loại lôi tinh đối với ta cực kỳ trọng yếu, hai người các ngươi giúp ta thu thập nhiều một chút.
- Cắt! Chỉ là Trúc Cơ tiểu yêu thú, tiểu đệ của ta thu thập bọn chúng đã muốn dư dả, Tiểu Chuyên, xuất phát! Xuất phát!
Ông!
Tiểu Chuyên được chỉ thị, thể tích nhanh chóng bành trướng lớn đến cực hạn, chín mươi chín trượng giống như một hòn núi cao thu nhỏ lại, đại thế hỗn loạn vạn quân, ầm ầm nện xuống!
Oanh!
Tiểu Chuyên uy lực vốn đạt đến cực phẩm pháp bảo, lại sinh ra linh trí, có tiềm chất tiến giai thành đạo khí, dưới một đập bùng nổ toàn bộ uy lực khiến đám lôi ngư chỉ đạt Trúc Cơ nháy mắt tử thương vô số, cả mặt nước cũng dưới một đập mà sinh ra sóng to gió lớn, ầm vang quét ngang tứ phía.
/1071
|